Vô Thiên cười lạnh nói : “Lại muốn sau này tính toán”
Lâm Phong nói : “Lấy đại từ bi dẫn độ chúng sinh không bị khổ bệnh đương nhiên là đạo của nhân từ. Bản thân ta là hỗn nguyên giáo chủ, ký thác hư không, lấy đạo hóa kiếp, chấm dứt nhân quả của một kiếp hồng mông. Sư phụ Vô Lượng cung sắp tới mở cửa cung, sau này cần cùng với giáo chủ kết thúc nó.”
Vô Thiên cười lạnh không nói gì.
A Di Đà Phật cũng trầm mặc không mở miệng, sắc mặt vẫn biểu lộ vẻ từ bi.
Tam Thanh thánh nhân cũng trầm mặc không nói.
Ngọc đế thầm nghĩ: “Cực Lạc giáo chủ chính là tinh hoa của Bàn Cổ tổ sư cùng với thánh mẫu nương nương tôi luyện mà thành. Cùng với thánh mẫu nương nương là ruột thịt không khác nhau là mấy, lại được thánh mẫu nương nương che chở, lai được Bàn Cổ tổ sư ban cho Như Ý Kiếm, có Bàn Cổ thân thể thành đạo, trông coi sự tranh đấu của tam giới. Cho dù cho hiện tại Tam Thanh thánh nhân cũng phải nhẫn nhịn, quả là số trời đã thế, không thể nghịch lại”
Một vài tiên nhân khác lại không thể lĩnh hội được ý trong lời nói của các vị giáo chủ, đầu óc mù mịt. Chỉ có một vài vị Kim tiên nhất lưu mới có thể thoáng nghĩ ra được chút gì đó, toàn bộ sắc mặt đều đại biến, mặt mũi tràn ngập vẻ hoảng sợ, âm trầm bất định.
Nguyên Thủy thấy Lâm Phong trông có vẻ sắp gây hấn, hai vị Bà la giáo tổ không khỏi lo lắng : “Tất cả chúng ta đều là nguyên thủ các giáo, đại kiếp nạn tới cũng là tự mỗi người tính kế, Vô Lượng Cung sắp khai mở, phải chờ pháp chỉ của sư phụ mới tiếp tục suy tính”
Lão Tử và Linh Bảo đều gật đầu.
Bốn vị giáo chủ khác cũng không có ý kiến, đều gật đầu.
Sau đó là mà rượu qua ba tuần, các vị giáo chủ đều không hài lòng, đầu tiên là Nguyên Thủy đứng dậy trở về Di la cung trước, Lão Tử và Linh Bảo cả hai một trước một sau cũng rời khỏi đương trường, Lâm Phong thấy sắc mặt âm trầm bất định của những tiên nhân Phật đà, cũng trở về Cực Lạc Cung.
Lại nói là đại kiếp nạn sắp bắt đầu, tất cả đệ tử các giáo đều nhập phàm giới chấm dứt nhân quả, đón nhận xong sát kiếp rồi mới có thể thanh tĩnh.
Tám vị tiên ở Thượng Động là môn hạ Huyền Đô Đâu Suất cung cũng đã xuống phàm trần tiến vào đế quốc Đại Đường. Cùng năm vị kim tiên của môn hạ Ngọc Thanh và Hoa Vân chân nhân, môn hạ của Thượng Thanh; tất cả cùng nhau phò trợ Đường vương.
Lại nói Tứ hải thủy quân binh hùng tướng mạnh, mắt thấy sát kiết sắp xuât hiện, tất cả đệ tử môn giáo đều nhập phàm giới để hoàn sát kiếp. Tiểu Bạch long liền có lòng xua quân mà vào, giúp cho các huynh đệ tỷ muội nhân cơ hội qua được sát kiếp mới thanh tĩnh được.
Mặc dù còn chút do dự, nhưng Hồng Bào lão yêu suốt ngày quàng quạc. Tiểu Bạch long cho dù là người khí thịnh, trong lòng mãi cân nhắc xem xét mấy lần rồi mới nghe lời Hồng Bào lão yêu nói. Ba tháng sau dẫn quân tinh nhuệ tứ hải có cả chúng đệ tử của Cực Lạc cung, đoạt lấy cả Đông Thắng Thần châu, sau đó xua binh trực chỉ hướng Nam Chiêm Bộ châu.
Một đường qua ải trảm tướng. Đánh đâu thắng đó, không có gì cản nổi, xông thẳng đến trước ải Thanh Long nước Đại Đường. Quan lại biên thùy báo nguy, Khổng Lai Học biết môn hạ đệ tử của Cực Lạc Cung pháp bảo rất nhiều, khó có thể ngăn cản nên vội vàng thỉnh Hoa Vân Chân nhân ra mặt.
