“ Hóa ra Thất Thải nguyên thạch là mấu chốt của Cực Lạc tiên phủ này, sao lại trùng hợp như vậy chứ? Nhưng cũng là do ta đoạt được!” Lâm Phong đã tế luyện cho Thất Thải nguyên thạch tương hợp cùng với nguyên thần, tự nhiên là hiểu trong đó có điều huyền diệu, duỗi một ngón tay ra, tòa Cực Lạc tiên phủ đứng sừng sừng trên đỉnh núi kia lập tức bé còn có bằng bàn tay, rơi vào lòng bàn tay hắn.
Trong tiên phủ tự có không gian riêng, vô số yêu nữ ở bên trong bây giờ ngược lại thành bị giam giữ, ai nấy đều kinh hoảng thất thố, tranh cướp lẫn nhau. Tiếng thét chói tai truyền ra bên ngoài, ngay cả ba đồ đệ bên cạnh cũng có thể nghe rõ. Thải Y vô cùng thán phục:“ Sư phụ thật là thần thông quảng đại, pháp lực vô biên, lật tay một cái là có thể đoạt được Cực Lạc cung!”
Lâm Phong cũng phớt lờ xem đồ đệ này có phải cố tình nịnh mình không, một đạo kim quang trùm lên ba đồ đệ, thầy trò bốn người liền tiến vào Cực Lạc tiên phủ. Tiên phủ lại hóa thành kích thước ban đầu, đứng sừng sững trên đỉnh núi, ẩn hiện trong mây mù. Thất thải tường quang lại xuất hiện, hình thành một vòng tròn chu vi khoảng hơn mười dặm bao phủ Cực Lạc tiên phủ vào trong.
Mấy tên tiên nhân lòng đầy tâm tư muốn bay đến dò la thấy cảnh này thì không ai bảo ai lập tức dừng bước. Bọn họ đều biết Cực Lạc cung này là một kiện pháp bảo cực kỳ lợi hại, đám yêu nữ trong đó pháp lực mặc dù yếu kém, nhưng nhờ trốn trong Cực Lạc cung, bọn họ cũng đành chịu không làm gì được.
Cho dù có là nhất lưu kim tiên đi vào trong đó, nhất định cũng là một đi không trở lại, chút tu vi của bọn họ so với kim tiên còn thua xa, nào dám xả thân vào miệng cọp chứ. Đứng xem một lúc, lại thấy Thất Thải tường quang phía trên Cực Lạc cung càng phát ra mạnh hơn thì ý niệm thừa nước đục thả câu trong đầu lập tức cuốn theo chiều gió.
Lâm Phong cuốn cả ba đồ đệ tiến vào trong Cực Lạc cung, thần niệm lướt qua toàn bộ tiên phủ một lượt mới phát hiện ra trong tiên phủ này còn rất nhiều cấm pháp còn chưa mở ra. Đám yêu nữ này mặc dù sớm có được tiên phủ, nhưng do không có Thất Thải nguyên thạch nên một vài cấm pháp lợi hại còn chưa thể phát động được.
“ Có tiên phủ này, thì “đạo” của ta thành rồi, làm đại bản doanh thì vừa vặn quá!” ( Câu này nhiễm trong Trụ vương) Lâm Phong trong lòng thầm nghĩ, đồng thời khởi động toàn bộ cấm pháp giấu trong tiên phủ, nắm quyền kiểm soát cả tiên phủ trong lòng bàn tay. Một dải cực quang lóe lên( mấy dải sáng sáng trên bầu trời bắc cực với nam cực ấy), trong nháy mắt bốn thầy trò đã xuất hiện ở đại điện tiên phủ, đã thấy mấy yêu nữ bị cấm pháp chế trụ ở đó rồi.
Đại điện này vô cùng hùng vĩ, cũng không biết là đã lãng phí bao nhiêu ngọc thạch mã não tế luyện mà thành. Lưu ly phỉ thúy, rường cột chạm chổ, sàn nhà đều dùng bạch ngọc hiếm thấy để lát. Hai bên có đến mười hai cái kim trụ(cột vàng) cao mấy trăm trượng, to đến mức năm người ôm mới xuể, trên trụ kim long(rồng vàng) uốn quanh trông thật uy mãnh, trông giống như là rồng thật vậy.
