Vô Lại Kim Tiên Ii

Chương 46: Chương 46: Ly Sơn Lão Mẫu




Hình Thiên thừa dịp Hắc Bào thất thần, thi triển thần thông. Một đạo sấm sét đánh trúng giữa hậu tâm Hắc Bào. Thân thể Hắc Bào bị đập vỡ, một bàn tay xương khô nhảy ra có ma vân bao phủ xung quanh kêu to một tiếng, phá vỡ hư không rồi bay xuống U Minh Hoàng tuyền

Hình Thiên đánh tan thân thể Hắc Bào, còn chưa bớt hận, nổi giận gầm lên một tiếng, đem lửa giận phát tiết lên đầu ba Bồ Tát. Ba Bồ Tát pháp lực thông thần ( ~ cao siêu ) ngang bằng với Cửu Phượng cùng Hình Thiên. Nhưng do Cửu Phượng trong tay có Đông Hoàng Chung nên không ngăn cản nổi đành thân phát Phật quang mà phân ba hướng bỏ chạy.

Lâm Phong cùng Phật môn tạo thành nhân quả, cũng không muốn cho ba Bồ Tát chạy, vội vàng gọi tứ nữ ngăn ba Bồ Tát lại. Lại bày Đại La kiếm trận, đem Cửu Phượng cùng Hình Thiên cũng nhốt ở bên trong.

Bốn phía trong hư không lập tức nổi lên một trận mịt mù, tầm nhìn trong vòng ba trượng. Bên trong có một pháp đàn từ từ bay lên, ở bốn phương thì phương nào cũng bay lên một pho tượng kì môn. Lâm Phong cùng tứ nữ cầm trường kiếm đứng ở các vị trí, mới cười nói: “Đại kiếp nạn bắt đầu, Bàn Cổ tổ sư ban thưởng xuống Như Ý Kim kiếm, giúp ta chống đỡ kiếp nạn này, bọn ngươi nếu là không muốn gia nhập luân hồi, thì mau mau quay lại!”

Cửu Phượng cũng bị vây ở trong Đại La kiếm trận, lắp bắp kinh hãi, vội vàng thu Đông Hoàng Chung giữ ở trên đỉnh đầu, tức giận nói: “ Ngươi là tên yêu đạo luyện Thái Huyền chân thân, phạm điều tối kỵ của yêu tộc chúng ta, hôm nay ta phải xử lý ngươi!”

Lâm Phong cười nói: “Ta luyện Thái Huyền chân thân, chính là mượn thể xác mà độ đến đại đạo. Các ngươi là yêu thân tọa hạ ngày trước của Thái Huyền, còn không mau mau quy y gia nhập còn đợi khi nào!”

“Mồm miệng thật lợi hại!” Cửu Phượng sớm đã giận dữ khó chịu nói, kêu nhẹ một tiếng. Một tiếng chuông vang lên, quả chuông lớn cấp tốc xoay tròn, hướng pháp đàn úp xuống , tiếng chuông kêu du dương dồn dập dị thường, tựa hồ bao trùm cả thiên địa .

“Là đồ thần điểu chín đầu nhà ngươi không nhìn ra được số trời, ta đang muốn cho ngươi biết một chút thủ đoạn đây!” Lâm Phong cười to chỉ tay. Như Ý Kim kiếm nhẹ nhàng chuyển động, biến thành vệt vàng chém lên trên chuông, Đông Hoàng Chung chấn động, quay tít một vòng, biến nhỏ mà bay ra khỏi Đại La kiếm trận rồi bay lên ba mươi ba tầng trời.

“Thằng nhãi này pháp bảo lợi hại, rất khó đối phó!” Cửu Phượng thấy Đông Hoàng Chung bay ra khỏi Đại La kiếm trận, trở lại trong Đông Hoàng cung ngoài ba ba tầng trời, lập tức cảm thấy kinh hãi. Vội vàng tế lấy ra một yêu đao, chăm chú quan sát.

Hình Thiên và ba Bồ Tát cũng cùng một lúc, đều lấy ra pháp bảo. Ba Bồ Tát xuất ra Vô Lượng kim thân, bảo vệ chân thần, không dám khinh thường.

