Ân oán cá nhân giữa Đồ thị và Giang thị, song phương dù đấu tới người chết ta sống, nhưng chỉ cần không ảnh hưởng tới lợi ích căn bản của Đại Đường vương triều thì hoàng đế cũng giữ thái độ nhắm một con mắt mở một con mắt, phóng mặc cho bọn họ thích làm gì thì làm, chỉ khi nào liên quan tới căn bản quốc gia thì hoàng đế mới lợi dụng một số thủ đoạn khác nhau cân đối.
Vì vậy lần này trong Trấn Bắc quân thiếu mất chức vụ đại tướng quân, nhất định phải để bắc phái tiếp nhận chức vụ, hoàng đế tuyệt đối không có khả năng để cho tập đoàn Giang Mạc có cơ hội xếp quân cờ vào.
Thiên hạ tứ quân nhất ngự, ngoại trừ hoàng đế đích thân nắm giữ ngự lâm quân ra, nam phái và hoàng tử phái hiện tại mỗi phương chưởng quản một quân, mà Trấn Bắc quân và Định Đông quân, hoàng đế muốn cho Túc Tĩnh Vương vững vàng khống chế trong tay, mới có thể bảo trì được cục diện cân đối vi diệu hiện tại, thẳng cho tới khi Bắc phái và phái trung lập hoàn toàn dung hợp một chút, và Nam phái ẩn lộ dã tâm gây dối, còn có hoàng tử phái, hình thành thế chân vạc cân đối.
Lục Vô Yên nói rõ tình thế mà Đồ thị hiện tại phải đối mặt, còn có tình thế toàn bộ thiên hạ ra rồi phân tích tương đối rõ ràng, nếu như hiện tại Đồ thị không vững vàng ôm chặt hai cái chân lớn triều đình và Thiên Môn thì rất dễ dàng thất thế, nhiều địch nhân muốn dồn Đồ thị vào chỗ chết như vậy, chắn chắn bọn họ sẽ không để cho Đồ thị chết có chỗ chôn thây.
Nhưng Vân Thiên Hà nghĩ, nếu như Đồ thị quá ỷ lại sự che chở của Thiên Môn mà nói, nguy cơ trong tương lai sẽ càng lớn hơn nữa, thân là hoàng đế, làm sao có thể dung thứ cho một tổ chức nào đó vượt qua hoàng quyền, hoàng đế khai quốc Đại Ngụy tiền triều vốn xuất thân từ tông môn, ngay cả hắn sau khi làm hoàng đế đều có dã tâm đối với tứ đại tông môn, huống chi hoàng đế Đại Đường Quốc hiện tại, tất cả các thế lực liên quan tới tông môn sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu diệt.
Vì vậy nếu Đồ thị muốn ôm chân quan lớn, cũng chỉ có thể lựa chọn chân lớn hoàng quyền Đại Đường là tốt nhất, Đồ thị sinh tồn trong hoàn cảnh nguy cơ bốn phía, phải chậm rãi dứt bỏ dần quan hệ đối với Thiên Môn, toàn diện chuyển sang một phương thế lực hoàng quyền, chỉ có thần khí quốc gia mới là chiếc ô dù tốt nhất che chở cho Đồ thị.
Đương nhiên, tất cả phải dưới một tiền đề, bản thân Đồ thị cần phải cường đại hơn.
Bất quá lúc này hơn ba mươi vị cao thủ trong tay, tài nguyên trân quý như vậy, không chỉ cần phải sử dụng hợp lý, mà còn cần phải phát huy ưu thế của bọn họ tới mức tối đa. Vân Thiên Hà nhanh chóng truy hỏi tư liệu những người này cẩn thận, còn có phân chia tổ hợp, nghĩ thầm, nếu như truyền thụ cho các chiến dĩ Thiên Đồ này một kỹ kỹ năng đặc công và sát thủ kiếp trước, như vật sẽ dần dần huấn luyện bọn họ trở thành một chi đội ngũ đặc công sát thủ chuyên nghiệp…
Tỉ mỉ suy nghĩ hồi lâu, Vân Thiên Hà nói:
- Lục bá, Thu thúc, nếu lão gia tử đã giao những chiến dĩ Thiên Đồ vào tay ta, ta thực sự có vài suy nghĩ riêng, muốn nghe ý kiến của hai vị tiền bối!
