Thế cục Atula đạo càng thêm hỗn loạn, gần như tất cả mọi người đều dừng
công việc của mình lại, chuyên tâm vào chuyện tìm kiếm mấy người Trương
Hằng, Thiên Đường, Thần cách, sức hấp dẫn của những thứ này đã khiến cho trong lòng mỗi người đều sục sôi như có lửa đốt. Bởi vì song phương
triển khai bố cục, khiến cho toàn bộ Atula đạo trở nên vô cùng hỗn loạn, nội thành ngoại thành, sơn cốc hoang dã, bất kỳ nơi nào cũng có người
điên cuồng tìm kiếm.
- Rất khó khăn.
Trương Hằng nói với vẻ ủ rũ, hắn nhắm mắt lại cẩn thận xem xét hình ảnh tinh thần lực trong đầu, một lúc sau mới tiếp tục nói:
- Vị trí hơn mười kilomet phía trước có một đoàn người, đằng sau cũng có một đám người, trong sơn cốc bên kia cũng có... Haiz, vì cái gọi là
Thần cách, những người này ngay cả mạng cũng đã không cần.
- Đó là chuyện đương nhiên, chưa cần nói đến Thần cách, chỉ riêng việc
trở về Thiên đường đã đủ sức hấp dẫn rồi, dù sao tại Atula đạo, sinh tồn hàng ngày cũng đã rất nguy hiểm, như vậy chẳng thà đánh cược tất cả một lần.
Lý Cương Lôi trả lời, Trương Hằng lập tức nhìn về phía Lý Cương Lôi với vẻ lo lắng:
- So với chuyện này, ta càng lo lắng hơn về sức khỏe của ngươi, sáng sớm hôm nay ngươi đã ho ra máu rồi, ngươi còn chịu được không? Cố gắng thêm một chút, sau khi lấy được Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, ta sẽ có thể tạo ra Khí tức huyền hoàng lúc thiên địa sơ khai, tuy ta cũng không rõ lắm về công hiệu của Khí tức huyền hoàng, nhưng mà để ổn định
bệnh tình của ngươi thì hẳn là vẫn có thể.
Lý Cương Lôi lại có chút cúi đầu, ánh mắt của hắn tràn đầy thần sắc phức tạp, một lúc sau lâu sau mới thì thào:
- Đó không phải vấn đề lớn, vấn đề mấu chốt hiện tại là đến khi nào
chúng ta mới tìm được phòng điều khiển? Đã đi qua tám chủ thành rồi…
Mấy người Trương Hằng đã đến Atula đạo được hơn một tháng, bởi vì dùng
niệm động phù du pháo để chở hai người Lý Cương Lôi và Nataya nên tốc độ di chuyển của đội ngũ tăng lên rất nhiều so với dự đoán, trong một
tháng mọi người đã dò xét được tám tòa chủ thành. Chỉ là không biết phải chăng số mệnh của Trương Hằng đã thật sự rớt xuống giá trị âm, phía
dưới những chủ thành này vậy mà đều không có phòng điều khiển, xui xẻo
như vậy thật sự là khiến cho trong lòng mọi người đều phiền muộn. Mà
theo thời gian trôi qua, số lượng cư dân Atula đạo đổ xô đi tìm kiếm
ngày càng nhiều, tốc độ tiến lên của mọi người cũng ngày càng chậm.
- Haiz, có lẽ phía dưới chủ thành tiếp theo sẽ có phòng điều khiển...
Cẩn thận, có người đang di chuyển rất nhanh về phía chúng ta!
Khi Trương Hằng đang định nói vài câu động viên tinh thần mọi người,
bỗng nhiên trong phạm vi quét hình tinh thần lực xuất hiện một đám người đang di chuyển với tốc độ rất nhanh. Mà cùng lúc đó, sắc mặt của Nataya cũng biến động, nàng vội vàng nói:
- Có tinh thần lực quét hình xâm nhập vào phạm vi tinh thần lực của ta, bọn họ phát hiện ra vị trí của chúng ta rồi!
Trương Hằng mãnh liệt đứng lên từ dưới mặt đất, toàn bộ sáu thanh niệm
động phù du pháo lập tức hiển hiện sau lưng, mà những thành viên gia tộc đời thứ hai cũng đều cầm vũ khí của mình lên. Tại vị trí cực xa xôi,
dùng mắt thường cũng có thể thấy bụi đất dâng cao, hiển nhiên phía đó có một đám người đang chạy như bay về hướng này.
