Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 104: Chương 104: 1 tháng trôi qua, khảo hạch lên cấp ngoại viện




Sau khi hấp thụ xong hồn cốt, Hình Na vẫn theo quy luật thông thường mà tu luyện, giờ tuy cô khỏe rồi nhưng làm nhiệm vụ bây giờ không quá cần thiết nữa, hơn nữa chỉ còn 1 tháng nữa là Tiêu Linh và Dạ Vũ trở về, cô nhớ họ quá. (Tác cũng nhớ 2 bé loli này quá)

Suốt thời gian 1 tháng này, cô liên tục đi từ phòng 61 trở về phòng rồi từ phòng trở về, đôi khi rảnh rỗi thì bu lên chỗ đám Tôn Vũ Dạ Phong để uống rượu giải sầu, tình hình bang phái không có tiến triển mới, họ cần phải đợi Tiêu Linh và Dạ Vũ về rồi mới bàn, ngoại trừ việc xác định lập bang ở Tinh La Thành, khu vực này rộng lớn mà bang họ thì không cần quy mô rộng, chọn đại một nơi là được, dù sao họ đâu có ước mơ lớn lao như chấn nhiếp thiên hạ đâu, chỉ cần tạo ra một nơi là nhà là được rồi.

Buồn chán ngồi mở hệ thống cá nhân và võ hồn ra xem, ngồi tán gẫu với hệ thống cho đỡ buồn

“Hệ thống, mở ra giao diện cá nhân và võ hồn”

Nhân vật: Hình Na

Tuổi: 13

Giới tính: Nữ

Đẳng cấp: 44 (1100/600000 exp)

Võ hồn: Sylveon ( Glaceon – hình thái khác) ( thân mật 300/300)

----

Võ hồn: Sylveon ( Glaceon – hình thái khác)

Đẳng cấp: 44 ( phụ thuộc vào đẳng cấp của chủ ký sinh)

Type: Fairy (Ice)

Skill: Growth, Tail Whip, Tackle, Quick Attack, Charm, Swift, Smog, Confusion, Shadow Ball, Protect, Psyshock, Fairy Wind, Toxic, Iron Tail, Dazzling Gleam.

(Glaceon: Icy Wind, Ice Shard, Blizzard)

Mấy tháng trời trôi qua mà cô chỉ lên được 1 cấp, xem ra khá chậm, không nhanh bằng cày nhiệm vụ.

“Hệ thống, nếu ta muốn học hồn đạo khí thì sẽ có giao diện hồn đạo khí chứ” Hình Na lười biếng nằm trên giường đắp chăn hỏi hệ thống.

- Tích, khi chủ hoàn thành chế tạo tự tay một món hồn đạo khí cấp 1 trở lên, hồn đạo khí hệ thống sẽ mở ra.

“Ôi, thật sao, hệ thống toàn năng thiệt đấy, nói theo cách khác nếu ta không ngừng chế tạo hồn đạo khí cày kinh nghiệm thì ta cũng sẽ trở thành hồn đạo sư cấp cao rồi” Hình Na bật dậy giật mình, vậy mà hệ thống này toàn năng dữ vậy, quả là điên cuồng con mẹ nó rồi.

“Cốc cốc” Âm thanh từ phía ngoài cửa vang lên, cô chủ quản lý ký túc xá gọi ra Hình Na, không biết có chuyện gì, Hình Na thay đồ gọn gàng rồi ra mở cửa, cô tò mò ngạc nhiên không biết là sẽ có chuyện gì.

“Có chuyện gì sao?” Hình Na nghiêng đầu, nét moe bắn ra tung tóe mà hỏi cô quản lý, nếu có lolicon ở đây sẽ phụt máu với vẻ dễ thương vô số tội của Hình Na.

“A.. a có 2 thằng nhóc bên ngoài tìm em đó, hình như tên là Tôn Vũ và Dạ Phong, em có quen không, họ đang đứng phía ngoài ký túc xá” Hơi choáng váng trước vẻ dễ thương thánh thiện của Hình Na, cô bịt mũi lại, không được, cô chảy máu mũi mất, I yaaaa.

“A, đó là bạn của em đấy, cảm ơn cô” Vui vẻ khi biết họ đến tìm, cô cúi đầu cảm ơn, nhanh chóng đóng lại cửa, mang lên đôi giày vội chạy bay ra phía ngoài, để lại cô giữ phòng đang chết mê chết mỏi với Hình Na, hai tay bịt mũi, mắt trợn tròn lên, chết thật, kiểu này liệu cô có trở thành tội phạm quấy rối tình dục trẻ em không.

Không hề biết phía sau có một fan cuồng nhiệt trước nét đẹp của mình, cô phóng ra chào hỏi với Tôn Vũ với Dạ Phong,

“Yo, tình hình tu luyện sao rồi, thế nào, sao lại rảnh rỗi đến tìm em?” Hình Na cười thật tươi, mấy tháng qua họ đã làm quen với nhau rất thân, cô cũng mở lòng ra nhiều rồi.

