Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 48: Chương 48: Gặp lại Eim, Khu vực bị lãng quên




Bên trong hang động tinh linh như một vị diện riêng biệt, nó cách xa với Đấu La Đại Lục, khi Hình Na bước vào trong, lại là một cánh đồng màu xanh, cánh đồng nơi những bông hoa xinh đẹp nở rộ, tại đây các tinh linh bay múa không ngừng nghỉ, họ vui vẻ ca hát mà không lo buồn.

“A, Tiểu Na, ngươi trở lại rồi” Một tinh linh để ý thấy Hình Na, cậu bé mừng rỡ bay tới cô, hai tay nắm lấy bàn tay cô cười đùa mà kéo cô vào nhập bọn.

Hình Na thả lỏng người, hiếm khi có dịp thế này, cô cùng các tinh linh ca hát, dưới những vì sao rực rỡ và linh thiêng này, bài ca thiêng liêng tinh khiết vang mãi vang mãi cho đến khi giọng cô trở nên khàn khàn, thấy bản thân mình đã mệt, cô mới ngồi xuống hỏi thăm một tinh linh bên cạnh “ Eim đâu rồi, Alvis kêu tôi tới gặp cậu ta”

“Alvis là ai vậy? Cơ mà nếu cậu muốn biết Eim ở đâu thì cậu ấy ở bên kia, bên trong cái hang động đó ấy, cậu ấy đang nằm ngủ thì phải” Tinh linh cười thân thiện đáp trả cô, có vẻ họ không biết Alvis là ai, nhưng Alvis và Eim bằng một cách nào đó lại biết nhau, rốt cuộc họ là thế nào nhỉ?

Hình Na buông suy nghĩ của mình, đứng dậy từng bước một tiến vào trong hang động, đứng tại trước cửa hang một luồng khí lạnh từ bên trong thổi ra, lạnh đến nỗi một hồn sư cấp 30 như Hình Na dùng toàn lực vẫn không thể chặn lại cảm giác buốt giá từ thâm tâm của trái tim, không phải là lạnh mỗi thể xác mà còn cả linh hồn.

Một cặp mắt lưu ly từ trong màn đêm sáng lên, tiếng bước chân mang chút hơi nước tiến lại gần Hình Na, cậu bé với mái tóc hoàng kim, thân thể phát dục nam tính, để trần phần thân trên còn phía dưới là một cái quần cộc, đôi chân trần và cơ thể còn chảy một vài giọt nước, Eim như vị thần của chốn băng giá này.

“Tiểu Na, em đến rồi” Eim dùng một đôi mắt nhu hòa nhìn Hình Na, cậu đã đợi rất lâu rồi, nếu như phải ngâm mình trong băng giá này mãi cậu không biết mình còn có thể tồn tại được bao lâu.

“Alvis bảo tôi đến gặp anh, đồng thời tôi cũng đến để hoàn thành lời hứa của mình, tôi đã trở nên mạnh hơn, giờ hãy chỉ cho tôi nơi mà tôi có thể kiếm lấy hồn hoàn thứ 3 của mình đi” Alvis không dám nhìn thẳng Eim, dù cho cơ thể này mới gần 11 tuổi, nhưng vì tại thế giới này tu luyện đầy đủ nên thân hình của Eim đẹp không thể chê, sợ rằng phần sắc nữ bên trong cô nổi dậy Hình Na hơi lệch tầm nhìn của mình.

Eim bước lại gần vuốt mái tóc xoa đầu Hình Na “ Ừm, em đã trở nên mạnh hơn, tiểu Na, làm tốt lắm” cậu nở một nụ cười chân thành làm cho Hình Na không biết phản ứng trở lại thế nào “C..Cậu”

“Đi thôi, nơi này không thích hợp để nói chuyện, em không cảm thấy lạnh sao, còn nơi để em kiếm hồn hoàn thứ 3 không phải tại đây, nơi đó đáng sợ và nguy hiểm hơn nhiều” Từ hư không Eim kéo ra một cái áo khoác mặc lên người Hình Na, thật ấm áp, bây giờ cô cứ như con cún nhỏ được bọc bởi khăn ấm vậy.

2 người cứ thế vừa đi vừa nói chuyện, không có ai đề cập đến việc vì sao Eim lại phải ngâm mình trong hang động băng vừa rồi, nơi đó quả là địa ngục trần gian, tuy cô chưa từng tới bắc cực bao giờ, nhưng cô dám chắc rằng một khi cô đặt một chân vào bên trong đó, cơ thể cô sẽ lập tức trở thành một khối băng.

