- Ngoài Vu Thần Miếu dựa vào hoàng thất Xuất Vân phát triển, tráng phu rất nhiều, trong thần miếu còn có một vị thánh nữ, Vu lực mười phần cường đại, còn có một loại Vu Hồn Hàng Ngôn Thuật mười phần đáng sợ.
- Loại Vu Hồn Hàng Ngôn Thuật này chỉ cần tác dụng trên một người nào đó, như vậy người này sẽ không giấu được bất cứ bí mật nào trong lòng, đều dưới một trạng thái mơ mơ hồ hồ không chút bảo lưu thổ lộ toàn bộ, vì vậy mấy năm nay Vu Thần Miếu thanh lý rất nhiều Bạch vu sinh dị tâm, đề bạt một ít tín đồ trung thành, xác thực là một cỗ thế lực rất mạnh!
Loại Vu Hồn Hàng Ngôn Thuật này nghe có chút cùng loại với Huyễn Cảnh Tồi Miên Thuật, bất quá đây cũng không phải là vấn đề Vân Thiên Hà quan tâm, vì vậy nhíu nhíu mày, nói:
- Nói trọng điểm.
Thần sắc Bộ Viễn Tiến Lâm căn thẳng, nói:
- Lão Cái chỉ là muốn đệ tra xét năm xưa Vân Ly thị bị diệt tộc có liên quan gì tới Vu Thần Miếu hay không, bất quá việc này trong Vu Thần Miếu rất ít người đề cập, hơn nữa một ít tư liệu trong Vu Thần Miếu cũng không phải là một Hồng vu giả nho nhỏ như đệ có tư cách lật xem.
- Bất quá theo đệ được biết, Vu Thần Tông và một tông môn trong Tuyết Vực có liên quan rất sâu, nhưng lại sau lưng làm một ít chuyện bất lợi với tông môn kia, đệ đoán chắc bọn họ có thể muốn thoát ly khỏi vòng khống chế của tông môn này.
- Mãi đến lần trước, tin tức Vu linh hương tuyết viên hiện thế truyền đến, Vu Thần Tông liền muốn các tín đồ đệ tử và Vu sư khắp nơi toàn lực phối hợp với Vu Thân Miếu chú ý giám thị hạ lạc thần viên.
- Có một vị trưởng lão trong lúc kích động đã nói cho đệ biết một bí mật, hắn nói chỉ cần có thần viên, thông qua thần viên dẫn dắt, bọn họ có thể tìm được di tích do Vu Tổ Nương Nương lưu lại trong Hương Tuyết Côn bị phủ bụi trăm năm, sau đó Vu Thần Miếu nhất định có thể một lần nữa lớn mạnh hơn, trở thành một tông môn ngay cả tông môn trong Tuyết Vực cũng không thể khinh thường.
Đôi lông mày của Vân Thiên Hà nhíu lại, trước Miên Nguyệt còn nói cho hắn, muốn hắn đi tìm một người tên là Ngả Khả Phạm Ny, được Xuất Vân Quốc coi như Vu Tổ Nương Nương mà hiện tại Bộ Viễn Tiến Lâm lại lần thứ hai nhắc tới Hương Tuyết Cốc.
Xem ra, Hương Tuyết Cốc Vu Linh Sơn này, hắn nhất định cần phải có một chuyến đi tìm kiếm rồi.
Đợi hai ngày, Tầm Nguyệt chữa trị thương thế cho Đường Linh Toa, dược vật có thể để Đường Linh Toa rất nhanh thanh tỉnh được phối chế thành công.
Để phối hợp trị liệu cho Đường Linh Toa, Vân Thiên Hà bị Nhiên Nguyệt sai phái xoay vòng, bất quá cũng may bình thường Nhã Hiên Cư này đệ tử Nguyệt Môn không dám đến quấy rối, bằng không để đệ tử trong môn phái sâm nghiêm bực này nhìn thấy một tiểu bối như Nhiên Nguyệt cư nhiên dám sai phái sư thúc tổ xoay mòng mòng, so rằng sẽ rớt cả quai hàm không ngậm lại được.
