Hơn một nửa thanh niên trong Quỷ Hạp đã bị trúng khiên hồn chung độc, tinh thần ngây dại, ý thức không còn, những người này không thể để cách xa, hơn nữa còn chưa tìm được Ngạc tổ chi lệ, không thể nào thực hiện trợ giúp.
Phương viên hơn mười dặm xung quanh Thiên Quỷ Sơn đều là núi hoang hiểm trở, vách núi dựng đứng, độc trùng mãnh thú trải rộng, phía Đông Nam có khu rừng rậm rạp, phía đông là vùng đất trũng, vùng này ngoại trừ một ít thông đạo nguy hiểm có thể tốc hành, địa thế chỉnh thể coi như là một chỗ ẩn cư rất tốt.
Trời đã sắp sáng, Vân Thiên Hà dẫn theo Quỷ Hoàng và mấy vị trưởng lão tra xét phụ cận trở về, căn cứ vào địa hình địa lợi nơi đây, lại trải qua các vị trưởng lão thương nghị, quyết định tạm thời chọn nơi này làm chỗ ẩn cư.
Nguyên bản Vân Thiên Hà muốn dẫn theo mọi người trong Quỷ Cốc tới Thanh Long Sơn ẩn cư, nhưng sau khi trải qua một hồi thương nghị với các trưởng lão, hắn nghĩ Quỷ Hoàng nói cũng đúng, dù sao bọn họ cũng đã sinh hoạt trong Quỷ Cốc rất nhiều năm, mấy thế hệ đều sinh sống trong Quỷ Cốc, lần này có thể đi ra ngoài, tuy rằng đã hoàn thành mộng tưởng nhiều năm, nhưng dù sao vẫn còn có nhiều điều cần phải lo lắng.
Nếu như đã quyết định sau này sinh hoạt nơi đây, Vân Thiên Hà cũng không nói thêm gì nữa.
Cao thủ trong Quỷ Cốc rất đông đảo, hầu như so với những người Vân Thiên Hà từng chứng kiến tại Man Hoang thế giới còn nhiều hơn, vấn đề an toàn căn bản không cần hắn phải quan tâm.
Sau khi rời khỏi Quỷ Cốc, hắn cũng không nóng lòng rời đi, mang theo người trong các bộ lạc trực tiếp dừng chân tại vùng rừng trúc Thiên Quỷ Chỉ xây dựng gia viên mới.
Tất cả mọi người trong Quỷ Cốc đều đi ra, trải qua tính toán thống kê cẩn thận, có một trăm tám mươi người, hơn nữa vừa giải cứu một trăm hai mươi người trong Quỷ Hạp, hơn bốn mươi người bị trúng khiên hồn cổ độc, hai trăm người cộng đồng nỗ lực, chỉ dùng thời gian không tới hai ngày, ngay trong Thiên Quỷ Sơn đã xây dựng được phòng ốc cơ bản ở tạm.
Kỳ thực trong thời gian hai ngày coi như rất chậm chạp, bởi vì dược vật mà Dược Tiên Kiều và Bạch Nương Tử phối chế, vì sợ ánh mặt trời sẽ thương tổn tới da và con mắt, vì vật mọi người đều phải rịt thuốc ban ngày, chậm rãi thích ứng với ánh dương quang và kích thích nhiệt độ ban ngày đối với làn da, tiến hành thích ứng rất nhanh, mà tới buổi tối mới bắt đầu khí thế ngất trời kiến thiết gia viên mới.
Trong khoảng thời gian này, Vân Thiên Hà chữa trị lại mấy bộ phận cơ quan bảo vệ các thông đạo quan trọng tránh người khác xâm nhập, lại càng ở ngoại vi bố trí một ít trạm canh gác và rào chắn. Trong Quỷ Cốc cũng có một ít hoang thú đi ra, Cơ Trinh trực tiếp đưa chúng nuôi thả tại phụ cận, hình thành vòng bảo hộ.
Một thôn trang trong núi hình thức ban đầu đã được thành lập lên.
