Đường Linh Vũ xác thực bị biến hóa của Vân Tường hiện tại đả kích không nhỏ.
Từ lúc đến Kinh Thành, những lúc Vân Thiên Hà huấn luyện ngự ưng thủ, liền cảm giác được Vân Tường đang xảy ra những biến hóa rất vi diệu.
Nguyên lai Vân Tường tại thời điểm Vân Thiên Hà nhàn hạ huấn luyện, cũng có thể là nguyên nhân thường xuyên tiếp xúc, Vân Thiên Hà không cảm giác được trên người Vân Tường phát sinh biến hóa, chỉ là sau này hắn càng lúc càng cảm thấy Vân Tường không chỉ trở nên thông minh, hơn nữa thời điểm hạ xuống cánh tay hắn, hắn cần phải dồn kình lực lên tay mới chịu đựng được trọng lượng của Vân Tường, sau đó tỉ mỉ kiểm tra một chút, Vân Thiên Hà mới phát hiện ra, Vân Tường dưới sự bồi dưỡng của hắn, đã xảy ra biến dị.
Hiện hôm nay, Vân Thiên Hà không cần phải thường xuyên cho Vân Tường ăn đúng hạn, bình thường hơn phân nửa thời gian Vân Tường đều tự mình ra ngoài săn mồi, không chỉ có như vậy, đôi khi Vân Thiên Hà phát hiện, con mồi mà Vân Tường săn trở về đã không còn là tiêu chuẩn thịt thú bình thường nữa, mỗi lần Vân Tường bắt thỏ rừng hoặc chuột đất, cư nhiên đều là tinh thú cấp thấp nhất.
Tất cả những biến hóa này, đều chứng minh rõ ràng cho phát đoán khiếp sợ trong lòng Vân Thiên Hà, Vân Tường quả nhiên đã tấn cấp biến dị rồi, biến thành tinh ưng thú càng cường đại hơn.
Chỉ bất quá lúc biến thành tinh ưng thú, Vân Thiên Hà còn phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái, đó chính là Vân Tường đối với chính mình càng lúc càng trở nên ỷ lại, có đôi khi hắn triệu hoán, Vân Tường sẽ nhanh chóng hạ xuống bên người, sau đó vô cùng thân thiết cọ vọ vào mặt, nhưng nếu như muốn cho nó bay đi, Vân Tường sẽ rất không thoải mái, ngay cả bình thường hắn đi ra ngoài, Vân Tường đều luôn luôn bay cao trên đầu theo sát hắn.
Thậm chí đến buổi tối mỗi ngày, Vân Tường sẽ chủ động mở cửa sổ chui vào, hạ xuống đầu giường bên cạnh hắn lúc đả tọa tu luyện, cứ như vậy ngủ vùi.
Tất cả những hiện tượng này, Vân Thiên Hà suy nghĩ rất nhiều nhưng không giải thích được, nếu như là tinh thú đã mở ra linh trí, càng dần càng trở nên cường đại, đối với chủ nhân cũng sẽ không còn trung thành như trước nữa, thậm chí đôi khi còn không nghe lời triệu hoán, thế nhưng Vân Tường lại hoàn toàn khác, đối với hắn càng thêm ỷ lại, lẽ nào trên người chính mình có thứ gì đó luôn luôn hấp dẫn Vân Tường hay sao?
Đường Linh Vũ nhìn thấy Vân Tường hạ xuống cánh tay Vân Thiên Hà, cho hiện tại đã biến thành tinh ưng thú, nhưng vẫn ỷ lại đối với Vân Thiên Hà như cũ, vô cùng nhu thuận, hắn ước ao tới mức con mắt đỏ lên.
Hắn vốn tưởng rằng Phi Vũ dưới sự thuần dưỡng tỉ mỉ hàng ngày của hắn, hẳn là sẽ dần dần thu nhỏ lại chênh lệnh so với Vân Tường, nhưng hôm nay khi nhìn thấy Vân Tường được triệu hoán xuống, đã tận mắt nhìn thấy Vân Tường, lại cảm thấy vô cùng sợ hãi, căn bản không dám thân thiết vô cùng như thời gian tại Lợi Châu trước kia, mà nhìn bộ dạng của hắn, tựa hồ đã coi Vân Tường trở thành vua của chính mình.
