Tiếng kèn lệnh du dương tạo nên sự hòa hợp của giai điệu chiến tranh, hai vạn quân thiết kỵ Thiểm Tộc trú thủ ở hai bờ sông Ốc Nhĩ Mã đã phát hiện ra có địch quân đột kích, liền vội vàng tập hợp đại quân.
Người Thiểm Tộc đã thiện chiến mà năng lực cơ động cũng là siêu cấp cường hãn. Bọn họ vốn không có khải giáp tốt như loài người, họ chỉ có nhục thể cương mãnh được tôi luyện trong quá trình chống chọi lại đại tự nhiên để đối kháng lại với trường thương sắc bén của kẻ địch. Những vết thương kinh tâm động phách trên cơ thể của nam nhân Thiểm Tộc chính là minh chứng rõ nét nhất.
Chỉ cần trảm mã đao có thể một chém là cắt được đầu địch nhân xuống là được.
2 vạn Thiểm Tộc thiết kỵ mau chóng tập kết, sau đó dưới sự chỉ huy của hai tướng lĩnh cường mãnh, Thiểm Tộc chiến sĩ liều lĩnh dũng cảm quyết không lùi bước, chính diện công kích đám địch nhân đang từ xa lao tới. Trong tay giơ cao trảm mã đao chỉ chực đem máu địch nhân để viết lên những chiến tích huy hoàng của mình.
- Ngựa đạp thảo nguyên, dương cao thánh uy đế quốc!
Lâm Phong thét lên 1 tiếng sắc lạnh, bên dưới bạch long mã bị nhiễm chiến ý của chủ nhân rống lên một tiếng long ngâm chấn nhiếp cửu thiên, dẫn đầu xông vào trận địa tiên phong của Thiểm Tộc. Lâm Phong dùng ngân tiên chế từ da của Cửu đầu đại xà giống như giao long xuất hải, hoành tảo thiên quân, hàng ngàn chiến sĩ Thiểm Tộc đứng hàng đầu chưa kịp kêu lên một tiếng đã bị đánh bay khỏi lưng ngựa, hồn lìa khỏi xác.
Tiếng gió rít
Tiếng ngựa hí
Tiếng người gào thét.
Tiếng gào giết trộn lẫn trong tiếng ngựa hí chấn động trời đất, cả hai đạo quân cuối cùng cũng lao vào cuộc hỗn chiến. 3000 cuồng chiến sĩ đã tiến nhập hoàn toàn vào trạng thái cuồng hóa, lấp loáng nhãn thần điên cuồng khát máu dưới sự chỉ huy của Tạp Lí Tây, bám theo sau A Lỗ Thai và hàng trăm thân vệ mình trần hung hãn của y vội vàng bám gót Lâm Phong đánh thẳng vào giữa đoàn quân Thiểm Tộc thiết kỵ, một tay một kiếm chém đến máu nhuộm đỏ trời.
Tạp Lí Tây tay cầm chắc soái kỳ theo sát phía sau lĩnh chủ đại nhân. Soái kỳ của Lâm Phong đến đâu, liền quét sạch chướng ngại ở đó. Ngân sắc trường tiên dài mười mét giống như bàn tay trái tử thần thu lấy sinh mệnh của chiến binh Thiểm Tộc. Theo sát phía sau là 3000 cuồng chiến sĩ dưới sự chỉ huy của lĩnh chủ đại nhân cương ngạnh xé nát trận địa trung tâm của Thiểm Tộc thiết kỵ.
Chiến pháp của Thiểm Tộc thiết kỵ cực kỳ đơn giản, bọn họ không có cái gì là chiến trận. Cái họ dựa vào chỉ có nhiệt huyết và vũ dũng khiến cho kẻ địch lĩnh hội được sự dũng cảm của Thiểm Tộc bọn họ. Cho nên, trận địa trung tâm bị chia cắt nhưng những chiến sĩ Thiểm Tộc kiêu hãnh thiện chiến này tịnh không có chút bối rối, thậm chí lại càng kích phát thêm chiến ý điên cuồng của bọn họ, gào thét xông vào đám địch nhân dũng cảm này.