Mười hai con rồng trên kim trụ đúng không phải chỉ là vật chết. Chúng chính là nguyên thần của thái cổ cửu trảo kim long phong ấn ở đó, đây là một cấm pháp lợi hại trong đại điện, cũng là một trong những cấm pháp của tiên phủ mấy yêu nữ không thể nào khởi động được. Hiện giờ chúng yêu nữ trong đại điện toàn bộ đã bị mười hai đầu kim long giam giữ, không thể động đậy gì được.
Đám yêu nữ này đều vô cùng yêu mị, ngực hở lưng trần, ăn mặc kịch mức dâm đãng có thể cho phép. Lâm Phong dùng thần niệm quét qua một lần, nhất thời mở rộng tầm mắt, thật đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Nào là xà tinh, nhện tinh, cả hồ ly tinh nữa, vân vân và vân vân....Muốn loài nào có loài đó, đủ hết mặt anh tài, ai nấy đều là loại người cùng hung cực ác.
Ở trung tâm, đang ngồi trên chiếc ngai tử kim là một cửu vĩ hồ ly bộ lông tỏa sáng, đích thị là cung chủ Cực Lạc cung. Cửu vĩ hồ ly đang bị một đoàn thất sắc tinh quang tráo vây khốn bắt hiện ra nguyên hình, vẻ mặt sợ hãi hoảng hốt nhìn Lâm Phong, liên tục dùng móng vuốt ra dấu cái gì đó, hình như có ý là: Thượng tiên tha mạng.
Tiểu Thanh xà và Thải Y mặc dù là yêu thân tu luyện, nhưng đều giữ mình trong sạch mà tu luyện, cho nên khi Cực Lạc cung này mở rộng thu môn nhân, tam nữ cũng không chịu cùng họ thành cá mè một lứa, vẫn luôn trốn tránh ở thâm sơn cùng cốc mà tu luyện. Bây giờ trông thấy cái cảnh xấu hổ vô cùng này, thẹn không chịu được mặt đỏ tía tai, hung hăng “phì” một cái, mặt quay đi chỗ khác.
Lâm Phong thầm cười ba đồ đệ, tiến lên chế trụ từng nữ yêu kia, đá cửu vĩ hồ xuống, không khách khí ngồi lên chiếc ngai tử kim ở trung tâm. Duỗi một ngón tay ra, cửu vĩ hồ kia lại hóa thành hình người, kể ra cũng là một nữ tử váy hồng vô cùng yêu mị, váy áo lượt là, ngọc bội sặc sỡ, quả thật xinh đẹp như hoa.
Nàng ta trên người không có chút khí tức nào như mấy nữ yêu khác, hiển nhiên là tinh khí nội liễm không lộ ra ngoài nữa, tu vi so với Lâm Phong còn muốn mạnh hơn. Bất quá Lâm Phong bây giờ trang bị đồ xịn đến tận răng, đương nhiên sẽ không để nàng vào mắt, hơn nữa còn đang ở trong Cực Lạc tiên phủ, chỉ cần bản mình phát động cấm pháp, dám nữ yêu này đều như cá trong chậu, chim trong lồng, chạy đâu cho thoát.
Cửu vĩ hồ chẳng biết nông sâu của Lâm Phong(hem biết trình độ nó thế nào), cũng không dám dùng thần niệm để thăm dò. Vừa rồi Cực Lạc cung bị Lâm Phong khống chế, rất nhiều cấm pháp ngay bản thân nàng cũng không phát động được đột nhiên lại khởi động hết. Điều này dọa nàng sợ mất mật đâu còn dám phản kháng, trong lòng thì thầm nhủ:” Chết, quả này gặp cao thủ!” Vội vàng quỳ lạy nói:“ Thượng tiên tha mạng!”
