Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 338: Chương 338: Chương 339




Chử Chấn Phong sầm mặt xuống, thế nhưng trong mắt anh lại lóe lên một tia sáng. Anh trầm giọng hỏi: “Đoạn ghi âm kia là như thế nào?”

“Chuyện này… E là phải tìm cô Tân mới điều tra rõ ràng được ạ”

Chử Chấn Phong nhướng mày, cúp điện thoại: “Thế thì cứ như vậy đi”

Vương Thanh Hà trở về biệt thự, lúc Vương Bách Điền và Trương Mỹ Văn nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác, mặt mày xám xịt của cô ta thì đều ngây ngẩn cả người.

Kể từ khi con gái của bọn họ trở thành ngôi sao thì lúc nào cũng gọn gàng xinh đẹp cả, có bao giờ quay về với bộ dạng thế này đâu?

Trương Mỹ Văn vội vàng bước tới, hỏi: “Con gái, con bị làm sao vậy?

Ai bắt nạt con?”

Vương Bách Điền cũng lập tức đứng dậy, sai người giúp việc đi lấy hộp dụng cụ sơ cứu.

Vương Thanh Hà nhìn hai người bọn họ, cười cười nói: “Bố, mẹ, hai người đừng lo lăng, con không sao cả.”

Trương Mỹ Văn nhìn nụ cười trên mặt cô ta, kỳ quái hỏi: “Con gái, con nhìn thử xem, đã biến thành bộ dạng thế này rồi mà vẫn còn cười vui vẻ như vậy được à?”

“Đương nhiên là con phải vui vẻ rồi, con có một tin tức tốt muốn nói cho bố mẹ nghe nè”

Vương Thanh Hà ngồi xuống ghế sô pha, hai tay khoang trước ngực.

Dưới ánh mắt chăm chú của Vương Bách Điền và Trương Mỹ Văn, cô ta đắc ý nói: “Anh Chử đã quyết định sẽ đính hôn với con rồi đó!”

Sau khi nghe xong, vợ chồng Vương Bách Điền hai mặt nhìn nhau.

“Đính hôn? Không phải là kết hôn sao?” Trương Mỹ Văn hỏi.

“Đúng vậy, đã nói là sẽ kết hôn mà, sao tự nhiên lại thành đính hôn rồi? Con gái, con lại còn vui vẻ đến mức này cơ à?” Vương Bách Điền lo lăng nói.

Khóe môi Vương Thanh Hà cong lên, cô ta nói: “Bố mẹ không hiểu sao? Anh Chử nói là sẽ tổ chức cho con một hôn lễ long trọng chưa từng có, đương nhiên là cần phải chuẩn bị thật cẩn thận rồi. Nhưng mà, bây giờ anh ấy mới vừa tiếp nhận Tập đoàn Chử Thị, công việc rất bận rộn, tạm thời cũng chẳng có hơi sức đâu mà kết hôn với con. Tất nhiên là con cũng muốn lập tức trở thành mợ Chử lắm chứ, nhưng mà trong chuyện này con không thể biểu hiện quá nóng vội được, nếu không thì sẽ bị người ta khinh thường, bọn họ sẽ nghĩ rằng con vội vã muốn bám lên họ Chử mất. Anh Chử đính hôn với con trước, cũng chính là đã thừa nhận thân phận của con, sớm muộn gì thì con cũng sẽ gả vào nhà họ Chử thôi!”

Vương Bách Điền nghe cô ta nói thế, hai hàng lông mày vẫn nhăn tít lại, ông ta luôn cảm thấy chuyện kết hôn phải làm càng sớm càng tốt, cứ kéo dài mãi sợ là sẽ phát sinh biến cố.

Còn Trương Mỹ Văn thì lại đứng về phía Vương Thanh Hà, bà ta gật đầu liên tục, nói: “Con gái suy nghĩ rất chu đáo, chúng ta không thể quá nóng vội được. Trước tiên cứ đính hôn đã, con gái sẽ trở thành vợ chưa cưới của cậu Chử, vậy thì cuộc hôn nhân này chính là chuyện ván đã đóng thuyền, như vậy là ổn rồi”

Vương Thanh Hà cười cười, đứng dậy, nói: “Bố, mẹ, hôm nào bố mẹ đến nhà họ Chử một chuyến, bàn bạc chọn ngày đính hôn với bọn họ luôn nhé”

“Ừ, chuyện này cứ giao cho mẹ và bố con đi”

“Vậy con lên lầu tắm rửa trước đây” Nói xong, cô ta đi lên lầu.

Chuyện đính hôn đã sắp xếp ổn thỏa, Vương Thanh Hà cũng dần dần tỉnh táo trở lại.

Nhìn bộ dạng nhếch nhác của mình ở trong gương, lại nhớ tới lúc đó một đống người đứng nhìn cô ta bị Đường Ái Linh đuổi chạy khắp phòng giống như đang xem một trò hề là cô ta lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.