Võ Hiệp Tiêu Dao Lục

Chương 2: Chương 2: Võ Hiệp Tiêu Dao Hệ Thống






“Ta nào có lựa chọn khác!”

Giang Minh cười khổ nói. Đầu thai đâu có quyền được lựa chọn. Cái gì kỹ năng đầu thai, hắn cô nhi nào có cái xa xỉ kỹ năng như vậy.

“Vì ngươi đã cứu ta một lần, ta cho ngươi quyền được phiêu lưu qua các thế giới võ hiệp, tiểu Linh sẽ giải thích cho ngươi. Ta quá bận rộn, còn bao nhiêu thế giới không kiểm tra.”

Sáng Thế thần cười nói, sau đó quay lưng biến mất.

“Được rồi, Sáng Thế thần để lại cho ngươi một cái hệ thống.”

Tiểu Linh giọng non nớt lại cất lên.

“Hệ thống?”

Giang Minh tim đập thình thịch. Có một thời hắn cũng rất thích đọc tiểu thuyết trên mạng internet, đặc biệt là các bộ sau khi xuyên việt xong được hệ thống phụ thể. Thế nên nghe tới hệ thống, hắn cũng chẳng lạ lùng gì “bug” to nhất trong các tiểu thuyết này, thứ khiến cho nhân vật chính trở nên nghịch thiên, hào quang lấn áp hết thảy mọi thiên tài.

“Ân, là Võ Hiệp Tiêu Dao hệ thống.” Tiểu Linh gật gật cái đầu nhỏ, không đợi Giang Minh hỏi liền nói tiếp:

“Võ Hiệp Tiêu Dao hệ thống, cho phép chủ nhân hệ thống được phép đầu thai hay xuyên qua vào một thế giới võ hiệp giả tưởng. Dựa vào năng lực sáng tạo thế giới của Sáng Thế thần, thế giới được tạo ra là thế giới chân thực như mọi thế giới bình thường khác. Chủ nhân hệ thống sau khi tiến vào thế giới có thể tiến hành du ngoạn, sửa đổi tùy vào năng lực mà chủ nhân hệ thống đạt tới được trong thế giới đấy.”

“Mỗi một lần xuyên việt, chủ nhân hệ thống được phép giữ lại toàn bộ trí nhớ của mình về thế giới đó, kèm theo toàn bộ năng lực rèn luyện được trong thế giới đó. Ví dụ ngươi tiến vào thế giới võ hiệp học được một tuyệt thế thần công, tu thành một thân tuyệt thế võ công, có thể mang theo tuyệt thế võ công đó về đây trong trí nhớ, đồng thời khi đầu thai sang thế giới khác có thể giữ nguyên võ công tu luyện được ở thế giới trước.”

“Ngưu, quá ngưu” Giang Minh nghe xong liền hưng phấn nắm tay lại.

“Tuy nhiên…” Một câu nói cắt đứt hưng phấn của Giang Minh.

“Nếu ngươi muốn mang đồ vật khác từ trong thế giới võ hiệp ra ngoài, ngươi sẽ cần một số điểm hệ thống quy định. Những điểm này phải thực hiện nhiệm vụ liệt kê ra khi ngươi đầu thai đến, hoặc bất chợt xuất hiện nhiệm vụ. Ngươi có thể nhận, có thể không nhận. Nhưng một khi nhận nhiệm vụ thì phải hoàn thành, nếu không hệ thống sẽ tiến hành trừng phạt a. Nhiệm vụ càng khó thì phần thưởng càng cao.”

“Ngoài ra điểm hệ thống còn dùng để mua đồ, cũng có thể đưa người từ thế giới này mang sang thế giới khác… vân vân… Cái này ngươi có thể xem trong catalogue của hệ thống.”

Nói xong tiểu Linh đưa tay nhỏ điểm đầu Giang Minh, Giang Minh bỗng thấy trong đầu mình hiện lên một quyển sách nhỏ màu xanh da trời.

“Trong đầu ngươi hiện tại đã có catalogue rồi, có cái gì cần mua thì hỏi nó a. Nhưng trước đừng có xem vội, vì món thấp nhất cũng cần tới hơn một ngàn điểm hệ thống, ngươi hiện tại mở ra xem cũng chả có gì dùng.”

“Được rồi, ta là người vận hành hệ thống, ngươi coi như là chủ nhân của ta, ngươi có chuyện gì có thể trực tiếp truyền thông tin cho ta, chỉ cần nghĩ tới tên ta là có thể nói chuyện được rồi.”

Tiểu Linh vẫn liến thoắng, làm cho Giang Minh mở mồm không kịp.

“Nga, được rồi, giờ thế giới đầu tiên cho ngươi vào, ngươi thích vào gì thì chọn đi.”

Tiểu Linh vung tay, một cái bảng hiện lên trước mắt Giang Minh. Giang Minh nhìn cái bảng, trên đó hiện lên các ô nhỏ hình dạng nút bấm, bên cạnh là thông tin giới thiệu vắn tắt:

Thiên Long Bát Bộ thế giới. Số điểm yêu cầu: miễn phí. Đẳng cấp yêu cầu: không cần.

