Trương Nhược Phi theo bản năng nhìn bụng cô, không biết nghĩ đến cái gì mà nói: “Thời gian cũng không còn sớm, hôm nay chúng ta hãy về trước đi”
Tân Hoài An gật gật đầu: “Được, vừa hay ngày mai tôi cũng phải đến công ty báo cáo. “
Đêm đầu tiên ở trong ngôi nhà mới, Tân Hoài An ngủ không yên.
Trong mơ là mảnh đất hoang kia, Chử Chấn Phong đang áp ch tùy ý tiến công, đôi mắt sâu không thấy đáy kia giống như nhìn chăm chằm vào con mồi, nhìn chằm chằm vào cô.
Ô, Cơn ác mộng!
Cô tỉnh lại với sắc mặt ảm đạm.
Thay một bộ đồ công sở, buộc tóc đuôi ngựa, thoạt nhìn cuối cùng cũng có chút tinh thần.
Cô cầm hồ sơ, rảo bước tiến vào tập đoàn Hàn Thị.
Tin tức Tân Hoài An muốn gia nhập Hàn thị đã sớm lan truyền trong công ty.
Trước đây có tin đồn cô mạo danh mợ Chử, sau đó Chử Chấn Phong tự mình tổ chức họp báo, giải thích cuộc hôn nhân của hai người là hôn nhân thỏa thuận.
Cho dù như thế nào, cô là người phụ nữ được gả vào nhà họ Chử, nên mọi người đều rất tò mò, ai cũng muốn tận mắt nhìn xem, cô rốt cuộc là người phụ nữ như thế nào.
Quản lý bộ phận nhân sự là một người phụ nữ trung niên, mặc một chiếc váy hoa sen, hai tay ôm khoanh trước ngực, dùng ánh mắt kén chọn đánh giá Tân Hoài An từ trên xuống dưới Ăn mặc đơn giản, ngoại hình trung bình, giống như một nữ sinh viên đại học vừa tốt nghiệp, ngây ngô non nớt, nhìn cũng không phải là mẫu phụ nữ xinh đẹp gì cả, sao lại có số mệnh may mắn như vậy, được gả cho cậu Chử đây chứ?
Quản lý bộ phận nhân sự bĩu môi, bà ta nói chuyện với giọng điệu tự nhiên chứ không hề khách khí: “Thật không biết giám đốc Hàn nghĩ gì nữa, vậy mà lại mời cô vào công ty, danh tiếng của cô vốn không tốt ‘ào công ty chúng tôi, cũng cũng chỉ làm ảnh hưởng tới chúng tôi thôi!”
Bà ta căn bản không muốn lật xem hồ sơ mà Tân Hoài An mang đến, cho dù bên trong thư nhậm chức của Tân Hoài An có chữ ký mà Hàn Âu Dương chính tay ký vào.
“Nghe nói cô vẫn chưa tốt nghiệp, bằng cấp liên quan còn chưa thi đúng chứ? Vậy thì, trước tiên tôi sẽ sắp xếp cho cô một vị trí bình thường, cô vừa làm vừa thi, cho cô thời gian nửa năm, nếu cô không thi được bằng cấp, đến lúc đó đừng trách tôi không nể tình, e là đến giám đốc Hàn cũng không thể giữ cô lại được”
Quản lý bộ phận nhân sự nói xong lời này, gọi cấp dưới đến và nói: “Phương, cô điền tài liệu cho cô ấy, rồi dẫn cô ấy đến chỗ ông Hồ trong bộ phận tiếp thị đi”
“Vâng chị Tiết.” đen đáp lời.
Bộ phận tiếp thị sao?
Tân Hoài An nhíu mày, không đợi cô lên tiếng, có một giọng nữ không vui từ xa truyền đến: “Quản lý Tiết, cô Tân là người giám đốc Hàn tự mình mời tới gia nhập Hàn thị, chức vụ của cô ấy thì giám đốc Hàn đã sớm có sắp xếp, cô lại bảo cô ấy tới bộ phận tiếp thị, việc này là cố ý làm trái ý của giám đốc Hàn sao?”
Trong lúc nói chuyện, người phụ nữ đã đến trước mặt ba người.
Cô ta mặc một bộ đồ công sở, già dặn, tinh tế, dáng người yểu điệu, thướt tha.
Đối với cô ta Tân Hoài An cũng không xa lạ gì, gặp qua mấy lần, là trợ lý bên cạnh Hàn Âu Dương.
“Trợ lý Tang” Quản lý Tiết nhìn thấy cô ta tới, liền đứng lên chào hỏi theo bản năng.
Người phụ nữ này là người mà Hàn Âu Dương tin tưởng, nhất là trong thời gian gần đây, thời gian cô ta ở trong văn phòng giám đốc Hàn còn nhiều hơn bao giờ hết! Công ty từ lâu đã có tin đồn rằng mối quan hệ của cô ta với giám đốc Hàn không bình thường.
Người phụ nữ trẻ mặc áo sơ mi lưới với váy dài màu Mà mọi người đều biết, giám đốc Hàn hơn ba mươi tuổi, đến tận bây giờ vẫn chưa lập gia đình… Nữ chủ nhân của công ty có thể là cô ta hay không, cũng không phải là không có khả năng.
Cho nên, quản lý Tiết đương nhiên phải cung kính với cô ta.