- Tinh thần lực khống chế giả sao? Đúng rồi, khi chúng ta bước vào tòa
chủ thành đầu tiên, tộc trưởng gia tộc kia cũng có nhắc đến, xem ra một
số gia tộc lớn của thế giới này đã nắm giữ tinh thần lực khống chế giả.
Trương Hằng vừa nhìn về phía xa vừa tự thì thào với bản thân, phía sau
hắn, Lý Cương Lôi đang cố gắng đứng lên, chỉ là toàn thân hắn run rẩy
mãnh liệt, không thể đứng vững, sắc mặt cũng tái mét giống như tùy thời
đều có thể hôn mê, hắn lấy hết sức nói:
- Tạm thời không thể giết bọn họ, nơi này đã rất gần tòa chủ thành thứ
chín, hơn nữa xung quanh còn có rất nhiều người đang tìm kiếm, chúng ta
không có thời gian để xử lý xác chết. Hơn nữa cho dù là xử lý xác chết,
dấu vết chiến đấu cũng vẫn…
Chưa nói xong Lý Cương Lôi đã không thở ra hơi, hô hấp rơi vào hỗn loạn, toàn thân run rẩy vô cùng kịch liệt, sắc mặt cũng càng trở nên xanh
xao, một lúc lâu sau mới dần ổn định lại, chỉ là toàn thân hắn đã đầy mồ hôi hột từ trên xuống dưới, Trương Hằng đặt Lý Cương Lôi xuống đất,
nghiêm túc nói:
- Ngồi nghỉ ngơi ở đây cho thật tốt, phía trước đã là chủ thành thứ chín rồi. Trong nửa tháng... trong nửa tháng chúng ta nhất định có thể đến
được phòng điều khiển. Không nên nóng vội, như vậy thân thể của ngươi sẽ không kiên trì được... Còn nhớ lời hứa của ta không? Ta đã đáp ứng nhất định sẽ giúp ngươi báo thù, xin hãy tin tưởng ta!
Toàn thân Lý Cương Lôi vẫn run rẩy, biểu tình của hắn đã có chút tuyệt vọng:
- Ngươi không hiểu rồi, hiện tại chỉ cần chúng ta để lộ một sơ hở, Lăng
Tân sẽ phát hiện ra chúng ta ngay lập tức. Lúc trước so đấu bố cục với
Lăng Tân, ta đã thua mấy lượt, tiếp đó tuy hòa một ván, nhưng mà đó là
do ta đập nồi dìm thuyền, một là thành công hai là chết, quyết định đánh cược một ván, chỉ là ai ngờ số mệnh của ta cũng đã suy yếu đến mức
này... Tối đa đến chủ thành thứ mười, Trịnh Xá nhất định có thể đuổi kịp chúng ta, khi đó lên trời không đường, xuống đất không cửa, trốn cũng
không thoát…
Trương Hằng nhìn xem vẻ lo âu của Lý Cương Lôi, hắn âm thầm thở dài
trong lòng. Giây lát sau Trương Hằng bỗng nhiên vỗ nhẹ vào gáy Lý Cương
Lôi, khiến hắn ngất đi, sau đó nói với Nataya:
- Ngươi chăm sóc Lý Cương Lôi, tuy nói mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, nhưng mà không liều mạng… Ta thật sự không cam lòng!
Khi nói đến đây Trương Hằng đã hét lớn một tiếng, sử dụng niệm động phù
du pháo lao về hướng đoàn người đang chạy đến, mấy luồng ánh sáng lấp
lánh vụt đi với tốc độ như gió bão, sau chốc lát, phía đó đã chỉ còn lại gió tanh mưa máu...
