Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 35: Chương 35: Từ Tam Thạch đấu Bối Bối, Hình Na chiến Dạ Phong (4) Hết




“Growth, Quick Attack” Bằng vào lợi thế trên không, Hình Na dẫn đầu bằng một đòn tấn công vật lý, cô bay nhanh như một tia sáng luồn ra sau lưng Dạ Phong, một kích tấn công từ phía sau.

“Ký Tự” liên tục 4 hàng chữ xuất hiện, một đợt kích nổ đẩy Hình Na rời đi, Dạ Phong mạnh mẽ buộc Hình Na phải chiến đấu tầm xa với anh, nơi này vẫn còn là sân nhà của anh, các sợi dây xích từ hồn kỹ thứ 2 xếp kiểu dích dắc, bọc lại như một cái lưới, tuy thưa mà khó lọt, đẩy Hình Na ra xa.

Hoàn toàn ngược lại với đối phương, Hình Na đang phải cố gắng tìm cách để chiến thắng nhanh nhất, trận chiến hồi đầu đã làm cô mất sức quá nhiều, dù sao thì cô vẫn chỉ là một hồn sư, đối thủ lại là một đại hồn sư, cách anh ta phòng ngự bằng hồn kỹ làm cho cô khó chịu nhưng đồng thời cô cũng phải thừa nhận, anh ta quả là một đại thiên tài.

Trận chiến giằng co hơn 10 phút đồng hồ, cuộc đấu giữa Hình Na với Dạ Phong nếu phải so sánh thì nó giống như cuộc đọ sức giữa thương và thuẫn, giữa tốc độ, sức mạnh với trí tuệ và phòng thủ minh mẫn. Cả 2 không ai nhường ai, nhưng bất lợi lại đang dần hướng về phía Hình Na, yếu thế về thể lực làm cho 2 người chênh lệch một đoạn.

Vẫn là Hình Na tiến trước cố gắng tạo ra một cuộc đột kích muốn tạo ra một lỗ hỗng từ hàng phòng ngự của Dạ Phong, cách mà cậu ta chiến đấu giống hệt như Eim, một hàng phòng thủ vững chải, các đòn Tail Whip, Charm vô dụng nếu cô không thể tiếp cận cậu ta, nhưng mà nếu tiếp cận thành công thì Tackle lại có tác dụng mạnh hơn.

“Làm sao đây?” Hình Na cắn răng suy nghĩ phương pháp đối chiến, liếc mắt lên các vì sao trên bầu trời, tại khung cảnh mà một mình cô có thể nhìn thấy, các vì sao nối tiếp nhau, nối tiếp nhau tạo ra một con đường thẳng, thấy được điều gì đó, Hình Na cúi đầu xuống nhìn Dạ Phong bằng một cặp mắt quyết đoán “Mặc kệ, làm liều thôi, nếu không thì trận đấu này sẽ thua mất”.

“Ồ, có vẻ như em đã nhìn thấy điều gì nhỉ?” Dạ Phong cười lạnh nhìn Hình Na, đôi mắt quyết đoán, xanh như pha lê ngày tuyết của Hình Na làm cho anh cảm thấy có chút áp lực, “Mới mười tuổi mà em đã làm được như vậy chứng tỏ em rất tài năng, tài năng hơn anh nhiều, tuy nhiên trận đấu này vẫn là sân nhà của anh, cả 2 chúng ta đều đã không còn nhiều thể lực lẫn hồn lực nữa, hãy kết thúc trận đấu thôi nào” Dạ Phong vẫn tự tin quyết đoán, niềm kiêu hãnh không cho phép cậu thua cuộc, dù sao thì cậu vẫn là một học sinh của Sử Lai Khắc học viện này.

Các sợi dây xích được phóng lên từ bốn phía, giống như cái lưới bắt cá, Dạ Phong tính một tay bắt trọn Hình Na vào trong tay mình, các ký tự xuất hiện tại không trung liên tục không ngừng ngăn cản hành động của Hình Na. Dạ Phong đã bắt đầu dồn toàn lực vào đợt chiến cuối cùng của mình.