Đợi tới ngày thứ tư, Vân Thiên Hà mới kiến tạo phòng nghị sự sơn trại cùng với các trưởng lão khác thương nghị mọi chuyện, chợt nghe được bên ngoài có tiếng cảnh báo truyền tới. Bất quá người chạy tới báo tin lại có vẻ mười phần hưng phấn khó nhịn, nói có khách quý tới đây.
Có thể làm cho người mới ra khỏi Quỷ Cốc kích động như vậy, còn nói là khách quý, cử động này làm các trưởng lão mười phần không giải thích được, không khỏi nhìn về phía Vân Thiên Hà.
Vân Thiên Hà biết là ai tới, nhưng không giải thích, liền trước tiên đứng dậy ra cửa, các trưởng lão đều đi theo.
Trước đó vài ngày Ô Đạt được Ô Lan cứu ra, trải qua một đoạn thời gian tu dưỡng, hiện tại tinh thần và thể lực khôi phục cơ bản, tu vi cũng chậm rãi khôi phục, chủ yếu phụ trách chăm sóc cứu trợ một bộ phận người cứu ra trong Quỷ Hạp, vì vậy được Vân Thiên Hà liệt vào danh sách trưởng lão, tham dự một ít hội nghị quyết định quan trọng.
Mọi người theo Vân Thiên Hà đi một đoạn đường tương đối dài, mãi cho tới khi tới cửa lớn phụ cận sơn trại, bọn họ đứng xếp hành vòng tròn quanh đài cao, thấy được hai thân ảnh nữ tử xinh đẹp chậm rãi hạ xuống, chỉ bất quá một người quốc sắc thiên hương, nghiêng nước nghiêng thành, người còn lại là một tiểu hài tử bảy tuổi mập mạp, xinh đẹp đáng yêu.
Hai người này chính là Ngả Khả Phạm Ny và Nhan Phong Lục Lục.
Chúng trưởng lão mới gặp gỡ hai người này, đều cảm thấy được khí tức từ bọn họ tỏa ra khiến cho bản thân có một loại xung động muốn quỳ xuống cúng bái, vốn là thần sắc nghi hoặc, nhanh chóng chuyển thành ngưng trọng và kính nể.
Dù sao Quỷ Hoàng trong Quỷ Cốc trải qua nhiều đời cũng vẻn vẹn ngang hàng với Nhan Phong Lục Lục, nhưng so sánh với Ngả Khả Phạm Ny, là nhân vật đồng lứa với tổ phụ hắn, hắn tự nhiên không nhận ra được.
Bất quá, tuy rằng không nhận ra, thế nhưng kiến thức vẫn phải có, Quỷ Hoàng liếc mắt liền nhìn ra được hai người này không giống bình thường.
Khi thân ảnh Nhan Phong Lục Lục và Ngả Khả Phạm Ny hiện ra, Vân Thiên Hà bước về phía trước, dẫn hai nàng tới trước mặt các vị trưởng lão giới thiệu, nhưng vừa mới mới mở miệng, bỗng nhiên cảm giác được phía sau có cơn gió thổi qua, theo đó là một thanh âm hưng phấn truyền tới:
- Nha, tiểu Phạm Ny, tiểu Nhan Phong, các ngươi tới thăm tỷ tỷ sao? Tỷ tỷ rất nhanh các ngươi nha!
Cái trán Vân Thiên Hà hiện rõ hắc tuyến, các vị trưởng lão xung quanh toát mồ hôi.
Mộng Ly chạy vội ra, vừa tới đã ôm tiểu Phạm Ny vào lồng ngực, tại khuôn mặt mập mạp đáng yêu của nàng hung hăng hôn hai cái, sau đó lại muốn đánh lén Nhan Phong Lục Lục.
Kết quả Nhan Phong Lục Lục thản nhiên cười, tránh được lang trảo của nàng, nhẹ nhàng đi tới trước mặt Vân Thiên Hà, nhàn nhạt cười, nói:
- Nghĩ không ra ngươi cư nhiên trùng hợp phát hiện ra Quỷ Cốc, lại cứu một bộ phận tộc nhân bên trong Quỷ Hạp ra, đây thực sự là số phận an bài, chúng ta tìm kiếm rất nhiều năm cũng không tìm được vị trí Quỷ Cốc, nhưng lại bị ngươi thoáng cái đụng phải!