Lâm Phong phát lực chấn động Như Ý Kim kiếm, trong đại trận Kim hà đại thịnh, một dãy kim mang xuất hiện lóe lên chỉ trong chốc lát đã đánh tới trước mặt Cửu Phượng.

Tứ nữ cũng kêu nhỏ một tiếng. Đồng thời chấn động Thiên La tứ kiếm, xích, thanh, hắc, bạch tứ sắc kiếm quang bốc lên nhằm hướng ba Bồ Tát cùng Hình Thiên lao tới.

Cửu Phượng giật mình, phát ra một đoàn yêu quang, xoáy tròn cuồn cuộn tạo thành một cái xích liên ( bông sen đỏ), va chạm với kim mang, rồi cùng đồng thời biến mất.

“Không hổ là thượng cổ yêu thần!” Lâm Phong cười lớn một tiếng, bước xuống pháp đàn. Thân hình vừa chuyển đã tới trước mặt Cửu Phượng vài trượng, quát to một tiếng, giơ kiếm chém về phía trước mặt Cửu Phượng.

Cửu Phượng kinh hãi, vội vàng đưa yêu đao lên đỡ, bản thể nhanh chóng biến lại chân thân thần điểu chín đầu, hai cánh mở ra, bay ra hàng chục vạn dặm.

Yêu đao bị Như Ý Kim kiếm bổ trúng, lập tức vỡ nát thành bột mịn.

Đại La kiếm trận do Lâm Phong chủ trì, cho dù tốc độ của Cửu Phượng đứng đầu tam giới cũng không trốn thoát. Lâm Phong thân thể vừa động đã lại hiện trước người Cửu Phượng, cười lớn một tiếng vung kiếm chém tiếp.

Cửu Phượng mất Đông Hoàng Chung, yêu đao Nguyên Thần tế luyện lại bị hủy dưới Như Ý Kim kiếm mà đau lòng không thôi. Giờ không còn cách nào ngăn cản Tiên Thiên đỉnh cấp pháp khí ra oai, cuối cùng là mạng nhỏ quan trọng. Nó khẽ cắn môi kêu nhỏ một tiếng, một luồng yêu quang cuồn cuộn từ trong hư không bay ra, ầm ầm cuốn tới Lâm Phong.

“Cửu Phượng không hổ là thượng cổ yêu thần, tu luyện yêu tộc bí pháp trăm triệu năm, thần thông quả thật không nhỏ!”

Lâm Phong thầm khen, nhưng lại không sợ, hắn vốn đã có pháp bảo lợi hại, hiện tại lại có thêm Như Ý Kim kiếm, Tiên Thiên đỉnh cấp pháp khí. Mười phần chắc chín là Cửu Phượng chuyến này uổng công.

Kim kiếm vừa chuyển, biến thành một cầu vồng màu vàng kim chém xoáy tới yêu quang rồi đến trước người Cửu Phượng. Còn từ trong Lục phủ ngũ tạng một cổ kim quang lao ra hiện thành Bát Bảo kim thân nhào tới, tám tay vươn ra bắt lấy chân thân Cửu Phượng.

Cửu Phượng kinh hãi, vội vàng mở ra hai cánh, lại thoát ra vài chục vạn dặm. Lâm Phong di chuyển đến sau lưng Cửu Phượng, cười lớn một tiếng, thi triển thần thông đem bản thể chân thân biến thành vạn trượng cao. Một cái cầu vồng tím cuốn qua, bắt lấy Cửu Phượng, hắn phấn khởi hô to phát lực đem thần điểu chín đầu trở lại nguyên hình, áp chế Nguyên Thần.

Bên kia tứ nữ dùng Thiên La tứ kiếm đấu ba Bồ Tát cùng Hình Thiên. Bởi vì là ở trong Đại La kiếm trận, tứ nữ mượn nhờ trận thức nên uy lực Thiên La kiếm đại tăng. Yêu thân Hình Thiên cùng ba Bồ Tát trước sau đều bị bắt giữ, áp chế Nguyên Thần ném ở một bên.

“Phu quân, chúng ta đã cùng Phật môn kết nhân quả, ba Bồ Tát này xử trí như thế nào?” Tứ nữ đi tới, công chúa hận nhất Quan Âm Bồ Tát , nói: “ Quan Âm Bồ Tát ba lần bốn lượt gây chuyện với vợ chồng chúng ta, nên đem nàng áp nhập vào vòng luân hồi!”