Những yêu nữ khác cũng quỳ xuống, dập đầu cầu xin liên tục.
Ba đồ đệ đứng ở một bên, mỉm cười nhìn xem xem vị sư phụ này sẽ xử lý đám yêu nữ như nào.
Lâm Phong cảm thấy hình ảnh bản thân mình trong ánh mắt của ba đồ đệ tựa hồ hơi kỳ lạ, dường như mình bị coi giống như sắc trung ngạ quỷ( quỷ háo sắc ) , lông mày không khỏi nhăn lại, quát tháo cửu vĩ hồ:“ Ngươi đứng lên xem nào!”
Cửu vĩ hồ vội vàng đứng lên, len lén nhìn Lâm Phong, thấy Lâm Phong tuổi còn rất trẻ, lại cực kỳ anh tuấn( đẹp trai), tu vi cũng không thấp, lòng nhịn không được nổi lên vài suy nghĩ:“ Mấy tên ăn hại kia đều là loại toi cơm, trông thì được đấy nhưng dùng không được. Không biết tiểu tử này như nào, có phải cũng là loại yếu sinh lý hay không đây!”
Lâm Phong trông thấy cửu vĩ hồ bộ dáng kỳ lạ, mặc dù không biết trong đầu nàng đang nghĩ cái gì, nhưng chắc chắn hồ ly tinh này lại có ý tưởng bậy bạ gì rồi, lập tức hò hét:“ Cực Lạc tiên phủ này là của ta, mấy yêu nghiệt thương thiên hại lý các ngươi dám chiếm lấy để làm chuyện bậy. Bây giờ có hai con đường cho các ngươi đi, một là nhận ta làm chủ nhân, hai là bị đánh thẳng vào luân hồi, các ngươi tự mình chọn đi!”
Bầy yêu nữ lập tức dập đầu:“ Xin hàng!”
Cửu vĩ hồ không cam lòng, đang lưỡng lự phân vân chưa quyết, Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, xuất Thái Huyền chân thân ra. Trong làn yêu khí hiện lên một đại hán mặt thô râu hùm, một tay cầm kiếm, một tay cầm là phướn. Uy áp của chúa tể yêu tộc từ thời viễn cổ lập tức khiến cho bầy yêu nữ trong đại điện hoa dung thất sắc, quỳ rạp trên mặt đất đến động cũng không dám động.
Cửu vĩ hồ mặc dù chẳng biết yêu hoàng Thái Huyền là ai, nhưng khí tức của hoàng giả yêu tộc lại làm từ sâu trong linh hồn nàng xuất hiện nỗi sợ hãi, vội phủ phục trên mặt đất, cả người run rẩy không ngừng. Ngay cả ba đồ đệ của Lâm Phong giờ cũng sợ đến nỗi mặt tái nhợt. Khí tức của yêu hoàng đối với tiên nhân thì không cớ nửa điểm uy áp gì, nhưng đối với mấy tiểu yêu không nên trò trống gì như mấy nàng mà nói lại có lực uy hiếp rất lớn.
“ Xin hàng, xin hàng!” Cửu vĩ hồ dập đầu liên tục, từ khi Lâm Phong xuất Thái Huyền chân thân ra, nàng căn bản là không dám xuất hiện nửa ý niệm chống phá trong đầu.
Lâm Phong cười thầm, thu lại Thái Huyền chân thân. Thầm nghĩ trong đầu, cửu vĩ hồ tu vi còn cao hơn mình, dĩ nhiên là mạnh hơn cả ba đồ đệ mình mới nhận, vì thế liền nói:“ Cửu vĩ hồ, ta hỏi ngươi, ngươi có nguyện bái ta làm sư phụ không?”
Cửu vĩ hồ sớm đã sợ mất mật, nào còn dám từ chối, vội vàng nói:“ Bái kiến sư phụ!”
Lập tức Lâm Phong bố trí một bàn thờ, để cho cửu vĩ hồ và ba đồ đệ kia chính thức làm lễ bái sư. Lạy trời lạy đất, lại lạy cả yêu tộc thánh nhân Đông Hoàng Thái Nhất, cuối cùng mới lạy Lâm Phong làm sư phụ.