Lâm Phong vì việc của nữ nhi lúc trước, đem tên Bạch Trường Anh ép vào luân hồi, vì thế kết một mối nhân quả không nhỏ với Hoa Vân chân nhân. Lúc này Hoa Vân chân nhân giận dữ nói:“ Thục Sơn nhất mạch của ta dù sao cũng là môn hạ chính thống của Thương Thanh cung. Vị giáo chủ Cực Lạc cung kia làm nhục ta cũng không sao, hôm nay không ngờ đến đệ tử của hắn cũng dám càn rỡ như thế, đúng là kiếp số đã đến mà, chư vị đạo huynh nghĩ như thế nào?”
Ngọc THanh môn hạ năm vị Kim tiên và Thượng Động bát tiên đều nói : “Môn hạ Cực Lạc giáo thật là khinh người quá đáng. Sát kiếp đã lên, chúng ta có thể đi đến trước Thanh Long quan, chấm dứt nhân quả, qua được sát kiếp.”
Chỉ có Lã Đồng Tân thở dài trong lòng: “Sát kiếp đã tới, Cực Lạc giáo chủ được Thánh Mẫu nương nương bảo hộ, chưởng quản Kim Thư Ngọc Điệp tạo ra Hồng Mông thế giới không nằm trong số kiếp. Có điều là thiên cơ bị nhân gian che đậy, khó mà tính rõ ràng được, tức là thiên số như thế. Ta lại không thể tiết lộ thiên cơ, để tránh ứng với Thiên cơ kiếp số”
Khổng Lai Học lập tức dùng đám tinh binh của Đại Đường đến ải Thanh Long quan cùng Tứ Hải thủy quân lại phân cao thấp. Năm vị Kim tiên của Ngọc Thanh môn cùng Thượng Động bát tiên và Hoa Vân chân nhân đã ở trước quan ải, đứng trên lô bồng ( bồng lai) phân phó Khổng Lai Học tiến lên khiêu chiến.
Tiểu Bạch long tại Thanh Long quan đầu tiên là triển khai trận thế, Hồng Bào lão yêu hắc hắc cười nói : “Quan ải này tên là Thanh Long, lại bị một đám nhãi nhép chiếm cứ. Hãy để sư đệ Ngao Liệt chỉ huy chỉ cần đánh một trận ắt lấy được ải”
Tiểu Bạch long không khỏi có chút động tâm, đang do dự, chợt thấy trước ải Thanh Long vài đạo độn quang hạ xuống. Hắn chăm chú nhìn kỹ, liền sợ hãi: “Ngọc Thanh môn hạ Kim tiên cùng Thái Thanh môn hạ Thượng Động bát tiên hạ xuống, nên làm thế nào cho tốt đây?”
Chúng đệ tử môn hạ Cực Lạc cung cũng cực kỳ kinh hãi, Hồng Bào lão yêu cũng lập tức ngậm miệng lại, trốn ở phía sau.
Đúng lúc Tiểu Bạch Long đang kinh hoảng, đột nhiên trước mắt một đạo độn quan rơi xuống, chính là Kiền Dương đạo nhân, người cũng tu luyện tại Hồng Mông thế giới đến dâng Kim Vũ phiến (quạt lông vàng) lên, Tiểu Bạch long vội vàng nghênh đón : “Sư huynh, sao vậy?”
Kiền Dương đạo nhân nói: “Sát kiếp đã tới, trước Thanh Long quan sắp đón một trường hạo kiếp. Chưởng giáo lão sư ban thưởng cho một pháp khí từ khi lập giáo, lệnh cho ngươi ở trước Thanh Long quan hãy trải qua sát kiếp, cuối cùng sẽ hiểu thôi.”
Tiểu Bạch long đại hỉ, vội vàng vọng lên trời mà bái lạy, tiếp Kim Vũ phiến. Sau đó Kiền Dương tử liền trở lại Hồng Mông thế giới
“Kim Vũ phiến chính là pháp khí lập giáo của Cực Lạc giáo. Cùng với Linh Lung Bảo tháp và Thất Thải Nguyên thạch đều là thiên hạ đệ nhất đại công đức, do Hồng quân thánh mẫu Nữ Oa nương nương từ đá ngũ sắc mà biến thành, không có gì không thu phục. Thằng nhãi Ngao Liệt này có đức gì mà có thể nắm được pháp khí này chứ” Quan Âm thấy Tiểu Bạch long được Cực Lạc thánh nhân ban thưởng lập giáo pháp khí, liền ghen tị đến chết.
Hồng Bào lão yêu cũng ghen tị hai mắt đỏ bừng, thầm nghĩ nếu là mình có pháp khí này thì sợ gì những đạo môn Kim tiên kia.
Đám nữ nhi Thải Y vây quanh tới cười hì hì nói : “Chúc mừng Ngao Liệt sư đệ, phụ thân cứ nhắc đến ngươi mãi đó.”