“A ừm, anh đã lên cấp 50, còn tên Dạ Phong này vẫn còn ở trong ranh giới giữa 49 và 50, mà cũng sắp lên 50 rồi” Tôn Vũ cười cười, hiếm có cái anh vượt Dạ Phong, tên khốn này lúc nào cũng dễ dàng tính kế được anh, hừ khống chế hệ toàn một lũ đáng sợ.

“Hừm, tên này được có cái đẳng cấp hơn anh 1 cái mà nhớn nháo hết cả lên, trẻ con thật” Dạ Phong khịt mũi coi thường, hơn ta có một cấp thôi chứ có gì đặc biệt đâu, cho ta 1 tuần nữa ta cũng lên cấp 50 cho coi.

“Cái gì cơ, ngươi nói ai trẻ con!!!” Tôn Vũ lại một lần nữa bị khích, hai đứa lại lao vào vật lộn, thật là không biết gì để nói.

“Thế rồi, hôm nay sao đến đông đủ vậy, có chuyện gì sao?” Hình Na tò mò ngạc nhiên, tập trung đông đủ như vậy chả lẽ lại rủ đi nhậu ( Bà uống rượu vừa thôi, mới tý tuổi đầu)

“Em quên rồi sao, hôm nay là ngày ngoại viện tổ chức cuộc khảo hạch thăng cấp năm 3 đó” Tôn Vũ tươi cười mà nói với Hình Na, con nhỏ này thật là, đến hôm nay mà nhóc này còn quên được.

“Điều đó có nghĩa là Tiêu Linh và Dạ Vũ em gái anh sẽ trở về, còn đợi gì nữa?” Dạ Phong cũng rất háo hức, anh cũng rất nhớ em gái nhỏ của mình, máu Siscon nổi lên dồi dào.

“A, xin lỗi, xin lỗi, em quên mất, thôi, chúng ta đi thôi nhỉ?” Đến lúc này cô mới nhận ra hôm nay là ngày khảo hạch của ngoại viện, chậc xem ra cô đãng trí quá, thật là, cô vội vàng nói với 2 người rồi lập tức xoay người chạy về phía học viện.

“Ây, vội thế, đợi bọn anh với” Tôn Vũ và Dạ Phong lập tức đuổi theo, con nhỏ này, mới vừa nãy còn không nhớ hôm nay là ngày gì, vậy mà vừa nhớ ra là lập tức bỏ 2 anh em bọn họ đi kiếm Tiêu Linh với Dạ Vũ, đau lòng quá man ơi.

Ba người đồng hành bay ra khỏi nội viện khu vực, chạy đến ngoại viện tại Đấu thú khu, nơi mà các hồn thú được nuôi dưỡng, cô có hơi nhớ khu vực này, nhờ đánh bại một con long hệ hồn thú một cách đơn giản mà Hình Na được đặc cách cho tham gia vào nội viện, giờ quay lại ký ức tràn về, thật hoài niệm.

“Ôi, bỏ cái mặt hoài niệm đó đi, em mới rời ngoại viện có 1 năm thôi, đừng có làm cái mặt như bà lão mấy chục tuổi nhớ quê hương” Tôn Vũ hắc tuyến chọc thủng cái tư tưởng hoài niệm của Hình Na.

“Hừ, kệ em” Ai nói cô là trẻ con, tuổi thực linh hồn của cô cũng được hơn 30 rồi, ở trái đất được gọi là gái ế rồi đó, cho cô hoài niệm tý không được sao, Hình Na tỳ khí nổi lên.

“Được rồi, được rồi, khu vực này không cho phép người ngoài đi vào, chúng ta lên bục quan sát trên kia đi, tiện thể xem 2 người Tiêu Linh và em gái anh tiến bộ thế nào” Dạ Phong đứng ra hòa giải, anh dẫn 2 người tiến lên một bục trên cao, trực tiếp nhìn xuống khu vực khảo hạch được, quả nhiên là phúc lợi nội viện có khác, sướng thật.

Cả 3 người đều hứng thú với sự tiến bộ của 2 đứa nhỏ, một cường công, một phụ trợ thích hồn đạo khí, nếu vận dụng tốt thì cả 2 đều là sát khí cường lực, để cho bọn họ xem đi, sự tiến bộ của mấy đứa.

Lẫn trong đám học viên năm 2 đang chuẩn bị khảo hạch lên năm 3, một cô bé tóc đỏ và một cô bé tóc đen đang đeo kính lẫn vào trong đám người, họ nhìn về phía Hình Na đám người mà nắm chặt tay.

“Tiểu Vũ, cho họ thấy chúng ta mạnh mẽ thế nào nào!” Tiêu Linh kiên cường và cười tự tin, trận chiến này, cô sẽ cho họ thấy bọn cô đã tiến bộ đến nhường nào.

“Ừm, đi thôi!” Dạ Vũ gật đầu, 1 năm trôi qua, bọn cô đã tiến bộ vượt bậc, Hình Na, cẩn thận đi, bọn này sẽ sớm ngày đuổi kịp bước chân của cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.