Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 108: Chương 108: Chiến đấu, bá đạo phụ trợ hệ




Đối mặt với việc phải chiến đấu với hồn thú niên kỹ cao tận 3000 năm, Dạ Vũ không hề tỏ vẻ lo lắng, cô hoàn toàn tin tưởng vào thực lực mình, không phải cô tự cao tự đại, mà là cô có năng lực để tự tin.

“Được rồi, mở lồng của hồn thú 3000 năm ra” Lão sư hơi lo lắng mà kêu mở lồng, đối chiến với 3000 năm hồn thú, một phụ trợ hệ năm 2 chuẩn bị lên năm như cô gái bé nhỏ này, liệu có làm được không.

Không quan tâm đến tầm mắt của người ngoài, cô là cô, cô là Dạ Vũ, một phụ trợ hệ độc nhất, cô muốn đánh bại mọi quan điểm lạc hậu về phụ trợ hệ của cô, tôi sẽ cho tất cả mọi người thấy, một phụ trợ hệ đáng sợ thế nào.

“Triệu hoán võ hồn” Nhấc cặp kính mắt lên, Dạ Vũ thong thả triệu hoán ra Bách Biến Hoa, võ hồn phụ trợ của bản thân.

Đứng yên đợi cho con hồn thú lao vào bản thân, nhìn vào hình thể đầy lông lá, cơ thể thật nhiều thịt, to béo đến đáng sợ, hồn thú này là?

“Xích Kiểm Trư, một loại hồn thú băng thuộc tính, nếu mà em là tiểu Vũ thì không cần phải lo lắng, em có trực tiếp dùng võ hồn thuộc tính đánh bại đối phương, còn bản thân tiểu Vũ, không biết liệu cô ấy sẽ làm gì đây?” Hình Na tò mò thú vị đợi màn biểu diễn của Dạ Vũ, trận phía trước Tiêu Linh đã gây cho cô bất ngờ cực lớn, không ngờ cô bé này tiến bộ lớn đến vậy, nếu đem cô so sánh với đội hình Sử Lai Khắc thất quái mới, năng lực tác chiến của Tiêu Linh thậm chí không kém gì Từ Tam Thạch hay Bối Bối đâu.

“Gào rống” Âm thanh của con Xích Kiểm Trư gào lên to khủng khiếp, nó đang bày tỏ thị uy của bản thân, nhìn đối thủ trước mặt mình chỉ là một con bé nhỏ xíu ngu ngốc, nó khịt mũi coi thường.

“Ồ, có vẻ thú vị, khinh thường ta, vậy chờ cạp đất ăn đi” Dạ Vũ ngạc nhiên trước biểu tình đầy nhân loại hóa, cả khuôn mặt khinh thường cũng hiện rõ trên mặt con trư này, quả thật là vừa buồn cười mà vừa nổi giận, chậc, làm sao đây, cô muốn băm xác con thú to xác này quá.

Không di chuyển gì nhiều, Dạ Vũ đứng đó, bước vài bước quan sát đối phương, con hồn thú có những đặc điểm gì, tính cách ra sao, đặc điểm tứ chi, cơ thể dày đặc như vậy chứa cái gì, những nguy hiểm có thể xảy ra, điểm yếu hại bao gồm?

Một loạt các câu hỏi được đặt ra, cặp mắt tím như pha lê liên tục lướt dọc lướt ngang nhìn con hồn thú thật kỹ, muốn đấu một trận, tìm hiểu kỹ đối thủ là một cách khôn ngoan, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.

“Grừ” Con Xích Kiểm Trư bị nhìn đến nỗi nổi cả da gà, nó rợn người, không ngờ nhân loại bé nhỏ này lại cho nó có cảm giác bị nhìn thấu toàn thân, đây không chỉ là quan sát như hồn kỹ thám trắc của Vũ Hạo, đây là một loại nhìn kỹ và phán đoán giống hệ khống chế của Dạ Phong, quả là 2 anh em, họ có thể phân tích mọi đặc điểm của đối thủ để làm lợi thế cho bản thân.

