“Tuy bắt nạt kẻ yếu rất đáng xấu hổ, nhưng hiện thực chính là người như vậy lại không phải số ít.” Tô Thần hờ hững, như đã tập mãi thành quen.
“Dùng thẻ mời chiến làm trò trước mặt không ít người, quần chúng vây xem chạy hết mà đội viên lại một người cũng chưa có...” Vân Nhàn không còn gì để nói. Dừng một chút, cô không dấu vết lướt mắt nhìn nhìn người nào đó, cảm thấy rất có khả năng do người nào đó dùng khí chất Châu Phi kéo chân sau.
Tô Thần dùng gương mặt vô cảm phủi sạch liên quan: “Cái nồi này tôi không đội.”
Vân Nhàn bĩu môi, nghiêm túc nói: “Nếu ngày hôm nay mà không chiêu mộ được ai, ngày mai anh đi sân huấn luyện, tôi chiêu mộ một mình.”
Tô Thần: “...” Đây là kì thị, kì thị trần trụi! Châu Phi thì làm sao? Ai không muốn vượt biên thành Châu Âu chứ? Đây là do vận mệnh trêu đùa, anh cũng tuyệt vọng mà!
Đúng lúc này, một thanh âm run run, lo lắng đề phòng lên tiếng: “Xin chào... Hai người đang chiêu mộ đồng đội sao?”
“Điều kiện gia nhập viết trên ván gỗ. Chúng tôi không giảm bớt tiêu chuẩn đâu, cũng tuyệt đối không tạm chấp nhận, thà thiếu chứ không ẩu.” Tô Thần nhìn cũng không thèm nhìn người ta, nói một hơi hết câu.
“Nếu đồng ý gia nhập thì phải đi đấu trường kí kết hiệp ước gì?” Người đó tiếp tục hỏi.
Vân Nhàn nhìn người chơi hạ quyết tâm kí hiệp ước cái đầu tiên. Cô tò mò đánh giá đối phương, phát hiện người đó khoảng trên dưới 28 tuổi, nam, thịt mỡ trên mặt run run, bụng bia to như người mang bầu ba tháng, vô cùng đáng chú ý.
“Chúng tôi trả giá đắt bồi dưỡng đồng đội thành cao thủ, không hi vọng người ta tùy tùy tiện tiện chạy mất.” Thấy người này không dây dưa lề mề mà hỏi chuyện nội dung hiệp ước đứng đắn, ngữ khí Tô Thần không khỏi chậm lại, biểu tình cũng ôn hòa hơn.
“Thêm hai vấn đề nữa. Thứ nhất, sau khi gia nhập công hội Tinh Thiên, đòn tấn công của anh không có hiệu quả đối với tôi và Phụ Trợ, nói cách khác, sau khi nhập hội anh vĩnh viễn không thể gây sát thương cho chúng tôi. Thứ hai, trước khi tôi và Phụ Trợ chết, anh chỉ có thể tổ đội với chúng tôi, không thể tham gia đoàn đội khác. Tôi cần người hoàn toàn nghe lời, sau khi vào phó bản mọi việc phải nghe tôi phân công, do tôi chỉ huy. Thù lao của anh là tôi sẽ võ trang cho anh, mang anh thông quan.”
Mập mạp hơi hơi do dự: “Nói vậy nghĩa là hai người sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối về địa vị?” Mà anh ta chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, không có sức phản kháng. Nói trắng ra là mạng nhỏ của anh ta trực tiếp giao vào tay người khác.
“Không sai, chính là như vậy.” Vân Nhàn thẳng thắn thừa nhận: “Bởi vì có băn khoăn nên những người chơi trước đó dù đỏ mắt với phúc lợi của công hội cũng không dám tùy tiện gia nhập. Anh có thể suy nghĩ cẩn thận một chút, cân nhắc rõ lợi và hại rồi mới đưa ra quyết định.”
Tô Thần thuận miệng nói tiếp: “Anh chỉ có hai con đường. Một là đáp ứng điều kiện khắc nghiệt rồi gia nhập, hai là quay đầu bỏ đi, coi như chưa từng có việc này.”
