Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 82: Chương 82: Chương 83




Nhà họ Vương.

Ở phía trước máy tính, Vương Thanh Hà tải bài viết cuối cùng của mình lên thư mục gốc với một nụ cười mãn nguyện.

Tiền thực sự là một thứ tốt, cô ta chỉ cần chi tiêu một chút tiền, có thể tìm thấy một người nào đó để giúp mình viết những bài viết chuyên nghiệp.

Tiền nào không thể mua được kiến thức?

Điều này không phải là xác minh, miễn là có đủ tiền, tất cả mọi thứ có thể có.

Ngay cả khi cô ta không thích học tập, thành tích bình thường, qua một đêm cũng có thể trở thành học bá.

Ánh mắt Vương Thanh Hà nhìn vào tập tài liệu màu đen bên cạnh, là của Tần Hoài An. Cô ta tìm thấy một bài báo cáo nghiên cứu trong đó, viết rất tốt.

Nhưng bây giờ, tên của bài báo cáo này là cô ta. Trương Mỹ Văn đẩy cửa vào,”Con gái, uống trà nhé?”

“Mẹ, con đã nói bao nhiêu lần rồi, vào phòng con thì phải gõ cửa được không? Vương Thanh nói và ngay lập tức đóng cửa trang web.

Quay đầu nhìn về phía Trương Mỹ Văn, Mà, bắt đầu từ hôm nay, con phải giảm cân, con không uống trà nữa!

” Giảm cân gì, con thực sự muốn trở thành một ngôi sao?”

Trương Mỹ Văn đi tới trước mặt Vương Thanh Hà, nhìn cô ta từ trên xuống dưới, không hiểu nói:”Làm thiên kim tiểu thư không tốt sao?Con lại muốn trở thành minh tinh, con có biết những ngôi sao có ngoại hình tươi sáng, mệt mỏi như thế nào?”

” Thiên Kim? Thiên kim nhà họ Vương sao?”

Vương Thanh Hà cười, bĩu môi nói:” Toàn bộ Hải Thành có mấy người biết nhà họ Vương chúng ta? Đừng đùa nữa mà, mẹ, chúng ta chính là xuất thân của tiểu gia đình nhỏ, tuy rằng bây giờ có tiền, nhưng chờ công ty của ba lớn còn không biết phải khi nào.”

“Con không muốn cứ như vậy gả vào nhà họ Chử, đến lúc đó người bên ngoài chế nhạo con chỉ giống như Tần Hoài An bám phụ quyền quý. Tôi muốn đến lúc kết hôn, tất cả mọi người chú ý. Hiện tại con có tiền có tài, chỉ cần con cố một chút, trở thành người nổi tiếng, đến lúc đó lại trở thành con dâu nhà họ Chử, đó chính là một sự hoàn mỹ!” Trong mắt Vương Thanh Hà tràn đầy tham vọng.

Cô ta muốn nhiều hơn những người khác nghĩ.

Trương Mỹ Văn có chút kinh ngạc, giống như một lần nữa quen biết con gái mình vậy.

Trước kia sao không phát hiện, con gái hóa ra lại có ý nghĩ như vậy? Tuy nhiên, đó cũng là một điều tốt.

“Con nói đúng, mẹ ủng hộ con. Từ hôm nay trở đi, mẹ cũng giữ dáng với con. “

Trương Mỹ Văn cười ha hả nói, lại nghĩ đến một chuyện, nhắc nhở cô ta: “Nhưng người cũng không thể chỉ lo làm ngôi sao, nhà học Chử bên kia vẫn phải đi lại nhiều hơn. Bà cụ Chử ở trong viện, con vẫn nên đi xem tình hình thế nào.”

Vương Thanh Hà gật gật đầu,”Ừm, con đang định đi một chuyến hôm nay.”

Nếu cô ta không nói ra, bà cụ kia chắc sẽ bởi vì chuyện chén trà kia nhớ hận cô ta.

……

Tần Hoài An đem tài liệu báo cáo làm cả đêm đưa cho thầy Mã.

Cô đeo khẩu trang, nhưng Mã Thành nhìn thấy quầng thâm và sắc mặt có chút tái nhợt trong mắt cô, liền biết đây nhất định là cô thức khuya làm bài.

Cô đã đến đúng giờ, nhưng trong vòng một đêm thì có thể làm được bao nhiêu?

Đây không phải là cho có hay sao?

Giáo sư Thường từ trước đến nay nghiêm khắc, báo cáo này đến tay ông ấy, nhất định sẽ giận dữ.

Nghĩ như vậy, Mã Thành một chút cũng không xem qua báo cáo của Tần Hoài An, thờ ơ nói một câu:”Em trở về đi, báo cáo này thầy sẽ giao cho giáo sư Thường xem.”

“Xin lỗi, thây Mã, em làm phiền thây rồi”. Tân Hoài An cúi đầu, rời đi.

Mã Thành lắc đầu.

Đứa trẻ này, lời nói cử chỉ coi như rất lễ phép, nhưng chỉ dựa bài tập về nhà làm qua loa như này, nhất định sẽ bị giáo sư Thường loại ra khỏi đội.

Rời khỏi phòng thí nghiệm, Tần Hoài An mua bữa sáng bên đường.

Hôm qua thức khuya, bây giờ cả người cô vừa mệt vừa buồn ngủ, ăn xong bữa sáng, mới cảm thấy tốt hơn một chút.

Chuyện hôm qua cô còn ghi nhớ trong lòng, nhưng cũng không ngay lập tức đi tìm Lâm Bình Nguyên tính sổ.

Một là cô ấy không có bằng chứng chính xác trong tay, hai là…hôm qua cô ấy còn nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ, chứng tỏ ngoài Lâm Bình Nguyên còn có người khác liên quan đến chuyện này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.