Võ Động Thiên Hà

Chương 576: Chương 576: Tao ngộ Báng Giáo






Cuộc sống đầy rẫy vui buồn lẫn lộn, đó mới là cuộc sống.

Nhưng đối với Ủy Giáo thì cuộc đời của hắn đầy màu xám. Khó khăn lắm mới có một niềm vui, nhưng niềm vui này lại mang tới cho hắn không ít phiền phức.

Tạo Hoá thần điện mở ra, lan toả ánh sáng của tạo hoá đến cho mọi người khắp thiên địa, nhưng chỉ có Báng Giáo không cảm nhận được ánh sáng của tạo hoá, hắn vô cùng thất vọng.

Cho nên hắn lợi dụng một khôi lỗi để phân thân ẩn vào trong đó đi vào thần điện thừa cơ đánh cắp trái tạo hoá.

Kế hoạch này hắn nghĩ đã chuẩn bị rất hoàn mỹ, còn có thân phận hậu duệ của Vân Ly thì sẽ không còn vấn đề gì nữa. Nhưng hắn không ngờ rằng, hắn vừa lên tiếng đã lộ ra sơ hở để Cơ Hi Nhân phát hiện.

Chẳng những bị phát hiện mà hắn còn bị tên tiểu quỷ có thực lực thấp hơn hắn dây dưa tìm được cơ hội tự bạo, khiến hắn giận dữ không thôi.

Từ trước tới giờ Báng Giáo hắn chưa từng phải chịu cảnh uất ức như thế này. Hắn nghĩ: hắn bắt đầu xui xẻo là từ túc gặp phải một tên tiểu quỷ giảo hoạt hèn hạ rồi bị Khôn Lam Chi Diễm làm cho trọng thương khiến hắn phải bế quan nhiều năm mới có thể ra ngoài.

Lúc này thương thế đã lành nên xuất quan, lại nghe lời lão Liên Ngân La hứa hẹn nên mới chạy tới Thanh Long Sơn này. Kết quả là phải chịu cảnh như thế này đây.

Bây giờ Báng Giáo mới biết được hắn đã bị cái lão hồ ly Liên Ngân La kia dắt mũi. Hơn nữa, hoả long phân thân cũng bị thương, khiến lửa giận trong lòng hắn từ lúc thoát khỏi Thanh Long sơn ngày càng mãnh liệt.

Tức giận thì tức giận nhưng phân thân bị thương nên hắn phải nhanh chóng tìm chỗ dưỡng thương.

Cho nên sau khi ra khỏi Độc Long Cốc, Báng Giáo một mực tìm kiếm thượng cổ long quật trong trí nhớ mơ hồ của hắn quanh Thanh Long sơn.

Nhưng tìm tới tìm lui hắn cũng không tìm thấy long quật do thượng cổ long tộc lúc rời đi lưu lại đó. Bất đắc dĩ hắn đành phải đi tìm nơi khác.

Khi hắn đang quanh quẩn gần Long hồ thì phát hiện hơi nước trong hồ thỉnh thoảng lại xuất hiện dị tượng. Đối với một cường giả Thiên Cảnh như hắn thì dị tượng như vậy có lẽ là trong hồ có bí mật gì đó, cho dù không có thì chỗ này cũng là một chỗ dưỡng thương không tồi.

Nghĩ vậy nên hắn liền nổi tò mò lặn xuống đáy hồ. Quả nhiên, trong lúc tìm tòi dưới hồ, hắn đã vô tình phát hiện một cái hang động nối vào một tàng long đại điện. Hơn nữa, hắn còn phát hiện những kiến trúc nơi này rất cổ xưa, chắc là một cổ di chỉ, hẳn là có bảo bối.

Phát hiện này khiến Báng Giáo hắn mừng rỡ như điên, cho nên hắn liền đi vào thăm dò. Mà nơi này chính là nơi mà Vân Thiên Hà và An thúc trong lúc trốn tránh đã từng đi vào.

Khi đi tới trước cửa bí thất, thấy những bố trí và cái lỗ trước cửa thì vẻ mặt vui mưng của hắn nhanh chóng biến mất. Hắn phát hiện nếu không dùng bạo lực để phá cơ quan thì hắn không có cách nào tiến tới cho dù là một tấc.

Bạo lực! Vẫn là bạo lực!