Nhưng điều này cũng khiến cho Đường Linh Vũ càng thêm không giải thích được, trước đó Vân Thiên Hà đã nói cho hắn toàn bộ phương pháp thuần dưỡng chim ưng, phương thức thuần dưỡng giống nhau như đúc, thế nào cuối cùng hai đầu chim ưng thuần dưỡng ra lại chênh lệnh càng lúc càng lớn như vậy, chẳng lẽ là vấn đề nhân phẩm?
- Huynh đệ, có đúng ngươi tàng tư đối với ta hay không? Thế nào mà chúng ta cùng dùng một phương pháp thuần dưỡng, vì sao Vân Tường biến thành tinh ưng thú, mà Phi Vũ của ta vẫn còn là một chim ưng bình thường a?
Đường Linh Vũ có điểm không phục hỏi.
Vân Thiên Hà còn chưa trả lời, Tuyết Ông Tiên Sinh bên cạnh đã cười cười nói:
- Linh Vũ, ngươi cho là quá trình tinh thú biến dị dễ dàng như vậy? Cầm thú bình thường, nếu như thông qua phương thức biến dị tự nhiên, không có hơn mười năm, tuyệt đối không có khả năng biến hóa, nhưng có một loại tình huống ảnh hưởng, làm cho quá trình này sớm phát sinh!
- Loại tình huống nào?
Vân Thiên Hà và Đường Linh Vũ hai miệng một lời hỏi.
Trong con mắt Tuyết Ông Tiên Sinh lóe ra một tia tinh quang dị dạng, nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Chính là cỗ khí tức thanh thuần càng ngày càng đậm trên người ngươi, đây là một loại khí tức gần như cùng một loại với tinh hoa tự nhiên thiên địa, mà loại khí tức này, thông thường đối với tinh thú mà nói, chính là loại khí tức chúng thích tiếp xúc hấp thu nhất, đây cũng là lý do vì sao chim ưng của ngươi lại tiến hóa trở thành tinh ưng thú nhanh như vậy, nhưng cũng càng dần càng thêm ỷ lại đối với ngươi!
- A…
Đường Linh Vũ mở lớn cái miệng, tựa hồ rất nhanh nghĩ tới cái gì, vì vậy nắm Vân Thiên Hà nói:
- Vì sao ta lại không có loại khí tức này, khí tức đó ngươi làm sao có được, nhanh dạy ta!
Vân Thiên Hà cười khổ nói:
- Ta làm sao biết được cỗ khí tức đó từ đâu tới, ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây?
- Ngươi cũng không biết khí tức này có được từ đâu?
Nghe xong Vân Thiên Hà nói, Tuyết Ông Tiên Sinh cũng giật mình, hắn vốn tưởng rằng Vân Thiên Hà tu luyện loại công pháp kỳ lạ nào đó tạo ra.
Vân Thiên Hà gật đầu, nhưng trong lòng lại cảm thấy phiền toái, gần đây hắn thường xuyên tu luyện Thần Ý Quyết, trừ phi là cao thủ, người bình thường đã không thể nào nhìn ra được tu vi võ đạo của hắn, thế nhưng cỗ tinh khí trong cơ thể theo tu luyện Thần Ý Quyết, chậm rãi chuyển hóa trở thành một loại quyền ý, hắn bây giờ còn chưa đạt tới trình độ hoàn toàn nội liễm, vẫn bị Tuyết Ông Tiên Sinh liếc mắt liền nhìn thấu.
Bất quá tinh tế nghĩ lại một chút, liền cảm thấy nhẹ nhàng, hắn rất nhanh là có thể trùng khiếu điểm tinh rồi, đến lúc đó khiếu huyệt trong cơ thể được thắp sáng hết đệ nhất tinh tú, hình thành chu thiên tuần hoàn, hơn nữa cộng thêm công hiệu cường đại của Thần Ý Quyết, sợ rằng tới lúc đó không người nào có thể nhìn ra bất cứ dị dạng nào trên người hắn.
Nghe đến đây, Đường Linh Vũ có vẻ uể oải mười phần, sớm biết như vậy thì sẽ không để Vân Thiên Hà triệu hoán Vân Tường xuống rồi, quả thực là người so với người tức chết người!
Đúng lúc này, bên ngoài biệt viện truyền tới thanh âm hành lễ thăm hỏi của đám nha hoàn, ngay sau đó, chỉ thấy Đường Linh Toa đã thay đổi quần áo nữ trang, kéo tay một vị mỹ phụ, hai người cứ như vậy thướt tha đi vào.