Dừng chân tại một nơi như đền thờ, xung quanh có những đóa hoa lưu ly như màu mắt của Eim và Alvis, Nơi đây không hề giống như ngôi đền của mẹ Arceus mà nó giống như một truyền tống trận hơn, hồn lực tại bốn bậc đá liên tục luân chuyển, những đóa hoa đung đưa trong gió với màu sắc sáng rực lên.

“Em có biết các hồn hoàn của chúng ta kiếm lấy từ đâu không? Một số tinh linh thuần chủng như bọn anh thì không cần, bởi vì khi biến hóa thành người cứ mỗi khi lớn lên thì hồn hoàn sẽ xuất hiện tương ứng với cấp bậc, nhưng một số tinh linh có dòng máu không thuần thì họ cần phải kiếm hồn hoàn sao cho thích hợp, mẹ Arceus đã để lại cho chúng ta một dịch chuyển trận để đi tới một không gian khác, nơi mà các loài hồn thú xa xưa bị người nhốt tại bên trong, em cần vượt qua các thử thách liên tục để đạt được hồn hoàn thích hợp cho mình” Eim nói cho Hình Na biết về lịch sử của ngôi đền này.

“Một không gian khác?” Hình Na ngạc nhiên với cụm từ này, bên trong hang động tinh linh đã là một không gian tách biệt với đấu la đại lục rồi, vậy mà bên trong nó lại chứa một không gian khác nữa, thật sự rắc rối không biết đâu mà lần.

“Ừm, một không gian khác, một khu vực bị lãng quên, nơi mà nhân loại và các vị thần đã từ bỏ, chỉ còn tinh linh nhất tộc thờ phụng bầu trời đêm chúng ta canh giữ nó” Eim nói với một giọng tôn kính.

“Vậy là tôi phải đánh bại các hồn thú trong đó để hấp thu hồn hoàn?” Hình Na hỏi Eim, một khu vực bị lãng quên, cái tên của nó làm cô cảm thấy một cảm giác không lành chút nào.

“Em sẽ được chuyển tới phần rìa của khu vực này, cứ mỗi tiến thêm phạm vi 4 km em sẽ lạc vào lãnh địa của của các hồn thú chênh nhau 1000 năm niên kỷ, cứ thế cộng gộp cho đến khi em gặp hồn thú vạn năm, mười vạn năm, cơ mà với cấp độ của em thì không cần lo nghĩ đến việc đi xa vậy đâu” Eim cười cười giải thích cơ cấu khu vực này rồi tiếp tục nói “ Em phải sử dụng toàn bộ trí tuệ, sức lực, sự kiên cường và hiểu biết của mình để đánh bại kẻ thù của em, đây là một bài kiểm tra thực chiến, bài kiểm tra tổng quát thực lực của em, nhớ kỹ mọi thứ xung quanh đều là vũ khí của em, lợi dụng tất cả để đề cao khả năng của mình em sẽ đạt được phần thưởng hơn em mong đợi đấy”

Nhắm mắt lại, Hình Na thở một hơi, cô bước lên chính giữa truyền tống trận, quay lại đối diện Eim “Tôi đã sẵn sàng rồi, làm phiền anh Eim”

“Không có gì” Eim giơ tay ra, các vòng tròn sáng lên, xoay đều, một lượng hồn lực to lớn đến khủng khiếp bao phủ đến Hình Na, che lấp cô, cho đến khi mọi thứ quay trở lại bình thường, chỉ còn một mình Eim đứng yên tại chỗ, đôi mắt nhìn về phía Hình Na biến mất mà nói “ Cố lên, em làm được” rồi anh quay lại hang động, nhíu mày đau đớn, chờ đợi cô.

Xuất hiện tại một nơi khác, tại đây mọi thứ trông thật đồ sộ, khắp nơi đều là rừng cây, mặt trăng và các vì sao sáng hơn bao giờ hết, tiếng gầm rú phát ra từ bên trong tán cây rậm rạp kia như đe dọa những kẻ lạ xâm nhập.

“Chuẩn bị chiến đấu thôi” Hình Na dùng hai tay vỗ mặt mình, lúc này cô cần tỉnh táo hết mức để đề phòng mọi thứ, giờ cô không có ai hỗ trợ bản thân cả, từ khi bước vào hang động tinh linh liên kết giữa cô và Alvis trở nên lu mờ, nếu như cô chết tại đây, mọi thứ đều vô nghĩa, nhưng cô không được phép dừng lại, đôi mắt ánh lên sự quyết liệt, đặt bước chân đầu tiên vô khu vực bị quên lãng này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.