- A, nói nghe một chút!
Lục Vô Yên có chút thưởng thức nói, hắn biết tiểu tử này có rất nhiều chiêu số hay, hơn nữa làm việc rất trật tự rõ ràng.
Vân Thiên Hà nói:
- Ta nghĩ lấy ba mươi hai người hiện tại làm cơ sở, phân chia thành một khung mới, tổ chức này…
Sau đó, Vân Thiên Hà diễn đạt một ít lý luận bộ đội đặc chủng, còn có một số phương pháp huấn luyện sát thủ, đổi thành ngôn ngữ của thời đại này, lần lượt sắp xếp hệ thống nói ra.
Lục Vô Yên và Thu Hàn liếc mắt nhìn nhau, từ trong mắt bọn họ có thể nhìn thấy trong lòng hai người đều vô cùng khiếp sợ, bộ phương án huấn luyện và cơ cấu tổ chức đặc công sát thủ này, bọn họ nghe xong quả thực có chút không thể nào tưởng tượng nổi, thế nhưng tỉ mỉ ngẫm lại nội dung Vân Thiên Hà thuyết minh, bọn họ lại phải tin tưởng, thông qua ý nghĩ và trí tuệ thiên tài của tiểu hài tử này, hoàn toàn có thể thực hoàn thành phương án tổ chức kiến tạo chi đội ngũ mới.
Chỉ là Lục Vô Yên có chút không giải thích được, thuận tiện hỏi:
- Thiên Hà, đối với mấy chiến sĩ Thiên Đồ này, hầu hết bọn họ đều đến từ Lục thị và Thu thị chúng ta, từ nhỏ đã nhận ơn huệ che chở của Đồ thị lớn lên, vấn đề trung thành không cần phải lo lắng, thế nhưng ngươi muốn hấp thu các dị tộc khác tiến vào tổ chức, vạn nhất…
Vân Thiên Hà lắc đầu cắt đứt lời nói của Lục Vô Yên, giải thích:
- Lục bá, hiện tại dị tộc luôn chống lại luật pháp tội nô Đại Đường ban hành, nhưng dị tộc cũng chỉ có thể trốn đông trốn tây, sinh tồn trong cuộc sống chờ đợi lo lắng đau khổ, dưới tiền đề này, vấn đề sinh tồn của bọn họ rất khó được đảm bảo, các ngươi có thể thử tiếp xúc với một ít dị tộc trước, nghe nguyện vọng và cái nhìn của bọn họ, bởi vì bản thân các ngươi cũng là hậu duệ dị tộc, tương đối dễ dàng giao lưu, cũng rất dễ nhận được tín nhiệm, bất quá ta nghĩ, chúng ta muốn hấp thu thiếu niên dị tộc vào trong tổ chức mới, cũng phải giành cho bọn họ sự che chở đảm bảo cuộc sống bình thường tại mức nhất định, sau khi những thiếu niên này tiến vào tổ chức, từ nhỏ đã tiếp thu huấn luyện giao dục tổ chức…
Nghe xong lời giải thích của Vân Thiên Hà, còn có quá trình trình bày giải thích, Lục Vô Yên và Thu Hàn lần thứ hai đối mặt nhìn nhau, trong ánh mắt bọn họ đã không còn khiếp sợ nữa, mà là bội phục từ tận đáy lòng.