Tiểu Bạch long vội nói: “Sư tỷ quá khen, sát kiếp đã tới, trận chiến lần này liên quan đến số mệnh của ta, ta không thể chủ quan được. Kính xin các vị sư huynh cùng sư tỷ thứ lỗi.”
Nghê Thường cười khanh khách nói : “Bởi vì có lệnh của phụ thân, tất cả chúng ta đều tuân lệnh của sư đệ”
Nữ Oa Thiên, Nữ oa nương nương đang xem hoàng đình, đột nhiên bấm đốt tính toán, không khỏi nhíu mày, gọi chấp sự ở Nữ Oa cung là Thiên Nữ nói : “Sát kiếp đã hiện, tiên phàm tam giới đều muốn qua được hết sát kiếp, mới có thể thanh tĩnh. Ngươi còn có chút trần duyên còn chưa dứt, có thể xuống hạ giới đến Thanh Long quan, nhập vào Cực Lạc giáo vượt sát kiếp mới có thể an thân.”
Sau đó là ban thưởng thiên la ngọc đái.
Phượng hoàng Thiên nữ vội vàng nhận pháp chỉ của nương nương, tiếp thiên la ngọc đái, ra khỏi Nữ Oa cung thong dong xuống hạ giới.
Lại nói sát kiếp sắp hiện. Cửu Phượng cùng Hình Thiên đi ra đánh Đại Vận. Đại Vận không đánh lại.
Chính lúc yêu tộc đại thánh, Hỗn Nguyên vô cực thái thượng giáo chủ Đông Hoàng Thái Nhất khai mở đàn giảng pháp, hai nguời liền Đông Hoàng cung nghe giảng.
Đúng là sát kiếp tương khởi, hai người vừa tới Đông Hoàng cung, liền nhận được pháp chỉ của Đông Hoàng Thái Nhất “Sát kiếp đã đến, hai người các ngươi có nhân quả trong người, chi bằng hãy nhập phàm giới để tránh sát kiếp, mới được thanh tĩnh. Khi đi xuống hạ giới hãy đến trước ải Thanh Long để chấm dứt nhân quả”
Hai người vội vàng bái nhận pháp chỉ của Đông Hoàng, ra khỏi Đông Hoàng cung, nhìn nhau, Hình Thiên không khỏi nói: “Năm đó, ta và ngươi mưu phản Cực Lạc giáo. Hôm nay, nghĩ lại thì thấy đã tính sai cực kỳ, sát kiếp đã hiện. Cực Lạc giáo chủ hóa ra Hồng Mông thế giới, cùng với Thái Nhất giáo chủ nắm giữ Cực Lạc đại giáo trải qua sát kiếp nhân quả tam giới. Cũng chẳng có mặt mũi nào đi đến Thanh Long quan”
Sắc mặt Cửu Phượng cũng âm trầm bất định, nói : “Sát kiếp đã hiện, tam giới tiên phàm đều trong đó. Chỉ có qua được sát kiếp, vào tới Hồng Mông thế giới mới được thanh tĩnh. Nay đã có lệnh sư phụ là có thể đến Thanh Long quan để trải qua sát kiếp’
Tiểu Bạch long mặc dù được Lâm Phong ban thưởng pháp khí lập giáo của Cực Lạc giáo sao mà có thể nhịn Thục Sơn thế lớn. Nếu không có năm vị Kim tiên môn hạ Ngọc Thanh môn cùng Bạch Vân chân nhân toạ trấn cùng với môn hạ Huyền Đô Thượng Động bát tiên cũng hạ xuống trước Thanh Long quan thì không khỏi có chút thế yếu.
Khi hắn còn đang do dự thì lại có thêm Hình Thiên và Cửu Phượng tiến tới: “Không cần nhiều lời, ta phụng mệnh Thái Nhất lão sư tiến tới chấm dứt sát kiếp, nhận lệnh tiến lên khiêu chiến.”
Tiểu Bạch Long mừng rỡ nói: “Có sư huynh và sư tỷ tọa trấn thì không còn gì tốt hơn.”
Môn hạ Cực Lạc đều biết Hình Thiên và Cửu Phượng có pháp lực cao cường, lại được Lâm Phong truyền thụ Hồng Mông chi đạo, luyện thành Hồng Mông huyền quang, không thua kém gì kim tiên. Có hai người này tọa trấn cũng coi như có thêm trợ lực nên ai cũng mừng rỡ.
Lập tức Tiểu Bạch Long thỉnh Lão Chí Minh tiến lên khiêu chiến, Lão Chí Minh tính tình nóng nảy, cũng không khách khí với đệ tử Thục Sơn, tiến lên liền chỉ Khổng Lai Học mà nói: “Ta nhận Như Ý Kim Kiếm của lão sư, trải qua tam giới sát kiếp, bàng môn tả đạo các ngươi không nhìn ra số trời, còn không mau mau chịu trói, miễn cho phí hoài tính mạng.”