Khống chế không được cơn tức trong người, tên nhân loại này vậy mà dám đứng yên một chỗ, coi thường nó sao, Xích Kiểm Trư nổi giận lao thẳng về phía Dạ Vũ, tốc độ di chuyển của nó rất chậm, nhưng mà, dưới chân nổi lên băng giá.

“Hồn đạo khí, giáp chân, phản trọng lực” Phát hiện đối phương đột nhiên tăng tốc, lợi dụng băng giá dưới chân, Xích Kiểm Trư đột nhiên tăng tốc cực nhanh, dùng hàm răng nanh sắc bén của nó tính gặm nuốt Dạ Vũ, nhưng cô kịp thời bật hồn đạo khí dưới chân, lập tức buff cho bản thân tốc độ tăng phúc sau đó kèm theo năng lực phản trọng lực, Dạ Vũ bật người nhảy lên cao.

Không nhìn thấy con mồi, Xích Kiểm Trư hoang mang, không phải là con nhóc lúc nãy vừa mới đứng đây thôi mà, con hồn thú loay hoay kiếm tung tích của Dạ Vũ, đột nhiên một cơn gió thổi lên “ vù vù” làm tập trung sự chú ý của nó lên phía trên.

“Ha ha, quả nhiên là ngu xuẩn” “Phọt” Âm thanh của kiếm đâm vào trong mắt của Xích Kiểm Trư, Dạ Vũ thoải mái gây ra sát thương cực đại cho hồn thú, âm thanh lúc nãy cô tạo ra để kéo sự chú ý của nó về phía trên.

“Công nhận canh thời gian chuẩn thật, từ lúc tạo âm thanh của gió cho đến lúc con hồn thú quay đầu về phía trên, tiểu Vũ lập tức cho nó một đòn xuyên qua lớp phòng ngự dày một cách nhẹ nhàng” Hình Na trầm trồ ngạc nhiên.

“Quả nhiên là anh em, đáng sợ như nhau” Tôn Vũ nỗi da gà, cảm giác đối phương nằm trọn trong vòng tay đối thủ, cảm giác cực đáng sợ.

“Tốt lắm, tiểu Vũ, làm tốt lắm, không hỗ là em gái anh” một tên Siscon thoải mái kêu gào như fan hâm mộ cuồng nhiệt, chết tiệt, đừng ai nói họ quen cái tên này.

Con hồn thú rống gào đau đớn, nó cựa quậy, tính lợi dụng khoảng cách gần cho con nhỏ đáng ghét này một kích trí mạng, há mồm ra phun ra liên tục băng giá.

“Lạch cạch” Tiếng của mấy quả bom hồn đạo khí được phóng ra, thuận thế phía trên cao, Dạ Vũ thông minh tặng cho nó mấy quả bom vào mồm khi đối phương tính phun băng, đang tính phóng thích băng kỹ năng con Xích kiểm Trư bị Dạ Vũ chơi ác, âm thanh “Oành oành” vang giòn trong miệng nó, băng lực lượng bị giữ lại trong miệng, cơn đau nỗi lên cùng cực, chết tiệt con nhỏ này

Miệng giờ đầy máu, Xích Kiểm Trư dùng lợi thế thân thể để xô đẩy Dạ Vũ ra, nó tính kéo một khoảng cách, đánh cận chiến quá nguy hiểm, con nhỏ này là ác ma cmnr.

Thấy con trư tính rời đi, Dạ Vũ rất thông minh không cản nó, tiếp tục cận chiến không chỉ nó mà cô cũng cảm thấy nguy hiểm, lợi thế hồn đạo khí là đánh tầm xa nhờ hồn đạo pháo, việc bị tiếp cận đánh lâu dài không phải ý muốn của cô, việc cô cần làm là làm cho đối phương thấy sợ và e ngại cận chiến với cô thôi.

