Chiều hôm
đó,Minh Quân cặm cụi để nấu bữa tối cho Tiểu Phương.Anh nghĩ rằng cô sẽ
bất ngờ vì anh đã tự vào bếp nấu bữa tối cho cô.Đúng 5h chiều thì có
tiếng cửa mở Tiểu Phương bước vô cô thực sự ngạc nhiên vì Minh Quân bận
bịu với công việc nấu nướng của mình trán anh ướt đẫm mồ hôi.
_Cô về rồi đó hả???Đi lên phòng tắm rửa thay đồ đi.Tôi nấu đồ ăn sắm xong rồi.Nhanh lên rồi xuống ăn.-Minh Quân giục.
Còn Tiểu
Phương thì hơi bất ngờ không biết hôm nay Minh Quân ăn trúng cái gì mà
lại đi vào bếp nấu ăn chứ.Cô lên phòng tắm rửa và mặc 1 bộ váy ở nhà nó
làm cô cảm thấy thoải mái hơn so với bộ đồ công sở kia.Tiểu Phương vừa
bước xuống thì Minh Quân đã vội đẩy cô vào phòng ăn và ấn cô ngồi xuống
ghế và nói:
_Hôm nay cô phải ăn nhiều lên đó nha.Tôi nấu không biết có ngon không nhưng cô phải ráng ráng ăn nghe chưa?-Minh Quân cười nhẹ.
Tiểu Phương
ngồi nhìn Minh Quân 1 cách lạ lẫm rồi hỏi “Hôm nay anh ăn trúng cái gì
hả???”Minh Quân đang định trả lời thì chuông cửa cứ reo inh ỏi.Tiểu
Phương chạy ra mở cửa.Thư Kỳ đang đứng đó và nhìn cô bằng ánh mắt đầy sự ghen tức.Minh Quân chạy ra anh giật mình vì thấy Thư Kỳ đứng đó và
buông lời trách móc rằng tại sao Minh Quân không chịu nghe điện thoại
của ả???Thư Kỳ tự tiện bước vào phòng ăn và khi ả nhìn thấy những món ăn giản dị được dọn sẵn trên bàn thì quay sang hỏi Minh Quân.
“Ủa sao hôm
nay chị bếp nấu ăn gì mà lạ vậy???Món ăn thì quá bình dân trang trí lại
chẳng đẹp mắt tẹo nào.”-Thư Kỳ bĩu môi chê bai.”Hôm nay chị bếp xin
nghỉ.Thức ăn này là do anh Minh Quân nấu đang định gọi điện mời chị sang ăn nhưng chị đã tới rồi thì ở lại dùng bữa nha để xem tài nghệ nấu
nướng của anh ấy như thế nào.”-Tiểu Phương giải thích còn Minh Quân thì
đứng chưng hửng với lời nói của Tiểu Phương.”Ôi anh tự nấu đấy à.Anh làm em cảm động quá.Nhất định hôm nay em phải ăn phải ăn cho hết chỗ thức
ăn này.”-Thư Kỳ quay sang nhìn Minh Quân.
Minh Quân đã rất khó chịu khi thấy sự xuất hiện của Thư Kỳ bây giờ Tiểu Phương lại
buông ra 1 câu khiến anh tức giận vô cùng.Rõ rang anh đã nói bữa ăn này anh nấu là để cho cô dùng chứ đâu phải Thư Kỳ.
_Thôi hai
anh chị ở đây ăn đi nhé.Em xin phép đi lên phòng.-Tiểu Phương nói xong
bỏ ra ngoài để lại Minh Quân đang nhìn cô bằng ánh mắt chứa đầy sự thất
vọng.Còn Tiểu Phương thì bỏ đi lên phòng.
“Xin lỗi anh Minh Quân tôi không thể vui vẻ ngồi ăn cơm với anh được.Cảm ơn anh vì
đã làm những điều đó cho tôi đối với tôi như vậy đã là quá đủ rồi.Tôi
mong rằng khi tôi không còn ở trong nhà này nữa thì anh phải sống hạnh
phúc bên Thư Kỳ-người con gái mà anh đã chọn vì tôi muốn lỡ như tôi bất
ngờ gặp anh ở ngoài đường tôi cũng muốn thấy trên môi anh phải có 1 nụ
cười hạnh phúc thì khi đó tôi mới cảm thấy hạnh phúc được.Nhưng nếu như
anh bị phản bội thì anh cứ tin chắc rằng sẽ còn có tôi-1 con ngốc lúc
nào cũng dõi theo và chờ đợi anh.”