Hình Na cũng bật người lên, tuy bị các hồn kỹ của Dạ Phong ngăn chặn nhưng cô vẫn quyết tâm tiến tới, cô không muốn thua cuộc, cô còn muốn giải cứu Alvis, cô không muốn làm Eim thất vọng, họ đã cho cô cơ hội để đứng dậy mạnh mẽ hơn, vì vậy nên “Em sẽ không thua” Hình Na gào lên sử dụng Swift.

Hàng loạt các ngôi sao được tỏa ra từ người Hình Na, hàng chục, hàng trăm, không hàng ngàn các vì sao như các phi tiêu được phóng ra, Dạ Phong kinh ngạc trong chớp măt, tuy nhiên điều này vẫn chưa đủ để ngăn cản anh.

Các vì sao liên tục va chạm nhưng bởi vì sự bạo tạc do một số va chạm trúng các ký tự của Dạ Phong làm cho đường đi bị chệch đi, mất đi đòn tấn công mạnh nhất của mình, Hình Na vẫn bất chấp tất cả lao lên, Confusion, Hình Na sử dụng đòn tấn công dạng tinh thần mạnh nhất của mình, đôi mắt cô hiện ra một tầng hào quang.

“Em nghĩ rằng một đòn mà anh lại bị dính một lúc 2 lần trong một trận đấu sao?” Dạ Phong cười lạnh, hồn kỹ thứ 3 của anh lần nữa hiện lên, màn sáng hắc ám bao phủ toàn thân Dạ Phong, che chắn anh khỏi đợt tấn công trực tiếp của Hình Na.

“Không thể nào” Hình Na tuyệt vọng nhìn đòn đánh của mình lại vô dụng với anh ta. Dạ Phong lập tức sử dụng xiềng xích chặn lại Hình Na, anh dùng tay tụ lại các ký tự có lực bộc phá mạnh mẽ, một chưởng vào bụng Hình Na làm cô văng ra đau đớn.

Miệng phun ra máu, đôi mắt đau đớn nhìn Dạ Phong đang kiêu ngạo như chiến thần đang điều khiển toàn bộ sân đấu, Hình Na rơi dần xuống ngoài sân, cô không còn sức để cử động.

Ngay lúc trận tài định giơ cờ lên kết thúc trận đấu thì Hình Na nhoẻn miệng cười, “Hồn kỹ không chỉ là sử dụng một cách hợp lý, đưa chúng vào một thứ tự thích hợp là tất cả đâu, tác động các hồn kỹ với nhau để tạo ra một kỹ năng mới, để làm chệch đi đường ray suy nghĩ của đối phương mới là kẻ thắng sau cùng, một người bạn trân trọng với em đã nói vậy đấy, anh biết không”.

Đột nhiên Dạ Phong cảm thấy nguy hiểm, Swift của Hình Na hoàn toàn chưa biến mất, đòn Confusion vừa rồi không phải là nhắm vào anh mà là nhắm vào các ngôi sao đang ở trong sân, chúng di chuyển tập trung lại với nhau tựa như một con bướm màu vàng, một đợt tổng toàn lực cuối cùng của Hình Na dành cho Dạ Phong, thành công.

Dạ Phong bị đòn tấn công mãnh liệt của Hình Na làm cho không thể chống đỡ, các vì sao liên tiếp chém vào da thịt của anh, chúng va vào các ký tự, bộc phát lực làm đẩy anh ra khỏi sân đấu, trận đấu này anh vẫn còn chưa có thể điều khiển toàn bộ sân đấu.

Dạ Phong văng ra ngoài sân đấu, trận tài nhanh chóng tuyên bố kết thúc, trận đấu này hòa, cả hai đều bị đánh bật ra khỏi sân cùng lúc.

“Anh thua rồi, em thật sự tài giỏi đấy Hình Na” Dạ Phong ôm thân thể đầy vết thương, đôi mắt của anh quay trở lại bình thường, giờ đây anh không còn đủ sức để duy trì võ hồn của mình, không ngờ một trận đấu giao hữu từ một ý tưởng nhất thời lại khiến anh hăng máu đến vây. Cảm giác thua cuộc một người yếu hơn mình, từ một người nhỏ tuổi hơn mình, làm thiên tài người trên người, lúc này anh rất muốn khóc, anh cũng chỉ là đứa trẻ 13, 14 tuổi mà thôi, dùng tay che đi khuôn mặt anh nỉ non nhận thua.