Khổng Lai Học cười to nói: “Đồ nhãi nhép không biết tốt xấu, lần này cho ngươi có đi không về” Sau đó tiến lên nghênh đón.
Lão Chí Minh nói: “Đừng nói lời vô nghĩa, ta cùng ngươi phân cao thấp nào” liền tế lên Đả Tiên Ấn đánh tới.
Khổng Lai Học đã nếm qua đau khổ của Đả Tiên Ấn, trong lòng biết khó mà ngăn cản. Vội vàng bóp nát hộ thể kim phù do Bạch Vân chân nhân ban thưởng, bạo xuất một đoàn thượng thanh. Đàm khí hiện ra bảo vệ bản thể, sau đó vung lên Càn Khôn Kính đánh tới Lão Chí Minh.
Hộ thể kim phù kia là do Bạch Vân chân nhân luyện chế, pháp lực Lão Chí Minh thấp kém, tuy có pháp bảo Đả Tiên Ấn cũng không thể công phá bèn vội vàng niệm chú thu hồi Đả Tiên Ấn đôi công cùng Càn Khôn Kính.
Đấu hết mấy hiệp, Khổng Lai Học kia là có thanh đàm khí hộ thể, Lão Chí Minh không làm gì được hắn cả. Cửu Phượng thấy thế liền cả giận nói: “Lấy lớn hiếp nhỏ đúng là loại mặt dày mà.”
Sau đó vung tay, một đoàn yêu quang xuất hiện tấn công Khổng Lai Học.
Bạch Vân chân nhân thấy thế cũng giận dữ vô cùng: “Cửu Phượng, ngươi dám đả thương môn hạ của ta, ta với ngươi không chết không dừng.” Nói xong phát lực, một cái cầu vồng vàng liền bay ra, hóa thành một cự long màu vàng, lớn cả trăm trượng, uy phong lẫm lẫm, khí thế bất phàm, mở to miệng mà cắn Cửu Phượng.
Cửu Phượng cười lạnh một tiếng, đỉnh đầu bay ra một đoàn bản mạng yêu, từ đó biến thành một đoàn khí màu tím, hóa thân thành một con chim có chín đầu, hót dài một tiếng, cùng kim long giao đấu kịch liệt.
Trong khi hai người đại chiến, trước mặt Tiểu Bạch Long lại có thêm hai đạo độn quang hạ xuống, chính là huynh muội Tần Mục và Tần Ngọc, Thải Y và Nghê Thường vô cùng mừng rỡ. Chưa kịp tiến tới thì lại có thêm một đạo độn quanh hạ xuống, chính là Phượng Hoàng thiên nữ.
Phượng Hoàng thiên nữ chính là người trông coi cung điện của Nữ Oa nương nương, đệ tử Cực Lạc Cung đa số đều không biết. Thậm chí là Quan Âm Bồ Tát, tuy thanh danh vang vọng tam giới, nhưng cũng chỉ tu thành thần thông sau khi yêu ma đại chiến xảy ra, làm sao gặp qua Phượng Hoàng thiên nữ, người chưa rời khỏi Nữ Oa cung bao giờ, ai ai cũng âm thầm đề phòng.
Chẳng qua Phượng Hoàng thiên nữ dung tư tuyệt thế, mắt hạnh má đào, so với Dao Trì tiên nữ còn muốn đẹp hơn vài phần, Thải Y và Nghê Thường vừa nhìn thấy đã nảy sinh hảo cảm, nếu không vì không quen biết đối phương, sợ là đã tiến gọi hai tiếng tỷ tỷ.
Phượng Hoàng Thiên nữ sau khi hạ xuống liền nhìn lướt qua đệ tử của Cực Nhạc Cung, cười nói với Thải Y và Nghê Thường: “Khi xưa, bên trong hỗn độn, ta và Cực Nhạc Thánh Nhân cũng có duyên gặp mặt mấy lần, sau thượng cổ yêu ma đại chiến, cha các ngươi tiến nhập luân hồi chuyển kiếp. Còn ta ở lại cung làm quản sự cho Thánh Mẫu Nương Nương mới may mắn thoát khỏi kiếp nạn. Hôm nay sát kiếp đã hiện, tiên phàm tam giới đều lâm vào trong đó nên ta cũng không ở ngoài. Phụng mệnh nương nương gia nhập làm Cực Lạc môn hạ, hai muội muội kêu ta một tiếng tỷ tỷ là được rồi.”
Thải Y các nàng vừa nghe vị tiên xinh đẹp này là người quen cũ của phụ thân thì trở nên thân cận rất nhiều. Nghê Thường nói: “Phượng Hoàng tỷ tỷ, Kim tiên môn hạ các cung Thượng Thanh, Ngọc Thanh, Thái Thanh đều tiến vào phàm giới. Chúng ta chỉ sợ không địch lại, có thể thỉnh sư huynh tiến đến trợ trận hay không?”