Quan Âm Bồ Tát kinh hãi, vội vàng kêu lên: “Tha cho ta!”

Lâm Phong nói: “Bọn ngươi là đệ tử cửa Phật, không ở Tây Thiên ăn chay niệm Phật, lại không duyên cớ nhiễm nhiều nhân quả, sau này đại kiếp nạn tiến đến tất sẽ hóa thành tro bụi. Ta cũng không cùng các ngươi nhiều lời, các ngươi mà lại trở lại Tây Thiên gặp A Di Đà Phật, bây giờ bản cung nhiều việc!”

Xong hắn vung tay giải cấm chế, ba Bồ Tát vội vàng tạ ơn, thân phát Phật quang trở lại Tây Thiên .

Thất công chúa bất mãn nói: “ Quan Âm Bồ Tát rất đáng giận, phu quân sao có thả nàng ta như vậy!”

Bích Nhu tiên tử cười nói: “Tỷ tỷ lại chấp nhất rồi, sau này đại kiếp nạn tiến đến, sợ là sẽ gặp phải rất nhiều kiếp nạn!”

Bích du tiên tử lại nói: “Lời này cũng không đúng, Quan Âm Bồ Tát mấy lần làm khó vợ chồng chúng ta, Lại đem môn hạ đệ tử Cực Lạc cung chúng ta bắt đi Tây phương. Đang muốn cho nàng một bài học, phu quân thực không nên thả nàng ta như vậy!”

Lâm Phong cười ha ha nói: “Không nhận ra đường lớn, trong đại kiếp cũng chỉ như con kiến hôi, chỉ có điều kiến hôi lớn hay nhỏ mà thôi. Quan Âm Bồ Tát cường hành bắt đệ tử ta đi độ Tây phương, ta như thế nào buông tha nàng. Ta đơn giản như vậy, sau này còn có rất nhiều lúc cần, hiện tại không nên bàn tới!”

Bích Vân tiên tử chỉ chỉ một bên Hình Thiên hỏi: “ Hình Thiên này thì sao?”

“Cửu Phượng và Hình Thiên này đều là một trong bảy đại yêu thần dưới Thiên Hoàng Thái Huyền. Đều có thân thể tiên thiên, ngưng tụ thành Thái Huyền chân thân. Sau này còn phải mượn Thái Huyền chân thân để đắc đạo, Cửu Phượng cùng Hình Thiên đúng là có thể gia nhập môn hạ Cực Lạc cung chúng ta!”

Lâm Phong dùng tay khẽ vẫy, lấy Chiêu Yêu phiên, hướng Hình Thiên cùng Cửu Phượng nói: “Bọn ngươi có nguyện nhập môn hạ của ta?”

Cửu Phượng cùng Hình Thiên hai mắt nhìn nhau một hồi, mắt thấy là Cực Lạc cung chúa sắc mặt bất thiện, sợ là sẽ hỏng tánh mạng, vội nói: “Nguyện theo lão sư tu hành!”

Lâm Phong lúc này mới thay một bộ khuôn mặt tươi cười, nói: “Bọn ngươi có thể nhận biết số trời, ta cũng không làm các ngươi khó xử!” Phất tay giải cấm chế cho hai người, lại nói: “ Ta từ hỗn độn đắc đạo, cai quản hỗn nguyên. Chỉ vì nhường Lão quân mới gia nhập vào luân hồi chuyển kiếp. Hôm nay đại kiếp nạn sắp đến, ta được Bàn Cổ tổ sư ban thưởng Như Ý Kim kiếm ngăn cản kiếp số, hi vọng tìm được Hỗn Nguyên thánh đạo. Bọn ngươi đều là yêu thần từ thủa Hồng hoang, đắc đạo trong hỗn độn. Biết rõ như vậy để khỏi sinh hai lòng, làm hư việc tu hành!”

