Nhưng Tần Hoài An cũng không tắt điện thoại di động đi, mà hít sâu một hơi, bình tĩnh lại, nhấn nút kết nối. "Cô đang ở đâu?" Bên trong điện thoại, Chử Chấn Phong thấp giọng, mang theo sự hoài nghi rõ ràng “Tôi đang ở trong nhà vệ sinh." "Được rồi, tôi sẽ đến tìm cô."
Khi nghe điều này, trái tim cô lộp bộp và ngay lập tức nói, "Tôi không ở tầng hai, tôi thấy quá nhiều người trong phòng đó nên đã xuống đến tầng một" "Được rồi, vậy cô đợi tôi ở tầng một, tôi sẽ đi thẳng xuống!" Chử Chấn Phong nói xong, anh nhanh chóng cúp điện thoại.
Tần Hoài An tính toán thời gian, vội vàng đi thay quần áo.
Sau đó giả vờ chỉ cần bước ra khỏi phòng tắm ở tầng trệt, bởi vì bước chân vội vàng, vô tình đâm vào một người đàn ông ở hành lang.
Tập tài liệu trong tay của người kia rơi xuống đất.
Tần Hoài An vội vàng giúp người đó nhặt lên, tùy ý liếc mắt một cái, là làm danh sách kiểm tra y tế thụ thai nhân tạo.
Thay vì suy nghĩ nhiều, cô đã đưa danh sách đổi phương, "Xin lỗi, điều này.
Giọng nói đột ngột dừng lại.
Nhìn người đàn ông quen thuộc trước mắt này, Tần Hoài An lập tức nhớ tới thân phận của đối phương, chính là Hàn Âu Dương.
Hàn Âu Dương cũng không nghĩ tới là cô, một tay rút danh sách trong tay cô lên, sắc mặt cũng có chút kỳ quái, thậm chí ngay cả phong độ cũng không quan tâm, bước nhanh vào phòng tắm nam.
Tần Hoài An cũng không cảm thấy có vấn đề gì, bản thân là sinh viên y khoa, lúc thực tập nghe không ít các đồng nghiệp thảo luận chuyện này, đã sớm quen rồi.
Lúc này, cô nhìn thấy Chử Chấn Phong bước chân nhanh như gió đi tới từ xa đi đến.
Khuôn mặt lạnh lùng của anh âm trầm bình tĩnh, gương mặt điển trai, toàn thân toát ra khí thế mạnh mẽ.
Về ngoại hình và thân phận, anh còn xuất sắc hơn Hàn Âu Dương.
Nhưng...
Sau khi biết Chử Chấn Phong là người đàn ông kia, Tần Hoài An cũng đã hiểu, hiện tại anh và Hàn Âu Dương đều gặp phiền phức.
Hơn nữa, vẫn còn chịu ơn của cô.
Tần Hoài An đột nhiên có chút chột dạ, không dám đối mặt với tầm mắt sắc bén của anh, chuyển con người nhìn đi chỗ khác.
Chử Chấn Phong nhìn thấy hết vẻ mặt của cô, đi tới trước mặt và dừng bước.
Anh rũ mắt lạnh lùng nhìn cô, ánh mắt lạnh lẽo, lộ ra một tia nguy hiểm.
Vừa nghe thấy giọng nói của Tần Hoài An qua điện thoại, anh đã chắc chắn, y tá vừa giúp anh ta tháo chỉ, chính là cô!
Mà vừa rồi, anh cũng đã tận mắt nhìn thấy Tần Hoài An và Hàn Âu Dương ở cùng một chỗ, hơn nữa còn cầm một tập tài liệu giao cho đối phương, sau đó Hàn Âu Dương vội vàng rời đi, giống như bị người ta nhìn thấy.
Chẳng lẽ, người phụ nữ này là do Hàn Âu Dương đưa tới?
Xem ra vẫn không thể quá tin tưởng cô, anh sẽ cho Vệ Nam đi điều tra thật tốt quan hệ giữa cô và Hàn Âu Dương mới được.
Tần Hoài An cũng không biết giờ phút này Chử Chấn Phong nghĩ như thế nào, chỉ cảm thấy ánh mắt của người đàn ông này không hiểu sao lạnh lùng như thế.
Cô chỉ lo lắng rằng cô vừa giả mạo một y tá, bị anh nhìn thấu, nhưng không biết, anh đã nghi ngờ sâu sắc hơn về cô.
Cũng may, Chử Chấn Phong cũng không nói thêm gì, rất nhanh thu hồi sự lạnh lẽo trong mắt, thản nhiên nói: "Đi thôi."
Nói xong, anh xoay người đi ra ngoài bệnh viện. Tần Hoài An yên lặng đi theo phía sau anh, khẽ thở dài một hơi.
Ngay sau khi hai người rời đi, Trương Nhược Phi và mẹ đến thăm bà và cũng ra khỏi bệnh viện.