Nên biết người tu đạo đối với chuyện bái sư cực kỳ coi trọng. Có câu một ngày làm thầy, cả đời là cha. Tiên đạo đệ tử làm lễ bái sư phải lạy trời lạy đất, phải lạy cả tam thanh tổ sư, còn yêu tộc đệ tử ngoài lạy trời lạy đất ra còn phải lạy yêu tộc đại thánh Đông Hoàng Thái Nhất. Một khi chính thức làm lễ bái sư thì không thể đổi ý, càng không thể cãi lại sư mệnh( mệnh lệnh của sư phụ), nếu không sẽ phải chịu thiên phạt.
Lâm Phong đợi bốn đồ đệ làm xong lễ bái sư, lúc này mới ngồi lại ghế. Trong lòng thầm nghĩ, cửu vĩ hồ tu vi mặc dù so với vị sư phụ là hắn còn muốn mạnh hơn không ít, nhưng Cực Lạc cung này lại là môn phái có thế lực yếu nhất trong Thúy Hà sơn, dù có dựa vào Cực Lạc cung để trốn tránh, sợ là cũng thua kém thế lực những yêu vương lợi hại khác rất nhiều.
Cho nên hắn lập tức nói với cửu vĩ hồ:“ Ngươi trước tiên gọi hết mọi người trong tiên phủ đến gặp ta!”
Cửu vĩ hồ nhận lệnh, vội vàng chạy đi triệu tập thuộc hạ lại. Chỉ trong chốc lát, dẫn theo một nhóm yêu nữ tiến vào, ngoài ra còn dẫn thêm vài tên tiểu bạch kiểm bị thải bổ hấp hối sắp tỏi.
Mấy yêu nữ này đều là yêu thân nhập đạo, chuyên môn đi theo cửu vĩ hồ bắt một ít nam đệ tử môn phái tiên đạo để thải dương bổ âm. Ngoại trừ cửu vĩ hồ ra, không một ai có thể vượt qua cửu thiên đại kiếp, bỏ đi luân hồi, đạt được tiên đạo.
Thêm nữa vì không có pháp môn cao thâm gì nên mấy yêu nữ này cũng không biết thu liễm khí tức của bản thân. Đại điện tiên phủ vốn tiên khí lững lờ, nhưng bởi vì mấy trăm yêu nữ này mà nhất thời biến thành ô khí ngút trời, dâm uế không thể chịu nổi. Khiến Lâm Phong không khỏi có cảm giác như phượng hoàng chui cống vậy.
Bầy yêu nữ này sau khi tiến vào thì tất cả phủ phục trên mặt đất, không ai dám ho he gì.
Mấy tiểu từ bị thải bổ đến mức chỉ còn da bọc xương trông thấy Lâm Phong quanh thân mơ hồ có tử khí lượn quanh, trông không giống với yêu quái. Nhất thời sướng như bắt được vàng, dốc nốt chút sức tàn hô lên:“ Thượng tiên cứu mạng, bọn tại hạ đều là đệ tử chính phải bị mấy yêu nữ vô sỉ này bắt tới, xin tiên trưởng cứu lấy mạng chúng ta!”
Ba đồ đệ giữ thân trong sạch thì nhíu mày, cửu vĩ hồ lại nơm nớp lo sợ đứng ở một bên, lén quan sát nét mặt Lâm Phong.
Lâm Phong liếc mắt qua, phất tay một cái, thất thải tường quang trong đại điện đột nhiên sáng rực lên, đem khí tức ô uế dơ bẩn trên người mấy yêu nữ kia áp chế xuống, hù dọa mấy yêu nữ này tim đập bình bình, bò trên mặt đất không dám động đậy gì.
Lâm Phong nhìn mấy tên tiểu từ này một chút, hỏi:“ Có phải đệ tử Thúy Hà phái hem?”