Cửu Phượng cùng Hình Thiên trong nội tâm vừa mới nổi lên một điểm ý niệm trong đầu, lại nghe Lâm Phong nói như thế đều là cảm thấy có liên quan lẫn nhau. Biết Cực Lạc cung chủ có lai lịch lớn, hiện tại lại có Như Ý Kim kiếm là Tiên Thiên đỉnh cấp pháp khí, có Thánh Mẫu nương nương che chở, ai cũng không làm gì được được. Cùng hắn gây khó dễ cũng không phải là cử chỉ sáng suốt, đành phải thu tâm, khúm núm.

Lập tức Lâm Phong để cho Cửu Phượng cùng Hình Thiên về Cực Lạc cung. Còn mình cùng tứ nữ mang theo hai con gái dạo chơi địa giới, tích tu công đức, dùng chống đỡ qua được Thái Hư Huyễn cảnh khỏi tạo sát nghiệt ngập trời, sau này cắt đứt thiện niệm cho tốt.

Đúng lúc tam giới yên ổn vô sự, vợ chồng Lâm Phong mang theo con gái ra ngoài dạo chơi. Môn hạ đệ tử tất cả an ổn bổn phận, ở tại Cực Lạc cung hấp thụ Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí tinh luyện Nguyên Thần. Hầu tử cũng về Hoa Quả Sơn của hắn làm Tề Thiên đại thánh, không sợ trời không sợ đất, chính xác là tiêu dao khoái hoạt.

Môn hạ, tán tu các giáo môn đều đóng cửa động phủ chăm chỉ tu luyện pháp lực đạo hạnh. Cho dù chợt có tranh chấp, cũng chỉ là chút ít lông gà vỏ tỏi việc nhỏ, không ngại đại cục. Chỉ là dẫn đến nhiều nhân quả thôi, sau này đại kiếp nạn tới thì để nhân quả vướng thân, cuối cùng không cách nào giữ nổi mình.

Hai trăm năm sáng tối trong nháy mắt trôi qua. Lại nói ngày hôm đó, năm vợ chồng Lâm Phong cùng hai con gái một chuyến bảy người trên đường đi qua Ly Sơn, mấy tỷ muội tam Bích mấy trăm năm chưa từng gặp qua sư tôn, đều có ý trở lại Ly Sơn, Lâm Phong vui vẻ đáp ứng.

Lập tức bảy người một chuyến lên Ly Sơn, đến trước cửa cung, nhờ tiên nữ trông cửa vào thông báo. Ly Sơn lão mẫu chính là Kim tiên đắc đạo khi ban đầu của Hỗn Độn, đạo hạnh thần thông không dưới Lâm Phong. Biết rõ lai lịch Cực Lạc cung chủ, vội vàng tự mình ra đón.

Vợ chồng Lâm Phong đang trêu chọc hai đứa con gái láu lỉnh thì một đạo tường quang hạ xuống, Ly Sơn lão mẫu bước ra đón. Tam Bích tỷ muội liền bước lên phía trước bái kiến, tiến hành lễ thầy trò.

Ly Sơn lão mẫu nâng tam nữ lên, không dám nhận lễ kiến, nói: “Ta và các ngươi tình thầy trò đã hết, đừng để mọi người chê cười !”

Tam Bích tỷ muội kinh hãi đều nói: “Sao có thể như thế, tỷ muội chúng con được nhận dạy dỗ của sư phụ mà thành tựu tiên đạo, sư phự có thể nào đuổi chúng con ra khỏi sư môn!”

Ly Sơn lão mẫu thở dài: “ Ta cũng không muốn như thế, đây là số trời!”

Lâm Phong trong lòng biết rõ, cười nói: “Chỉ là một cái danh phận mà thôi, các nàng không cần để trong lòng. Sau này đại kiếp nạn đến, đều là người một nhà, không thể chấp nhất !” Trong nội tâm lại thầm nghĩ “Tam Bích tỷ muội xuất thân môn hạ Ly Sơn, tạo thành một cái dây nhân quả. Sau này đại kiếp nạn đến còn phải bảo hộ Ly Sơn này chu toàn, sau này rồi tính !”

Tam Bích tỷ muội nghe phu quân nói như thế, thì cũng không kiên trì, chỉ là trong nội tâm còn có chút nghi ngờ. Cũng không nhiều lời, lập tức theo Ly Sơn lão mẫu vào Tiên cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.