Mập mạp mặt nhăn thành một cục, biểu tình buồn khổ. Qua thật lâu sau mới hỏi: “Giả sử, chỉ là giả sử thôi ha, giả sử tôi gia nhập xong, lấy được chỗ tốt lại không chịu nghe lời thì sao?”
Vân Nhàn lạnh nhạt, trả lời sảng khoái: “Vậy anh nhất định phải chết.”
Tô Thần khoanh tay trước ngực, từ trên cao nhìn xuống mập mạp: “Khuyên anh tốt nhất không nên có ý nghĩ đó. Chúng tôi có thủ đoạn đặc biệt, cho dù là phó bản hợp tác cũng có thể chém chết anh. Nếu náo loạn không thoải mái, anh vứt mạng nhỏ, bọn tôi lãng phí trang bị và quyển trục kĩ năng, đối với tất cả mọi người đều không hay.”
Mập mạp nỗ lực suy nghĩ. Lấy tình huống trước mắt, nhập đội có nghĩa là trao hoàn toàn quyền chủ động cho đối phương. Hơn nữa sau khi anh ta thực hiện nghĩa vụ, bọn họ có tuân thủ lời hứa hay không cũng khó mà nói.
“Tôi đồng ý gia nhập.” Một thanh âm khàn khàn bỗng nhiên vang lên.
Vân Nhàn kinh ngạc nhìn đằng sau mập mạp. Một nam thanh niên cao gầy khoảng đầu 20 đứng đó, trong ngữ khí mang theo chút vội vàng: “Điều kiện hai người đưa ra tôi đều đồng ý hết. Ngoài ra tôi đảm bảo, sau khi gia nhập công hội, hai người làm cái gì thì tôi làm cái đó. Nhận tôi có được không?”
Mập mạp choáng váng, anh ta còn đang cẩn thận cân nhắc, nửa đường lại xuất hiện người chiếm chỗ ở đâu ra thế này?
Tô Thần vô cùng hoài nghi: “Cậu biết yêu cầu nhập hội là gì không?”
Thanh niên cao gầy cuống quít gật đầu: “Lúc tôi đi tới mọi người đang giải thích, tôi nghe được hết, không thành vấn đề.”
Tô Thần nói thầm trong lòng, sao anh lại cảm thấy có vấn đề lớn ấy chứ? Người do dự thấy nhiều, bỗng nhiên xuất hiện một người gấp không chờ nổi xin gia nhập, anh có cảm giác rất không quen.
“Nói thử xem, vì sao lại thế?” Vân Nhàn cũng cảm thấy có điều khác thường.
Thanh niên cao gầy cười khổ, thành thành thật thật nói: “Mọi người biết phó bản trước tôi thắng như thế nào không?”
Không chờ những người khác phản ứng, cậu ta hít sâu một hơi, gằn từng chữ: “Tôi dùng số MP còn sót lại thiết lập hai cái bẫy ngay trước Truyền Tống Trận. Quái đi đầu dẫm trúng bẫy, bị bắt dừng lại ba giây đồng hồ. Chỉ trong ba giây này, quái ở trận doanh cách vách đến điểm cuối trước một bước, vì thế trận doanh Thâm Hắc thua.”
Nhắc lại chuyện này, người thanh niên cao gầy vẫn còn sợ hãi: “Nếu lúc ấy tôi hết MP, không đủ MP để thiết lập bẫy, bên thua sẽ là trận doanh Thuần Bạch. Sau khi trở về tôi suy nghĩ cẩn thận, lấy thực lực trước mắt tôi hoàn toàn không tin phó bản lần sau mình có thể còn sống trở ra. Dù sao đều là chết, chi bằng lựa chọn ôm chặt đùi hai người, nói không chừng còn có một tia hi vọng sống.”
Tô Thần và Vân Nhàn nhìn nhau, sau đó gật gật đầu: “Được, cậu lại đây đi.”
Anh không hỏi thuộc tính đối phương, cũng không hỏi chức nghiệp, bởi vì nắm trong tay buff may mắn nên họ hoàn toàn có thể làm thanh niên cao gầy sửa chức nghiệp ngay tức khắc.