Phượng Hoàng thiên nữ nói: “Thục Sơn thế lớn, khó mà ngăn cản, chẳng qua Cực Nhạc Thánh Nhân cũng là một thánh nhân ký thác hư không, đều đã có mưu kế, chúng ta không cần lo lắng.”
Nghê Thường “a” lên một tiếng yên lòng.
Cửu Phượng cùng Bạch Vân chân nhân đấu pháp với nhau, Lão Chí Minh cùng Khổng Lai Học pháp lực thấp kém làm sao có thể so sánh, vì để tránh mất mạng oan uổng, vội vàng nhảy trở về bản trận.
Phượng Hoàng Thiên nữ hướng Tiểu Bạch Long mà nói: “Sư đệ một khi đã chấp chưởng Kim Vũ Phiến là đã có quyền ra lệnh, ta cũng tuân theo hiệu lệnh của sư đệ.”
Nàng mặc dù đắc đạo bên trong hỗn độn, có vài phần có vài phần giao tình với Lâm Phong, nhưng ngày nay, Lâm Phong từ trong sát kiếp có thể đạt được Như Ý Kim Kiếm, giống như chân thân Bàn Cổ mà ký thác hư không chứng được Hỗn Nguyên Đại Đạo làm Hỗn Nguyên vô cực Thái Thượng giáo chủ, chưởng giáo Cực Lạc đại giáo. Phượng Hoàng Thiên nữ cũng chỉ có thể tự hạ bản thân, luận giao với môn hạ của Cực Nhạc Cung.
Chỉ có sâu trong lòng là âm thầm phát ra một tiếng thở dài.
Từ xưa tới nay, oan tình khổ sở, cho dù là thần tiên cũng không thể ngoại lệ.
Tiểu Bạch Long nghe xong nửa ngày cũng hiểu được một chút, biết nữ tiên này là quản sự trong cung của Thánh Mẫu Nương Nương, lại cũng là người quen cũ của chưởng giáo lão sư khi hỗn độn khai mở, liền lắp bắp kinh hãi, không dám thiếu phần lễ nghĩa vội nói: “Không dám!”
Lại nói về Cửu Phượng cùng Bạch Vân chân nhân đang chiến đấu với nhau, Cửu Phượng tế lên Luyện Yêu Hồ. Bạch Vân kia hiểu rõ cái này chính là thượng cổ dị bảo vô cùng lợi hại, vội vàng niệm chú, tế lên Chấn Thiên Linh mà nghênh đón. Một thanh âm chói tai vang lên làm cho môn hạ đệ tử Cực Nhạc Cung hoảng sợ biến sắc.
Chấn Thiên Linh này cũng chính là một Ma Môn dị bảo do một vị thượng cổ ma thần luyện chế, lấy âm thanh mà phá nguyên thần của người khác, phi thường lợi hại. Sau yêu ma đại chiến lại rơi vào tay Bạch Vân chân nhân làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Phượng Hoàng thiên nữ nhíu đôi mày liễu, hướng Tiểu Bạch Long nói: “Định Hải Thần châu là Tiên Thiên dị bảo, có thể kháng cự Chấn Thiên Linh này!”
Tiểu Bạch Long vội vàng tế lên Định Hải thần châu, hai mươi bốn hạt châu màu xanh biếc lớn nhỏ khác nhau bay lên, bày ra Đại Chu Thiên trận thức trên bầu trời Tứ Hải Thủy Quân, vận chuyển không ngừng, lập tức cách li khỏi âm khiếu.
Định Hải thần châu công phòng nhất thể, tuy rằng không có lực công kích thật lớn của Thiên La tứ kiếm nhưng lực phòng ngự cũng cực cao.
Nhưng pháp lực Tiểu Bạch Long so với Bạch Vân chân nhân đã chặt đứt được tam niệm thì kém hơn rất nhiều, khó tránh khỏi việc phải cố hết sức.
Hai tay Phượng Hoàng thiên nữ kết ấn, hào quang của Định Hải thần châu nhất thời đại phóng, áp lực lên người Tiểu Bạch Long đại giảm liền nhận ra ngay là tiên nữ xinh đẹp pháp lực khó lường này đang ra tay giúp đỡ nên vội vàng tạ ơn.
Tâm thần Cửu Phượng chấn động, khi nhìn thấy Chấn Thiên Linh nhất thời cười lạnh liên tục: “Ngươi là người của Thượng Thanh Cung, không ngờ lại cầm dị bảo ma đạo mà phòng thân, đúng là không biết xấu hổ mà!”
Tuy rằng Cửu Phượng rất là khinh bỉ mấy cái loại đạo môn kim tiên bình thường không để tà ma ngoại đạo vào mắt, nhưng Cửu Phượng cũng biết sự lợi hại của Chấn Thiên Linh. Không dám khinh thường vội vàng vận khởi huyền quang bản mạng để bảo vệ chân thần, quát lên một tiếng, Luyện Yêu Hồ biến lớn ngàn trượng, bắn ra hào quang, hướng Bạch Vân chân nhân mà tấn công tới.