Bất quá Vân Thiên Hà lại nghĩ bầu không khí tại Nhã Hiên Cư hiện tại cũng không tệ lắm, mọi người thực sự hòa thuận ở chung, không có chênh lệnh bối phận, cũng không có chỗ nào không tự nhiên.
Nhưng chỉ khi hắn vừa mới ra khỏi cửa, trong lỗ tai liền quanh quẩn ba chữ “Sư thúc tổ”, thực sự làm cho hắn khó có thể thích ứng được.
Lúc này, Tầm Nguyệt sai Vân Thiên Hà chuẩn bị sắp xếp xong, liền để Đường Linh Toa nuốt vào một viên dược hoàn màu tím.
Sau khi nuốt viên dược hoàn này, nhất thời nửa khắc Đường Linh Toa cũng không tỉnh lại, bất quá cần dùng đến nội tức số lượng lớn để phụ trợ dung hóa dược lực phát huy, đồng thời khai thông ứ đọng trong đầu Đường Linh Toa, để kinh mạch trong đầu càng thêm có sức sống, càng thêm thông suốt.
Không thể không nói, công hiệu của tim sen thất thải yên liên quả nhiên cực kỳ cường đại, cũng nằm ngoài dự liệu của mọi người!
Sau khi viên dược hoàn Tầm Nguyệt phối chế tiến vào trong thân thể Đường Linh Toa, để Vân Thiên Hà dùng nội tức phụ trợ khuếch tán, có một cỗ năng lượng khí tức từ trong cơ thể Đường Linh Toa mạnh mẽ phát ra, chạy dọc toàn thân nàng, ngay cả Vân Thiên Hà cũng cảm thụ được cỗ dược lực kia quá mức cường đại, hắn vận chuyển cỗ nội tức khuếch tán trong cơ thể Đường Linh Toa, có nhiều lúc thiếu chút nữa đi ngược chiều.
Nhiên Nguyệt và Tầm Nguyệt bên cạnh tỉ mỉ quan sát biến hóa thương thế của Đường Linh Toa.
Chỉ là các nàng đã không dự định được hiệu dụng của tim sen thất thải yên liên quá mức cường đại như vậy, lúc này toàn bộ thân thể Đường Linh Toa bắt đầu phát nhiệt đỏ lên, Nhiên Nguyệt biến sắc, nói:
- Không tốt, dược lực hoàn toàn quá dư thừa, nàng sắp không chịu được nữa rồi, phiền phức lớn!
Vân Thiên Hà vừa nghe xong lời này, trên mặt biến sắc, không khỏi kêu lên:
- Vậy làm sao bây giờ?
Sắc mặt Tầm Nguyệt ngưng trọng, nói:
- Để phối hợp hiệu dụng tim sen, ta tận lực giảm bớt phân lượng các dược liệu khác, nghĩ không ra vẫn cường đại quá mức dự liệu như vậy, hiện tại chỉ có thể dùng biện pháp phân tán dược lực mà thôi.
- Phân tán dược lực như thế nào?
Vân Thiên Hà cảm giác tình huống của Đường Linh Toa càng lúc càng không ổn, vì vậy cấp bách truy hỏi.
Nhiên Nguyệt cũng có chút lo lắng, liền thẳng thắn nói:
- Chính là hấp thu phần dư thừa tiến vào trong cơ thể ngươi, nếu như không thể chịu đựng được cỗ dược liệu này, có thể dùng phương thức chuyển hóa, phóng ra ngoài, mà nàng hiện tại đang hôn mê, không thể vận công, vì vậy tất cả mọi chuyện đều phải nhờ vào ngươi.
Nói đến đây, khuôn mặt Nhiên Nguyệt hơi đỏ lên:
- Ngươi hiện tại ngừng thở, dùng miệng áp chặt miệng nàng, cũng kề sát thân thể nàng, hai tay và hai chân tương đối, vận dụng tạng tức, khi ta bức dược lực trong cơ thể nàng đi lên, ngươi liền vận công hấp thu, chờ ta bảo ngươi dừng lại, ngươi liền lập tức dừng, nhanh chóng hành động.
