Cô ôm hũ tro cốt của bà nội, cúi người ngồi vào ghế sau xe.
Chung Chí Viễn và Chu Vân Nguyệt bị dọa cho thót tim, bọn họ liếc mắt nhìn nhau sau đó quay đầu nhìn Tần Hoài An.
Cũng không biết những gì họ nói mới nãy có bị nghe được hay không.
Chu Vân Nguyệt đảo mắt, nói: “Tần Hoài An, hai ngày này con vất vả rồi. Ngày mai đưa mẹ về quê, con cũng đừng đi, đường núi không dễ đi con đi qua đó mệt lắm, con nghỉ ngơi tịnh dưỡng một ngày đi”
“Tôi muốn đưa bà nội trở về” Biểu cảm Tần Hoài An lạnh lùng, giọng điệu khẳng định.
Sắc mặt Chu Vân Nguyệt lập tức trầm xuống, đưa mắt ra hiệu với Chung Chí Viễn.
Chung Chí Viễn hắng giọng, nói: “Ngày mai còn có hai người thân cũng chúng ta trở về, chiếc xe này… chỉ sợ không đủ chỗ”
“Không có việc gì, tôi ngồi xe buýt xe trở về.”
Hai vợ chồng Chung Chí Viễn đã nhìn ra, bọn họ không có cách nào để ngăn cản Tần Hoài An.
Sắc mặt hai người sa sầm lại.
Chu Vân Nguyệt nói cho có lệ: “À, vậy thì tùy con vậy”
“ừ”
Tần Hoài An lạnh lùng lên tiếng xong cũng không nói thêm cái gì, rũ mắt nhìn hủ tro cốt trong lòng ngực, suy nghĩ miên man đi xa.
Vốn Vương Thanh Hà và Chu Gia Mỹ đã hẹn xong, hôm nay sẽ tìm Lục Hy Thiên bàn lại chuyện nhân vật nữ phụ trong phim “Người áo trắng”.
Kết quả sáng sớm hôm nay, công ty giải trí Tinh Du đăng bài tuyên bố tin tức: “Chử vân hi tạm thời đình chức vụ Tổng giám đốc công ty giải trí Tinh Du, ngày khôi phục chức vụ đợi xem xét. Phó giám đốc Giam Phàm sẽ tạm thời thay thế chức vụ của Tổng giám đốc’ Vương Thanh Hà tức khắc cảm giác đầu cô ta chóng mặt không thôi.
Ở Tinh Du, Chử Gia Mỹ chính là chỗ dựa lớn nhất của cô ta, tài nguyên gì đó không nói hai lời trực tiếp đưa cho cô ta hết.
Mà Phó tổng giám đốc Giang Phàm kia là một người đàn ông vô cùng bảo thủ cứng nhắc, là bên đối lập với Chử Gia Mỹ.
Vương Thanh Hà lập tức gọi điện thoại cho Chử Gia Mỹ.
Cô ta kiềm chế sự nóng nảy trong lòng, dùng giọng điệu quan tâm hỏi: “Gia Mỹ, chị mới thấy tin tức công ty mới đăng lên, đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Bà nội Tần Hoài An đã chết, anh trai em và bọn họ đều nói là do eml”
Vẻ mặt Vương Thanh Hà ngẩn ra: “Đây, là chuyện như thế nào?”
Chử Gia Mỹ hiện tại bị cấm túc ở nhà, nghẹn một bụng tức, đơn giản kể mọi chuyện cho Vương Thanh Hà nghe.
“Tần Hoài An nhất định là đã quyến rũ Lục Hy Thiên, bằng không tại sao trong di động của Lục Hy Thiên lại có ảnh chụp của cô ta chứ? Hơn nữa còn là chụp trong phòng khách sạn của anh ấy! Em chỉ là trong lúc tức giận mới thuận tiện sửa lại đơn ly hôn kia!”
“Chỉ bởi vì chuyện này, mà anh trai của em cảm thấy như là em đã phạm phải lỗi lầm gì lớn lắm vậy, đình chỉ chức vụ của em, còn cấm túc em ở nhà. Anh ấy nói cái chết của bà nội tần thu có liên quan tới em, cũng không phải tem hại chết bà ta, chị nói có phải hay không?”
“Thanh Hà, quan hệ giữa chị và anh trai rất tốt, chị nói chuyện giúp em với anh ấy với. Em không muốn mốc meo ở trong nhà hết một tháng đâu”
Vẻ mặt Vương Thanh Hà phức tạp rũ mi mắt, nhỏ giọng trả lời: “Được”
Thật ra trong lòng cô ta cảm thấy Chử Chấn Phong sẽ không nghe lời cô ta lắm.
Nghe xong lời Chử Gia Mỹ kể, cô mới biết được là Chử Chấn Phong đã đưa Tần Hoài An ra khỏi đồn cảnh sát, vốn không hề có ý định để cô ngồi tù.
Ý muốn nhìn Tần Hoài An vào tù của cô ta đã thất bại.
Nhưng cô ta không rõ, Chử Chấn Phong tại sao lại đối xử tốt với Tần Hoài An như vậy.