Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 17: Chương 17: Chia tay, gặp lại ba mẹ, điên cuồng tu luyện




“Nè, nếu đã đến đây thì tại sao không ở lại chơi trong vòng một ngày nhỉ, dù cậu có cố thế nào thì chuyến xe đi từ Tinh La Thành tới Tinh La đại đô cũng chỉ có ở buổi tối mới có” Tiêu Linh nhanh chóng mới Hình Na ở lại thành phố của mình chơi, dù sao cô cũng ít có bạn cùng tuổi, mà lại còn mạnh mẽ như Hình Na nữa chứ, vậy nên cô tính mời Hình Na ở lại chơi.

“Được thôi, dù gì thì bây giờ cũng không có gì làm” Hình Na cũng không có quá nhiều suy nghĩ, dẫu sao thì giờ cô cũng không có việc gì, cùng với người bạn mới của mình đi chơi cũng là một cách để giao tiếp.

Cả hai cô bé đi vào trong thị trấn, đi ngang qua khu chợ, Tiêu Linh vui vẻ vừa dắt tay Hình Na đi, tay còn lại vừa chỉ vào những thứ thú vị tại chốn chợ trời này.

Cả hai mỗi người mua một cây kẹo hồ lô, từng hạt tròn được phết đường phèn ngọt ngấy, nó ngọt đến nỗi mà Hình Na ăn một miếng đã phải lè lưỡi ra, có vẻ cô không thích ăn đồ ngọt lắm.

Nhìn thấy phản ứng của Hình Na, Tiêu Linh cười khúc khích, thấy vậy Hình Na cũng thẹn thùng, hai má hơi đỏ xong quay đầu hướng khác ngạo kiều.

Nói vậy chứ bản thân Tiêu Linh cảm thấy Hình Na thật là thú vị, rõ ràng cùng là con nít như cô mà lại không thích ăn đồ ngọt, nhưng mà không sao, Hình Na không thích ăn đồ ngọt, Tiêu Linh cô nhớ kỹ, sau này không cần phải vỗ Hình Na ăn kẹo nữa, ăn cái gì khác mặn là được.

Hai bé gái xinh đẹp, một bé tóc nâu, một bé tóc đỏ như hai tinh linh bước ra từ những cuốn truyện đi cùng nhau, hai người đi với nhau làm cho người qua đường ai cũng phải ngước nhìn.

Cảm thấy mình quá nổi bật, Hình Na lập tức bỏ tiền mua 2 cái áo choàng cho trẻ con màu nâu, một cho cô, một cho Tiêu Linh

“Tặng cậu, coi như quà làm quen nhá” Hình Na mặc áo choàng lên, dùng tay đội lên chiếc áo choàng còn lại lên người Tiêu Linh, nở nụ cười thật là tươi.

Nhịp tim bị rơi chậm một nhịp Tiêu Linh hơi đỏ mặt đáp “ừm” nhỏ như tiếng muỗi kêu, cô cúi đầu không dám nhìn Hình Na, còn Hình Na thì vô tư dắt tay Tiêu Linh chạy đi chơi mà không để ý tới sự lạ thường của cô bạn mới quen của mình.

Thời gian trôi qua rất nhanh, ấy vậy mà đã đến tối, đưa tay lên bầu trời ước tính xem thời gian cũng tầm 6-7 giờ tối, Hình Na nhanh chóng tạm biệt Tiêu Linh để rời đi cho kịp chuyến xe ngựa đi từ Tinh La Thành đến Tinh La đại đô.

“Đến lúc rồi, mình phải đi thôi, hôm nay cảm ơn cậu đã chiêu đãi nha, tiểu Linh” Hình Na nở một nụ cười tỏa nắng, chứng tỏ hôm nay cô cũng được chơi rất vui

“T..T..T..Tiểu..Linh, Aa a ừm, không có gì” Tiêu Linh có chúp lắp bắp với cách xưng hô thân mật của Hình Na

“Nhớ tham gia chiêu tuyển học sinh của Sử Lai Khắc học viên nhé, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở đó, tạm biệt” Hình Na thông thường rất nhạy cảm trong việc quan sát ngôn từ để phán đoán cảm xúc của người khác, nhưng không hiểu sao cô không quá để ý tới việc lắp bắp, ngại ngùng của Tiêu Linh, không biết là cô không biết, hay là cố tình không biết đây ( chị thả thính đó, các em mau đớp)

“Ừm, mình sẽ tham gia, hẹn ngày tái ngộ, tiểu Na” Tiêu Linh tạm biệt Hình Na trong sự buồn bả, đằng sau ánh mắt của cô ánh lên sự mất mát.

Lên trên xe ngựa, Hình Na lập tức ngồi xếp bằng tu luyện, kể từ khi được cải thiện thể chất qua hai lần, một lần là qua Lưu Ly Thảo, một lần còn lại là nhờ giọt tinh huyết của cô gái tinh linh Alvis. Bây giờ có thể nói Hình Na tu luyện là làm ít mà hưởng nhiều.

Mỗi một canh giờ tu luyện, Hình Na có thể hấp thu được 200 exp, cứ thế tính ra mỗi ngày cô tu luyện 5 tiếng thì sẽ được 1000 exp trên một ngày, kèm theo nhiệm vụ tu luyện của Hình Na nữa, bởi vì khả năng hấp thu exp lên cao, phần thưởng của quest cũng đề thăng thành 2000 exp mỗi ngày.