( Chỉ để lại chút dấu vết mà thôi, cho dù đám Trịnh Xá truy được đến
dây, chúng ta đã sớm đi xa, nhưng mà… Lý Cương Lôi đã khẳng định như
vậy, chẳng lẽ trí giả thật sự khủng bố đến thế sao? Chẳng lẽ chúng ta
thật sự không có hi vọng? Từ thế giới thực tế đến Vô hạn thế giới, mang
theo hi vọng, truy cầu tự do, ta có mộng tưởng, ta có đồng đội! Nhưng mà số mệnh... Số mệnh! Con người khi còn sống chính là do số mệnh chi phối sao? Tất cả đều đã sớm được quyết định?! Ta không phục! )
Trong nội tâm Trương Hằng tràn ngập bi thương, nghĩ đến những nguy hiểm
trên đoạn đường vừa qua, nghĩ đến người yêu vì mình mà hi sinh, nghĩ đến hai đồng đội vì mình mà liên quan, nếu như hắn thất bại trong việc lấy
được bảo tháp, tất cả, đều sẽ tan biến...
Đã tìm được!
Lăng Tân nhìn xem mấy trang giấy ghi chép tin tức trên tay, một lúc lâu sau, hắn mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía những người xung quanh rồi nói:
- Đã tìm được vị trí của bọn họ!
Trịnh Xá kỳ quái cầm lấy mấy trang giấy từ tay Lăng Tân, phía trên chỉ có vài đoạn tin tức mà thôi, nội dung cụ thể là bên ngoài chủ thành nào đó phát hiện một lượng lớn xác chết, hơn nữa những xác chết này đều là thành viên của cùng một gia tộc, tất cả xác chết đều được để lại ở hiện trường, không bị mang đi làm nguyên liệu trồng nấm, nói một cách khác, hung thủ giết chết đám người này không phải cư dân của Atula đạo.
- Phát hiện ra xác chết, hơn nữa người ra tay rất có thể không phải là cư dân Atula đạo, nói như vậy... đây là tác phẩm của "hắn"?
Trịnh Xá hưng phấn đứng lên, hắn lớn tiếng nói với mọi người:
- Đi thôi, chúng ta sử dụng goblin glider lập tức đuổi đến đó!
Lăng Tân liếc mắt nhìn Trịnh Xá một cái khiến hắn phát run, sau đó mới thở dài:
- Động não một chút giúp ta đi, sao có thể đơn giản như ngươi nghĩ? Không có khả năng "hắn" vừa giết người, chủ thành gần đó lập tức tìm được xác chết, thời gian để phát hiện ra những xác chết kia đoán chừng từ ba đến năm tiếng đồng hồ, chậm nhất là mười tiếng. Mà tòa chủ thành này còn muốn thu thập xác chết về sử dụng, hơn nữa vì khoe công lao, những gia tộc trong chủ thành sẽ tranh đoạt quyền thông báo tin tức, có lẽ bọn họ đã tiến hành một số đàm phán và giao dịch, vì thế đến khi tin tức đến tay chúng ta, thời gian đã qua từ hai mươi đến ba mươi tiếng đồng hồ. Nếu hiện tại chúng ta dùng goblin glider bay đến đó, ít nhất cũng phải mất vài tiếng đồng hồ, nói một cách khác, đã cách thời điểm "hắn" giết người hơn ba mươi tiếng đồng hồ, khoảng thời gian này đủ cho "hắn" đi được một đoạn đường dài, chúng ta không biết hướng đi cụ thể của "hắn", như vậy có đuổi đến cũng không thể tìm thấy.
Nghe vậy Trịnh Xá lập tức ngồi xuống lại với vẻ chán chường, hắn nói:
- Vậy mà ngươi còn nói là tìm được rồi, như thế căn bản không tính là tìm được.
Lăng Tân cũng không để ý đến Trịnh Xá, chỉ lấy ra một tấm bản đồ từ trong đống tin tức hỗn độn, đây là bản đồ phân bố các chủ thành của Atula đạo, hắn vừa chỉ vào bản đồ vừa nói:
- Đây là vị trí của chúng ta, đây là vị trí phát hiện ra xác chết, tuy không biết "hắn" đang tìm cái gì, nhưng mà có thể chắc chắn một điều, thứ bọn họ tìm nằm trong chủ thành, chỉ là đoán chừng ngay cả "hắn" cũng không biết là trong tòa chủ thành nào… Lại nói tiếp, vận khí của chúng ta thật đúng là tốt, hơn một tháng rồi, không ngờ người đánh bạc thắng rõ ràng là chúng ta...
- Đánh bạc?... Hả, đánh bạc! Khốn kiếp, Lăng Tân, ngươi đã làm nên trò gì!