Một chưởng của Báng Giáo khiến cánh cửa nát bấy, nhưng cũng khiến cả kiến trúc rung động kịch liệt. Hơn nữa, sau khi hắn phá vỡ cánh cửa thì nước ở ngoài cũng tràn vào, ở bên trong thì lại sinh ra một hấp lực cực mạnh, khiến hắn không kịp phản ứng thì đã bị dòng nước cuốn đi.

Chung quanh hoàn toàn tối đen, toàn thân bị ngâm trong nước khiến Báng Giáo rất khó chịu. Hắn cảm thấy lần tầm bảo này thật là xui xẻo.

Do Báng Giáo dùng lực phá cửa nên cũng làm kinh động người trong tàng long đại điện.

Lúc này Báng Giáo cũng không biết hắn sở dĩ bị hút vào đây là do An thúc ở trong đại điện phát hiện cửa động bị người dùng sức mạnh phá vỡ nên đã phát động cơ quan tự động tu bổ.

Khi Báng Giáo bị hãm vào trong trận, An thúc đã nhận được tin tức do Bạch nương tử từ Thanh Long sơn chạy tới báo về thực lực cường đại của Báng Giáo.

Một canh giờ sau, Báng Giáo đã dùng mọi thủ đoạn để phá giải cơ quan này nhưng vẫn không được nên hắn dần mất đi kiên nhẫn.

Vốn đang vui mừng đi tầm bảo mà bây giờ lại gặp phải một đại phiền toái khiến hắn bi vây ở chỗ này. Lúc này hắn đã mất kiên nhẫn nghiên cứu cách phá giải cơ quan trận này nên định tiếp tục dùng sức mạnh.

Tập!

Lần này hắn gia tăng thêm sức mạnh xuất ra, hơn nữa trải qua một thời gian nghiên cứu hắn đã phát hiện ra một chỗ tương đối yếu. Chỗ này sau khi bị hắn xuất một chưởng liền mở ra một lỗ thủng to.

Thuận lợi thoát ra ngoài, Báng Giáo cảm thấy đối với mấy loại cơ quan thế này cứ dùng sức mạnh phá vỡ là tuyệt nhất.

Chỉ là cơ quan trận ở chỗ này rất nhiều và vô cùng phức tạp. Lấy thực lực Thiên Cảnh như Báng Giáo mà cũng cảm thấy lực bất tòng tâm.

Dù sao người kiến tạo tàng long đại điện này cũng không phải người thường, hơn nữa, địa mạch bên dưới đại điện này còn có một cổ lực lượng thiên địa thần bí chống đỡ. Chính vì vậy mà với thực lực Thiên Cảnh của Báng Giáo dưới sự duy trì của cổ lực lượng này cũng không thể dùng sức mạnh mà phá vỡ được cơ quan trận huyền diệu ở đây.

Ngược lại còn khiến hắn chịu khổ nhiều hơn.

Hiện tại, hắn không thể nào phá trận để tiến tới trước nữa, bởi vì các cơ quan trận ở đây có người thao túng, chữa trị. Nếu hắn không thể đả thông được một con đường thì chỉ có thể bị vây chết ở chỗ này.

“Xui!”

Báng Giáo lúc này đang bị vây trong một cái mê cung bí đạo. Hắn phát hiện mê cung này cho dù thực lực hắn lúc toàn thịnh cũng không thể dùng lực phá vỡ được. Hơn nữa, đi lòng vòng trong mê cung này không biết đã bao lâu nhưng hắn cũng chưa thấy đường ra. Cho nên hắn dự định theo đường cũ trở về.

Theo đường cũ trở về, hắn vui mừng phát hiện cả đoạn đường rất thuận lợi, không có bất kỳ trở ngại nào… Cuối cùng hắn cũng trở lại chỗ cửa động.

Từ lúc tiến vào thăm dò cho tới bây giờ Báng Giáo cũng không hề hay biết ở đây hết thảy đều có người cố ý khống chế. Nếu không hắn muốn quay về chỗ này cũng không dễ dàng như vậy.

Chẳng qua là vì những cơ quân trận ở đây nếu bị hư hỏng quá nhiều thì tàng long đại điện này cũng sẽ gặp nguy hiểm. Cho nên không bằng để cho hắn đi ra ngoài, sau này có cơ hội sẽ đối phó sau.

Trong lúc An thúc và Diệp lão đang bận rộn chữa trị những chỗ bị Báng Giáo phá hư thì Vân Thiên Hà cũng vừa lúc trở lại tàng long đại điện.

