Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 248: Chương 248: Mang Tuyết nhi trở về




“À, mọi người không cần hoảng loạn đâu, đây là võ hồn của em, Dragonite”

Hình Na cũng bất ngờ trước việc Dragonite trở nên thân thiện với người lạ, cô cứ tưởng là thằng nhóc này sẽ lạnh lùng bá đạo lắm chứ, ai dè lại nói chuyện như một con linh thú dễ thương, hầy, thật là mất mặt chuẩn thần thú quá trời ơi!

“ V.. V.. Võ hồn của em ư?”

Huyền lão và mọi người giật mình, đây không phải là mười vạn năm hồn thú sao? Tại sao cái đùng một cái lại trở thành võ hồn rồi?

Hơn hết, tại sao võ hồn lại có thể nói chuyện được như một hồn thú đặc biệt cơ chứ? Đây không phải là một sự kỳ lạ quái đản sao?

Đặc biệt là Huyền Lão, ông nhớ lần đầu tiên võ hồn của Hình Na chỉ là một con rồng bé nhỏ màu xanh, sao giờ thành một con hoàng kim long bụ bẫm thế này rồi?

“Hình Na, võ hồn này là?”

Huyền lão nghi ngờ hỏi lại, chả lẽ là võ hồn của con nhóc thức tỉnh lần 2 và thay đổi hình dạng nữa ư? Nếu không nghĩ theo hướng này thì làm gì còn có hướng khác mà suy nghĩ cơ chứ?

“Ừm, đúng như ngài nghĩ vậy đó, đây là hình dạng thức tỉnh võ hồn lần thứ 2 của con, Dragonite, chuẩn long chuẩn thần thú võ hồn”

Hình Na cái rụp gật đầu, cô cũng không thể nói rằng nó đã tiến hóa 2 lần để trở thành hình thái này được, thôi thì cứ thuận theo suy nghĩ của ông mà triển thôi, việc một võ hồn thay đổi hình dạng ngoại trừ đột biến thì chỉ có thể là thức tỉnh lần thứ 2 mà thôi.

“Thức tỉnh lần thứ 2?”

Hoắc Vũ Hạo tò mò với khái niệm này, lần trước cậu cũng có được nghe nhắc tới, tại phía Bản Thể Tông có từng muốn đem cậu về vì cậu có võ hồn bản thể là cặp mắt, nghe nói họ còn muốn để cho Hoắc Vũ Hạo thức tỉnh linh mâu võ hồn lần thứ 2.

Vậy nói cách khác là võ hồn của Hình Na đã thức tỉnh lần thứ 2 rồi ư? Chỉ mới 2 năm trôi qua mà không ngờ cô ấy lại phát triển mạnh mẽ đến vậy.

“Mà, mọi chuyện cũng dài lắm, chúng ta trước tiên cứ về thôi nhỉ?”

Gãi gãi đầu, cô nhờ Dragonite đón Tuyết Nhi, để con bé ở một mình làm cô cảm thấy một tội lỗi to lớn ập lên đầu, Aaaa ~, làm mẹ thật khó a! Nhất là con gái của mình lại cực kỳ dễ thương nữa cơ chứ!

“Dragonite, đón Hình Tuyết về Sử Lai Khắc học viện đi”

Nhờ võ hồn của mình mang đứa bé nhân bản của Tuyết đế về, không thể để con bé cô đơn một mình được.

“Ừm, đã rõ”

“Teleport”

Nhanh chóng rời đi, chú rồng to lớn bọc bản thân mình lại bằng một hào quang màu vàng, một nguồn sáng và các quy tắc không gian được mở ra, Dragonite biến mất trước mắt mọi người để đi đến chỗ Hình Tuyết.

“Hình Tuyết? Là ai vậy?”

Các lão sư tò mò, con bé này đã biến thái đến vậy giờ lại có thêm một đứa nào đó họ Hình nữa, chả lẽ là họ hàng, có thiên phú biến thái không để bọn họ hốt về nuôi nào, hắc hắc.

Huyền lão trực tiếp hỏi thăm về cô bé tên Hình Tuyết, nếu Hình Na đã quan tâm đến cô bé đó đến vậy mà còn có họ Hình, chắc chắn rằng hai người họ có mối liên quan chặt chẽ với nhau.

