Vô Lại Kim Tiên Ii

Chương 22: Chương 22: Âm Dương Cân Bằng




Cho dù bên ngoài long tranh hổ đấu kịch liệt đến đâu, coi như là khiến cho trời đất trở về cõi hỗn mang thì giờ phút này Lâm Phong cũng không biết chút xíu nào hết. Hắn và Thất công chúa lúc này cũng gặp phải phiền toái.

Lâm Phong từng trải qua Hồng hoang đại chiến nên đương nhiên biết rõ Ma giới Đại hộ pháp Hắc bào có một pháp bảo gọi là Vạn ma phệ hồn tháp cũng tương đương với Tiên thiên thánh khí Đông Hoàng Chuông. Ở trong đó có một thế giới càn khôn khác, có điều là Vạn ma phệ hồn tháp chính là do Hắc bào mượn Tiên thiên bính kim chi tinh rồi dùng Cựu u hỏa ma tế để luyện thành. Tuy lợi hại nhưng cũng chỉ là vật báu đời sau, không thể so được với Tiên thiên thánh vật Đông Hoàng chuông.

“Trước tiên phải ổn định tâm thần, rồi mới có thể nghĩ cách phá khỏi vây khốn!”

Bốn phía Cửu u hỏa ma hừng hực cuốn tới vô tận không bến bờ. Ngoài ba trượng là nhìn không thấy vật, chính xác là trên không chạm trời, dưới không chạm đất, bên trong vô số ma thần cùng rít gào liên tục, đánh tới há miệng cắn tới.

Lâm Phong vội vàng để Thất công chúa dựa vào bên cạnh mình, trên đỉnh hiện Bát Bảo kim thân, niệm chú xuất ra Linh Lung Bảo Tháp rồi cũng kiếm được một ít vùng đất thanh tịnh, không cho lửa ma dính vào người.

“Nên làm thế nào cho phải?” Thất công chúa thấy Lâm Phong có chút cố hết sức, không khỏi lo lắng. Ma giới Đại hộ pháp Hắc bào pháp lực thần thông không dưới Quan Âm bồ tát, nay dùng Vạn ma phệ hồn tháp này chế trụ bọn họ, nếu không có ngoại lực sợ là tuyệt đối không thể thoát khốn vội vàng nói: “Phu quân cố gắng cầm cự một lát, để thiếp và Thất thải nguyên thạch phá cái tháp này!”

“Không sao, nàng cứ thử xem sao!” Lâm Phong vận chuyển huyền công, Bát Bảo kim thân kim quang đại thịnh. Tuy rằng có chút phải cố hết sức nhưng lại vững vàng bảo vệ được một khoảng đất thanh tịnh, Linh Lung bảo tháp Huyền hoàng khí phóng ngược xuống khiến hỏa ma đứng lại, vây chung quanh gào thét nhưng vẫn không thể xông vào chỗ có Huyền hoàng khí.

Thấy một bóng đen mãnh liệt bay tới, chính là nguyên thần của Thiên Thương lão ma. Lâm Phong trong lúc cấp bách đem Kim Quang phiến úp tới, đoạt được Nguyên thần của Lão ma, Lão ma sợ hãi cuống quýt nói: “Đạo huynh có thể lấy Thiên Thương cầm, ngàn vạn đừng lấy tính mạng ta.”

Lâm Phong cười lạnh nói: “Cái Lão ma ngươi khăng khăng một mực, nếu không phải do ngươi không biết phân biệt thì chúng ta làm sao lại bị hãm thân trong cái tháp này. Hôm nay Thiên Thương cầm cuối cùng ta cũng đoạt được, đang muốn đem Lão ma ngươi đưa vào luân hồi mới có thể hả giận!”

Lão ma kinh hãi, liên tục cầu xin tha thứ nói: “Đạo huynh không thể, hôm nay ta và ngươi đều ở cùng trên một cái thuyền. Nếu ngươi lấy mạng của ta, cho dù có được Thiên Thương Cầm, không có ba hay năm năm công phu, sợ là cũng không thể luyện hóa được. Nếu ngươi không lấy mạng của ta thì ta có thể thu cấm pháp, để cho ngươi luyện hóa Thiên Thương cầm phá vỡ cái ma tháp này!”