Anh Hùng Xạ Điêu thế giới. Số điểm yêu cầu: miễn phí. Đẳng cấp yêu cầu: không cần.

Thần Điêu Đại Hiệp thế giới. Số điểm yêu cầu: miễn phí. Đẳng cấp yêu cầu: không cần.

Ỷ Thiên Đồ Long Ký thế giới. Số điểm yêu cầu: miễn phí. Đẳng cấp yêu cầu: không cần.



Giang Minh nhìn thoáng qua bảng thông tin, quay sang hỏi tiểu Linh:

“Vậy võ công ta học ở đâu?”

“A, ta quên mất. Hệ thống miễn phí cho ngươi học võ công theo đẳng cấp của ngươi. Đẳng cấp của ngươi hiện tại là cấp một, ngươi chỉ có thể học các võ công của đẳng cấp một.”

“Võ công có mấy đẳng cấp?”

“Có ba đẳng cấp, cấp một là cái mà các ngươi thường hay gọi là cổ võ, có thể tốt sử dụng ở các thế giới không yêu cầu đẳng cấp. Cấp hai là các công pháp có thể sử dụng tốt ở các thế giới tu chân. Cấp ba thì ngươi cũng chưa cần phải biết đến rồi.” Tiểu Linh giơ ngón tay nhỏ lắc lắc.

“Có tu chân thế giới?” Giang Minh mắt sáng lên.

“Uhm, nhưng ngươi còn lâu mới đến được các thế giới đó nha. Hơn nữa, các thế giới cấp cao đều yêu cầu điểm hệ thống rất cao, tới hơn trăm vạn điểm để tiến vào. Hơn nữa độ nguy hiểm đều rất cao, ngươi năng lực yếu, xuyên vào nhỡ tử vong thì phí điểm ra.”

“Ân” Không thất vọng gật đầu, Giang Minh cũng hiểu rõ thông qua tiểu thuyết. Ở các thế giới mà sức mạnh quyết định hết thảy, việc đấu tranh chém giết là chuyện không thể tránh khỏi. “Nhưng ta có hệ thống a, đến lúc đủ điểm hệ thống, năng lực của ta lúc đó cũng không kém đi nơi nào”.

“Cảnh giới nào thì võ công đạt cấp hai?” Giang Minh lại hỏi.

“Chỉ cần ngươi đạt tới Tiên Thiên cảnh, hoặc cụ thể ở trong Võ Hiệp thế giới là năm ngàn năm nội lực là được coi như võ công đạt cấp hai.”

“Năm ngàn năm? Ta cũng không thể sống lâu đến vậy a!” Giang Minh ngẩn người.

“Chủ nhân ngốc. Để ta giải thích cho ngươi. Một công pháp càng xịn thì mức độ nội công tu luyện càng nhanh. Ngươi cầm công pháp trung cấp, tu luyện một năm có thể bằng năm lần công pháp cấp thấp, thì ra là năm năm nội lực rồi. Vậy là nếu ngươi cầm công pháp cao cấp, một năm có thể bằng năm năm tu công pháp trung cấp, vậy là hai mươi lăm năm nội lực nha.”

“Nhưng vậy cũng phải cần hai trăm năm mới có thể thành tiên thiên cảnh” Giang Minh tính toán.

“Cũng không dài đến vậy, hệ thống có sẵn võ công đỉnh cấp, tu luyện nhanh gấp đôi võ công cao cấp. Chủ nhân ngươi còn có thể tu hai ba môn liền nha. Tuy không phải môn nào cũng có thể tu kèm với nhau, nhưng số lượng môn có thể tu kèm cũng không ít. Vậy thì thời gian ba mươi, bốn mươi năm ngươi cũng có thể thành tiên thiên cường giả rồi.”

“Cũng phải mất đến ba mươi, bốn mươi năm…” Giang Minh vẫn không bằng lòng.

“Ta nói chủ nhân, ngươi cũng đừng quá tham, dù sao ngươi vào võ hiệp thế giới để đi chơi là chính, vậy luyện nhanh quá thì ngươi cũng mất vui đi. Huống hồ ngươi mỗi thế giới đều có thể có hơn chục năm tu luyện nha.”

“Tiểu Linh, vậy võ học cảnh giới phân chia thế nào?”

“Cái này a. Võ học hậu thiên chia làm năm cảnh giới: võ giả, võ sư, đại sư, tông sư, hậu thiên viên mãn chi cảnh. Đột phá hậu thiên thì ra là Tiên thiên cảnh giới. Tiên thiên cảnh giới cũng bao gồm năm cảnh giới: chân khí, cương khí, chân nguyên, khí toàn, Tiên thiên viên mãn. Còn về cao hơn trình tự, chủ nhân ngươi cũng không nên biết làm gì cho đau đầu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.