Một giọng nam trầm ở đầu dây bên kia vang lên.
Là cô đấy sao, nếu được thì cô gặp tôi một chút đc không, số tiền tôi đã mượn thì tôi sẽ trả lại cho cô!! .
Tần Hữu Đình tắt máy, trong lòng không khỏi nghĩ ngợi, nét mặt cau mày bực tức.
Từ trong bếp, Đường Chi Ngọc nói vọng raAi đấy!
Không gọi nhầm ấy mà
Anh cầm điện thoại cô lên rồi nhắn tín cho số máy khi nãy hẹn gặp mặt, rồi nhẹ nhàng mỉm cười man rợ.
Cô bưng đồ ăn ra ngoài bàn,dịu dàng bới cơm cho anh như 1 người vợ thực sự.
Khiến lòng anh đôi phần cảm thấy ấm áp.
Chiều đến, Đường Chi Ngọc phải đến trường đi học để điện thoại ở nhà.
Tần Hữu Đình xuống tầng bước qua chỗ bàn dể điện thoại lén nhìn một cái rồi cầm luôn đi.
Nhớ tới lời hẹn của người đàn ông trưa nay,anh liền cho xe chạy đi.
Đến cửa hàng mới nhắn tin gọi lại cho người đó.