Đã chịu quá nhiều đau khổ từ những bố cục của Sở Hiên, hiện tại đối với Trịnh Xá bất kỳ hình thức đánh bạc nào cũng đều gợi nên cảm giác căm hận sâu sắc, cho nên hắn lập tức hỏi với vẻ vô cùng tức giận.
Lăng Tân đẩy đẩy sống mũi rồi nói:
- Cũng không có gì, chỉ là so đấu số mệnh với Lý Cương Lôi thôi, xem ra số mệnh nhân vật chính của chúng ta quả nhiên là hùng hậu... Vấn đề này tạm thời không cần đề cập tới, hiện tại chúng ta đã thắng, hành tung của bọn họ đã triệt để bại lộ, y theo thời gian đến suy tính, "hắn" và đồng đội của "hắn" đã tiến vào Atula đạo hơn một tháng, vị trí của chúng ta cũng là tòa chủ thành đầu tiên bọn họ bước vào. Theo như trên bản đồ, chủ thành của chúng ta nằm tại vị trí này, mà từ tòa chủ thành này đến tòa chủ thành phát hiện ra xác chết, bọn họ đã tiêu tốn hơn một tháng, nói cách khác, bọn họ đã đi qua những toà chủ thành này...
Lăng Tân vẽ lên bản đồ vài đường, mà những đường này chính là lộ tuyến di chuyển của mấy người Trương Hằng, sau vài phút, hắn mới nhíu mày nhìn về phía những người còn lại:
- Bọn họ đã đi qua tổng cộng chín chủ thành, chỉ còn lại vài toà chủ thành này, một chủ thành khai thác nước ngầm, một chủ thành ở gần cổng không gian tiến vào Ngạ quỷ đạo, nếu như ta đoán không sai, mục tiêu tiếp theo của bọn họ chính là một trong hai tòa chủ thành này.
Trịnh Xá cầm lấy bản đồ nhìn kỹ, trong lúc quan sát bản đồ hắn cũng sử dụng khả năng của mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, mô phỏng phương thức suy nghĩ của Tiêu Hoành Luật, chốc lát sau, hắn rốt cuộc gật đầu nói:
- Đúng vậy, hai chủ thành này là nơi có khả năng lớn nhất, nếu bọn họ lướt qua hai tòa chủ thành này đi đến mấy chỗ còn lại, vậy tính nguy hiểm sẽ quá lớn, dù sao hiện tại bọn họ đã là được ăn cả ngã về không rồi, nếu còn kéo dài thời gian, khả năng bị phát hiện sẽ càng cao, cho nên chỉ có thể đánh cược một phen, phải chăng trong hai tòa chủ thành này có thứ "hắn" tìm kiếm.
- Như vậy, chúng ta cũng lên đường đi, hiện tại ta sẽ tiến hành phân đội, ta và Minia đến chỗ tòa chủ thành khai thác nước ngầm. Lăng Tân, tinh thần ấn ký của ngươi và Đạt Vân Hi cũng có thể sử dụng như tinh thần lực tảo miêu, tuy phạm vi nhỏ hơn một chút, nhưng nếu cả hai người đồng thời quét hình, vẫn có thể bao trùm toàn bộ chủ thành. Do đó ngươi mang theo những người khác đến chỗ tòa chủ thành còn lại, chúng ta chia binh làm hai đường chặn bọn họ lại!
Do Lăng Tân có tinh thần ấn ký, cho nên Trịnh Xá lập tức quyết định phân đội, mà hắn thì chỉ đem theo một người duy nhất là Minia, nguyên nhân thì là do hắn cần có hỗ trợ từ quét hình tinh thần lực để tìm kiếm "hắn".
- Mọi người nhớ kỹ hai chuyện, thứ nhất là không rõ thực lực của "hắn" như thế nào, cho nên nếu gặp phải nguy hiểm lập tức rút lui bằng mọi cách, thà rằng để cho hắn chạy trốn, chứ tuyệt đối không được phép liều mạng. Thứ hai, nếu như bị "hắn" bắt giữ, vậy thì nói cho hắn biết, nếu hắn dám làm thương tổn đồng đội của ta, giữa ta và hắn sẽ không còn chỗ trống nào để hòa hoãn nữa, tương lai khi gặp mặt, bất kể hắn mạnh đến mức nào, bất kể hắn có bao nhiêu thần thông quảng đại, cũng chỉ có thể là kết cục không chết không thôi!