Thanh niên cao gầy cực kì vui mừng, vội vàng bước nhanh đến cạnh hai lão đại đứng nghiêm chỉnh.
“Còn hai chỗ nữa.” Tô Thần tuyên bố.
Mập mạp lo âu, vô cùng lo âu. Anh ta dùng ánh mắt trông mong hỏi: “Còn tôi thì sao?”
Tô Thần cảm thấy cạn lời: “Tôi sao biết anh có đồng ý gia nhập hay không chứ? Anh hỏi tôi, tôi hỏi ai?”
Thật ra cẩn thận ngẫm lại, anh ta cũng chẳng có đường lui. Mập mạp hơi cắn môi, hạ quyết tâm: “Tôi gia nhập!”
“Được, còn thiếu một nữa, nhanh chóng gom người kết thúc công việc.” Tô Thần nhìn ra xa xa, tìm kiếm tiểu đồng bọn cuối cùng.
Một người bước tới dò hỏi: “Tôi được không?”
Tô Thần kinh ngạc nhìn người nọ một cái, cảm thấy anh ta có chút quen mắt nhưng lại không nhớ nổi đã từng gặp ở đâu.
Vân Nhàn nhướn nhướn mi: “Thuật sĩ?” Cô nhận ra, người này là thành viên của Danh Nhân Các, hai người đã từng đánh một trận trong đấu trường.
Thuật sĩ gật gật đầu: “Là tôi.”
“Chẳng lẽ Danh Nhân Các lật thuyền rồi?” Vân Nhàn hỏi trắng ra, bởi vì cô cảm thấy trước khi lật thuyền, thành viên Danh Nhân Các hẳn sẽ không tìm lối ra khác.
Thuật sĩ cười khổ: “Tạm thời chưa lật, nhưng nếu không nghĩ biện pháp, đại khái rất nhanh cũng xong đời.”
Tô Thần cẩn thận đánh giá thuật sĩ, phát hiện người này toàn thân lại chỉ có ba món trang bị, so với người chơi đơn ghép đội ngẫu nhiên còn thảm hơn.
Thuật sĩ chủ động giải thích: “Vì đảm bảo an toàn, sau khi trận doanh chiến bắt đầu, toàn bộ thành viên cùng nhau tổ đội vào phó bản. Nhưng thu hoạch từ phó bản quá ít, người nhiều không đủ chia, đã vậy còn phải bỏ một phần ra đổi quyển trục tổ đội...”
Thuật sĩ nói hàm hồ, Vân Nhàn lại nghe rành mạch. Thời kì PvE (Player Versus Environment: tương tác giữa người chơi với game, kiểu cày phó bản, đánh boss), Danh Nhân Các tổ đội bảy người tuy số lượng vật phẩm ít nhưng phẩm chất lại cao, hơn nữa điểm thuộc tính của toàn đội được tăng lên nên xem xét tổng hợp thì tổ đội bảy người chiếm ưu thế hơn tổ đội bốn người. Nhưng thời điểm trận doanh chiến, tổ đội tám người tuy rằng có thể bảo đảm toàn bộ thành viên đều an toàn, nhưng thu hoạch giảm bớt trên diện rộng, ảnh hưởng vô cùng lớn đến sự phát triển của đoàn đội. Hơn nữa mỗi lần vào phó bản lại phải đổi quyển trục tổ đội, gánh nặng quá lớn, qua thời gian dài sẽ khiến thực lực Danh Nhân Các biến tướng suy yếu. Thuật sĩ rời khỏi Danh Nhân Các, chưa nói cái khác, ít nhất có thể bớt cho bọn họ một quyển trục tổ đội.
“Đã thông báo cho Đại Đương Gia chưa?” Tô Thần hỏi.
Ánh mắt thuật sĩ ảm đạm, thấp giọng nói: “Anh ấy cũng không can thiệp đến quyết định của các thành viên. Nếu có người muốn rời đi, trước khi đi nói với anh ấy một tiếng là được.”
“Anh bỏ được họ?” Vân Nhàn tò mò.
Đám người trong Danh Nhân Các đều quen thuộc lẫn nhau, vào công hội Tinh Thiên chưa kịp làm gì đã bị người ta bắt chẹt, chênh lệch không khỏi quá lớn.
