Tông phái Tinh Môn này, lịch sử lâu đời, lai lịch của nó so sánh với những tông môn như Nguyệt Môn, Nhật Tông, mặc dù muộn hơn một chút, nhưng lại vô cùng thần bí.
Trong mấy nghìn năm truyền thừa của tông phái này, mỗi một đời môn chủ, cơ hồ là những người không có tu vi võ đạo, nhưng đều thông minh tuyệt đỉnh, trí tuệ phi phàm. Hơn nữa họ ẩn giấu với thế gian, không hề giống người thường, rất ít người có thể thấy được vị môn chủ thần bí này, cho dù có gặp cũng không nhất thiết biết được lai lịch của hắn.
Đây là một môn quy rất kỳ quái, không ai biết vì sao chỉ có nhân tài như vậy mới đủ tư cách trở thành môn chủ Tinh Môn. Nhưng điều đó cũng đã từng thúc đẩy tông môn cường đại này từng xuất hiện một lần nguy cơ phân liệt nghiêm trọng.
Nguy cơ phân liệt lần đó, cũng là năm Nam Quang Tử Anh xuất hiện, bởi vì hắn vốn là người mang tinh mệnh có được Thanh Long Đế Tinh, cho nên hắn đã từng ở trong Tinh Môn đảm đương chức vụ trưởng lão. Cũng từng có rất nhiều trưởng lão nhất trí đề cử hắn làm môn chủ Tinh Môn. Nhưng lại có một bộ phận trưởng lão cực lực phản đối, vì vậy liền sinh ra nguy cơ phân liệt.
Bố cục thế lực Tinh Môn, chủ yếu cấu thành bởi ba bộ phận, bộ phận thứ nhất chính là hội nghị trưởng lão, cũng là tầng cao nhất trong Tinh Môn. Bộ phận thứ hai chính là môn chúng của Tinh Môn. Một bộ phận môn chúng này phân bố khắp thiên hạ, chủ yếu phụ trách quản lý các chi nhánh phân đà của Tinh Môn trong thiên hạ. Mà những phân đà này cũng chính là bộ phận thứ ba của Tinh Môn.
Sau khi Tinh Môn bùng phát nguy cơ phân liệt, nội bộ Tinh Môn đã trải qua một loạt tranh đấu, cho nên đã bị người khác làm lộ ra bí mật cùng thân phận của môn chủ.
Lúc đó tân môn chủ của Tinh Môn mới chỉ là một thiếu niên mười ba tuổi, hơn nữa thiếu niên này còn là cháu ruột của thủ tịch trưởng lão Tinh Môn, vì thế càng khiến cho mâu thuẫn lan rộng, đấu tranh càng thêm kịch liệt.
Khi đó Nam Quang Tử Anh thấy Tinh Môn dần dần suy tàn, liền mang theo mấy trưởng lão cùng bằng hữu của mình, thành lập tông môn tại Lưu Tinh Thiên Nguyên, gọi là Tinh Tông, cùng với Tinh Môn chỉ khác một chữ.
Từ sau khi Tinh Tông thành lập, bởi vì người trong tông môn đoàn kết, hơn nữa quan hệ vô cùng thân mật, cho nên tông môn này phát triển cực nhanh. Lúc đó Tinh Môn đang trong xu hướng suy tàn, nên cũng có không ít người sẵn sàng góp sức cho Tinh Tông, khiến cho Tinh Tông trong thời gian vẻn vẹn mười năm phát triểu lớn mạnh, hoàn toàn thay thế được Tinh Môn, trở thành một trong tam đại tông môn sánh ngang cùng Nguyệt Môn, Nhật Tông.
Chẳng qua sau đó lại phát sinh một đại sự, chính là sư phụ của Nam Quang Tử Anh - Vân Ly Huyền Thiên bị giết, mà ngay sau đó Nam Quang Tử Anh cũng bị người khác bán đứng mà bỏ mình, liền khiến cho Tinh Tông xuất hiện cục diện tứ phân ngũ liệt. Ngay sau đó những trưởng lão Tinh Môn một lần nữa nhảy ra, đồng thời liên hợp cùng với thế lực bên ngoài, ý muốn chiếm đoạt Tinh Tông, khiến Tinh Tông lâm vào nguy cơ sớm tối.
Lúc đó, có một số người biết được bên trong các thế lực kia, có bóng dáng của Nhật Tông, cũng có một số thế lực tông phái thần bí tham dự, hơn nữa lúc đó một huynh đệ tốt nhất của Nam Quang Tử Anh là Liên Ngân La gây xích mích ly gián, khiến cho các huynh đệ phản bội, ào ào rời khỏi tông môn, đến các nơi tự kiến lập tông phái cho riêng mình, về sau mới sản sinh ra các thế lực Nam Minh Quang Thiên, Mạn Đà Tàng, Thiên Tây Lý Quỳnh Sơn và Hoa Thần Chính Giáo.
Mà lúc đó cũng có một phần thành viên Tinh Tông ẩn giấu với thế gian, không biết tung tích, một phần khác thì trở lại Tinh Môn, và còn có một bộ phận thì được Nhật Tông mời chào.