- Ta chỉ là trong lúc nhất thời xung động, vô ý đưa ra một quyết định nho nhỏ, kết quả không cẩn thận tiến lầm vào Quỷ Cốc, cũng đúng như lời ngươi nói, đây coi như là số phận đã sớm an bài!
Vân Thiên Hà và Nhan Phong Lục Lục hàn huyên hai câu, cũng không quên đi chính sự, liền giới thiệu Nhan Phong Lục Lục với các vị trưởng lão, sau đó thẳng thắn nói:
- Đây chính là Linh tổ hiện tại do các bộ lạc mới đề cử ra, Nhan Phong Lục Lục!
Lam La U quan sát Nhan Phong Lục Lục một phen, sau khi hành lễ, đột nhiên nói:
- Linh tổ tiền bối, tổ phụ của người, nếu như vãn bối không sai chính là Linh tổ đời trước, Nhan Ma Ước đúng không?
Nhan Phong Lục Lục nghe nói, trên mặt hơi lộ vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu, đáp lời:
- Ngươi đoán không sai, gia tổ chính là Nhan Ma Ước!
Ô Lan và Xích Ma Đô nghe xong lời này, có vẻ hưng phấn, nói:
- Trước kia vì việc Linh tổ, tổ tông chúng ta tại Quỷ Cốc suốt ngày cảm thán, nói không được phép quên khôn lam chi diễm và Nhan Ma Ước, nghĩ không ra hậu bối của họ có thể nhìn thấy được người kế thừa khôn lam chi diễm, càng thấy được hậu nhân của Nhan Ma Ước, bọn họ có thể nhắm mắt được rồi!
Ngả Nhã Na và Lạc La Lục là người Cổ Vu tộc, bọn họ rất cung kích hành lễ với Nhan Phong Lục Lục, tại lúc Mộng Ly ôm theo tiểu Phạm Ny bước tới, liền lập tức chạy đến gần, có vẻ cực độ nhiệt tình và thành kính, cũng kháng nghị một ít hành vi thất lễ của Mộng Ly đối với tiểu Phạm Ny, thậm chí chạy tới chỗ Vân Thiên Hà cáo trạng.
Vân Thiên Hà tạm thời không để ý tới những hành vi tà ác của Mộng Ly, sau khi giới thiệu Ngả Khả Phạm Ny với các trưởng lão, liền dẫn theo mọi ngươi tiến vào trong phòng nghị sự sơn trại.
- Nghe trong thư nhắc tới, các ngươi dự định xây dựng Tạo Hóa Thần Điện ở chỗ nào, tiến hành nghi thức đăng vị phong thần, cũng ước định chúng ta tới đây là vì sao?
Quỷ Hoàng giải thích nói:
- Lần nghi thức đăng vị phong thần này, hai vị biết được, nhưng hai vị chắc không biết được bí mật của sáu kiện Càn Khôn Tạo Hóa Khí từ thượng cổ lưu truyền tới nay?
Thần sắc Nhan Phong Lục Lục ngưng trọng, suy nghĩ cẩn thận, ngẩng đầu nhìn tiểu Phạm Ny một chút.
Lúc này tiểu Phạm Ny đã thoát ra từ trong ngực Mộng Ly, cũng trở nên nghiêm túc, dùng thanh âm non nớt nhưng ra vẻ già lão nói:
- Theo như ta được biết, Tạo Hóa Chi Trạc đã từng được các bộ lạc cung phụng trong thần miếu, bởi vì tính thần bí, các tộc dân không dám khinh nhờn sử dụng, chỉ là sau này, có một số thủ lĩnh bộ lạc thử thức tỉnh trạc linh, cũng nhận được một bộ phận lực lượng của trạc linh, nhưng đây cũng chỉ là một ít cá nhân đặc biệt mà thôi, chưa từng có người nào từng thử nghiệm tập hợp tất cả Tạo Hóa Chi Khí lại sử dụng sẽ như thế nào. Đã từng có một người thần bí muốn thu thập đầy đủ sáu kiện Tạo Hóa Chi Khi nghiên cứu, thế nhưng Tạo Hóa Chi Khí không có huyết mạch phù hợp thì không thể nào thức tỉnh được khí linh, cho nên đối với người bình thường mà nói, nó cũng chỉ là một kiện trang sức bình thường, không có bất cứ hiệu dụng nào. Từ lúc đó, sáu kiện Tạo Hóa Chi Khí rất ít người còn quan tâm tới, càng không có người nào biết được bí mật bên trong, thẳng tới thời kỳ đại tan biến!
