Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 33: Chương 33: Chương 34




Chỉ có thể nói, cậu Chử quá nghi ngờ Tần Hoài An.

Cậu ta không nhịn được hỏi lại: “Anh đối với Tần Hoài An có gì không hài lòng ư?”

Nghe vậy, Chử Chân Phong không nói mà hỏi ngược lại: “Sao vậy? Nghe ý cậu thì hình như cậu rất hài lòng cô ta.”

Vệ Nam tỏ ra xấu hổ, cậu ta cung kính nói: “Tôi chỉ làm theo lời dặn dò của cậu Chử.”

Chử Chân Phong hậm hực đi ra thang máy.

Vệ Nam cầm điện thoại, chuẩn bị tra hành trình hôm nay.

Một tiếng đing đong,một tin tức hiện ra.

‘Mợ chủ của tập đoàn Chử thị bị bóc trần! Công ty bố nuôi phá sản, chủ nợ đến đòi nợ, Tần Hoài An cắt đứt quan hệ trước đám đông!’

Vẻ mặt của Vệ Nam thay đổi, nhanh chóng đi tới chỗ của Chử Chân Phong: “Cậu Chử, anh xem …”

Chử Chân Phong quét mắt nhìn, ánh mắt càng u ám.

Còn chưa ra cửa, cách đó không xa có một bóng dáng đi với, giọng cười sảng khoái: “Cậu Chử, thật là trùng hợp.”

Chử Chân Phong hơi nheo mắt, Vệ Nam kịp lúc thu điện thoại lại.

“Giám đốc Hàn, anh đặc biệt tới Chử thị của tôi chắc không phải trùng hợp, không biết tôi có thể giúp gì cho anh?” Chử Chân Phong

Hàn Âu Dương nhẹ nhàng cười, anh ta giơ tay, cô thư ký phía sau hai tay dâng thiệp mời.

“Tập đoàn Húc Phong kỷ niệm 10 năm thành lập, tổ chức tiệc tại tửu trang Đông Đình, đến lúc đó mong cậu Chử có thể đưa mợ chủ đi cùng.”

Chử Chân Phong tỏ ra bình tĩnh, anh đáp nhẹ nhàng: “Làm phiền giám đốc Hàn đích thân đưa thiệp.”

“Vậy tôi kính cẩn chờ đợi.” Hàn Âu Dương nói xong thì quay người rời khỏi.

Chờ anh ta đi xa, Vệ Nam thấp gọng lên tiếng: “Cậu Chử, chuyện của Tần Hoài An vừa bị lộ. Hàn Âu Dương lại tới đưa thiệp, chắc chắn không có ý tốt, anh thật sự phải đi sao?”

Chử Chân Phong bỗng dưng thốt ra một chữ: “Đi.”

Vệ Nam hiểu chuyện và nói: “Vậy tôi đi điều tra nguồn gốc tin túc này, làm giảm hot search xuống.”

“Ừm.”

“Tần Hoài An này coi như lộ bộ mặt thật rồi, lần này coi cô làm sao che đậy đây!”

Văn phòng chủ tịch Tinh Du, Chử Gia Mỹ lướt điện thoại và cười đắc chí.

“Có tài trèo cao thì tưởng mình là phượng hoàng thật sao? Gà đất chỉ là gà đấy thôi! Đúng là lòng lang dạ sói.”

Chử Gia Mỹ buông lời cảm thán, tiện tay like một bình luật chỉ trích Tần Hoài An.

Lúc này, trợ lý Kenney đi vào.

Với dáng người yểu điệu và mái tóc dài, thoạt nhìn tưởng anh ta là phụ nữ, thật ra là một người đàn ông tinh tế hơn cả phụ nữ.

“Gia Mỹ, chị dâu cô bị người ta mắng như thế. Cô lại vui như vậy, cẩn thận bị đồn là chị em dâu không hợp nhau.” Kenney nhắc nhở.

Chử Gia Mỹ cho là lẽ đương nhiên: “Tôi và cô ta vốn dĩ không hợp, còn sợ bị người khác biết sao?”

Kenny không nói chuyện này nữa. Anh ta cười: “Có biết lúc nãy tôi nhận được tin gì không?”

“Nói ra nghe thử.”

“Hàn Âu Dương mời anh cô tham gia tiệc kỷ niệm 10 năm của tập đoàn Phong Húc.” Đôi mắt của Kenny hiện lên nét tinh xảo, sáng rực khác thường, cố làm ra vẻ huyền bí: “Cô đoán xem anh cô nói thế nào?”

“Chắc chắn đồng ý rồi.” Chử Gia Mỹ không cần suy nghĩ cũng biết. Với tính cách của anh, không có bữc tiệc nào anh không dám tới, chỉ là anh muốn hay là không muốn thôi.

Kenney lắc lắc ngón tay: “Không chỉ vậy đâu, Hàn Âu Dương đồng thời còn mời anh cô và chị dâu cô nữa.”

Vẻ mặt của Chử Gia Mỹ bỗng dưng thay đổi: “Anh nói Tần Hoài An cũng sẽ đi ư?”

Sau khi bị bất ngờ, cô ta từ từ bình tĩnh lại.

“Vậy thì để cô ta đi, dù sao cô ta là cô gái quê mùa, ngay cả lễ nghi xã giao cũng không hiểu. Tới nơi đó thì chỉ có mà làm trò hề thôi!”

Biểu cảm của Chử Gia Mỹ như muốn xem kịch hay.

Tuy cô ta không tiện có mặt, nhưng… một vài người bạn tốt cũng sẽ đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.