Lâm Phong tâm niệm thay đổi thật nhanh, ngày đó Thiên Thương cầm bị Lão ma hạ cấm pháp, mình dù cho có đươc pháp khí, không có ba đến năm năm công phu luyện chế sợ là cũng phá không xong cấm pháp này. Lúc đó khó khăn còn muốn lớn hơn bèn lập tức nói: “Ngươi trước tiên thu lại Thiên Thương cầm trong nguyên thần, để cho ta đem cái pháp khí này luyện hóa phá vây hãm!”

Lão ma vẫn lo lắng, “Đạo huynh không thể phá hủy tính mạng của ta!”

Lâm Phong thiếu kiên nhẫn nói: “Đừng có ở đó mà nói nhảm. Ngươi nếu không theo, ta đây liền tống ngươi xuống luân hồi!”

“Không thể, không thể!” Lão ma lại càng hoảng sợ, nếu là có thể phá vây hãm ra, mình coi như không có Thiên Thương cầm, cũng có thể tụ lại thân thể. Nhưng nếu là bị đè xuống luân hồi, còn không biết bao nhiêu đời sau mới có thể nhảy ra luân hồi, Tiên Thiên thánh khí mặc dù muốn. Nhưng như thế nào có thể so ra mà vượt được cái mạng nhỏ của mình.

Lập tức niệm câu chân ngôn, chỉ thấy Thiên Thương cầm từ trong bao vây của Nguyên thần bay ra, Lâm Phong vội vàng tiếp được. Thiên Thương Cầm cùng Lão ma chân thần quả thật đã mất đi liên lạc, triệt để trở về Tiên Thiên, thành vật vô chủ.

“Đạo huynh nhớ phải cứu ta một mạng!” Lão ma hiến Thiên Thương cầm, nhưng vẫn chưa yên tâm, lại vội vàng nhắc nhở.

Lâm Phong thấy Lão ma này coi như thức thời, tạm thời đem nguyên thần Lão ma phong bế tại Kim quang phiến rồi vội vàng đưa Thiên Thương cầm cho Thất công chúa nói:” Hôm nay Thiên Thương cầm cuối cùng cũng đoạt được về tay. Trước tiên nàng luyện hóa, có Tiên Thiên thánh khí này cùng với Thất thải nguyên thạch thì nhất định có thể phá vỡ cái tháp ma này!”

Thất công chúa vội vàng đem Thất thải nguyên thạch cho Lâm Phong, tiếp nhận Thiên Thương cầm rồi pháp lực thúc giục, cũng đã đem cầm luyện hóa.

Hôm nay Thiên thương cầm trở về Tiên Thiên, thành vật vô chủ, tự nhiên rất dễ luyện hóa. Không giống Linh Lung Bảo Tháp, Lâm Phong tìm được bảo tháp mười năm có thừa nhưng đơn giản là trên mặt có cấm pháp của tiên nhân pháp lực còn hơn hắn quá nhiều, nên đến tận giờ vẫn không có biện pháp luyện hóa.

“Ta dùng Thất thải nguyên thạch chủ công, nàng dùng Thiên Thương cầm nhân cơ hội công phá cái ma tháp này!” Lâm Phong thanh âm dồn dập, pháp lực thúc giục, Hoàng quang tử khí quanh thân lập tức đại thịnh. Để tinh luyện Hồng Mông tử khí cùng thiên địa Huyền hoàng khí, hắn dùng Thái Thanh huyền quang toàn lực thúc dục, Linh Lung bảo tháp giống như ăn quá lượng thuốc kích động bất thường nên liên tục phồng lớn lên vạn lần không ngừng, tựa hồ liền muốn xuyên thấu cả hư không.

Lâm Phong giận dữ quát một tiếng, Thất Thải tinh mang với số lượng vô tận giống như núi lửa phun mạnh làm chấn động không trung sụp đổ, sóng lưu khí kích động, phảng phất cả không trung đều kịch liệt rung động.

Đang cùng Thuần Dương chân nhân Lã Động Tân đánh đến ngươi chết ta sống, Hắc bào làm sao không nhận ra hai người kia muốn phá vỡ ma tháp cùa mình để đi ra. Nhưng không thể phân thần mà trấn áp, nếu không với pháp lực của Lâm Phong cùng Thất công chúa , cho dù có pháp bảo lợi hại đi nữa, cũng không đáng làm lão để mắt tới.

Luồng Thất thải tinh mang chưa biến mất thì một hắc bào nam tử từ trong loạn sóng hiện thân. Đúng là chân thần của Hắc bào đại hộ pháp trong ma tháp, chỉ cần giết chết phân thân hắc bào là có thể phá vỡ được ma tháp này.