Ngồi trên xe ngựa tu luyện, Hình Na không quá quan tâm thời gian, ước chừng có lẽ là một tuần, chiếc xe ngựa chở cô đi đã tới nơi.

Bước xuống xe, thanh toán và đi vào thành. Hơi thở thân quen tràn vào người cô, đây chính là Tinh La đại đô, nơi mà cô được sinh ra và lớn lên, nơi mà gia đình cô sinh sống, nơi có ba có mẹ của cô.

Hình Na nhanh chóng chạy dọc theo con đường trong ký ức, tìm thấy ngôi nhà của gia đình mình, không hiểu sao từ bên ngoài nhìn vô cô thấy ngôi nhà như thiếu đi sinh khí, trong thật là u ám.

Hình Na đẩy cửa đi vào, cô nhìn thấy trung tâm phòng khách chính đang ngồi một cặp vợ chồng trung niên, họ trong có vẻ mệt mỏi, người đàn ông như trở nên già đi, tóc có lấm tấm sợi bạc, đây chính là Vũ Ngọc và Hình Thiên, ba và mẹ của Hình Na, Hình Thiên sau khi trốn khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, ông được chữa trị chu đáo, ngay sau khi vết thương có dấu hiệu chữa lành, ông lập tức muốn thuê người đi kiếm con gái bảo bối của mình, cho dù cô có lỡ chết đi chăng nữa nhưng củng phải kiếm được xác.

Sau khi thuê người đi tìm kiếm tung tích Hình Na, họ không phát hiện dấu tích của cô, không biết cô còn sống hay đã chết, nhưng không biết có nghĩa là còn hi vọng, ba cô hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng nhiều, hơn một năm rưỡi trôi qua mà không hề có tin tức gì của Hình Na, chắc chắn rằng cô đã dữ nhiều lành ít.

“Ba, Mẹ, Tiểu Na đã về rồi “ Hình Na nhìn thấy cảnh tượng như vậy cô vô cùng không đành lòng và gào lên, cô thét lên cho thỏa nỗi nhớ nhà, nỗi nhớ cha mẹ, cô muốn bộc lộ cảm xúc của mình, muốn nói rằng ba ơi, mẹ ơi, con còn sống.

Vũ Ngọc và Hình Thiên ngước lên, nhìn về phía bé gái có độ tuổi chạc con của mình, nghe tiếng nó kêu Ba, Mẹ làm cho họ cảm thấy giật mình

“T..T..Tiểu Na,là con đó phải không? Con còn sống đó phải không?” Mẹ cô Vũ Ngọc lắp bắp nói, hai mắt bà rưng rưng nước mắt, bà lao tới ôm chầm lấy Hình Na.

“Vâng, con còn sống” Hình Na không nói gì nhiều, cô chỉ khẳng định lại một câu “ Cô còn sống” như vậy, đối với ba mẹ cô vầy là đủ rồi.

“Tốt, tốt, con gái ta còn sống, còn sống a” Hình Thiên không kiềm được nước mắt, ông khóc òa lên như một đứa trẻ.

Sau khi bình tỉnh lại, Hình Na kể lại cho ba mẹ cô nghe về quá trình cô tồn tại ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, tất nhiên cô không thể nói rằng mình nhiều lần sắp chết, cô không muốn làm ba mẹ mình lo thêm nữa.

Hình Na tùy tiện bịa ra một vị cao nhân đã tiện đường đi ngang qua giúp cô, là một vị hồn thánh 7 hoàn, ông ta muốn nhận Hình Na làm đồ đệ và bảo vệ Hình Na trong suốt hơn một năm qua.

“Sư phụ còn bảo con phải học tập chăm chỉ, trở thành hồn sư cường giả, ta đợi con ở Sử Lai Khắc học viện” Hình Na nói nữa thật nữa giả, đồng thời khẳng định mục đích của mình là gia nhập học viện Sử Lai Khắc.

Ba mẹ cô cũng đồng ý cho con gái mình gia nhập, nơi đấy có sư phụ con bé có thể bảo vệ nó, đấy còn là môi trường tốt để Hình Na có thể trở thành một cường giả nữa, vì vậy cả hai không nói nhưng đồng lòng nhất ý chấp nhận Hình Na tham gia tuyển sinh của học viện Sử Lai Khắc.

“Bây giờ ta 8 tuổi rưỡi, còn 1 năm rưỡi nữa là kỳ tuyển sinh diễn ra, ta cần phải nhanh chóng đột phá đến cấp 20 hấp thu hồn hoàn ngàn năm làm hồn hoàn thứ hai của mình” Hình Na suy nghĩ, bây giờ là lúc mà cô cần phải tu luyện điên cuồng.

Kể từ khi về nhà, Hình Na bắt đầu một chế độ luyện tập địa ngục, phối hợp với nhiệm vụ của hệ thống, cô vừa tu luyện vừa đề thăng độ hảo cảm đối với Eevee.

Vì một mục tiêu, một năm rưỡi sau, gia nhập Sử Lai Khắc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.