Luyện Yêu Hồ này cũng là một kỳ bảo lợi hại, nếu bị hút vào trong đó cho dù là Độ Ách kim tiên có pháp lực thông thiên cũng sẽ bị luyện thành một bãi nước vàng, Bạch Vân chân nhân nào dám khinh thường, vội vàng nhảy né, hét lớn một tiếng: “Đạo huynh mau tới.”
Ba đạo hào quang hiện ra, sau đó hạ xuống, hiện ra ba người đạo nhân tướng mạo quần áo không đồng nhất, cũng không nói nhiều, toàn bộ ra tay tấn công Cửu Phượng.
“Đúng là không cần tới thể diện mà.” Cửu Phượng thấy Bạch Vân chân nhân cùng người tiến tới vây công mình thì nhất thời giận dữ, Hình Thiên sợ Cửu Phượng gặp nguy hiểm, muốn tiến lên hỗ trợ, Thải Y cũng sợ Cửu Phượng không địch lại Bạch Vân chân nhân và hóa thân vây công, dù sao cũng là tình đồng môn, cả hai đều tiến lên ra tay cứu trợ Cửu Phượng.
Cửu Phượng cũng không khách khí không khách khí, pháp quyết vừa chuyển đem Thiên Tâm Đăng tế lên đỉnh đầu.
Thiên Tâm Đăng này chính là pháp khí phòng ngự cực phẩm, cùng với Luyện Yêu Hồ, Chấn Thiên Linh đều là phong ma pháp khí trong yêu ma đại chiến. Nhưng vì Thải Y chưa đạt kim tiên, pháp lực thấp kém, không thể phát huy uy lực của thượng cổ dị bảo này mà thôi.
Hôm nay, dị bảo này nằm trong tay Cửu Phượng, liền tái hiện uy phong yêu ma đại chiến năm xưa.
Cửu Phượng vốn là thượng cổ yêu thần, lúc yêu ma đại chiến được Đông Hoàng Thái Nhất che chở mới không ngộ nạn, cùng Hình Thiên tại Đông Hoàng Cung khổ tu hàng tỉ năm. Sau đó lại được Lâm Phong truyền thụ Hồng Mông chi đạo, tu thành Hồng Mông bản mạng huyền quang, thần thông pháp lực đã không thua kém kim tiên tam đại hóa thân.
Hai tay Cửu Phượng kết ấn phát lực chấn động, Thiên Tâm Đăng nhất thời kim quang đại phóng, ba cái thân ngoại hóa thân của Bạch Vân chân nhân không sao ra tay được, nhất thời nửa khắc không cách nào phá được thượng cổ phong ma kỳ bảo nào.
Kim tiên Nghiễm Thành Tử khi nhìn thấy Thiên Tâm Đăng cũng tự than thở: “Kỳ bảo như thế lại rơi vào tay của bọn yêu tà, thực là đáng tiếc.”
Vân Trung Tử nói: “Số trời đã định, ai cũng nghịch không được. Cực Lạc Giáo Chủ phát triển từ trong sát kiếp, tạo lên sát nghiệt ngập trời. Tuy là chứng hỗn nguyên đại đạo, nhưng số mệnh kiếp số, nhân quả sẽ ứng trên người môn hạ đệ tử. Trận chiến trước Thanh Long quan, số mệnh giáo ta đại thịnh, cái này là số trời, chư vị đạo huynh có thể phủ định sao?”
Chúng tiên đều nói: “Không sai.”
Xích Tinh Tử nói: “Nhanh chóng ra tay đánh bại thủy tộc tứ hải, tránh cho làm chậm trễ.”
Vân Trung Tử nói: “Đúng thế.”
Lập tức bọn người Vân Trung Tử xuống khỏi lô bồng, thở dài liên tục: “Kiếp số đã tới, tuy bần đạo có lòng từ bi, nhưng số trời đã thế, bần đạo muốn nghịch cũng nghịch không được.” Nói xong mấy lời tất cả đều tế lên pháp bảo mà đánh tới.
Phượng Hoàng Thiên nữ nói: “Chư vị đạo huynh đạo hạnh thâm hậu, làm sao không nhìn ra số trời, lại cố chấp làm càn.” Nàng niệm chú, tế lên Thiên La ngọc đái, hướng Nghiễm Thành Tử mà cuốn tới.
Thiên La ngọc đái này chính là vật của Nữ Oa nương nương, Phượng Hoàng Thiên nữ lại là quản sự của Nữ Oa nương nương, đạo hạnh pháp lực tất nhiên không thấp. Nghiễm Thành Tử biết lợi hại, vội vàng tế lên Ngũ Hành kỳ bảo vệ chân thân, lại tế lên Không Động ấn đánh tới.
