Hàn Âu Dương nói: “Mợ Chử, khả năng châm cứu của cô thật là lợi hại. Tôi rõ ràng cảm thấy cơ thể mình đang dần hồi phục. Để bày tỏ lòng biết ơn, tôi muốn mời cô đi ăn một bữa cơm. Không biết mợ Chử có tiệm.
“Thật là ngại quá, tôi có hẹn rồi.”
Tân Hoài An lắc lắc điện thoại, cười cười từ chối rồi đi về phía thang máy, vừa nói chuyện điện thoại: “Nhã Ly, chị đã nói chuyện với Trương Nhược Phi về việc em sẽ vào Mạc Phong rồi, một lát nữa chúng ta gặp nhau nhé”
Hàn Âu Dương sắc mặt chậm rãi tối sầm lại, nhìn Tân Hoài An đi vào thang máy, cửa thang máy chậm rãi chắn tầm mắt của anh ta.
Tân Hoài An cúp điện thoại của Ôn Nhã Ly, đi đến nhà hàng như đã hẹn.
Trương Nhược Phi đến sớm, ngồi trên ghế chờ, thậm chí Ôn Nhã Ly còn đến trước cả Tân Hoài An.
Vì vậy, khi vừa bước vào nhà hàng, cô đã nhìn thấy Trương Nhược Phi và Ôn Nhã Ly đang nói chuyện tại địa điểm đã đặt trước.
Nhìn từ xa, hai người giống như một đôi tình nhân nhỏ.
Tân Hoài An bị suy nghĩ này của mình làm cho buồn cười, bình tĩnh đi tới, có chút mất tập trung.
Nghe thấy tiếng bước chân, Trương Nhược Phi cùng Ôn Nhã Ly đồng thời quay đầu nhìn cô.
Ôn Nhã Ly chủ động ngồi vào ghế bên trong, “Chị Hoài An, ngồi đi”
Sau khi Tân Hoài An ngồi vào chỗ, phát hiện ánh mắt của Trương Nhược Phi cùng Ôn Nhã Ly có chút gì đó không đúng.
“Hai người có chuyện gì thì cứ nói đi, sao vậy?” Cô nhìn không hiểu ánh nhìn của hai người họ.
Trương Nhược Phi ho khan một tiếng, hỏi ra chuyện gì hay không?”
Cậu Chử có phải đã xảy Khóe môi Tân Hoài An khẽ mím lại.
Ôn Nhã Ly thận trọng nói: “Chị Hoài An, anh Trương chỉ là quan tâm đến chị thôi, chúng em đều sợ chị bị ảnh hưởng…”
“Chị hiểu rồi” Tân Hoài An cười nhìn Ôn Nhã Ly một cái, sau đó quay sang Trương Nhược Phi trêu đùa nói: “Anh nghe được tin đồn này ở đâu vậy? Nếu thật sự anh ấy xảy ra chuyện, anh nghĩ tôi còn có tâm trạng rủ các người đi ăn được sao?
Trương Nhược Phi cười ngây ngô nói, “Không sao là tốt rồi”
“Ừ” Tân Hoài An gật gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn Trương Nhược Phi, trên mặt cũng không có gì khác lạ.