“ Bẩm thượng tiên, sư phụ ta là Nhất Dương Tử của Thúy Hà phái!” Một tiểu tử trong đó thấy Lâm Phong hỏi đến Thúy Hà phái, còn tưởng Lâm Phong là đệ tử của môn phái nào đó có quan hệ với Thúy Hà phái, mắt sáng như sao nhanh chóng trả lời.
Ai ngờ Lâm Phong chẳng nói chẳng rằng, nâng Thiên Ma kiếm chém thẳng tiểu tử kia, một đám chân hồn vừa thoát ra cũng bị Thiên Ma kiếm chém cho thần hình câu diệt. Mấy tên tiểu tử còn lại bị dọa đến mức hồn phách thăng thiên luôn, thiếu chút nữa không nhịn được mà bậy cả ra quần, dốc sức phủ phục lên mặt đất, cuống quít dập đầu xin tha.
Cửu vĩ hồ và đám yêu nữ thấy thế thì vô cùng lo sợ, cửu vĩ hồ trong lòng thầm nghĩ:“ Vị sư phụ này xuống tay thật độc ác, giết người không thèm nhìu mày một cái. Xem ra sau này phải cẩn thận, ngàn vạn lần không nên chọc tức hắn!”
Lâm Phong kiếp trước đã bị mấy tạp mao tự xưng chính đạo hãm hại, sao còn có thể đồng cảm cùng với mấy tên đệ tử chính phái này nữa, nâng kiếm lên chém mấy tên bị hút đến mức còn da bọc xương này thần hình câu diệt. Chém xong mới quay lại nhìn đám nữ yêu vẫn đang quỳ trên mặt đất:“ Các ngươi không giữ mình, vốn phải chịu ngũ lôi oanh đỉnh, vĩnh viễn không được siêu sinh. Hiện giờ niệm tình các ngươi vẫn có vài phần phúc duyên, từ nay về sau phải biết giữ mình, không được tạo thêm nghiệp chướng nữa!”
Mấy trăm nữ yêu vội vàng đáp:” Tuân lệnh cung chủ!”
Lâm Phong lại nói:“ Ta truyền cho các ngươi thượng cổ yêu tộc bí pháp, các người cần tự mình khổ luyện, sau này chắc chắn có hi vọng đắc đạo thành tiên!” Vung tay lên, một mảnh yêu quang bao phủ cả đại sảnh, mấy trăm yêu nữ chỉ cảm thấy có vô số khẩu quyết huyền ảo đổ vào ý thức, khắc trên linh hồn thì mừng rỡ vội vàng bái tạ.
Yêu quang thu lại, khí tức ô uế trên người chúng yêu nữ đều đã tản đi. Lâm Phong phất tay để yêu nữ lui hết ra, lại đem mọi chuyện trong tiên phủ giao lại hết cho cửu vĩ hồ sắp xếp rồi mới thuấn di đến một tòa lầu gác sâu nhất trong tiên phủ. Khoanh chân ngồi yên lặng trên giường tế luyện một lần nữa cấm pháp của tiên phủ, đồng thời rửa sạch sẽ toàn bộ uế khí trong tiên phủ.
Tiên phủ bị đám yêu tinh kia chiếm giữ làm ô uế cả lên. Hơn nữa giờ khắp phủ ngoài hắn ra thì còn lại đều là nữ tính, âm khí quá nặng, mất đi sự điều hòa âm dương sợ là không ổn. Mà cũng chỉ có mình cùng đại đồ đệ cửu vĩ hồ là thoát khỏi luân hồi, đạt thành tiên đạo, những người khác đều chỉ là tôm tép chưa đủ tuổi. Xem ra phải nhanh chóng phát triển thực lực một chút.
Khai tông lập phái Lâm Phong kiếp trước đã từng nghĩ tới, chỉ là khi đó mạng còn chưa chắc giữ được thì lập cái gì. Mà bản thân còn nghèo rớt mồng tơi, ngay cả một cái pháp bảo hẳn hoi ra hồn cũng không có, khai tông lập phái, xưng tổ xưng tông cũng chỉ đành là mộng tưởng. Bây giờ thì lại khác, điều kiện đầy đủ, nhưng môn nhân đệ tử lại tồi tệ vô cùng, hơn nữa còn tốt xấu lẫn lộn, quả thật nhìn chỉ tổ bẩn mắt.
