- Sư tôn, vì con mà khiến ngài phải chịu khổ sở, đồ nhi thấy hổ thẹn trong lòng. Ngài hãy ly khai nơi này đi, như vậy trong lòng đồ nhi sẽ dễ chịu hơn một chút!
Lão nhân lắc đầu không nói, thần sắc vẫn an tường như cũ.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên một đạo thiên quang bắn vào bên trong phiến luyện ngục hải vô tận, chiếu xạ lên thân thể hai thầy trò.
Trên mặt lão nhân cuối cùng cũng xuất hiện một nụ cười hài lòng, nói:
- Đồ nhi, đây chính là ánh sáng tạo hóa, sự kiên trì nộ lực của ta và con, rốt cuộc cũng được hồi báo rồi!
- Sư tôn, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, thiên quang này sau khi bắn lên người con, con cảm thấy toàn bộ đau đớn trên người biến mất, đồng thời trong cơ thể còn có một cỗ lực lượng thần bí cọ rửa kinh mạch, tu vi của con dường như lại có xu thế muốn đột phá?
- Không nên nhiều lời, cũng không cần suy nghĩ gì nhiều, tiếp tục giữ chặt bản tâm, tất cả thuận theo tự nhiên là được!
Lão nhân nói xong, liền nhanh chóng nhắm mắt lại, bắt đầu tiếp nhận cỗ tạo hóa thiên quang.
Chỉ chốc lát sau, tạo hóa thiên quang biến mất, lão nhân và người trung niên rốt cuộc cũng mở mắt, chỉ là trong ánh mắt của hai người bọn họ, đã bắn ra một luồng quang thải kỳ dị.
Lúc này Lão nhân mới nhìn người trung niên nói:
- Liệt Thiên, ta và con đã được tạo hóa phong vị, điều này có nghĩa là đau khổ đã sắp qua đi, chúng ta ở nơi này yên lặng chờ triệu hoán thôi!
Đoạn Liệt Thiên nói:
- Sư tôn, đến khi chúng ta được triệu hoán, liền có thể ra bên ngoài để giải cứu muôn dân sao?
Bất quá, khi âm thanh lời nói của hắn còn chưa dứt, lúc này trong u minh truyền đến một thanh âm uy nghiêm vang vọng quanh quẩn bên trong luyện ngục hải:
- Thường Lâm Sinh, Đoạn Liệt Thiên, đạt được tạo hóa Thiên Đạo Càn Vị Song Sứ, lập tức quy vị!
Sau khi nghe được thanh âm này, lão nhân bèn đứng dậy, tay vừa nhấc, trong lòng bàn tay liền đã bốc lên một đoàn minh diễm. Nơi hắn lướt tay qua, xiềng xích trên người hắn cùng với Đoạn Liệt Thiên nhất thời bị thiêu thành tro bụi, rồi nói:
- Liệt Thiên, chúng ta đi thôi!