Chỉ thấy nàng mặc một bộ quần áo màu phấn hồng, hơi lộ ra cánh tay tuyết trắng, nàng bước đi vô cùng mềm mại uyển chuyển, mỗi một bước đi, giống như đạp chân trên một áng mây chậm rãi phiêu phiêu tới gần, phối hợp với dung nhan mỹ lệ xinh đẹp của nàng, lại thêm khí chất đoan trang nhã nhặn lịch sự, phảng phất giống như tiểu tiên tữ từ trong bức tranh đi ra, lại có khí chất tiểu thư khuê các, còn mang theo một cỗ linh động đầy linh khí, loại khí chất biến ảo như thế này, không khỏi làm người khác nhìn thấy mà mắt sáng ngời.
Cách ăn mặc khác nhau, bộ trang phục khác nhau, lại có thể tỏa ra một khí chất hoàn toàn khác biệt, lúc này ngay cả Vân Thiên Hà cũng không kìm nổi suy nghĩ trong lòng, nữ hài tử linh động mỹ lệ như vậy, nhất định phải có rất nhiều đệ tử quyền ký điên cuồng theo đuổi!
Bất quá càng làm cho người ta không thể bỏ qua chính là, vị mỹ phụ cùng đi vào với Đường Linh toa, vị mỹ phụ này quả thực không nhìn ra tuổi tác, lớn lên quốc sắc thiên hương, đoan tranh khuynh thành, vóc người mềm mại êm dịu, mang theo một cỗ phong vận đặc biệt của nữ tử thành thục, thoạt nhìn tương đối giống Đường Linh Toa, nói như vậy hẳn là mẫu thân của hàng, Tĩnh Vương Phi rồi.
Đường Linh Toa thấy Vân Thiên Hà đang quan sát nàng, trong lòng có chút vui sướng, lại có chút ngượng ngùng, trên gương mặt nhỏ nhắn khả ái đỏ ửng, trốn phía sau lưng Tĩnh Vương Phi, thướt tha đi tới, nhưng vẫn cúi đầu không nói, thầm nghịch góc áo của chính mình.
Thấy Tĩnh Vương Phi đi tới, Tuyết Ông Tiên Sinh đứng dậy nghênh tiếp, Vân Thiên Hà cũng lập tức đứng dậy, hành lễ bái kiến.
- Thảo dân ra mắt Tĩnh Vương Phi!
- Không cần đa lễ!
Tĩnh Vương Phi kéo bàn tay Đường Linh Toa, đôi mắt đẹp quan sát Vân Thiên Hà vài lần, đối với biểu hiện của hắn tương đối thỏa mãn, âm thầm gật đầu, khẽ mở miệng ngọc nói:
- Ngươi chính là vị thứ tôn Thiên Hà kia của Đồ nguyên soái sao? Bình thường rất hay nghe thấy Vũ nhi và Toa Toa nhắc tới ngươi!
- Đúng vậy, làm phiền Vương phi rồi, Thiên Hà có chút lo lắng!
Vân Thiên Hà thản nhiên trả lời.
- Ai nha, chua chết rồi, nương (mẹ), hắn vốn không phải là cái dạng này!
Đường Linh Toa thực sự không thể chịu được vẻ khách sáo của Vân Thiên Hà, không khỏi một lần nữa chu cái miệng nhỏ nhắn nói.
- A, vậy con nói hắn có bộ dáng gì nữa?
Tĩnh Vương Phi nhếch miệng khẽ cười.
- Hắn… Hắn…
Đường Linh Toa há miệng, lại không biết nói như thế nào, cuối cùng thốt lên:
- Dù sao đi nữa thì hắn không phải là cái dạng này, ngay chính là một đầu gỗ, chưa bao giờ thích phản ứng người khác, càng không nói nhiều lời khách sáo chua chết người như vậy!
- A, có thể hắn lần đầu tiên tới Vương phủ, có chút câu thúc, nhưng so với những hài tử khác mới vào vương phủ liền run rẩy rõ ràng khá hơn nhiều, khiêm tốn có lễ nha!
Tĩnh Vương Phi cười cười.
Nghe mẫu thân kích lệ Vân Thiên Hà như vậy, Đường Linh Toa như đã quên hẳn mọi chuyện vừa rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn một lần nữa đỏ bừng, hiện ra một nụ cười ngọt ngào, trong lòng nàng, trái tim kia lại bắt đầu nhảy lên đập thình thịch, thầm nghĩ, mẫu thân nói qua, nhưng cho dù qua được cũng không biết phụ vương còn muốn dùng phương pháp nào để làm khó hắn đây?