Tại đọa lạc sâm lâm,bẩy ngày trôi qua vẫn không thấy đám người Tạp Lạp Kì quay lại,Lâm Phong chẳng thể ngồi yên.Lúc trước hạn định gặp nhau tại dọa lạc sâm lâm,giờ đã qua bẩy ngày không thấy bóng đám người Tạp Lạp Kì đâu,không chỉ mình Lâm Phong bất an,vị tinh linh nữ vương cũng nóng ruột,trong đám người đi truy sát Hồng Đính Hạc Vương cùng Xích Diễm Lĩnh Chủ có cả con trai ả,liền muốn đi tìm ngay.
Chỉ là vị lĩnh chủ thực lực thâm sâu khó lường lại không chút nóng vội, ả cũng đâu thể viết rõ lên mặt phải không nào,đành phải ngồi cạnh hỏi thăm sự tình Lâm Phong.Lâm Phong ngoài mặt thanh thản,trong lòng lại đầy lo lắng.Đến ngày thứ tám không thể ngồi yên đành cùng Cáp Mô chia ra đi tới chỗ Hồng Đính Hạc Vương cùng Xích Diễm Lĩnh Chủ tìm Tạp Lạp Kì mấy người.Sau khi rời đọa lạc sâm lâm Cáp Mô đi đên sòng huyệt Hồng Đính Hạc Vương còn Lâm Phong biến thành kim quang tới sào huyệt Xích Diễm Lĩnh Chủ tìm kiếm.
Hỏa diễm cốc cùng hỏa diễm sơn hai địa phương,hỏa diễm sơn nằm phía nam,hỏa diễm cốc lại ở phía tây bắc cách đọa lạc sâm lâm của ám tinh linh hơn ba nghìn mét,Lâm Phong chỉ mất vài giờ tới nơi.Hỏa diễm cốc khác với hỏa diễm sơn ở chỗ hỏa diễm cốc là sản phẩm của chúng thần đại chiến.Năm xưa Thanh Huyền lão đạo phát động địa hỏa chi tinh tại cửa thâm uyên thế giới đồng thời nguyên tố ba động cũng tới thâm uyên thế giới tạo ra hỏa diễm cốc.
Chỉ là hỏa diễm cốc so với hỏa diễm sâm lâm thật quá nhỏ bé.Cửa cốc chỉ có một tiểu địa hỏa chi tinh chu vi có vài chục mét,đia hỏa lại không phun ra ngoài,với thực lực đám người Tạp Lạp Kì thực khôn có chút trở ngại.Xa xa Lâm Phong nhìn thấy một tiểu cốc giữa trời lộ rõ hỏa quang.Kì quái là Tạp Lạp Kì bẩy người trên hai cự hạc đang công kích một bạch mã,khiến Lâm Phong tưởng nhìn lầm,không đi truy sát Xích Diễm Lĩnh Chủ đám thánh cấp này lại ở đây chơi với một con ngựa vậy?.Dù sao nhìn chúng nhân vô sự,Lâm Phong cũng có chút yên tâm.
Cẩn thận nhìn bạch mã,không khỏi xưng kì,chỉ thấy bạch mã này so với chiến mã phổ thông còn to hơn nhiều,thân mình dài toàn thân trắng bạch,bốn chân như bốn ngọn hỏa diễm,di chuyển nhanh như thiểm điện, vó ngựa đá ngược lại,uy lực đủ chấn lùi Ngải Lâm Uy.Lâm Phong sung sướng đi tới,đây....sao có loại chiến mã cường hãn thế này?.Đại lực chiến thần là gì?.Công kích vật lý của đại lực chiến thần đứng đầu thiên hạ,mặc dù đám người Ngải Lâm Uy Na đấu khí rất bình thường,nhưng nếu luận bàn thực lực ngoài Lâm Phong ra tuyệt đối không dưới ai,hiện tại lại bị một bạch mã đẩy lùi,thực khiến Lâm Phong đại khai nhãn giới.
Càng nhìn càng thấy kì quái,bạch mã này lại không có chút công kích ma pháp,lại có thể khiến hai băng sương cự hạc không thể phát huy chút lực lượng nào.Tứ đại hoàng kim gia tộc công kích vật lý tuy cường hãn tuy nhiên chủ yếu vẫn là ma pháp công kích,hiện tại ma pháp công kích không chút hiệu quả,hai băng sương cự hạc chỉ phát ra chiến lực rất hữu hạn.Tạp Lạp Kì lão đầu này lại càng là phế vật,chỉ đứng ngoài xem,sáu vị đại lực chiến thần cùng bạch mã ngạnh đấu mà cũng không chiếm nổi chút tiện nghi,chỉ miễn cưỡng cân bằng.Cái khiến Lâm Phong ngạc nhiên nhất là Tạp Lạp Kì lão đầu bố trí ma pháp cấp mười hai cấm ma lĩnh vực,chẳng lẽ bạch mã này biết cả ma pháp công kích?
Mang theo một đống nghi vấn Lâm Phong thu hồi độn quang hạ xuống cạnh Tạp Lạp Kì đang đứng quan chiến hỏi “bạch mã này từ đâu ra,sao có năng lực công kích vật lý cường hãn vậy?”.Tạp Lạp Kì nhìn thấy Lâm Phong thở phào nói “hôm kia sau khi chúng ta sát tử Xích Diễm Lĩnh Chủ xong,bạch mã này không biết từ đâu ra,chúng ta không đề phòng để nó đạp vỡ đầu ám tinh linh vương tử,sáu vị đại lực đánh suốt hai ngày vẫn không thu thập được nó”.