Thất công chúa nhìn chuẩn kẽ hở, liền nhân cơ hội xuất niệm Thiên Thương cầm hiện ra. Bàn tay trắng nõn gẩy nhẹ, một đoàn xích hồng sắc vân quang cuồn cuộn từ Thiên Thương cầm bay ra, đánh thẳng vào phía trên hắc bào phân thần.

Hắc bào mặc dù có đại thần thông, nhưng giờ phút này đang cùng Thuần Dương chân nhân tranh đấu nên khó có thể chia lìa. Chỉ cần hơi có sơ sẩy là sẽ rơi vào cảnh thần hình câu diệt, ở đâu còn có thể chú ý đến hai người Lâm Phong cùng Thất công chúa trong ma tháp.

Phân thân là bởi khi lão dùng Nguyên thần chế luyện cái ma tháp này thì để lại trong tháp, dùng để khống chế ma tháp. Hiện tại không rảnh phân ra nguyên thần để trấn áp nên phân thân không thể ngăn cản được Lâm Phong dùng Thất thải nguyên thạch cùng Thất công chúa dùng Thiên Thương cầm một kích toàn lực, lập tức hồn phi phách tán.

Phân thân vừa chết, ma hỏa trong tháp cũng lập tức biến mất không còn tăm hơi. Một cổ Bính kim chi khí từ trong hư không vọt ra, tràn ngập tại trong không gian.

“Cái ma tháp này cũng là một kiện pháp bảo, hiện tại đã bị ta phá hủy. Vừa vặn cầm theo khi trở về thì luyện qua một lần nữa rồi làm pháp bảo phòng thân cho môn hạ đệ tử dùng!” Lâm Phong ý niệm trong đầu vừa chuyển, đem Linh Lung Bảo Tháp và ma tháp này thu vào rồi cùng Thất công chúa ra khỏi ma tháp.

Vừa mới ra khỏi ma tháp nên hắn cũng không biết vì sao các nhân vật lợi hại đang đánh nhau, làm cho không trung như sắp sụp đổ, vạn vật nghiêng ngả. Trời đất đã mất đi màu sắc, bốn phía quanh thân là không gian tán loạn cùng các luồng hỗn độn Ma vân Phật quang, Yêu Vân Tiên quang đến nhìn không thấy vật, đâu còn có thể phân được Đông Tây Nam Bắc

“Không tốt. Cái vũng nước đục này chính là chảy đi không nổi, phải nhanh chóng thoát thân ngay!” Lâm Phong kinh hãi, những người bên ngoài đánh nhau pháp lực thần thông rõ ràng vượt qua bản thân rất nhiều nên sao còn dám dừng lại. Vội vàng lôi kéo Thất công chúa bước đi.

Thất công chúa thấy như vậy liền hờn dỗi, cảm thấy cực kỳ tức giận vô bờ liền niệm xuất ra Thiên Thương cầm. Gảy nhẹ một cái, một đoàn xích hồng sắc vân quang đánh vào trong ma vân cuồn cuộn. Đến lúc này mới cùng Lâm Phong độn quang chạy đi không để lại tàn ảnh.

Hắc bào đang trực tiếp phun ra chân hỏa, thình lình bị Thất công chúa trước khi đi bỏ lại một núi lửa phun dưới người nên vội vàng phân ra một Thiên ma phân thân đi ngăn cản xích hồng sắc vân quang từ Thiên Thương cầm phát ra. Có điều vừa phân tâm thì tám Thiên ma phân thân liền bị hai Thân ngoại hóa thân của Lã Động Tân chém giết, cùng vây đánh tới Hắc bào.

“Cuối cùng là sắp thành lại bại. Thiên Thương cầm đã bị Cực Lạc công chúa đoạt được, tiếp tục đánh nữa cũng vô dụng!” Hắc bào thân là Ma giới Đại hộ pháp, tự nhiên biết rõ Cực Lạc công chúa có người che chở, cái vận chó ngáp phải ruồi quả thực là trong tam giới thì đứng thứ nhất. Chính mình bỏ ra công phu thật lớn thu Thiên Thương cầm vào tận tay vẫn còn bị hắn lấy được.

Lập tức sinh thoái ý, trường tiên cuộn lại, phá vỡ hư không. Rời bỏ Lã Động Tân, thẳng xuống dưới Cửu U Ma giới đi.

