“Cô Tân, mấy hôm nay cháu thế nào?” Giọng nói dịu dàng ôn hòa của Chử Châu truyền ra từ điện thoại.
Tân Hoài An khách khí nói: “Cảm ơn chú hai Chử quan tâm, cháu vừa làm xong giấy tờ chuẩn bị xuất ngoại!”
“Tốt lắm, giáo sư Smith đã hỏi thăm xem khi nào cháu có thể chính thức đến tham gia phòng thí nghiệm của ông ấy rồi đấy”
Tiếng nói của Chử Châu nhiều thêm vài phần ý cười: “Chờ cháu chuẩn bị xong giấy tờ thì gọi lại cho chú nhé! Đúng rồi, đừng quên mang theo báo cáo kiểm tra sức khỏe của cháu.”
“Vâng” Tân Hoài An cũng đang định đi viện làm kiểm tra toàn diện đây.
Phòng thí nghiệm của giáo sư Smith yêu cầu rất cao, mà yêu cầu cơ bản nhất là nhân viên tham gia nghiên cứu cần có thân thể khỏe mạnh.
Cuối cùng, Chử Châu bổ sung: “Chú sẽ tìm người áp chế tin trên mạng, hi vọng không tạo thành ảnh hưởng xấu tới cháu quá nhiều”
“Vậy thì cảm ơn chú rất nhiều ạ!” Tân Hoài An bất ngờ.
Chử Châu cười khẽ, không nói thêm gì nữa, tắt điện thoại.
Tân Hoài An đăm chiêu nhìn di động.
Chử Châu thật sự rất chiếu cố cô, nhưng chuyện đối phương lén hợp tác với Hàn Âu Dương đối nghịch với Chử Chấn Phong thì…
Thôi quên đi, chuyện của Chử Thị đã không còn dính dáng gì đến cô nữa rồi. Từ nay về sau cô chỉ cần ngoan ngoãn theo giáo sư Smith học tập, nghiên cứu dự án mà thôi.
“Nhược Phi, giờ tôi muốn đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe, nếu anh bận gì thì cứ đi làm đi, không cần đưa tôi đâu”
“Tôi không bận gì!” Trương Nhược Phi không thèm để ý mà khoát tay, sau đó lái xe đưa Tân Hoài An đi bệnh viện.
Tân Hoài An hơi ngượng ngùng, Trương Nhược Phi vất vả chạy ngược chạy xuôi với cô cả ngày trời, cô phải mời anh ăn một bữa ra trò mới được!
Trong bệnh viện, Tân Hoài An nhận lấy kết quả kiểm tra từ tay bác Sĩ, sợ ngây người.
“Chúc mừng cô Tân, cô có thai rồi!”
“Có thai? Sao lại thế được?”
Tân Hoài An lặp lại lời của bác sĩ, cúi đầu nhìn kết quả kiểm tra, ánh mắt bị đóng đinh tại mấy chữ “Kết quả kiểm tra thai: Dương tính” không rời ra được.
Trương Nhược Phi bên cạnh cũng ngạc nhiên, hết nhìn bác sĩ lại nhìn sang Tân Hoài An.
Chờ bác sĩ đi xa rồi, anh ta mới nhẹ giọng hỏi: “Là của Chử…”
“Không thể nào!” Tân Hoài An lắc đầu.
Cũng không biết cô phủ định suy đoán của Trương Nhược Phi hay phủ định việc mình mang thai nữa.
Trương Nhược Phi thấy cô như vậy thì lén thở dài một hơi, nâng tay muốn an ủi cô, nhưng bàn tay mãi không dám đáp lên vai cô. Cuối cùng, tay anh ta dừng trên không trung một lúc rồi rụt trở về.
Anh ta nói: “Không bằng cô ở đây bình tĩnh lại chút đi? Tôi lên xe chờ cô nhé!”
Tân Hoài An im lặng gật đầu.
Trương Nhược Phi quay đầu đi nhanh ra ngoài, vẻ mặt dần nghiêm trọng lên.
Tân Hoài An năm kết quả kiểm tra, tâm trạng phức tạp.
Lần duy nhất của cô chính là… đêm đó. Cho nên chẳng lẽ đứa bé này thật là con của Chử Chấn Phong?
Nghiệt ngã Thật sự quá nghiệt ngã rồi!
Tân Hoài An vò kết quả thành một cục, ngay cả đầu ngón tay cũng run lên.