Bàn tay trắng nõn của Phượng Hoàng vung lên, đẩy lùi Không Động ấn, đúng lúc này Thiên La ngọc đái đánh tới Vân Trung Tử.
Vân Trung Tử vội vàng tế Ngũ Hành kỳ, mà Ngũ Hành kỳ này là sinh ra từ Tiên Thiên Ngũ Hành, hợp tất cả là thành Yên La đại trận, chia ra cũng là một pháp khí phòng hộ lợi hại, Thiên Tâm Đăng cũng khó mà công phá.
Phượng Hoàng thiên nữ cười lạnh một tiếng, Thiên La ngọc đái lại tấn công Lý Thiết Quải.
Xích Tinh Tử vội vàng quát: “Tiên tử là quản sự trong cung của Thánh Mẫu Nương Nương, không nằm trong kiếp số, vì sao lại còn muốn dẫm chân vào đám lầy này, vô duyên vô cớ kết lấy nhân quả, hỏng cả đạo hạnh.”
Khi nói chuyện năm vị kim tiên môn hạ Ngọc Thanh đã bày ra Yên La đại trận, Cửu Dương Chân mở ra Ngũ Hành kỳ, cùng Lý Thiết Quải thay đổi phương vị, đem Phượng Hoàng thiên nữ vây bên trong Yên La đại trận.
Phượng Hoàng thiên nữ nói: “”Cửu cửu quy nguyên số trời đã định, kiếp nạn này là không thể tránh, tiên phàm tam giới đều bị cuốn vào, làm sao ta có thể ngoại lệ. Các ngươi tu hành hàng tỉ năm, dù sao cũng là tiến bối kim tiên, bây giờ lại làm khó đám hậu bối, thật là quá mức trơ trẽn.”
Nghiễm Thành Tử nói: “Cực Lạc Giáo Chủ đã chứng đại đạo, so sánh thế hệ, làm sao tính bọn chúng là hậu bối được.”
Phượng Hoàng thiên nữ hừ lạnh một tiếng thầm nghĩ: “Ngũ Hành Yên La đại trận là một trong thái cổ tứ đại sát trận, mặc dù ta tĩnh tu hàng tỉ năm, pháp lực đều trên mấy kim tiên môn hạ Ngọc Thanh, nhưng chung quy không bằng Độ Ách kim tiên. Muốn phá thái cổ tuyệt trận này cũng e là phải tốn rất nhiều công phu.”
Nàng thầm niệm chú, trong hư không trong hư không nhất thời gió nổi mây phun, ngũ sắc hào quang phát ra khắp nơi dâng lên cuồn cuộn, làm cả hư không kích động. Đám người Nghiễm Thành Tử vô cùng kinh hãi, vội vàng phát lực, vận khởi pháp kỳ chân thần, toàn lực vận chuyển Ngũ Hành đại trận.
Thượng Động Bát Tiên thấy đám người Vân Trung Tử bày ra Yên La đại trận đem Phượng Hoàng thiên nữ vây ở bên trong, tất cả đều tất cả đều tế lên pháp bảo, đánh về phía môn hạ đệ tử Cực Lạc Cung.
Hình Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, tế lên Huyền Thiên phủ bổ về phía Lý Thiết Quải, lại tế yêu đao luyện từ nguyên thần chém về phía Hán Chung Ly. Lữ Động Tân mặc dù hiểu rõ, nhưng khi sát kiếp nổi lên, đều tranh một đường sinh cơ, cũng không hề nương tay mà tế lên Tử Dương kiếm, chém tới người gần nhất là Linh Thứu Lão Yêu, làm cho nguyên thần bay ra, quay về Hồng Mông thế giới.
Tiểu Bạch Long thấy đồng môn ứng với kiếp số, cũng bất chấp kinh hãi, vội vàng vung Kim Vũ Phiến lên, ngũ sắc hào quang giống như thiên hà giáng xuống, Lữ Động Tân không đề phòng, bị hút vào, Thượng Động Bát Tiên một phương nhất thời sợ hãi.
Hồng Bào lão yêu nhìn thấy thế thì vô cùng hâm mộ, cũng tế lên Thiên Ma kiếm đánh lén Trương Quả Lão, Trương Quả Lão đã thành kim tiên chi đạo, làm sao không nhận ra động tác này của lão yêu, ra vẻ chẳng biết, khi đợi lão yêu tới phía sau mới tế lên Thất Huyền Trượng phản công.
Hồng Bào lão yêu lão yêu kinh hãi, cũng may lão yêu này cũng không hiền lành gì, làm sao không đề phòng cho được, vội vàng nhảy sang một bên trốn về phía sau.
Bọn người Vân Trung Tử thấy Lữ Động Tân bị hút vào thì hét lớn: “Chư vị đạo huynh lưu tâm, đây chính là vô thượng pháp khí của Cực Lạc Giáo Chủ.”