Lã Động Tân cũng không đuổi theo, ha ha cười lớn một tiếng, “Sau này sẽ cùng lão ma ngươi phân cao thấp!” Lập tức thu Chỉ Thiên kiếm cùng Tử Dương kiếm, hướng hai vị thân ngoại hóa thân nói câu: “Đạo huynh đi thong thả!” Rồi nhẹ nhàng bay đi.

Cửu Phượng thấy Thiên Thương cầm bị Lâm Phong mang đi, Hắc bào cùng Lã Động Tân cũng trước sau rời đi nên cũng không còn bụng dạ đánh tiếp liền nhảy ra ngoài hướng Bồ Tát hừ một tiếng.”Sau này sẽ so đo cùng người đàn bà chanh chua như ngươi với cái miệng lưỡi bén nhọn!” Lập tức thu Đông Hoàng Chuông rồi cũng cưỡi lên trên Tam Thập Tam Thiên bỏ đi.

Quan Âm Bồ Tát lại cắn răng một cái, hướng theo phương hướng Lâm Phong cùng Thất công chúa bỏ chạy đuổi theo, đuổi theo mấy ngàn dặm, thình lình một đạo nhân vòng vo ra đến ngăn trở đường đi. Đó là Nam thiệm bộ châu đông Hoa Sơn Đông Hoa thượng tiên.

Đông hoa thượng tiên nói: “Bồ Tát đi thong thả, Tiên Thiên thánh vật có kỳ chủ, Bồ Tát chớ vọng động chấp niệm, tránh làm hỏng đạo hạnh!”

“Quả thật như thế!” Quan Âm Bồ Tát cảm thán thầm than, trong lòng cũng biết Đông hoa thượng tiên có thực lực đại thần thông, đã tu thành Lục Đại Nguyên Thần, thành tựu khác ngũ đại thân ngoại hóa thân, đại thừa quy nhất. So với hoàn nguyên của Hỗn Nguyên thánh đạo cũng vẻn vẹn chỉ kém một bước nên chính mình tuyệt đối không là đối thủ, lập tức nói: “Đạo huynh thọ lượng!” Nói xong tiêu sái trở lại phương Tây mà bay đi.

Đông hoa thượng tiên cũng nói: “Bồ Tát đi thong thả!” rồi lập tức trở lại đông Hoa Sơn mà đi.

Lâm Phong cùng Thất công chúa thẳng một đường hướng bắc, ba ngày ba đêm, đã ra khỏi Nam Chiêm Bộ châu, tiến vào Bắc Câu Lô châu. Xác định không có người theo dõi, lúc này mới thu độn quang, tiến vào một động băng trên đỉnh núi. Hắn thở phào ra một hơi nói với Thất công chúa: “Nàng không sao chứ, để cho nàng phải đi theo ta chạy trối chết, thực là ủy khuất cho nàng!”

“Phu quân không cần nói như thế, cùng là vợ chồng, không cần những lời khách khí này!” Thất công chúa cười nói: “Thiên Thương cầm chính là một trong Tiên Thiên thập đại thánh khí, còn không biết có bao nhiêu người có chủ ý. Giờ để cho vợ chồng chúng ta đoạt được, sau này chính có thể dùng cái Tiên Thiên thánh khí này ngăn cản kiếp số!”

“Thiên Thương lão ma cũng là thức thời, giữ cầm này bên trong phân thân, bằng không chúng ta sợ là còn phải tốn một công động chân tay mới có thể đem cái thánh khí này luyện hóa!”

Lâm Phong lúc này mới nhớ lại Nguyên thần của Thiên Thương lão ma còn bị hắn phong ấn tại Kim Quang phiến, vội vàng rung lên Kim Quang phiến, đem Nguyên Thần lão ma phóng ra nói: “ Cái lão ma ngươi cũng coi như thức thời, bất quá ngươi kiếp số đã đủ. Diêm vương đã hướng ta muốn cái mạng nhỏ của ngươi. Bản cung chủ liền tiễn ngươi một đoạn đường, kiếp sau nhớ tìm một chỗ tốt để mà hưởng thụ!”

Dứt lời không đợi lão ma phân trần, trực tiếp chấn khai lục đạo, đem Nguyên Thần lão ma đè ép đi vào, một lần nữa đi đầu thai.

Thất công chúa hỏi: “Hiện tại chúng ta đi đâu?”