Hắn trở lại đại điện thấy mọi người không có chuyện gì mới cảm thấy yên tâm.

Hỏi nguyên nhân thì được An thúc kể lại tình hình cụ thể, hắn mới biết Mộng Ly và Nguyệt tỷ đang bế quan, bởi vì tàng long đại điện bị chấn động mà kinh động xuất quan.

Vốn, Mộng Ly định để cho An thúc nhốt Báng Giáo vào trong trận từ từ tiêu hao thể lực của hắn, chờ tới lúc hắn sức cùng lực kiệt thì ra tay đối phó.

Nhưng Tầm Nguyệt suy nghĩ vấn đề tương đối cẩn thận, nàng không muốn đối phó Báng Giáo trong tàng long đại điện. Nàng sợ khi đối phó với hắn ở đây sẽ phá hư đại điện khiến những người ở trong này gặp nguy hiểm. Trách nhiệm này họ không đảm đương nổi.

Cho nên sau khi được Tầm Nguyệt nhắc nhở, Mộng Ly đã buông tha cho Báng Giáo, để An thúc mở trận dẫn hắn đi ngoài, sau này sẽ đối phó hắn sau.

Dù sao lần trước ở Bạc Thản thành, các nàng bị Mật giáo đả thương, nếu không được Vân Thiên Hà cứu thì các nàng đã sớm chết rồi. Mối thù lần đó còn chưa tiêu thì lần này lại gặp Báng Giáo trong tàng long đại điện này, thù mới hận cũ cho nên Mộng Ly với Tầm Nguyệt sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Thật ra trong lúc hai tỷ muội họ đang bế quan thì được phân đến hai con tạo hoá thần long khiến tu vi của họ đã đột phá bình cảnh Địa Cảnh tiến vào Thiên Cảnh.

Chẳng qua tạo hoá thần long ẩn chứa tạo hoá lực quá cường đại, hơn nữa tỷ muội bọn họ cũng đã sớm tính toán ngưng luyện phân thân. Cho nên lợi dụng lúc lực lượng của tạo hoá thần long trợ giúp đột phá bình cảnh thành công ngưng luyện thành một linh phách phân thân của các nàng.

Hôm nay vừa lúc phân thân của các nàng vừa đạt thành lại gặp phải đại cừu đưa tới cửa. Cho nên Mộng Ly mới không muốn bỏ qua cơ hội dùng tên Báng Giáo này thử ‘đao’.

Lúc này, Báng Giáo vừa mới từ cửa động thoát ra đến bên bờ hồ liền thở phào một hơi dự định dưỡng thương cho tốt rồi sau này có cơ hội sẽ lại đi vào tầm bảo lần nữa.

Chẳng qua khi hắn vừa mới thở phào nhẹ nhõm lại lập tức cảnh giác.

Ngẩng đầu lên liền thấy không trung không xa phía trước có hai nữ tử như tiên nữ siêu phàm thoát tục đang lướt mây mà đến khiến hắn không khỏi sững sờ.

Nhưng rất nhanh hắn liền nhớ tới cái gì đó, liền mở to hai mắt nhìn kỹ hai người, cả kinh nói:

- Là các ngươi! Các ngươi còn sống?

- Ngươi còn chưa chết, chúng ta sao có thể chết trước được!

Mộng Ly lạnh lùng nhìn Báng Giáo nói.

- Hôm nay, ngươi cũng nên trả giá cho những việc ngươi đã làm đi!

Ngang!

Mộng Ly vừa dứt lời thì bất chợt một tiếng rồng ngâm vang lên chấn động cả thiên địa, khiến phương viên trăm dặm xung quanh như gặp phải bão lốc.

Báng Giáo thấy khí thế của Mộng Ly lúc này khác xa lúc trước, nên cẩn thận dò xét, sau đó thản nhiên nói:

- Ồ, thì ra tiểu thư đã đột phá Thiên Cảnh, thảo nào khí thế mạnh mẽ như vậy, nhưng ngươi vẫn không phải là đối …

Đang nói tới đây thì hai mắt Báng Giáo đột nhiên mở to ra, khuôn mặt kinh hãi nhìn về phía cỗ khí thế mạnh mẽ của một cự long lóng lánh kim quang lưu ly ở đằng xa.

- Cửu thải lưu ly thiên long phân thân!

Báng Giáo kinh ngạc hô lên. Con mắt như muốn lọt ra ngoài nhìn về phía trước, trong lòng cũng trầm xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.