“Không, là hòa, dù gì đi chăng nữa thì kết quả vẫn là kết quả, chúng ta không thể phủ nhận được sự thật này, khi nào mà em dành chiến thắng bằng chính sức lực của mình, em sẽ tự hào về bản thân mình, anh rất mạnh Dạ Phong à” Hình Na cũng không khá khẩm gì hơn, cơ thể cô tơi tả, miệng còn khóe máu, mất đi võ hồn cô gắng gượng đứng dậy trong đau đớn, trả lời Dạ Phong, không thể chiến thắng là không thể chiến thắng, trận chiến này trong mắt cô, cô đã thua, cô còn mạnh hơn.

Dạ Phong chợt lặng người một lúc, anh quay lại nhìn Hình Na bằng một cặp mắt đượm buồn, “Cảm ơn” Anh nhanh chóng quay lại, lê cái thân thể yếu đuối này rời khỏi đấu hồn khu, tại một nơi không ai nhìn thấy, anh gào lên khóc như một đứa trẻ.

“Không sao cả, đại ca à, anh rất mạnh, chúng ta sẽ còn mạnh hơn, không sao cả” Dạ Vũ từ một nơi nào đó xuất hiện, cô biết anh trai mình bình thường vui vẻ, lúc chiến đấu thì điên cuồng, lòng tự tin cũng rất mạnh mẽ nhưng khi tất cả điều đó bị đánh vỡ, anh cô sẽ đau đớn và tuyệt vọng đến nhường nào, người ta nói trèo càng cao té càng đau, anh cô vì vốn dĩ đã đứng quá cao, nên giờ con đau anh nhận được cũng nhiều hơn người khác gấp bội. Tuy nhiên điều này cũng rất tốt, đây có lẽ sẽ là động lực để anh ấy trở nên mạnh mẽ hơn.

“Anh, anh muốn mạnh hơn, anh không muốn bị lạc hậu, thế giới này còn nhiều thiên tài hơn anh, Vũ Vũ, em có tin anh không, một ngày nào đó đại ca của em sẽ trở thành tuyệt thế cường giả, anh sẽ đánh bại Hình Na một cách triệt để ở lần sau” Lau đi giọt nước mắt, đôi mắt của Dạ Phong bớt đi một chút yếu ớt và sự non nớt của tuổi trẻ. Cậu đứng lên và ngẩng mặt lên nhìn về phía bầu trời kia, một ngày nào đó ta sẽ một tay che hết vầng sáng này.

Tại một nơi khác, Tiêu Linh đang đỡ Hình Na, hai người bước trở về ký túc xá, Hình Na ôm thương thế của mình mà điều tức thân thể, trận chiến này giúp cô rút ra được rất nhiều điều. Từ trận đấu với Eim đã giúp cô nhớ lại cô từng là ai, cô là một điều phối viên đã giành chiến thắng đại hội Grand trong dòng game Pokemon, việc kết hợp skill là sở trường của cô, lần sau cô sẽ chiến thắng Dạ Phong một cách triệt để.

“Tiểu Linh à, lần sau mình sẽ đánh thắng anh ta một cách triệt để” Hình Na nhìn về phía bầu trời, lúc này cô rất háo hức về các thiên tài khác trong học viện, nơi đây sẽ là nơi rất tốt để rèn luyện bản thân.

“Ừm, lần sau cậu sẽ thắng, tiểu Na” Tiêu Linh cười hiền hòa, bàn tay cô nắm chặt và cổ vũ cho Hình Na, trận chiến vừa rồi đã cho cô và Dạ Vũ thấy được mình yếu đuối nhường nào, muốn tiếp tục làm bạn với Hình Na, bọn cô cũng cần phải mạnh lên.

Bây giờ đây ngọn lửa của 4 vị cường giả tương lai đã được đốt lên, không những thế nó đã đốt lên ngọn lửa hưng phấn trong toàn bộ đấu hồn khu, một số cường giả trong học viện đã rục rịch muốn hành động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.