“Nhã Ly, sao em lại cau mày thế? Gặp phải phiền toái gì à?” Tân Hoài An chờ cô ấy ngồi xuống, đưa cho cô ấy một cốc nước rồi mới hỏi.
Hai tay Ôn Nhã Ly cầm cốc, khom người, gương mặt xinh xắn ngọt ngào kề sát vào trước mặt Tân Hoài An.
“Chị Hoài An, cô giao cho em một nhiệm vụ rất gian khổ”
“Hả?” Tân Hoài An ngẩn ra rồi lập tức thoải mái, cô cười nói: “Cô đối xử với em tốt như vậy thì chắc chắn sẽ không cố ý làm khó em đâu, đây hẳn cũng là một bài kiểm tra cho em thôi, em cứ yên tâm làm là được rồi”
“Không phải, chị không hiếu đâu.” Ôn Nhã Ly thở dài rồi nói thẳng: “Cô bảo em cho thiết kế lễ phục trong lễ đính hôn cho vợ chưa cưới của cậu Chử. Chính là cái cô Vương Thanh Hà thường xuyên đối đầu với chị kia kìa, em chẳng muốn thiết kế trang phục cho người như thế một chút nào cả”
Trên mặt Tân Hoài An chợt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Cô nhanh chóng khôi phục vẻ mặt rồi nói: “Nếu là như vậy thì chị lại càng cảm thấy đây là bài kiểm tra mà cô giao cho em đấy. Trong công việc khó tránh khỏi việc gặp phải khách hàng muôn hình muôn vẻ, dù là ghét cũng được mà thích cũng được, nhưng đều phải thu cảm xúc cá nhân của mình lại, làm tốt công việc mới là quan trọng nhất”
Ôn Nhã Ly nghiêm túc suy nghĩ một chút rồi hỏi ngược lại: “Vậy…
Nếu như có người mà chị Hoài An chán ghét, thậm chí là căm hận tìm chị để chữa bệnh thì chị có chữa cho người đó không?”
“Nếu như sau này chị trở thành một bác sĩ, chị sẽ chữa” Tân Hoài An nói ngay không do dự: “Đây là trách nhiệm và đạo đức của một bác Sĩ.
“Nếu như người này vừa mới làm mích lòng chị, hoặc là giữa hai người có thù hận với nhau thì sao?” Ôn Nhã Ly hỏi đến cùng.
“Chữa khỏi trước, tính sổ sau.”
Tân Hoài An nói xong thì Ôn Nhã Ly cười khúc khích, cô ấy nói: “Chị Hoài An, em hiểu rồi, em sẽ nghiêm túc thiết kế bộ trang phục này”
“Ừ” Tân Hoài An gật đầu, cô nghiêm túc phân tích: “Với địa vị của nhà họ Chử ở Hải Lam, lễ đính hôn lần này nhất định sẽ cực kì long trọng, có rất nhiều người nổi tiếng trong các giới tới tham gia, nếu em có thể thiết kế ra một bộ lễ phục hoàn mỹ thì trong ngành thiết kế thời trang này, em cũng có thể coi như tỏa sáng rồi, đây là một cơ hội lớn đó”
“Chị Hoài An nói đúng:’ Ôn Nhã Ly tán thành, nhưng cô ấy cũng cảm thấy hơi kỳ lạ.
Ôn Nhã Ly nhìn dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra của Tân Hoài An mà không nhịn được hỏi: “Chị Hoài An, cậu Chử đính hôn với ‘Vương Thanh Hà mà sao trông chị bình tĩnh thế, trong lòng chị không cảm thấy kỳ lạ sao?”
Tân Hoài An hơi nhíu mày: “Vì sao chị lại phải cảm thấy kỳ lạ?”
“Ừm, dù sao thì, lúc trước chị và cậu Chị Cô hiểu ý của Ôn Nhã Ly ngay lập tức, cô không nhịn được mà bật cười: “Chị đã vạch rõ ranh giới với họ từ lâu rồi. Nói thật nhé, hai người này không trực tiếp kết hôn mà lại đính hôn trước thì chị mới thấy kì lạ đấy. Họ một người muốn cưới một người muốn gả, nhanh chóng ở bên nhau không phải là rất tốt hay sao?”
“Có lẽ là vậy” Ôn Nhã Ly thấp giọng nói.
“Không nói chuyện này nữa, thứ bảy tuần sau là sinh nhật của em rồi, em định tổ chức thế nào đây?” Tân Hoài An cũng không muốn nói quá nhiều về chuyện của Chử Chấn Phong và Vương Thanh Hà nên chuyển đề tài câu chuyện.
“Thứ bảy lại đúng là lễ đính hôn của nhà họ Chử, em chỉ có một tuần để thiết kế và cắt may lễ phục mà thôi, sợ là tuần này em phải làm suốt đêm rồi, thứ bảy sinh nhật... thôi đi thì hơn” Ôn Nhã Ly thờ ơ nói.
Cô ấy lớn đến bây giờ cũng không nghĩ tới chuyện tổ chức sinh nhật, từ nhỏ đến lớn cô ấy ăn bánh ga tô cũng chỉ có một miếng nhỏ vào sinh nhật của em trai mình mà thôi.
Tân Hoài An nhìn vẻ phiền muộn tràn ngập trên mặt cô ấy, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu không thì thế này đi, thứ bảy em xong việc rồi thì chị với Trương Nhược Phi đến đón em, chuyện tổ chức sinh nhật thì bọn chị sẽ sắp xếp cho em, nhất định sẽ cho em một niềm vui bất ngờ!”
Ôn Nhã Ly vui mừng mở to mắt, trong mắt lấp lánh nước mắt, chị Hoài An của cô ấy đúng là tốt nhất.
“Chị Hoài An, cám ơn chị!” Cô ấy cảm động nói.