Cảnh tượng này đều được một người đeo kính cách đó không xa nhìn thấy tất cả.
“Giám đốc Hàn, quan hệ giữa mợ Chử và Lâm Kỳ Phong rất bất thường.” Trợ lý nói nhỏ với Hàn Âu Dương.
Hàn Âu Dương nhớ tới cảnh Tần Hoài An chủ động chào hỏi Lâm Kỳ Phong trong bữa tiệc lần trước, anh ta nheo mắt lại: “Tôi xem thường cô ta rồi, Chử Chấn Phong đã tìm được cho anh ta một trợ thủ đắc lực đấy!”
Cướp đi tài khoản của Lâm Kỳ Phong, anh ta sẽ ghi nhớ trong lòng!
Hàn Âu Dương lại liếc nhìn Tần Hoài An, ánh mắt mờ mịt, rồi anh ta lại bước lên chiếc xe thương vụ màu đen với vẻ mặt lạnh lùng.
Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp ngồi trong xe vội vàng hỏi: “Âu Dương, sao thế? Bác sĩ nói thế nào?”
Hàn Âu Dương mím chặt môi, nhất thời cảm thấy phiền não.
Người phụ nữ ngay lập tức trở nên buồn bã, “Hay là bác sĩ nói không ổn…”
Trợ lý lên tiếng giải thích: “Thưa bà, giám đốc Hàn gần đây bận rộn tổ chức thi đua y học, áp lực quá lớn, vẫn luôn uống thuốc không đúng giờ, có lẽ một thời gian sau đi khám kết quả sẽ là một tin vui thì sao ạ?”
Người phụ nữ ngao ngán lắc đầu rồi thở dài: “Đã bao nhiêu năm như vậy…”
Bà bỗng nhiên hạ quyết tâm, nắm lấy bàn tay Hàn Âu Dương, nhẹ nhàng nói: “Hay là con nghe lời mẹ đi, chúng ta tìm một cô gái hoặc là thụ tinh ống nghiệm nhé? Trước tiên phải có con cháu nối dõi cho nhà họ Hàn đã?”
Hàn Âu Dương sắc mặt trở nên lạnh lùng, khoé môi mím chặt nhưng anh ta không nói gì.
Thấy vậy, người phụ nữ biết rằng có vẻ anh ta đồng ý rồi, khuôn mặt lộ rõ sự vui mừng: “Vậy cứ thế đi, mẹ nhất định sẽ tìm cho con một cô gái trong sạch để đảm bảo dòng máu của nhà họ Hàn chúng ta cũng phải thật trong sạch!”
Mặt khác, Tần Hoài An đã đi vào bệnh viện.
“Thưa mợ chủ!”
Cô vừa bước vào, một y tá đã nhận ra cô rồi nói: “Bà chủ đang ở trên phòng kiểm tra tầng 3.”
Tần Hoài An cảm ơn đối phương đã có ý tốt chỉ đường cho mình bước vào thang máy.
Bên ngoài phòng kiểm tra, Chử Chấn Phong đang đợi kết quả.
Nhìn thấy Chử Chấn Phong đi tới, anh có chút kinh ngạc: “Sao cô lại đến đây?”
“Chú Lâm không yên tâm về tình hình của bà nội, nên có lòng bảo tôi đến thăm bà.”
“Chú Lâm?” Chử Chấn Phong liếc nhìn cô một cái nhưng không nói gì cả.
Không lâu sau, bác sĩ cầm báo cáo kiểm tra bước ra ngoài.
“Sao rồi bác sĩ?” Chử Chấn Phong sải bước đi tới, ánh mắt anh nghiêm nghị đầy lo lắng.
Anh thật sự đang lo lắng cho bà chủ Chử.
Bác sĩ vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Anh Chử, tình hình của bà chủ không tốt lắm, bà vẫn nên nhập viện để theo dõi thêm.”
Chử Chấn Phong cau mày: “Nhưng mà bà nội không thích ở lại bệnh viện, nhất định bà sẽ không đồng ý đâu.”
Nghe thấy anh nói vậy, Tần Hoài An nhanh chóng nói: “Tính tình của người già giống như trẻ con vậy, trẻ con không hiểu chuyện, lẽ nào vẫn phải chiều chuộng thành quen à? Đây là chuyện lớn liên quan đến tính mạng, nhất định phải nghe theo lời bác sĩ!”
Chử Chấn Phong đột nhiên nhìn cô chằm chằm, nhưng cũng không thể phản bác lại cô.
Bác sĩ đứng bên cạnh cũng sững sờ, lời nói của mợ chủ này… thật sự rất có lý!
Thân là bác sĩ, bọn họ thật sự tiếp xúc với quá nhiều người già không muốn nhập viện, nhưng cuối cùng họ phải bị bệnh nặng lắm mới chịu đến bệnh viện chấp nhận điều trị. Nếu như có người mất mạng, người nhà còn trách bệnh viện không có năng lực cứu người!
Chỉ là cậu Chử và bà chủ Chử có thân phận đặc biệt, trước mặt bọn họ không một ai dám nói ra những lời này.
Bác sĩ nhìn Tần Hoài An bằng ánh mắt cảm kích, có một chút khâm phục sự thẳng thắn của mợ chủ Chử.
Còn Tần Hoài An cũng chỉ là nói ra những suy nghĩ của mình dưới góc độ là một sinh viên y khoa.
Chử Chấn Phong cau mày suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn phải gật đầu. “Vậy thì nhập viện đi.”
“Được.” Bác sĩ ngay lập tức thu xếp, trợ lý Vệ cùng đi theo bác sĩ.