Lâm Phong trầm ngâm một lát, cảm nhận sâu sắc những thiếu sót của mình. Những tiểu yêu, tiểu ma kia thì không nói, nhưng mà đụng phải những đám như cự yêu ma vương thì mình cũng chỉ có thể chạy trối chết. Đến ngay cả Quan Âm bồ tát còn không thể đối phó được, sau này sợ còn phải gặp rất nhiều kiếp nạn.

Phải nhanh chóng tăng nhanh tu vi lên thì mới mong có thể ngăn cản kiếp số.

Lập tức nói:”Dù sao cũng không có gì làm, Bắc Câu Lô châu cũng ít người lui tới, lại có rất nhiều linh cầm dị thú, không bằng chúng ta ở lại chổ này tìm động phủ bế quan, thuận tiện luyện chút ít đan dược, cũng là để cho môn hạ đệ tử dùng.”

Thất công chúa cười nói: “Rất hợp ý ta, phu quân nếu là có thể tu thành nguyên thần thứ hai, bước chân vào Kim tiên đại đạo, chúng ta lại có rất nhiếu đỉnh cấp pháp bảo, sau này cho dù gặp lại mấy vị Bồ tát kia cũng không phải chỉ là chạy tối chết như vậy!”

Lập tức hai người tiến vào Bắc Câu Lô châu, tìm một tòa động phủ, ẩn cư l bế quan tu luyện.

Bắc Câu Lô châu chính là vùng đất trời sinh băng tuyết, sông băng vạn năm dài vạn dặm không thay đổi. Chính xác là nơi ít ai lui tới, trong đó có nhiều linh cầm dị thú tu thành thần thông, thần thông pháp lực không dưới kim tiên. Ngoại trừ tiên nhân có tu vi cao thâm ngẫu nhiên đến Bắc Câu Lô châu này bắt linh thú luyện chế tiên đan, bình thường tiên nhân tán tu căn bản không dám đi vào.

Lâm Phong cùng Thất công chúa đang ở biên giới Bắc Câu Lô châu tìm một tòa động phủ bí mật, dùng lực che kín, lại hạ cấm pháp nặng nề, đóng cửa bế quan.

Bình thường thì đi ra ngoài tìm vài con linh thú, luyện chế chút ít đan dược. Còn lại thời gian đều bế quan, dùng Hồng Mông, Huyền hoàng nhị khí rèn luyện Nguyên Thần trong thân, dùng Hồng Mông Tử Dương chân cương rèn luyện trong thân, đem bản thể rèn luyện càng cường hãn, pháp lực tu vi tiến cảnh cực nhanh quả thực là tiến triển cực nhanh.

Lại tốn hao hơn mười năm công phu, tinh luyện yêu hoàng tinh khí, Thái Huyền chân thân đã hoàn toàn ngưng tụ, có hình dáng tướng mạo cùng khuynh hướng cảm xúc, không hề như là cái bóng hư ảo bình thường, chỉ có thể nhìn, không thể sờ.

Đồng thời dùng Hồng Mông Tử Dương chân cương đem Thái huyền chân thân rèn luyện càng ngày càng cường hãn, không dưới Bát Bảo kim thân. Lại còn luyện hóa yêu hoàng tinh khí phân cho Thất công chúa, hai người hợp thể song tu, cùng luyện thượng cổ yêu tộc bí pháp.

Hỗn độn sơ khai, vốn là một phân thành hai, tạo hóa có âm dương cân bằng, hai vợ chồng tâm cùng linh hợp, linh cùng thần hợp, thần và ý hợp lại, cùng dò xét đạo âm dương cân bằng tạo hóa, dung hợp Bàn Cổ khai thiên tinh nghĩa, tốn thời gian hơn mười năm, tạo ra phương pháp Hồng Mông cực lạc, có ba cuốn, mười hai chương, nói hết những điều hay. (DG: Kiếm về dịch ngay!)

Thần tiên không tuế nguyệt, năm mươi năm trong nháy mắt trôi qua, phu phàm tục tử đã sớm qua một cái luân hồi, sinh sinh diệt diệt, không biết lại đầu thai đến nhà nào, còn đối với người thoát khỏi luân hồi không tồn tại trong ngũ hành, thần tiên mà nói, năm mươi năm thời gian lại chẳng qua chỉ là một giấc ngủ mà thôi, căn bản là không có ý nghĩa.

(Trong thần thoại thì Đông Hoa đế quân chuyển thế đầu thai chính là Lã Động Tân, nhưng mà ta lại giả thiết là Đông Hoa thượng tiên cùng Lã Động Tân là hai người, cứ nói rõ trước một chút.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.