Nghe xong những lời này, mọi người đều điểm lại.
Quỷ Hoàng nói:
- Nếu ngay cả Vu tổ các hạ cũng không rõ ràng bí mật chân chính bên trong Tạo Hóa Chi Khí, như vậy hiện nay trên đời này đã không còn người nào biết được nữa rồi. Bất quá lần này thiếu chủ có thể tập hợp được năm kiện Tạo Hóa Chi Khí, chúng ta tiến hành nghiên cứu cẩn thận trong Quỷ Cốc, lại thức tỉnh được khí linh, đã phát hiện được một bí bí mật ẩn chứa trong đó!
- Thiếu chủ?
Nhan Phong Lục Lục có chút mê hoặc nhìn Vân Thiên Hà.
Mà Ngả Khả Phạm Ny theo thói quen cắn môi dưới, nàng suy nghĩ một chút nhìn Quỷ Hoàng và các vị trưởng lão khác, nói:
- Các vị, các ngươi đã quyết định, muốn tôn Vân Thiên Hà là cộng chủ sao?
Lúc này đến lượt Quỷ Hoàng mê hoặc, nói:
- Có điều gì không thích hợp sao?
Ngả Khả Phạm Ny giải thích nói:
- Trong Vân Ly thị, tộc quy có một quy định rất nghiêm ngặt, đó là không có con nối dòng tộc nhân, sẽ không có tư cách thu được nghi lễ thức thức tỉnh thiên phú, hoặc là chức vị tộc trưởng, lãnh đạo quyền lực các bộ tộc, mà các ngươi muốn cộng đồng tôn hắn làm cộng chủ các bộ tộc, lấy thông minh tài trí của hắn, cũng ta cũng sẽ không phản đối, thế nhưng Thiên Hà chưa có con nối dòng, một ngày trên vai mang theo trọng trách nặng nề này, sẽ không thể nào lo lắng cho tương lai, một khi phát sinh chuyện ngoài ý muốn, hoặc là lúc hắn không có mặt, nếu như hắn không có tử tôn, huyết mạch Vân Ly chẳng phải triệt để đoạn tuyệt rồi sao?
Nghe xong lời này, các trưởng lão đều xôn xao nghị luận.
Thần sắc Nhan Phong Lục Lục cũng có chút đau buồn âm thầm, nói:
- Hiện tại tộc nhân chúng ta di chuyển đều bị các thế lực khác ngăn chặn, nói rõ địch nhân đã bắt đầu triển khai hành động đối với chúng ta, tuy rằng chúng ta không biết vì sao bọn họ lại muốn thực thi hành động diệt sạch đối với các bộ tộc khác, thế nhưng chúng ta cũng không thể nào ngồi chờ chết, cộng đồng có một vị thiếu chủ chủ trì đại cục, chuyện này ta nghĩ là phi thường cần phải có, không có gì không thích hợp!
- Nhưng là…
Ngả Khả Phạm Ny đang muốn phản bác, nhưng lúc này Vân Thiên Hà đột nhiên cắt đứt, nói:
- Quy tắc đều có thể biến đổi, như vậy không tuân thủ một tộc quy thì có ý nghĩa gì, nếu hiện tại địch nhân đã bắt đầu thực thi kế hoạch diệt sạch, chúng ta không thể bị động phòng thủ, hoặc là trốn tránh, Vân Sách đang làm gì ta không biết, nhưng ta muốn bản thân rất rõ ràng, trong lòng các vị trưởng lão hẳn đã xác định rõ rồi!
Dứt lời, Vân Thiên Hà nhìn hai người, nói:
- Vì vậy nghi thức đăng vị phong thần này, thỉnh hai vị phối hợp, nếu như hai vị có điều gì lo lắng, hoặc là cực hạn vì ta chưa có con nối dòng mà do dự, vậy xin Vân Sách tới đây chủ trì, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa rồi!