“À, con nuôi của con”

Hình Na tỉnh bơ mà quăng một quả bom, nghĩ gì vậy bà, mới 17 tuổi thanh xuân con gái đi nhận con nuôi?

“Hể? Con nuôi, vậy đứa nhóc đó đâu?”

Huyền lão càng ngày càng tò mò, rốt cuộc là ai mà con bé này lại quan tâm và nhận làm con nuôi luôn ghê vậy?

“Hình Tuyết ư? con bé đang ở phía bắc, một cái hang gần đây”

Hình Na trực tiếp trả lời, dù sao thì cô cũng tính mang Hình Tuyết về Sử Lai Khắc mà nuôi dưỡng, làm một đứa bé trực tiếp sinh ra đã 7 tuổi thì con nhóc vẫn là một tờ giấy trắng cần được đào tạo và giáo dục đúng cách.

“Vì lúc nãy đang chiến đấu với Long hoàng đấu la Long Tiêu Dao tiền bối nên không thể đem đứa nhóc này theo được!”

Nói rõ lý do mà mình để Dragonite mang đứa nhóc đi, tình hình lúc nãy thật sự rất nguy hiểm, đến cả mấy việc phía sau đều nằm ngoài dự đoán của cô, thậm chí cả Arceus cũng vậy.

“Vậy con có dự tính gì tới đứa nhóc đó?”

Huyền lão lại tiếp tục hỏi thăm

“Con tính mang đứa nhóc về Sử Lai Khắc để cho nó nhập học, dù sao thì con bé vẫn còn ngây thơ lắm, nhưng nhóc đó thiên phú tuyệt đối là hạng 1 luôn, tuyệt không thua kém gì em đâu!”

Hình Na cười tươi mà trả lời, cô biết chắc là mấy giáo viên ở đây ai cũng muốn bưng luôn đứa trẻ mang tên Hình Tuyết mà cô nói về luôn, dù sao thì hiện tại tình hình của học viện không ổn, Mục Ân đã chết, nếu có thêm càng nhiều thiên tài làm trụ cột của tương lai của học viện thì càng tốt.

“Mà cũng được thôi, đứa bé ấy sẽ nhập học ở ngoại viện chứ?”

Huyền lão hoàn toàn đồng ý, không có lý do gì mà không nhận một thiên tài quái thai vào trường cả, nhất khi đó còn là họ hàng của một học viên trong trường, lại còn đảm bảo là thiên tài xuất chúng nữa.

“Ừm, đây mới là vấn đề mà con muốn nhờ ngài, con muốn trực tiếp đem Hình Tuyết vào nội viện học luôn, Hình Tuyết không phải là một đứa bé bình thường, võ hồn của cô bé là Băng Thiên Tuyết Nữ sở hữu băng cực hạn giống hệt em với Vũ Hạo, hồn hoàn của con nhóc là vạn năm hồn hoàn và sở hữu các năng lực và khống chế băng cực kỳ mạnh mẽ!”

Nói ra thiên phú của Hình Tuyết, tất cả mọi người đều phải đổ mồ hôi hột, cái quái gì? Lại một hồn sư sở hữu băng cực hạn võ hồn? Chả lẽ băng cực hạn võ hồn bữa nay bán đại hạ giá hay sao mà ai cũng có vậy?

“Võ hồn là Băng Thiên Tuyết Nữ?”

Lần này đến lượt Hoắc Vũ Hạo giật mình, không ngờ đứa trẻ mà Hình Na nhắc đến lại có võ hồn là tộc quần của Tuyết đế? Hơn nữa hồn hoàn đầu tiên là vạn năm hồn hoàn? Thật là biến thái a!!!

“Ừm, đó là một người mà nhóc cũng biết đấy, Hình Tuyết là một người đối với nhóc vừa quen mà vừa lạ a!”

Cười sâu xa mà nhìn vào Vũ Hạo, cô rất muốn nhìn phản ứng của cậu khi gặp phải Hình Tuyết, một cô bé nhân bản của Tuyết đế và sở hữu những gen tốt nhất của Tuyết đế, Tuyết nhi, đứa trẻ mang trong mình năng lực trời ban của băng giá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.