Nói xong, Nhiên Nguyệt liền chậm rãi vận công, vươn bàn tay, đẩy phía sau lưng Đường Linh Toa, Vân Thiên Hà cảm giác có một cỗ khí tức dũng mãnh trào lên, liền lập tức cởi giầy, ngừng thở, che lại miệng của nàng, sau đó hai chân phân biệt tương đối, bắt đầu hấp thu cỗ năng lượng cường đại do dược lực phát huy tạo ra vào trong cơ thể chính mình.
Khi cỗ năng lượng khí tức này tiến vào trong cơ thể Vân Thiên Hà, cảm giác đầu tiên tạo ra cho Vân Thiên Hà chính là liệt hỏa thiêu đốt, bất quá linh linh chi khí trong cơ thể hắn giống như mèo ngửi thấy mùi chuột, nhanh chóng thôn phệ cỗ khí tức này, càng làm cho Vân Thiên Hà cảm giác ngoài ý muốn chính là, hàn phách chi linh trong cơ thể hắn lúc này cũng nhảy loạn tới, đang không ngừng thôn phệ cỗ năng lượng dư thừa kia.
Nhưng mà, năng lượng cho tim sen thất thải yên liên sinh ra xác thực quá mức cường đại, thực giống như vô cùng vô tận, lúc này tinh linh chi khí trong cơ thể hắn thôn phệ năng lượng đã đạt tới trạng thái bão hòa, mà hàn linh chi linh điên cuồng thôn phệ mạnh hơn nhiều, lúc này cũng giống như sắp không thể chống lại được, tốc độ thôn phệ bắt đầu chậm lại.
Thế nhưng Nhiên Nguyệt vẫn như cũ không gọi dừng lại, Vân Thiên Hà không thể làm gì khác hơn là tiếp tục hấp thu.
Qua thời gian ước chừng nửa nén hương, khi Vân Thiên Hà cảm giác tinh linh chi khí trong cơ thể chính mình đạt tới cực hạn, hàn phách chi linh cũng triệt để dừng thôn phệ, nhưng vẫn có rất nhiều năng lượng tiến vào trong cơ thể, hắn đã cảm giác chính mình phình to.
- Được rồi, có thể dừng lại!
Rốt cuộc, Tầm Nguyệt ta lệnh rồi, Vân Thiên Hà cảm giác thanh âm này không khác gì thần âm, tại lúc Nhiên Nguyệt thu hồi bàn tay, hắn cũng lập tức thu hồi tay chân, cùng rời khỏi miệng Đường Linh Toa.
- Nếu như ngươi cảm giác khó chịu, hãy vận công tiến hành chuyển hóa, có thể bài trừ ra ngoài, không nên ngạnh cứng dung hợp!
Tầm Nguyệt cảm thấy sắc mặt Vân Thiên Hà rất quái dị, vì vậy lần thứ hai nhắc nhở.
Vân Thiên Hà xác thực rất khó chịu, khí tức sắp làm hắn phình to rồi bạo tạc lúc này đang chạy loạn tại tinh tú trong cơ thể hắn. Nghe xong lời Tầm Nguyệt nói, Vân Thiên Hà lập tức đi ra phòng ngoài, khoanh tròn ngồi xuống, bắt đầu vận công.
Bất quá Vân Thiên Hà có chút luyến tiếc không muốn lãng phí cỗ năng lượng tinh thuần không gì sánh được này. Lúc này, toàn bộ tinh khiếu trong cơ thể hắn đã mở ra, cố nén cỗ năng lượng muốn tràn phá ra khỏi cơ thể, Vân Thiên Hà ngưng thần tập trung, dồn toàn bộ thần hồn ý chí quán thâu vào tinh khiếu trong cơ thể, tiến hành áp súc.
Muốn áp súc năng lượng bị linh linh chi khí thôn phệ cũng không phải là chuyện đơn giản, khi Vân Thiên Hà áp lúc tinh khiếu thứ nhất trong tinh tú, liền cảm giác phía trước tựa hồ có ngọn núi chắn ngang, bất quá cỗ năng lượng này rất mạnh, thần hồn ý chí của Vân Thiên Hà quán thâu toàn bộ vào trong đó, giống như là khai sơn phủ, Vân Thiên Hà không hề sợ hãi liền dẫn đạo vọt tới ngọn núi to lớn chắn đường kia.