Hài tử này nắm rất chắc tâm lý con người, bọn họ là hậu duệ Phong Tộc và Tuyết tộc, nhận được sự che chở bảo đảm sinh hoạt ổn định của Đồ thị, khiến cho hậu duệ bọn họ có thể bình an tiếp tục sinh tồn nảy nở, tất nhiên bọn họ sẽ nhớ ơn và muốn báo ơn, tự nhiên nỗ lực trung thành, vì Đồ thị bán mạng, như vậy những dị tộc khác càng khổ sở hơn bọn họ, nếu có điều kiện đảm bảo như trên, vậy kết quả không cần phải nói…
- Thế nhưng, muốn bắt tay thành lập một tổ chức như vậy, không phải đơn giản nói mấy câu là có thể tiến hành được, phải có vật lực và tài lực vô cùng lớn mới có thể chống đỡ được!
Thu Hàn mở miệng góp lời.
Vân Thiên Hà gật đầu, kỳ thực mấy vấn đề này bọn họ đã sớm nghĩ tới, muốn kiếm tiền, làm một người hiện đại xuyên qua sống lại, hắn tương đối tự tin, chỉ bất quá hiện tại hắn còn thiếu một cơ hội tốt.
Lục Vô Yên ngẫm lại nói:
- Thu Hàn nói có đạo lý, Thiên Hà, vấn đề này ngươi định giải quyết thế nào, lẽ nào ngươi dự định buôn bán?
Vân Thiên Hà lắc đầu nói:
- Hai vị tiền bối, kỳ thực không cần chúng ta phải tự mình động thủ, lấy tài nguyên hiện tại của Đồ thị, chỉ cần sử dụng hợp lý hóa, hoàn toàn có thể chống đỡ được việc thành lập tổ chức và vận hành sau này, các ngươi phải biết rằng, tổ chức này không phục vụ một mình ta, mà là phục vụ toàn bộ gia tộc Đồ thị!
- Uhm, chúng ta đối với phương diện kinh doanh quả thực không biết gì, không giúp được ngươi, bất quá thành lập tổ chức này, ngươi cứ đưa ra một khung chương trình, chúng ta sẽ thực hiện tốt!
Lục Vô Yên nói.
Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút, nói:
- Hai vị tiền bối, nhóm chiến sĩ Thiên Đồ thứ ba vào Kinh, phỏng chừng khoảng mười ngày sau, khung tổ chức này, trước hết lấy ba mươi hai vị chiến sĩ Thiên Đồ làm hạch tâm căn bản, ta sẽ dùng thời gian mười mấy ngày viết ra một bộ phương án thực thi kiến tạo hoàn chỉnh, nhưng điều này còn cần hai vị tiền bối phối hơp, mới có thể trọn vẹn được!
- Thiên Hà, tổ chức này, ngươi dự định đặt tên là gì?
Lục Vô Yên nói.
Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút.
- Ta chuẩn bị gọi là “Viêm Hoàng”!
- Viêm Hoàng!
Lục Vô Yên và Thu Hà không giải thích được, bất quá cũng không hỏi nhiều.
Vân Thiên Hà cũng không định giải thích lai lịch cái tên này với hai người, kỳ thực trong lòng hắn tưởng niệm kiếp trước, xác thực có ý nghĩ kỷ niệm.
Cứ như vậy, ba người trong mật thất thương nghị bàn luận hơn hai canh giờ, rồi sau đó tự động rời đi.
Khi ra khỏi mật thất, chỉ thấy Sử Trường Đức chờ trong phòng khách, Vân Thiên Hà thấy hắn không luyện công, liền hỏi:
- A Lai, có chuyện gì?
Sử Trường Đức nói:
- Thiếu gia, Túc Tĩnh Vương có gửi thiếp mời đến, cần người tới xem qua!
Nói xong, Sử Trường Đức liền lấy ra một thiếp mời giao vào tay Vân Thiên Hà.
Vân Thiên Hà mở thiếp mời ra, thấy chỗ ký tên phía sau là Tuyết Ông Tiên Sinh, suy nghĩ một chút, quyết định đi xem một chút, liền nói:
- Vậy được rồi, ngươi đi chuẩn bị đi, chúng ta lập tức khởi hành!