Không đợi cô tỏ rõ, Lâm Bình Nguyên và Đường Ái Linh nhìn thấy cô đã chủ động đi lên phía trước.
Xác thực mà nói là Đường Ái Linh kéo Lâm Bình Nguyên qua.
Lần trước nếu như không dựa theo sự dặn dò của Vương Thanh Hà làm việc, Lâm Bình Nguyên cũng không quá muốn nhìn thấy Tân Hoài An.
Dù sao trong tay cô nắm giữ nhược điểm liên quan đến danh tiếng của anh ta.
Đường Ái Linh dò xét một thân quần áo bình thường của Tân Hoài An từ trên xuống dưới, bản tin liên quan đến Tân Hoài An cô ta vẫn luôn chú ý, đương nhiên biết cô bây giờ đã không phải là người nhà họ Chử nữa.
Cô ta khẽ hừ một tiếng, trong lời nói tràn đầy giọng điệu cao ngạo: “Đây mới là dáng vẻ gà đất nên có. Thật sự đúng với câu nói đó nhé, từ chỗ nào đến thì về chỗ đó, bà chủ nhà giàu cuối cùng không phải người như cô có thể làm.”
ô!” Trương Nhược Phi vô ý thức muốn thay Tân Hoài An ra mặt thì bị cô kéo lại.
Tân Hoài An dù bận vẫn ung dung nhìn cô ta, cười nhạt một tiếng: “Tôi quê mùa hay không không tới phiên cô phê bình, nhưng cô mới là gà thật”
Trương Nhược Phi bên cạnh phụt một tiếng, cười một cách không đúng đắn.
Đường Ái Linh nháy mắt đỏ mặt tới mang tai, cao giọng nói: “Cô dám gọi tôi là gà?”
“Chẳng lẽ không phải?” Tân Hoài An hỏi lại.
Sau đó nhìn về phía Lâm Bình Nguyên, chậc chậc nói: “Là chính miệng các người nói đã chia tay, không phải quan hệ bạn trai bạn gái còn kéo tay như thế..: Cô nghiêng đầu cười với Đường Ái Linh: “Không phải gà thì là gì?”
Đường Ái Linh trừng cô: “Chúng tôi không chia tay”
“Không chia tay, vậy thì kỳ lạ rồi” Tân Hoài An ra vẻ hoang mang, khó hiểu nhìn Lâm Bình Nguyên: “Vậy mấy ngày trước anh còn chạy đến †ìm tôi xin tôi tái hợp, còn nói sau này muốn chăm sóc tôi và con thật tốt, cố gắng hoàn thành trách nhiệm của một người bố mà?”
“Tôi..”
“Con?” Lâm Bình Nguyên vừa mới mở miệng đã bị Đường Ái Linh ngắt lời, cô ta nghỉ ngờ nhìm chăm chằm anh ta: “Con gì? Anh có với cô †a lúc nào?”
Tính cách Đường Ái Linh ngang ngược, một khi biết được chuyện gì thì khẳng định phải hỏi cho ra lẽ đến cùng.
Lâm Bình Nguyên biết rõ điểm này, đành phải nói: “Không có chuyện này, anh vốn chưa từng chạm vào cô ta, trong bụng cô ta sao có thể là con anh!”
“Vậy tại sao anh phải nói những lời đó?” Tân Hoài An truy hỏi.
Chuyện này mới là thứ cô thật sự muốn biết.
Lâm Bình Nguyên đối diện ánh mắt sắc bén nguội lạnh của Tân Hoài An, trong lòng khẽ hồi hộp một chút, lúc này mới phản ứng được vừa rồi cô đã kích động cảm xúc của Đường Ái Linh, là cố ý muốn chụp đầu mình.
“Đúng, anh nói con là của anh, còn muốn tái hợp với cô ta? Anh muốn làm gì?” Đường Ái Linh bám riết hỏi mãi không ngừng.
Lâm Bình Nguyên lập tức nhức đầu, né tránh ánh mắt của Tân Như, kéo Đường Ái Linh, nhỏ giọng nói: “Trở về lại nói cho em”
Tân Như thấy anh ta muốn rời đi, cô bước nhanh về phía trước kéo tay anh ta lại.