Cuộc chiến đến thời điểm này đã diễn ra tòan diện.
5 vạn tân binh đản tử(lính mới) đã bị lĩnh chủ đại nhân kích động thú huyết sôi trào, hiện giờ không còn nửa điểm khiếp sợ, dưới sự chỉ huy của Lâm Đại và Lâm Nhị cất lên bài ca tử vong, cuốn phăng đi 2 vạn Thiểm Tộc thiết kỵ trong dòng nước lũ màu vàng (quân của Lâm Phong mặc quần áo màu vàng, cờ vàng)
Chiến giáp của bọn họ là chiến giáp tốt nhất đại lục, vũ khí của họ cũng là thứ sắc bén nhất. Bọn họ giơ cao vũ khí lấp lóe hàn quang, hung hãn không sợ chết lao vào cùng với Thiểm Tộc chiến sĩ lấy mạng đổi mạng, hai mắt vằn máu đỏ rực quang mang điên cuồng liều mạng nhằm hướng địch nhân lao tới.
Không có cái gì là trận pháp tinh diệu, chỉ có một trận hình kị sĩ công kích cơ bản nhất, bọn họ chỉ biết nhằm theo theo soái kỳ của lĩnh chủ đại nhân mà lao tới, bởi nơi đó chính là bờ bên kia của thắng lợi.
Cùng Thiểm Tộc tác chiến thì không có cái gì gọi là chiến trận, chỉ có sử dụng vũ dũng của chính bản thân mình mới có thể triệt để chinh phục những chiến binh Thiểm Tộc hung hãn thiện chiến này.
Lâm Phong trên lưng ngựa tung hoành khắp nơi, bộ chiến giáp màu bạc trên người bị máu huyết nhuộm đỏ. Bạch long mã cũng đã trở thành một hồng mã, điên cuồng gầm rống đem bốn chiếc móng xích hồng hỏa diễm (đỏ lửa) dẫm đạp lên đám địch nhân nhỏ bé yếu ớt.
Lâm Phong chĩa roi lên trời, lạnh lùng quát:
- Tướng sĩ! Cầm chắc vũ khí! Cho chiến sĩ Thiểm Tộc dũng cảm được chứng kiến vũ dũng của nhân loại chúng ta, lấy máu tươi bọn cầm thú dám lăng nhục tộc nhân của Hô Lan bộ lạc này bồi thường cho tính mạng của những tộc nhân Hô Lan bộ lạc đã chết, không để lại một người, giết hết không tha!
Tiếng kèn lệnh tử vong lại một lần nữa vang lên trên đại thảo nguyên, Lâm Phong mang theo 3000 cuồng chiến sĩ tung hoành ngang dọc giữa trận địa kẻ địch, đi tới nơi nào nơi đó người ngã ngựa lăn, giống như sói lạc vào giữa bầy cừu, trường tiên vung tới đâu, nơi đó liền tan tác.
Chỉ là những chiến sĩ Thiểm Tộc này tịnh không phải là đàn cừu nhu nhược. Mặc dù bọn họ không cách nào dùng nhục thể chống cự được trường tiên trong tay Lâm Phong và những ngọn giáo dài sắc nhọn của đám cuồng chiến sĩ, nhưng bọn họ hai mắt đỏ bừng, hung hãn liều chết ào ào xông tới, dùng máu của mình nhuộm đỏ chiến bào kẻ địch.
5 vạn tân binh đản tử trên chiến trường mặc dù cũng có những kẻ sợ chết, nhưng tuyệt đối không có nhiều. Dưới sự chủ huy của tướng soái, bọn họ cắn chặt răng dùng vũ khí của mình nhằm vào người đich nhân gửi lời chào hỏi. Viễn cảnh trước mắt bọn họ lấp lánh tài phú, trong lòng bọn họ luôn hướng về vinh dự và địa vị, bọn họ thậm chí đã bắt đầu nghĩ đến ngày khải hoàn trở về trong sự hoan nghênh chào đón của con dân Khố Khắc Sâm Đạt.