Đang suy nghĩ thì điện thoại của Tiểu Phương reo.Là Bà Triệu.
“Alo mẹ
à!!Mẹ có khỏe không??”-Tiểu Phương vui vẻ nói.”Ờ Tiểu Phương đó hả
con.Ba mẹ vẫn khỏe.Con sao rồi???Cái thai vẫn tốt chứ.”-Bà Triệu nói
nhanh không kém phần hồi hộp.”Dạ con vẫn khỏe cái thai….vẫn bình
thường.”-Tiểu Phương ngập ngừng nói nhưng giọng vẫn bình tỉnh.”À mẹ gọi
vô máy Minh Quân hoài mà không được nên mẹ gọi về cho con.Vào tuần
sau,mẹ sẽ bay về cùng với Quản Gia và người hầu hai đứa không cần phải
ra đón mẹ đâu nhưng nhớ tuyệt đối giữ bí mật nhé!Mẹ muốn cho Minh Quân
nó bất ngờ.”-Bà Triệu bật cười.”Dạ vậy là đầu tuần sau mẹ về à???Con vui quá.Ba có về không mẹ???-Tiểu Phương tỏ vẻ vui mừng.”Không ba con ở bên đây lo công việc còn mẹ về nước xem tụi con sống như thế nào???.”Tiểu
Phương nói chuyện với bà Triệu trong phòng mà không để ý có 1 người đang đứng ở ngoài và đã nghe hết đoạn đối thoại của cô và đang sắp sẵn 1 kế
hoạch chuẩn bị tác chiến.
Từ dạo bị
Tiểu Phương chơi 1 vố Minh Quân thề là sẽ không bao giờ vào bếp nữa.Anh
cũng tỏ ra vô cảm khi nhìn thấy cô lên Minh Thị thì cứ kiếm chuyện la
mắng cô miết.
_Cô làm việc như thế này đó hả???Tôi nói cô soạn bảng kế hoạch cho tháng này sao cô
lại đi soạn kế hoạch đầu tư vào khu đất Đông Dương là như thế nào???Này
tôi không rãnh trả lương cho cô để cô làm việc lộn xộn như thế nhá.Đi về làm ngay cho tôi.-Minh Quân nói trong tức giận.
_Tôi có
chuyện muốn nói với anh.M…-Tiểu Phương chưa kịp nói gì thì Minh Quân đã
la chí chóe “Sao còn chưa đi??Tôi cần gấp bảng kế hoạch nội trong ngày
hôm nay.Cô làm sao thì làm.”
Cả tuần nay
Minh Quân cứ đưa Thư Kỳ về nhà ở suốt.Tiểu Phương định tìm cơ hội để nói cho Minh Quân về việc bà Triệu sẽ về nước vào đầu tuần nhưng anh chẳng
cho cô cơ hội để thực hiện vì cô sợ bà Triệu về mà thấy hình ảnh Minh
Quân với Thư Kỳ đang ôm ấp nhau dám tăng sông chết tại chỗ quá.Sáng thì
anh ngủ cho tới khi mặt trời đứng bóng rồi mới đến Minh Thị đi làm tới
chỗ làm tưởng rằng nói được ai dè anh toàn **** cô rồi tìm cách đuổi cô
ra ngoài.Tan sở xong là đi chơi với Thư Kỳ tới tận khuya về tới nhà thì
khóa trái cửa phòng lại.Tối hôm thứ bảy Tiểu Phương ngồi xem tivi ở dưới ghế sofa chờ Minh Quân về.Cô cứ đợi mãi đợi mãi tới lúc ngủ thiếp đi
lúc nào mà chẳng hay.
1h sáng Minh Quân mới mò đầu về và trong tâm trạng say mèm và tất nhiên không thể
thiếu sự có mặt của con ả Thư Kỳ(trời ơi tức quá).Ả đưa Minh Quân lên
phòng rồi bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình.Ả cởi hết quần áo của Minh Quân và ả ra rồi bắt đầu nằm ôm anh ngủ giống như đêm qua cả hai người
đã có 1 đêm “vui vẻ” bên nhau.