Tử khí mờ mờ bốc lên trong tiên phủ, không khí ô uế nhất thời được rửa sạch sẽ. Toàn bộ phạm vi mấy trăm dặm quanh tiên phủ đều bị đám tử khí che phủ, tử khí này chính là một trong hai loại nguyên khí sinh ra từ một nơi thần bí nhất lúc khai thiên. Bầy yêu nữ hít hít mấy ngụm, cảm giác thấy thần thanh khí sảng thì cực kỳ mừng rỡ, lập tức khoanh chân ngồi nhập định, hấp thụ tử khí kia để tinh luyện nguyên thần.
Lâm Phong sau khi tế luyện một lần nữa cấm pháp của tiên phủ, cảm thấy bản thân mình vẫn chưa đủ trình, mặc dù cả người tòan đỉnh cấp pháp bảo, lại sở hữu cả Hồng Môn, Huyền Hoàng nhị khí sinh ra từ thời khai thiên. Nhưng pháp lực ở tiên giới này mới là cái căn bản nhất.
Không nói tới những kim tiên tu vi cao thâm, e rằng tùy tiện phái đến một yêu vương lợi hại một chút là có thể một tát tát chết mình. Phải nhanh chóng tăng trưởng thực lực bản thân một chút, vì thế liền lập tức bế quan tham tu.
Có Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí, tu vi của Lâm Phong tất nhiên là ngày đi ngàn dặm (phát triển nhanh). Tiên nhân phổ thông hấp thu thiên địa linh khí tinh luyện nguyên thần, từng giọt từng giọt tích góp lại thành pháp lực. Đâu có ai xài hoang như hắn, trực tiếp hấp thụ thẳng Hồng Mông tử khí và thiên địa Huyền Hoàng khí vô cùng vô tận mà tu luyện nhanh chóng, còn chưa nói đến cả tinh khí của yêu hoàng Thái Huyền chưa luyện hóa hết.
Một ngày tĩnh tọa, sợ còn hơn cả tiên nhân bình thường khổ tu ít nhất mười năm.
Rất nhanh đã trôi qua ba tháng, Lâm Phong pháp lực đạo hạnh đều tăng mạnh, linh đài càng trong sáng hơn, đã có thể trong khi nhập định mà mơ hồ cảm ứng được chút thiên cơ, rồi lại không cách nào nhìn rõ được, chân lý trong đó thật sự là tuyệt diệu vô cùng.
Yên lặng ngồi tĩnh tọa tham ngộ đạo lý, một phần Hồng Mông tử khí và Huyền Hoàng khí nhỏ thả ra ngoài cũng để cho bầy yêu nữ ở trong tiên phủ thu được không ít điểm tốt, nhân cơ hội mà hấp thụ lực lượng tinh thuần nhất để tinh luyện nguyên thần, giúp vượt qua được cửu thiên đại kiếp, đạt thành tiên đạo.
Hôm nay, lúc Lâm Phong đang tiếp tục tĩnh tọa, trong tiên phủ đột nhiên vang lên tiếng nổ “uỳnh” cái. Chỉ thấy tiểu đồ đệ Nghê Thường của hắn hấp tấp chạy vào lớn tiếng la thét:“ Sư phụ, hỏng rồi, Linh Thứu lão yêu ở Ác Ma sơn mang yêu binh đánh tới tận nhà rồi!”
Trong bốn đồ đệ thì cửu vĩ hồ làm đại sư tỷ, Tiểu Thanh là nhị sư tỷ, Thải Tước là tam sư muội, Nghê Thường là người nhỏ tuổi nhất.
Cửu vĩ hồ tâm cơ hơn người, mấy tháng đã đem mọi chuyện trong tiên phủ xử lý ổn thỏa, quả thật có phong phạm của một đại sư tỷ vậy.