Họ tưởng tượng ngày khải hoàn trở về trong vô số ánh mắt của những cô nương xinh đẹp ngưỡng mộ nhìn mình. Còn chính mình thì hào hùng hiên ngang, mặt vênh ngực ưỡn cưỡi trên lưng chiến mã bước đi trong cái nhìn say mê của các nàng.
Còn A Lỗ Thai, từ sớm đã dẫn theo mấy trăm thân vệ hướng tới đại doanh giải cứu đám tộc nhân của mình.
Mặt trời đã lặn xuống quá nửa ở đường chân trời, báo hiệu một ngày sắp kết thúc, trận chiến lúc này cũng đã tàn.
Mùi máu tanh trên đại thảo nguyên mênh mông bốc đến tận trời cao, thi thể văng vãi khắp nơi, chiến mã vô chủ hí lên bi thảm trên khắp chiến trường, bồi hồi không nỡ bỏ đi. Vô số sói hoang bị mùi máu tanh nồng hấp dẫn tới nhưng cũng chỉ vây quanh bên ngoài cách đó vài dặm không dám tiến lại gần bởi vì trong màn tinh huyết dày đặc đó có khí tức cường đại khiến chúng run sợ không dám tiến tới.
Vô số linh hồn vất vưởng khoảng không trên chiến trường bồi hồi không cam lòng rời đi. Thay lên người một bộ y phục mới sạch sẽ, Lâm Phong liền bước ra khỏi doanh trướng, mày cau lại, rút ra cây chiết phiến màu vàng vẫy ra, thanh quang quét lại, tất cả các linh hồn đó lập tức được giải thoát, mặt đầy cảm kích bay về cõi u minh.
Trên bầu trời cũng vang vọng tiếng chim ưng, bay cách rất xa mặt đất, hiển nhiên là không dám xuống
Rồng gầm một tiếng thanh cao, Bạch Long lao vào đám dã lang đằng xa, bốn vó tung bay, vô số dã lang gào khóc vội vàng trốn chạy thừa sống thiếu chết, trên bầu trời tiếng chim ưng vang lên sợ hãi rời khỏi khoảng không trên chiến trường.
Tiếng hạc vang vọng, Thụy Đức Lạp từ trên trời đáp xuống, từ tinh thần huyễn kim giới chỉ phóng ra một đội ngũ mục sư. 100 danh đạo sĩ chức nghiệp mục sư liền lập tức đi lo phụ trách chữa trị cho đám chiến sĩ bị thương sau cuộc chiến.
Còn lại những binh lính không bị thương thì đi lo dọn dẹp chiến trường. Bất luận là người phe mình hay chiến binh Thiểm Tộc, đời người không chết được 2 lần, đều được gom lại đem hỏa táng, tránh để những dũng sĩ đã hy sinh trên chiến trường ấy đến khi chết lại bị ngạ lang rỉa thịt.
Dọn dẹp xong chiến trường, đến lúc này đám chiến sĩ vừa mới bước qua cánh cửa sinh tử đó lập tức nhảy ào vào dòng nước sông Ốc Nhĩ Mã trong vắt, đem những vết máu trên người tẩy rửa sạch sẽ. Sau đó người nào người ấy nôn ọe, thổ ra một bụng nước xanh, mật vàng…
Trên sa trường tuyệt đối không thể có nửa điểm run sợ, run sợ trên chiến trường cũng chính là cái chết. Sớm trước khi xuất trận, những binh sĩ này đã được Lâm Trùng mất mười năm huấn luyện để hiểu rõ những đạo lý ấy. Hơn nữa lúc ấy bị lĩnh chủ đại nhân kích động khiến cho khí huyết sôi trào, sớm đã quên đi tử vong và sợ hãi, chỉ biết liều mạng cầm vũ khí trong tay tiêu diệt sinh mạng địch nhân.
Bây giờ chiến sự đã đi qua, lúc này hồi tưởng lại giờ phút sinh tử huyết chiến vừa rồi, không kìm được liền nôn thốc nôn tháo, hai mắt trắng nhợt, nằm dài trên mặt đất thở hồng hộc.