Trịnh Xá nhìn thật sâu vào những người trước mặt, hắn thở ra một hơi, tiếp đó lớn tiếng nói:
- Như vậy... Lên đường!
Tại một khu vực hoang vu cách đám Trịnh Xá rất xa, Trương Hằng đang di chuyển bằng niệm động phù du pháo, trên lưng là Lý Cương Lôi đã rơi vào hôn mê, mà ở phía sau của hắn, Nataya cũng đang đứng trên một thanh niệm động phù du pháo khác, ngoại trừ ba người ra thì không còn người nào nữa, kể cả Axis cũng không có, chuẩn xác mà nói, là do Trương Hằng đã không còn thời gian.
- Axis, ta phải tìm được phòng điều khiển ngay lập tức... Có lẽ ngươi không biết phòng điều khiển là cái gì, nhưng mà thứ này quan hệ đến tính mạng của đồng đội ta, thời gian đã không còn nhiều, ta phải giành giật từng phút từng giây. Đã chỉ còn lại vài toà chủ thành, tuy không biết dưới chủ thành nào có phòng điều khiển, nhưng mà rất rõ ràng, ta đã càng ngày càng tiếp cận với phòng điều khiển, chỉ là thời gian cũng càng lúc càng ít ỏi. Vì vậy... rất khó mở miệng, nhưng ta hi vọng ngươi và những thành viên gia tộc kia có thể dừng lại đây, ẩn nấp đến khi ta quay trở về, ta sử dụng niệm động phù du pháo đưa hai người bọn họ đi, tốc độ sẽ nhanh gấp mười mấy lần so với hiện tại, đây là cách xử lý duy nhất ta có thể nghĩ đến...
- Nhưng mà cũng không phải là ta từ bỏ ngươi và bọn họ, chỉ cần có thể còn sống trở về, ta nhất định sẽ đưa các ngươi đến Thiên Đường, đi đến thế giới của ta! Cho nên, thật xin lỗi, chúng ta tạm thời phân ly, nếu có thể sống sót trở về, ta nhất định sẽ hoàn thành hứa hẹn!
Đây là những lời Trương Hằng nói với Axis, sau khi nói xong tất cả, hắn cũng không dám nhìn vào mắt Axis nữa, chỉ mang theo hai người Nataya bay về phía trước với tốc độ cao. Sau khi ba người đi được một ngày một đêm, Lý Cương Lôi vẫn y nguyên trong trạng thái hôn mê, không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ thức tỉnh, mạch đập của hắn cũng đã càng lúc càng hư nhược.
- Chịu đựng a, Lý Cương Lôi, ngươi còn phải báo thù, ngươi còn phải tiếp tục sống sót! Làm thế nào có thể chịu thua gien của bản thân như vậy chứ? Ngươi là trí giả do ta thiết lập, ngươi là đồng đội của ta!
Trương Hằng ngồi bên đống lửa, hắn nhìn Lý Cương Lôi với thần sắc ảm đạm, đây là đồng đội của hắn, cũng là trí giả do hắn sớm xếp đặt, nam nhân này đã bị bệnh tật quấn thân từ nhỏ, mà cho dù như vậy hắn vẫn chưa bao giờ chịu khuất phục, chỉ là hiện tại Tử thần đã sắp tóm được hắn, chiếu theo trạng thái này mà nói, thời gian còn lại của Lý Cương Lôi tối đa là một hai ngày. Nghĩ tới đây trong lòng Trương Hằng lập tức tràn ngập ảo não cùng thống khổ, hành trình tìm kiếm bảo tháp lần này, nếu không có Lý Cương Lôi sắp xếp mưu đồ bố cục, nhiều khả năng hắn đã sớm bị Trịnh Xá bắt được, thậm chí là đã mất mạng, có thể ngay cả Lục Đạo luân hồi cũng không bước vào nổi, chính là nhờ trợ giúp của Lý Cương Lôi hắn mới có thể đi đến một bước này.
Trương Hằng lại vác Lý Cương Lôi lên, đồng thời nói với Nataya:
- Đi thôi, chúng ta tiếp tục di chuyển thêm hai tiếng đồng hồ, sau đó sẽ dừng lại nghỉ ngơi bốn tiếng, gần đây tinh lực của ta càng lúc càng được tăng cường, ngày mai vẫn có thể tiếp tục di chuyển với tốc độ cao.