Tiểu Bạch Long lần đầu sử dụng, thấy pháp khí do lão sư ban thưởng đối với thần tiên dễ dàng như đánh rắm, chẳng khác gì đối phó với người thường, nhất thời hùng tâm đại chấn, vận khởi chân thần vung ra Kim Vũ Phiến quạt cũng hút Hàn Tương Tử vào, làm cho Thượng Động Bát Tiên hồn vía lên mây. Hai người đã thăng thiên nên ai mà thấy ngũ sắc hào quang đánh tới đều cố mà nhảy tránh.
Tiểu Bạch Long đang đại chấn hùng vĩ thì đột nhiên một tiếng bạo vang. Tiểu Bạch Long pháp lực quá thấp, tuy có vô thượng pháp khí Kim Vũ Phiến nhưng không thể trấn áp được Lữ Động Tân và Hàn Tương Tử.
Hai người này là môn hạ truyền nhân của Huyền Đô Thái Thanh, sớm đã đạt kim tiên chi đạo, làm sao Tiểu Bạch Long có khả năng chống đỡ, rất nhanh hai người này đã thoát ra. Lữ Động Tân tế lên Tử Dương kiếm, chém vào đầu hắn, cũng may Tiểu Bạch Long có Định Hải thần châu mới thoát được một kiếp, cả người toát mổ hôi lạnh.
Chúng nữ Thải Y pháp lực thấp kém, thấy tình thế không ổn, vội vàng bày ra Đại La kiếm trận, không mong có công, chỉ mong thoát được, Quan Âm đứng xem từ bên cạnh, đang phân vân không biết có nên xuất thủ hay không.
Tận đến lúc Trương Quả Lão phá tan Đại La kiếm trận của Thải Y và các nữ nhân bày ra, lúc này Quan Âm mới khẽ cắn môi, vung tay lên, một pho tượng bảy màu hoa sen bay ra, đón gió hóa lớn cả trăm trượng, hướng Trương Quả Lão mà ép xuống.
Thình lình vang một tiếng kinh thiên động địa giống như cả hư không bị chấn vỡ, cả Ngũ Hành Yên La đại trận cũng đột ngột run lên, thiếu chút nữa là bị hủy diệt, bọn người Vân Trung Tử ai cũng bị thương nguyên thần, thiếu chút nữa là hồn lìa khỏi xác.
Phượng Hoàng thiên nữ thừa dịp này thoát khỏi Yên La đại trận.
Người phá vỡ hư không đang nối thẳng tới thông đạo luân hồi chính là Dương Tiễn, sau khi hắn tại luân hồi tu luyện Luân Hồi toại đạo, Cửu Chuyển Huyền Công đã đạt Thiên Ma chi cảnh, thân thể cường hãn tới cảnh giới bất khả tư nghị, cùng tên hầu tử mang thân thể Thái Ất kim tiên khó mà phân cao thấp.
Dương Tiễn không tu nguyên thần, chẳng hiểu thiên số, vừa mới thoát vây đi ra là đã thấy tình thế nguy ngập, hắn nhất thời giận dữ, vung tay ra, biến dài cả ngàn trượng, lập tức bắt Trương Quả Lão, trực tiếp đánh thẳng vào luân hồi.
“Đừng thương tổn đạo huynh của ta.” Đám người Thượng Động Bát Tiên kinh hô, nhưng tất cả đã muộn. Lữ Động Tân râu tóc đều dựng đứng, quát một tiếng quát một tiếng, Tử Dương kiếm hóa thành một cầu vồng màu tím, Thuần Dương tử hỏa bốc lên, chém vào thân thể Dương Tiễn.
Dương Tiễn không chút tổn hại nào, lấy tay bắt Tử Dương kiếm, hai tay vặn lại, Tử Dương kiếm nhất thời hóa thành bụi phấn, Tử Dương kiếm là do nguyên thần của Thuần Dương tôi luyện, bị Dương Tiiễn hủy đi thế này thì Lữ Động Tân đã bị trọng thương nguyên thần, phun ra một ngụm tiên huyết.
“ Dương Tiễn, ngươi là thần tướng của thiên giới, biết điều thì mau mau thối lui, tránh để cho người khác lợi dụng.” Bọn người Vân Trung Tử nhìn thấy sự lợi hại của Dương Tiễn thì ai cũng kinh hoàng.
Dương Tiễn cười lạnh liên tục: “Đừng nói lời vô nghĩa nữa, các ngươi làm đồng môn ta bị thương, ta làm sao có thể tha cho các ngươi.” Hắn vận chuyển Huyền Công, thân thể liến biến lớn cả ngàn trượng,bước chân vào Yên La đại trận, tiện tay vung ta một trảo, phá tan pháp kỳ của Xích Tinh Tử, Yên La đại trận bị phá trong giây lát.