“Băng đá mưa”

Kỹ năng của con trư to đùng được phát ra, nó tính đánh xa, hừ, một con hồn thú có thuộc tính như nó tuy thân thể có làm hạn chế tốc độ di chuyển, nhưng bắn chết đối phương từ xa nó rất giỏi, băng nguyên tố của Xích Kiểm Trư rất mạnh.

“Chậc chậc” Dạ Vũ không nói gì chỉ lắc đầu, sai lầm nối tiếp sai lầm, con hồn thú này quả ngu hết biết, đánh tầm xa, lợi dụng phòng ngự dày? bộ không biết có câu vỏ quýt dày có móng tay nhọn sao.

“Lá chắn phòng ngự” Dạ Vũ bật hồn đạo khí phòng ngự lên, đây là thứ giống như bên Nhật nguyệt đế quốc học viện hồn sư sử dụng, Dạ Vũ cứ thế thẳng tiến về gần cận thân của đối phương.

Thấy Dạ Vũ lao vào, nó bản năng hoảng sợ, tính rời đi nhưng lại lọt vào lưới bẫy của Dạ Vũ, bản thân cô cũng sợ nó đứng yên, nhưng nếu đã chạy vậy thì té đi, con heo ngu xuẩn.

“Hồn đạo khí, Búa sắt”

“Ầm” Âm thanh của hồn đạo khí va chạm cường đại vào mặt đất, chấn hết lối đi của Xích Kiểm Trư, vì đang di chuyển nên nó bị đập bay lên trên, lộ ra phần bụng yếu nhất của mình.

Phát hiện ra bản thân bị lừa, nó đổ mồ huy tính dùng sức nhanh chóng tiếp đất nhưng không kịp nữa rồi “Oành, oành oành” Âm thanh của hồn đạo pháo tấn công vào yếu điểm của bản thân.

Đưa ra sau lưng 3 cây hồn đạo pháo, cô không có khả năng tu luyện lên cấp nhanh như Tiêu Linh, đến giờ cô mới cấp 36 hồn tôn, khả năng tu luyện của phụ trợ hệ khá chậm so với các hệ khác, vì vậy cô dồn hồn kỹ tăng phúc hồn lực và hồn đạo khí một lần, mục tiêu là điểm yếu của đối phương, nếu không có cho cô hồn đạo khí cấp cao cô cũng không xài được, mà cũng không oanh tạc chết đối phương trong 1 lần được.

Con Xích Kiểm Trư bị thổi bay ngất xỉu, nó bị thương nặng nề mà không cựa quậy được, khác với Tiêu Linh, Dạ Vũ ra tay có chừng mực hơn, không giết chết đối phương.

Từ đầu tới giờ, chỉ bằng thực lực hồn tôn của phụ trợ hệ, phối hợp với một số hồn đạo khí có sự hạn chế sử dụng về hồn lực, Dạ Vũ xoay con hồn thú 3000 năm vòng vòng, quả thật, nếu cô bé này mà có võ hồn khống chế thì tuyệt đối có thể hành chết đối phương mà không cần tốn sức.

“Điểm số 300, tuyệt đối, chúc mừng em”

“Cảm ơn” Cô không có bày tỏ cảm xúc ra mặt như Tiêu Linh, nhưng trong cô lại đang vui sướng dâng trào, cô thành công rồi.

Lại gần Tiêu Linh mà nói “Mình làm được rồi” sau đó xoay người lên Hình Na rồi giơ thẳng tay lên “Thấy chưa, mình nói mà, mình đã có thể làm một phụ trợ hệ mạnh mẽ rồi đó” Dạ Vũ gào lên, cô gào cho Hình Na nghe, mà cô cũng gào cho anh trai mình nghe, ước mơ của cô thành hiện thực rồi, giờ cô cần vun đắp cho nó trở nên mạnh mẽ hơn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.