“Cũng không thể để mọi người ôm nhau chờ chết.” Trong mắt thuật sĩ hiện lên một tia quyết liệt. Anh ta nhìn ra được, tuy ngoài miệng không oán hận câu nào nhưng thực tế Đại Đương Gia gồng gánh rất vất vả. Dược phẩm khan hiếm, trang bị keo kiệt, kĩ năng thưa thớt, tất cả những điều đó đều tạo thành một ít vấn đề.
“Nếu Đại Đương Gia đã cảm thấy không thành vấn đề thì anh qua đây đi.” Tô Thần quyết định. Ít nhất thì thuộc tính của người chơi Danh Nhân Các cao hơn một khoảng so với những người chơi bình thường.
Đã tìm đủ người, nhóm năm người trực tiếp đến đấu trường. Mở phòng xong Tô Thần lạnh nhạt nói: “Đưa thuộc tính, trang bị, kĩ năng triển lãm ra đây để tôi xem qua.”
Thanh niên cao gầy là người đầu tiên vươn đồng hồ ra: Lực Lượng 13 (+3), Nhanh Nhẹn 5 (+2), Thể Chất 6 (+1), Trí Lực 5 (+1). Đã nắm giữ cơ sở minh tưởng 1, cơ sở viễn chiến 2. Sở hữu bốn loại trang bị: Cung tiễn sát thương cơ bản 3-5, Nhanh Nhẹn +2; giày Thể Chất +1; nhẫn Lực Lượng +2; khuyên sắt Lực Lượng +1, Trí Lực +1. Kĩ năng có hai cái, một là Bẫy Rập, hiệu quả là sau khi mục tiêu dẫm trúng trong vòng ba giây không thể di động; cái thứ hai là Xuyên Thấu, có thể tạo ra sát thương cực lớn với mục tiêu đơn thể.
Thuật sĩ là người thứ hai: Lực Lượng 5, Nhanh Nhẹn 5, Thể Chất 11, Trí Lực 16 (+5). Đã nắm giữ cơ sở minh tưởng 2, cơ sở viễn chiến 2. Sở hữu ba loại trang bị: Sách ma pháp sát thương cơ bản 5-7; nhẫn ngọc bích Trí Lực +3; trang sức phỉ thúy Trí Lực +2. Kĩ năng có hai loại, một là thuật Giam Cầm, hai là Phi Đạn Lửa. Phi Đạn Lửa sau khi đánh trúng mục tiêu gây ra sát thương sẽ có ba giây hiệu quả thiêu đốt.
Cuối cùng là mập mạp, anh ta gục đầu xuống báo cáo rõ ngọn ngành: Lực Lượng 6, Nhanh Nhẹn 4, Thể Chất 10 (+3), Trí Lực 8 (+4). Thiên phú: Ủng Hộ, vật triệu hồi thừa hưởng 40% thuộc tính của người chơi, hiện tại thuộc tính của vật triệu hồi là Lực Lượng +2, Nhanh Nhẹn +2, Thể Chất +4, Trí Lực +3. Đã nắm giữ cơ sở minh tưởng 2, cơ sở viễn chiến 1. Sở hữu ba món trang bị: Pháp trượng sát thương cơ bản 4-6; pháp bào Thể Chất +1, Trí Lực +2; quần Thể Chất +2, Trí Lực +2. Có ba kĩ năng: Triệu Hồi Gấu Ngựa, Triệu Hồi Thụ Yêu, Ánh Sáng Chữa Trị. Hiệu quả của Ánh Sáng Chữa Trị là trong phạm vi nhất định mỗi phút hồi phục 20 HP cho quân mình.
Vân Nhàn không khỏi kinh ngạc. Phản ứng đầu tiên của cô là không ngờ Mập Mạp lại là người chơi có thiên phú. Phản ứng thứ hai là thiên phú rất mạnh, kĩ năng cũng không tồi. Phản ứng thứ ba là thân là một pháp sư hệ triệu hoán thứ này lại tập trung lên Thể Chất, làm cái trò gì vậy?!