Chẳng qua những người này ở trong Nhật Tông lại gặp phải bài xích, cho nên có bốn vị trưởng lão bất mãn với Nhật Tông, một mình khai sơn lập phái, thành lập tông môn, cũng chính là tứ đại tông môn Thiên - Địa - Huyền - Hoàng ngày nay.
Nam Quang Thiên Hành giảng giải tới đó, cũng không tiếp tục nói về bối cảnh của Tinh Mông cho Vân Thiên Hà nưa,x chuyển đề tài về vấn đề lúc trước, nói:
- Tựa như đám người lần này lẻn vào đây, sở dĩ lão phu hoài nghi bọn họ là người của chi nhánh Tinh Môn, là bởi vì phương thức chiến đấu của chúng cùng với phong cách chiến đấu của Tinh Môn thập phần tương tự. Tuy rằng thực lực không mạnh, nhưng bọn chúng lại dựa vào sự đoàn kết và phối hợp ăn ý, giống như môn chúng bên trong các phân chi của Tinh Môn, nhiều thì bốn thành viên một tiểu tổ, thực lực cường đại hơn một chút thì hai người một tổ, đều cùng nhau ăn ở ngủ nghỉ, chưa từng có tình trạng chiến đấu đơn lẻ.
- Chẳng trách!
Lộng Nguyệt nghe vậy bèn gật đầu:
- Mới vừa rồi khi người của chúng ta giết chết một người phe đối phương, liền phát hiện những kẻ khác không chỉ ý chí chiến đấu không suy kiệt, mà trái lại càng thêm tràn đầy, hơn nữa càng thêm điên cuồng, tựa như là cừu nhân sinh tử. Cũng bởi vì thế mà người của chúng ta mới bị thương tổn. Nguyên lai bọn chúng là người của Tinh Môn!
Nói đến đây, trong lòng Lộng Nguyệt có chút nghi vấn, hỏi:
- Lẽ nào lần này, Tinh Môn vốn vẫn lánh đời không ra, cũng muốn tham dự vào tranh đoạt tạo hóa. Nếu như vậy thì tình hình càng lúc càng phiền phức rồi!
Lúc này Nam Minh Anh vẫn trầm mặc lắng nghe ở bên cạnh lên tiếng;
- Lộng Nguyệt tông chủ sợ rằng còn chưa biết, Tinh Môn hôm nay sớm đã còn là Tinh Môn vì thiên hạ muôn dân trong quá khứ rồi. Tinh Môn hiện tại cùng với tà ma cấu kết, làm toàn những việc tai họa muôn dân. Một số môn chúng còn lại chút tâm linh, đều đầu nhập vào các thế lực khác, hoặc giả tự lập môn hộ, trở thành tiểu tông phái, hôm nay còn lại, bất quá cũng chỉ là nanh vuốt của tà ma mà thôi. Tinh Môn kỳ thực cũng sớm đã chỉ còn trên danh nghĩa, bất quá bị kẻ khác lợi dụng danh hào này mà làm những việc thối nát!
Nghe thấy vậy, trong lòng Vân Thiên Hà khẽ động, nói:
- Tinh Môn như lời ngươi nói, có phải vẫn ở tại Lưu Tinh Thiên Nguyên hay không?
Nam Minh Anh cùng với Nam Quang Thiên Hành đồng thời gật đầu, nói:
- Nơi này chính là tổng đàn Tinh Môn, bất quá đây cũng chính là một bảo địa, là một Tinh Huyễn Thông Linh cảnh do thiên nhiên hình thành, tinh lực vô cùng nồng đậm. Đối với người tu luyện tinh quyết có lợi ích rất lớn, hơn nữa người bình thường tu luyện ở nơi này, cũng là làm ít hưởng nhiều, chúng ta đã từng muốn đoạt lại nơi đó, nhưng vẫn chưa thành công!
- Vì sao không thành công?
Vân Thiên Hà hiếu kỳ hỏi.
Nam Quang Thiên Hành nói:
- Bởi vì nơi này có một siêu cấp cường giả tu vi đã đạt tới sơ Vị của Thần Chi Lĩnh Vực, hơn nữa cũng tu luyện pháp môn tinh quyết, tự xưng là Chân Võ Tinh Đế. Hắn trường kỳ chiếm cứ Thông Linh cảnh thiên nhiên này, cho nên ngay cả người của Tinh Môn cũng không dám có chút sơ suất, cung phụng tựa như tổ tông, làm gì còn ai dám đánh chủ ý tới nơi này!
- A, còn có cả sự tình bậc này sao?
Vân Thiên Hà nhíu mày, nhưng trong lòng lại nhớ tới một việc. Bản thân trong vài lần tu luyện lúc trước, ý chí của Tử Vi tinh thần bản mệnh bao trùm tinh khung, tự nhiên là sẽ bao hàm cả Chân Võ Tinh Cảnh. Lúc đó hắn đã cảm thấy có một phần lực lượng tinh tú lẵng lẽ hao hụt đi. Bất quá so sánh với lực lượng của tứ vị tinh khung, thì chút hao hụt ấy của Chân Võ Tinh Cảnh cùng với Bạch Hổ Tinh Cảnh cũng không ảnh hưởng gì tới hắn, cho nên hắn cũng không quá lưu ý.