Nataya vẫn luôn ngơ ngác nhìn Trương Hằng, đến khi Trương Hằng nói mấy câu này, nàng mới thấp giọng đáp lại:
- Trương Hằng, ngươi nghỉ ngơi một đêm cho thật tốt đi, hôm nay ngươi dốc sức liều mạng sử dụng niệm động phù du pháo bảy tám tiếng đồng hồ, thiếu chút nữa đã ngất đi, tinh thần và thể lực đã vô cùng suy yếu rồi, cần phải nghỉ ngơi một đêm, nếu không lỡ như ngươi hoàn toàn kiệt sức, ngay cả một tia hy vọng cuối cùng cũng sẽ không còn...
Trương Hằng mãnh liệt cắn răng một cái, hắn vẫn cố gắng đi về phía trước, chỉ là mỗi một bước đều vô cùng run rẩy, khi đi đến bước thứ ba, toàn thân hắn lập tức mềm nhũn khuỵu xuống đất, mà Lý Cương Lôi cũng ngã xuống từ trên lưng hắn, cũng may phản ứng của Trương Hằng vẫn còn kịp thời, hắn lập tức vụt qua lấy thân mình chắn phía dưới Lý Cương Lôi.
Hức...
Một tiếng khóc như có như không truyền đến từ phía dưới thân thể Lý Cương Lôi, khi Nataya đang định lại gần, Trương Hằng đã yên lặng chui ra, hắn cũng không nói chuyện, chỉ cúi đầu trầm mặc, một lúc sau mới nhỏ giọng thì thào:
-... Không có lực lượng để bảo vệ tín niệm của mình, không có lực lượng để bảo vệ đồng đội, không có lực lượng để bảo vệ mộng tưởng, ta thật sự là một phế vật. Ta còn tưởng rằng mình đã thay đổi, không còn giống như lúc nhỏ, nhưng mà hóa ra chỉ là lừa mình dối người, hóa ra ta vẫn luôn nhu nhược như vậy... Ngay cả đồng đội của mình cũng không thể bảo vệ, ta thật sự là phế vật!
Khi nói đến đây, Trương Hằng đã lớn tiếng gào thét như điên dại, chỉ là... trong tiếng thét của hắn chỉ còn lại có bi thương...
Nataya yên lặng đi tới bên cạnh Trương Hằng, nhẹ nhàng ôm hắn vào trong lòng, sau đó mới nói:
- Không sao cả, ta vẫn một mực bên cạnh ngươi mà, như ngươi đã nói, ta cũng là đồng đội của ngươi. Vì thế, cho dù thất bại, cho dù tử vong, ta vẫn sẽ làm bạn với ngươi, mãi cho đến chết...
Sáng sớm hôm sau, Trương Hằng lại cõng Lý Cương Lôi lên, cùng Nataya bay về hướng tòa chủ thành tiếp theo, dọc đường đi cũng gặp phải vài đoàn người tìm kiếm, nhưng Trương Hằng đã bất chấp tất cả, hắn chỉ tăng tốc bay về phía trước với tốc độ như gió bão. Không hiểu vì sao, trong lòng hắn bỗng nhiên có một loại hiểu ra, đúng vậy, phía dưới tòa chủ thành tiếp theo, nhất định sẽ có phòng điều khiển!
( Mọi sự vạn vật đều có nhân quả, ta sẽ không thể dễ dàng chết tại đây như vậy, nhất định sẽ có cơ hội, cho dù thiên tân vạn khổ, cho dù cửu tử nhất sinh, chỉ cần còn một tia hy vọng, ta cũng tuyệt không buông bỏ! )
Không biết có phải là ảo giác hay không, khi tâm chí Trương Hằng trở nên kiên định hơn, hắn cũng cảm thấy thể lực và tinh thần lực của mình được tăng lên, mà tốc độ di chuyển của niệm động phù du pháo cũng càng lúc càng nhanh. Rốt cuộc, trước khi tốc độ của niệm động phù du pháo đạt đến mức hắn không điều khiển nổi, tòa chủ thành tiếp theo đã xuất hiện trong phạm vi quét hình tinh thần lực của Nataya, cứ theo đà này, tối đa sau mấy chục phút, bọn họ sẽ có thể tiến vào trong chủ thành.