Trong cuộc chiến này, toàn bộ 2 vạn thiết kỵ Thiểm Tộc đã bị tiêu diệt triệt để. Người Thiểm Tộc không hổ là chiến sĩ dũng mãnh trong thiên hạ. Không một ai đầu hàng, càng không có ai lùi bước, tận cho đến khi chỉ còn lại một người cuối cùng, trước khi chết vẫn lôi một kỵ binh Khố Khắc Sâm Đạt cùng theo bồi táng, khiến cho tất cả mọi người giật mình chấn động trước huyết tính của người Thiểm Tộc, bởi vậy kị binh Khố Khắc Sâm Đạt cũng chịu tổn thất rất thảm trọng.
5 vạn kỵ binh tinh nhuệ mặc dù mặc trên người vũ khí và áo giáp tốt nhất của Khố Khắc Sâm Đạt, nhưng cũng đã chết trận đến 1 vạn người. Tuy khiến người ta có chút khó lòng chấp nhận được nhưng nếu so với con số 2 vạn Thiểm Tộc thiết kỵ thương vong, chiến tích ấy cũng đã cực kỳ huy hoàng rồi. Quốc gia nhân loại cho tới tận bây giờ cũng chưa có quân đội nào chính diện giao phong với thiết kị Thiểm Tộc mà lại có thể giành được thắng lợi.
Chứ chưa nói đến tỷ lệ 1 mạng đổi 2 mạng, giết sạch 2 vạn quân thiết kỵ Thiểm Tộc.
Dù là 30 năm trước ở trường huyết chiến bên ngòai thành Bố Đạt Luân Bảo, dù Lâm Khiếu Thiên thành công gây thiệt hại nghiêm trọng cho Thiểm Tộc thiết kỵ nhưng thương vong cũng là lấy 1 đổi 1, 10 vạn quân của Bỉ Mông vương quốc cũng gần như bị tiêu diệt hoàn toàn.
Hiện giờ Khố Khắc Sâm Đạt dùng một đội kỵ binh mới được thành lập đã tiêu diệt được 2 vạn Thiểm Tộc thiết kỵ, cố nhiên là nhờ chiếm ưu thế tuyệt đối về quân số, nhưng quan trọng nhất chính là Khố Khắc Sâm Đạt lúc này đang sở hữu lượng vũ khí và áo giáp hoàn mỹ nhất trên đại lục. Đương nhiên vị chủ soái tung hoành vô địch trên sa trường Lâm Phong này cũng tuyệt đối không thể xem thường.
Chính là Lâm Phong chỉ huy dẫn dắt 3000 cuồng chiến sĩ làm rối loạn trận địa của thiết kỵ Thiểm Tộc, cũng chính là Lâm Phong tung hoành vô địch khơi dậy dũng khí liều chết sát địch của đám tân binh đản tử …
Cho nên, Lâm Phong vị chủ tướng này công lao tuyệt đối không thể xem nhẹ, chủ soái chính thực là linh hồn của toàn quân.
3000 cuồng chiến sĩ hoàn toàn không có thương vong. Trang bị cho 3000 thiết huyết thân vệ và cuồng chiến sĩ đều là kim loại cực kỳ tinh thuần chế tạo thành chiến giáp. Loại chiến giáp này do thuần tinh kim chế tạo dày đến 5cm, bọc kín toàn thân, do ải nhân đại sư thiết kế chế tạo. Khi mặc thì chỉ ở những chỗ tương ứng bên trong mới đặt cơ quan, để dễ dàng cởi bỏ khỏi cơ thể,hoàn toàn là một lớp chiến lũy bằng thép, bất khả xâm phạm.
Trảm mã đao của người Thiểm Tộc dù là sắc bén nhưng cũng tuyệt không có khả năng chém thủng được khối tinh kim dày 5 cm.
Chỉ là loại chiến giáp này nặng đến 200 kg, sức nặng quá sức kinh khủng. Ngoại trừ thực lực cường hãn của 3000 thiết huyết thân vệ và đám cuồng chiến sĩ trời sinh mạnh mẽ vô cùng ra, căn bản không ai có thể mặc bộ giáp đó mà đi lại, chứ đừng nói đến giết địch trên sa trường.