Tiểu Thanh xà không thích tranh chấp cùng người, phần lớn thời gian đều giống như sư phụ Lâm Phong dốc lòng tu luyện.
Thải Y tính tình trầm ổn, chỉ có Nghê Thường thải điểu nhi này tính hoạt bát hiếu động, đối với sư phụ như hắn cũng không cố kỵ gì. Hơi có dáng dấp của Lệ Ty và Toa Bối Lạp, bởi vậy rất được Lâm Phong cưng chiều.
“ Linh Thứu lão yêu?” Lâm Phong suy nghĩ một hồi, trong đầu đối với Linh Thứu lão yêu này không có nửa điểm ấn tượng, cũng không biết là quỷ thần nơi nào. Mở to mắt ra nói:“ Cực Lạc cung chúng ta mấy tháng nay vẫn luôn bế môn không ra ngoài, cũng không đi đâu trêu chọc đồng đạo khác, Linh Thứu lão yêu tại sao lại mang yêu binh đánh đến tận nhà?”
Nghê Thường lúc này mới lấy lại được bình tĩnh, le lưỡi ra làm một bộ dáng hài hước, lại làm mặt quỷ với Lâm Phong rồi mới nói:“ Linh Thứu lão yêu nọ cực kỳ hung hăng, đệ tử hận không thể dùng Thiên Huyền kiếm cắt lưỡi hắn!”
Thấy sư phụ cười mà như không nhìn nhìn mình, nàng lúc này mới phát giác ra mình đang nói lạc đề, vội vàng sửa sai:“ Linh Thứu lão yêu dẫn theo một ngàn năm trăm yêu binh vây quanh tiên cung, đại sư tỷ đã phát động cấm pháp trong tiên phủ rồi. Tỷ ấy bảo đệ tử đến mời sư phụ ra xem một chút!”
“ Vậy để sư phụ đi ra xem Linh Thứu lão yêu hắn có bản lĩnh gì nào, dám đến Cực Lạc cung ta dương oai diễu võ!” Lâm Phong vươn vai đứng dậy, cầm trong tay kim quang phiến(cái quạt tỏa ra ánh sáng vàng) đi ra khỏi cung điện. Tất cả biến hóa trong tiên phủ giờ đều nằm trong lòng bàn tay hắn, thuấn di một cái lập tức đến tiền điện của tiên phủ.
Lâm Phong ba tháng nay tinh luyện Hồng Mông Huyền Hoàng nhị khí, không chỉ pháp lực đạo hạnh tiến nhanh, quanh thân thỉnh thoảng còn có tiên khí vàng tím giao nhau như ẩn như hiện, lộ ra vẻ phiêu dật xuất trần, mơ hồ còn có chút mùi vị tiên phong đạo cốt. Thấy Nghê Thường cứ lén lút nhìn hắn lấy làm lạ lắm, ba tháng mới gặp lại dường như sư phụ mình có biến hóa rất nhiều.
Cụ thể biến hóa ở chỗ nào nàng cũng không chỉ rõ ra được, chỉ mơ hồ cảm thấy sư phụ mình tựa hồ càng giống thần tiên hơn. Hơn vài phần tiên khí, thiếu đi vài phần tục khí, nhịn không được càng cảm thấy kỳ lạ hơn.
Tiền điện có một tấm Cực Quang kính, chính là thu thập cát thủy tinh hết sức hiếm có dưới đáy biển tế luyện mà thành. Có thể thu hết nhất cử nhất động trong phạm vi hơn mười dặm xung quanh tiên phủ mà phát lại ( camera theo dõi ) . Lúc trước hai tỷ muội Thải Y và Nghê Thường hiếu kỳ đến Cực Lạc cung thăm dò động tĩnh, chính là bởi vì Cực Quang kính này mới lộ hành tung mà bị Cực Lạc cung đuổi giết.
“ Sư phụ tới rồi!” Lâm Phong vừa mời bước từ đại điện ra, Tiểu Thanh và Thải Y đang đứng trước Cực Quang kính quan sát động tĩnh bên ngoài liền bước lên bái kiến.