- Nataya, chúng ta dừng lại nghỉ ngơi một chút.
Trương Hằng vốn đang vội vã lại bỗng nhiên yêu cầu nghỉ ngơi, hắn cũng không nói gì với Nataya, chỉ lấy ra chút đồ ăn nước uống, sau khi ăn xong trực tiếp nằm lăn xuống đất ngủ say như chết... Thấy vậy Nataya chỉ có thể cẩn thận quét hình khu vực xung quanh, đề phòng có người đột nhiên tìm đến, gần hai tiếng sau Trương Hằng mới tỉnh dậy.
- Nataya, ngươi là đồng đội của ta.
Trương Hằng bỗng nhiên nhìn về phía Nataya, hắn trầm mặc một lát, tiếp đó mới nói.
Nataya ngạc nhiên một chút, nàng gật đầu:
- Ta biết, ngươi vẫn luôn xem ta là đồng đội, chân thật hay giả dối, ta có thể cảm nhận rõ ràng.
Trương Hằng lại trầm mặc, hắn không biết nên nói như thế nào, một lúc lâu sau mới thở dài:
- Nataya, ngươi có tin tưởng ta không? Giống như tin tưởng chính bản thân mình, ngươi có thể toàn tâm toàn ý tin tưởng ta không?
Nataya lập tức gật đầu với vẻ dứt khoát, thấy nàng như thế, lúc này Trương Hằng mới nói với giọng run run:
- Ta... ta… ta hi vọng ngươi có thể trở thành mồi nhử… Thật sự xin lỗi, nhưng xin ngươi tin tưởng ta, ta tuyệt đối không vứt bỏ ngươi, tuy rất khó hiểu, nhưng mà ta cảm giác được, Trịnh Xá đang ở bên trong tòa chủ thành kia, hắn đang đợi ta bước vào. Hơn nữa phía dưới tòa chủ thành này chính là phòng điều khiển, tuy dùng quét hình tinh thần lực chỉ có thể thấy một khu vực trống rỗng, nhưng kỳ thực khu vực trống rỗng đó chính là phòng điều khiển. Chúng ta thật là khờ, tòa chủ thành này khai thác nước ngầm, như vậy nhất định sẽ có mạch nước dưới lòng đất, nói một cách khác, phía dưới tòa chủ thành này xuất hiện khu vực trống rỗng cũng là chuyện bình thường, cho dù có tinh thần lực khống chế giả dò xét, cũng sẽ không cảm thấy có gì đáng ngờ, chỉ cho rằng đó là khu vực hình thành một cách tự nhiên do bị nước ngầm bào mòn...
Nataya nhìn thẳng vào mắt Trương Hằng rồi nói với vẻ rất nghiêm túc:
- Ta hiểu, ta sẽ thu hút lực chú ý của Trịnh Xá, trong khoảng thời gian này do ngươi mang theo Lý Cương Lôi tiến vào phòng điều khiển... Ngàn vạn bảo trọng, nhất định phải sống...
Thấy Nataya bình tĩnh như vậy, Trương Hằng chỉ cảm thấy mắt mình đau xót, nước mắt cũng chảy ra, hắn hít một hơi rồi nói:
- Ta biết rõ tính cách của Trịnh Xá, chỉ cần ngươi không làm gì hắn, hắn nhất định sẽ không ra tay giết ngươi, mặt khác ngươi không cần giấu diếm chuyện gì, nếu hắn hỏi thì cứ trực tiếp nói ra toàn bộ mục đích của ta, hắn nhất định sẽ không làm khó ngươi. Nataya, thực sự xin lỗi... cũng cám ơn ngươi, chỉ cần ta không chết, ta nhất định sẽ trở lại cứu ngươi, ta...
Trương Hằng rốt cuộc không nói thêm được lời nào nữa, bởi vì Nataya bỗng nhiên nở nụ cười, nụ cười thản nhiên vô tận, không chỉ như vậy, nàng còn đi đến bên cạnh, nhẹ nắm tay hắn, nàng đã biểu lộ thái độ của mình, không có thất vọng, không có trách móc...
- Đi thôi, Nataya, đồng đội vĩnh viễn của ta!