Thế nhưng lần này nghe Nam Quang Thiên Hành nhắc đến sự tình của Tinh Môn cùng với kẻ gọi là Chân Võ Tinh Đế kia, trong lòng Vân Thiên Hà nhất thời trở nên cảnh giác.
Vậy chả khác nào trong vườn cây nhà mình, có người lặng lẽ ăn vụng hưa hấu và táo, nhưng bản thân mình lại không phát hiện ra. Cứ như vậy một thời gian dài, số lượng dưa hấu và táo tự nhiên sẽ giảm đi.
Vân Thiên Hà biết rằng, mình có được tinh tú lực bất tận, lấy không hết dùng không cạn. Một chút tinh tú lực mất đi đó chả khác gì chín trâu mất một cọng lông, hoàn toàn không cần kể đến. Thế nhưng đối với kẻ khác mà nói, một cọng lông này, lại chính là bảo tàng vô cùng đồ sộ.
Dù chỉ là chín trâu mất một cọng lông, nhưng dù sao đó cũng là một cọng lông a, hắn là quân vương chúa tể của tinh khung, không có sự cho phép của hắn, hắn há có thể để một vài lẻ có thể trở thành địch nhân của mình len lén hưởng thụ một sợi lông này, cho dù chỉ nhỏ bằng một phân một ly cũng không được!
Đối với địch nhân, hoặc là những người ẩn tàng thâm sâu, cho tới bây giờ Vân Thiên Hà sẽ không bao giờ nhân từ hoặc hào phóng, huống hồ là để chúng tìm kiếm khe hở hưởng thụ lực lượng tinh tú từ phiến tinh khung mà hắn thống trị, điều này tuyệt đối không có khả năng.
Cho nên, Vân Thiên Hà lập tức lưu ý, đem việc này đặt ở trong lòng. Hắn dự định sau khi phong vị đại điển lần này chấm dứt, sẽ đặc biệt giành thời gian xử lý sự tình tinh lực bị kẻ khác đánh cắp này.
Địch nhân ở con suối này đã bị đẩy lui, bất quá vẫn cần phải phòng bị, Vân Thiên Hà chợt nhớ tới ở phong khẩu lượng người bị thương khá nhiều, vì vậy liền nhắc tới việc này với Lộng Nguyệt, để nàng phân ra một nhóm người đi thủ hộ ở đó.
Lộng Nguyệt cùng với Nam Quang Thiên Hành sau khi tiến hành thương nghị, liền quyết định để Nam Minh Anh lưu lại nơi này, nàng cùng với
Vân Thiên Hà cùng với Nam Minh Anh trò chuyện vài câu, chợt nghe Nam Minh Anh nhắc tới tiểu nhi tử cùng với nhị tôn nữ của hắn, hơn nữa hắn cũng biết khá nhiều sự tình của Vân Thiên Hà, cho nên không khỏi có chút ngạc nhiên.
Sau khi hỏi ra mới biết được, nhị tôn nữ của hắn chính là Nam Minh Tuyết, còn tiểu nhi tử của hắn là Nam Minh Khai. Nghĩ tới lúc trước nhóm người Nam Minh Khai cùng với mình vờn nhau hơn nửa năm, trải qua khắp một nửa Đông Vực, Vân Thiên Hà không khỏi mỉm cười. Một thời gian dài không gặp những người này, quả thực là có chút tưởng niệm, hắn vẫn còn nhớ rõ vụ cá cược cùng với Vũ Phương Khinh Thần lúc đó.
Hiện tại thiên hạ thiên hạz đại loạn, cũng không biết những người này đang làm gì, nếu có cơ hội nhất định phải đi xem một chút.
Nghĩ như vậy, Vân Thiên Hà liền cáo biệt Nam Minh Anh, hướng về phía cốc khẩu của Độc Long Cốc lăng không mà đi.
...
Trên quảng trường Tạo Hóa Thần Điện, bản tôn Vân Thiên Hà đã đả tọa ở nơi này một hồi, khi hắn đem một phần tâm thần đặt trên phân thân đi dò xét các nơi, bản tôn lúc này cũng đã mở mắt.
Quay đầu nhìn lại, thấy ở trong Tạo Hóa Thần Điện vẫn không có động tĩnh, dám người Vân Sách còn chưa đi ra, vôn định tiến lên không gian tạo hóa bên trong xem tình hình cụ thể thế nào, thấy Cơ Trường Không vội vàng chạy tới, liền từ bỏ ý niệm trong đầu.
- Cơ trưởng lão, ngươi vội vàng trở về như vây, có phải đã phát sinh chuyện gì hay không?
Sau khi Cơ Trường Không đi tới trước măt, Vân Thiên Hà nhìn thấy sắc mặt hắn trong lòng biết không ổn, phòng chừng đã có việc phát sinh, vì vậy liền hỏi.