Ầm…
Lúc này, thân thể Vân Thiên Hà đột nhiên chấn động, cảm giác giống như một ngọn núi bị bổ ra, khi cỗ năng lượng mạnh mẽ kia tiến vào trong tinh khiếu, tinh khiếu thứ nhất bị lực lượng vô cùng vô tận đè áp, cỗ khôn linh chi tức tràn đầy kia rốt cuộc cũng bị ngưng tụ thành trạng thái dịch.
Mà làm cho tâm thần Vân Thiên Hà vô cùng khiếp sợ chính là, tại lúc ngọn núi chắn trước mặt bị bổ ra, cỗ năng lượng kia giống như nước lũ tràn bờ, một đường thế như trẻ che, khỏa thứ hai, khỏa thứ ba…
Thẳng đến khi tinh linh chi khí trong tinh khiếu cuối cùng của đệ nhất tinh tú bị cô đọng ngưng tụ thành trạng thái dịch, cỗ năng lượng kia vẫn mười phần cuồng bạo như trước, tiếp tục hùng hổ dũng mãnh tiến vào đệ nhị tinh tú.
Lúc này Vân Thiên Hà đã có chút không thể khống chế được cỗ năng lượng cuồng bạo tập kích, bất quá hắn trước đây cũng đã từng trải qua loại hiện tượng như thế này, không hề bối rối, dùng hết toàn bộ thần hồn ý chí khống chế cỗ năng lượng kia tiêu hao qua mỗi tinh khiếu, khiến cho lực lượng của nó dần đần yếu bớt.
Mà cỗ lực lượng tiên phong tiến vào trong đệ nhị tinh tú của Vân Thiên Hà, vẫn là dùng lực mạnh mẽ trùng kích vào mỗi một tinh khiếu, phàm là tinh khiếu bị cỗ lực lượng này tràn qua, tinh linh chi khí đều bị hóa thành trạng thái dịch.
Thế nhưng, mặc dù Vân Thiên Hà đang kiệt lực khống chế cỗ lực lượng cường đại này, thế nhưng hiệu quả không phải rất rõ rệt, sau khi cỗ năng lượng cuồng bạo kia chiếm lĩnh tinh khiếu cuối cùng trong cơ thể Vân Thiên Hà, biến tinh linh chi khí thành trạng thái dịch, lúc này còn chỉ còn lại hàn phách chi linh vốn lưu lại tại tinh môn đệ tam tinh tú. Mà để Vân Thiên Hà ngoài ý muốn chính là, cỗ năng lượng này giống như một tên cường đạo, cư nhiên ngay cả hàn phách chi linh cũng không muốn bỏ qua.
Rất nhanh, hàn phách chi linh bị cỗ lực lượng này cường thế thu nạp trở thành một gã đại trướng trong quần đoàn của nó, cuối cùng cư nhiên cũng bị ngưng hóa.
Thế nhưng, hàn phách chi linh bị ngưng hóa tựa hồ xảy ra một lần đột phá…
Vân Thiên Hà tiếp túc đến hàn phách chi linh sau khi bị đại quân năng lượng vứt bỏ phía sau, đột nhiên tinh thần kịch chấn, khôn linh chi tức ẩn chứa trong hàn phách chi linh, cư nhiên đã đạt tới mức nhiều hơn hẳn so với toàn bộ tinh khiếu trong cơ thể hắn, hơn nữa tại lúc bị ngưng hóa, hàn phách chi linh xảy ra biến chất, dĩ nhiên chuyển biến trở thành khôn phách chi linh.
Chỉ là kế tiếp, Vân Thiên Hà đã không kịp giật mình vì khôn phách chi linh hình thành, tại lúc cỗ năng lượng cuồng bạo áp súc toàn bộ tinh linh chi khí trong cơ thể hắn thành trạng thái dịch, Vân Thiên Hà có cảm giác bị bành trướng, cỗ quân đoàn năng lượng kia vẫn mạnh mẽ cuồng bạo như trước.
Tại thời khắc này, lúc tinh môn đệ tam tinh tú mở ra, cỗ quân đoàn năng lượng này, rốt cuộc nhắm vào đệ tam tinh tú chưa được Vân Thiên Hà mở