“Điều quan trọng nhất chính là, Ôn Nhã Ly vừa đến thì chiếc lắc tay kia đã biến mất” Trong đôi mắt của Tân Hoài An lóe lên sự lạnh lùng và bình tĩnh: “Nếu như chị đoán không sai, chiếc lắc kia đắt đến như thế thì bình thường chắc hẳn phải được cất giữ cẩn thận mới đúng”
“Không sai” Dư Nhiễm gật đầu, bỗng nhiên cười: “Chị Tân tin tưởng Ôn Nhã Ly đến như thế, em cũng nghĩ răng chị ấy chắc chắn sẽ không lừa dối em”
Tân Hoài An quay đầu nhìn cô ấy một lúc, ngay từ lúc nãy cô đã rất ngạc nhiên, không hiểu Dư Nhiễm tại sao lại đến đồn cảnh sát.
Chẳng lẽ Dư Nhiễm có quen biết mới Ôn Nhã Ly? Cũng là bạn sao?
Dường như hiểu được sự tò mò của cô, Dư Nhiễm nhếch môi mỉm cười: “Chị Tân đừng hiểu lầm, vốn dĩ em và cô Ôn không hề quen biết nhau, hôm nay em đến thăm chị ấy cũng chỉ là muốn xác nhận, hỏi chị ấy xem có phải chị ấy đã lấy chiếc lắc tay kia hay không”
“Em ấy không có lấy” Tân Hoài An chắc chắn nói.
Dư Nhiễm gật gật đầu: “Đúng vậy, chị ấy cũng nói là chị ấy không lấy nó, em tin tưởng chị ấy”
Cô ấy cúi đầu xuống, từ trong túi xách lấy xa một chiếc điện thoại di động.
“Đúng rồi, chị Tân, chị xem cái này một chút đi” Nói xong, cô ấy ấn mở video.
Tân Hoài An xem, là ghi hình ở đoàn làm phim, hẳn là quay bằng điện thoại, bên trong quay lại dáng vẻ lúc Ôn Nhã Ly lấy số đo của Vương Thanh Hà, có người còn hỏi thăm cô ta về việc của buổi lễ đính hôn.
Sau khi phát xong, Dư Nhiễm lại tua video lại, đồng thời cũng bấm tạm dừng.
“Video này được em lấy từ tay của một nhân viên công tác, chị nhìn xem, lúc mà cô Ôn chuẩn ly số đo của Vương Thành Hà thì chiếc lắc tay kia đã không còn ở trên cổ tay của cô ta rồi” . Truyện Đô Thị
Tân Hoài An híp híp đôi mắt, giễu cợt nói: “Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng!”
Chân tướng đã quá rõ ràng, chính là Vương Thanh Hà và trợ lý của cô ta kết hợp lại để hãm hại Ôn Nhã Ly!
Thế nhưng tại sao cô ta lại phải làm như thế, Ôn Nhã Ly làm mất lòng cô ta từ khi nào chứ?
Bất kể là như thế nào, vừa nghĩ đến chuyện Ôn Nhã Ly phải chịu ấm ức cả một đêm trong phòng tạm giam, vẻ mặt của Tân Hoài An đã vô cùng tức giận.
“Có thể gửi chiếc video này qua cho chị hay không?” Cô nói.
Dư Nhiễm không nói hai lời, nhanh chóng gửi video qua cho cô.
Cũng bởi vì nhìn ra mánh khóe trong chiếc video này nên cô ấy mới đến tìm Ôn Nhã Ly để xác nhận, không hi vọng chị ấy sẽ bị vu oan.
Tân Hoài An cầm theo video, lâm vào trầm tư.
Chỉ dựa vào chiếc video này thôi thì chưa đủ, Vương Thanh Hà vẫn có thể chống chế nói răng Ôn Nhã Ly đã lấy trộm chiếc lắc tay kia của cô ta vào thời điểm khác.
“Dư Nhiễm, studio nơi các em quay phim, chắc hẳn là sẽ có camera giám sát chứ?”
“Có.” Dư Nhiễm nghĩ nghĩ, đáp: “Bên trong đoàn làm nhiều nhiều người nên rất phức tạp, bốn phía đều được lắp đặt camera giám sát.”
“Chị có thể nhờ em một việc hay không? Em có thể lấy giúp chị chiếc video giám sát Vương Thanh Hà trước khi Ôn Nhã Ly đến studio không? Ngoài ra chị còn cần video lúc trợ lý của cô ta dẫn Ôn Nhã Ly vào trong nữa.”
Chỉ cần có hai chiếc video theo dõi đó thì mới có thể khiến Vương Thanh Hà hoàn toàn không còn lời nào để nói được!