“Cái gì”Lâm Phong thất thanh kêu “Phí Nhĩ Phổ La đã chết?”.Tạp Lạp Kì cười khổ chỉ tay về phía xa.Lâm Phong nhanh chóng nhận ra đầu vị anh tuấn tinh linh vương tử đã thành quả dưa thối,thi thể ở cách đấy không xa,thực không biết nên cười hay khóc,chín vị thánh cấp bên cạnh trơ mắt nhìn để vị ám tinh linh vương tử này bị một con ngựa đạp chết,cái chuyện cười này lớn đây,có ma nó tin nổi.Lâm Phong còn không tin nổi,ám tinh linh nữ vương chắc chắc khẳng định hắn mưu sát con trai ả. “Tiểu tử này chẳng được việc gì!”Lâm Phong lắc mạnh đầu nói “ám tinh linh vương tử đã chết,đám ám tinh linh chắc chắn liều mạng với bọn ta! ”.Tạp Lạp Kì mặt như miếng lương khô nói “ai biết được bạch mã này lại lợi hại thế,động tác lại quá nhanh,tốc độ chạy nhanh như băng sương cự hạc phi hành,chúng ta không kịp phản ứng,Phí Nhĩ Phổ La tiểu quỷ xui xẻo đó liền bị bạch mã đá một cái đầu đã thành quả dưa thối!”
Lâm Phong cười khổ nói “Giờ nói cũng quá muộn,ta sợ đám ám tinh linh đấy tìm chúng ta liều mạng,nhưng hắn bị một con ngựa đá chết trước mắt chín vị thánh cấp ta cũng không còn mặt mũi quay lại,mà sao ngài lại hạ cấm ma lĩnh vực,chẳng lẽ con bạch mã kia có ma pháp công kích?”. Tạp Lạp Kì u sầu nói “ai bảo là không,bạch mã năng lực ma pháp công kích còn hơn Thụy Đức Lạp,nếu chỉ bàn luận năng lực ma pháp bạch mã này không dưới ta,hơn nữa còn miễn dịch ma pháp công kích,vật lý công kích càng cường mãnh lạ thường,nếu ta không nhầm,bạch mã này là long mã trong truyền thuyết.Lâm Phong hỏi “Long mã là sao?”
Tạp Lạp Kì nói “theo tương truyền long mã là tọa kị của long thần,theo sách cổ long mã toàn thân trắng như tuyết,bốn vó sinh ra lửa,cao lớn hơn nhiều lần so với chiến mã phổ thông,phù hợp với hình dáng bạch mã kia,nếu quả bạch mã kia là long mã trong truyền thuyết,sao có thể không cường hãn!".Lâm Phong ngạc nhiên hỏi “Long mã vậy là rồng hay là ngựa”càng lúc càng hứng thú.Tạp Lạp Kì nói “Là rồng,long mã là tọa kị của long thần,tư nhiên phải là rồng,nghe nói long mã là bạch long biến thành,bạch mã này phù hợp các đặc tính,vật lý chiến đầu cường mãnh hơn đại lực chiến thần,ma pháp thì hoàn toàn miễn dịch.Thần thú còn không khủng bố bằng.
Lâm Phong ngẩng đầu lên nhìn,thấy Bạch Long tiến lui như gió tung hoành trên không trung,thực là uy phong bát diện,bất quá bạch mã với sự bao vây của sáu người Ngải Lâm Uy Na giận giữ phi thường,một âm thanh phẫn nộ vang lên,bốn vó như hỏa diễm nhất thời tiền đạp hậu đoán,khiến Ngải Lâm Uy Na sáu người không dám tới gần.“Nếu đây là tọa kị long thần, bạch long sao lại tiến vào thâm uyên thế giới?”Lâm Phong lắc nhẹ đầu.Hai vị băng sương cự hạc cũng chỉ đứng ngoài hứng gió thu.Lâm Phong hai mắt sáng lên noi “Ta công nhận đây là Bạch Long,may mắn là ta cũng chưa có tọa kị!”.Tạp Lạp Kì há mồm ra,nghẹn đến nửa ngày trời,đành nói “ngài không thể,bạch mã long là thánh vật,chưa nói trước kia là tọa kị của long thần,tính khí lại nóng như lửa,thực lực lại không dưới Long Hoàng,sao có thể bị thu phục dễ dàng,mỗi cường giả đều có tôn nghiêm a!”
Lâm Phong cười nói “Trước kia ta cũng tin đạo lý đó,hiện tại thì chưa chắc!”.Tạp Lạp Kì không hiểu hỏi “Là sao?”.Lâm Phong nói “Ta lúc tới hắc thủy chiểu trạch đã thu phục Cáp Mô,ai nói thần thú không bị thu phục,tên lưu manh Cáp Mô thấy tình hình không tốt lập tức van lậy xin tha,chỉ là tên Cáp Mô này còn biết điều hơn biên bức cùng đọa lạc thiên sứ kia!”.Tạp Lạp Kì nghe thế liền ngớ ra hiển nhiên sự tình này ngoài tiên liệu lão.Ngơ ngẩn nửa ngày trời cuối cùng lắc đầu hỏi “Đọa lạc thiên sứ là sao?”. Lâm Phong cười nói “cũng có một ít,thâm uyên thế giới tối cường giả Minh Hoàng một vạn năm trước là vị chủ thần mười sáu cánh chạy trốn khỏi chúng thần đại chiến tới thâm uyên thế giới,thần tộc đời đời truy sát tà ác sinh vật,vị điểu nhân này lại triệu hồi không ít vu yêu cốt cùng bất tử vu yêu đánh với ta,quang minh thần mà biết chắc thổ ba lít máu nằm liệt giường vài ngày!”
“không phải là chủ thần chứ?,Úc,thiệt nột,thế có quá hoang đường không?”.Tạp Lạp Kì lão già hét lên,hai mắt trợn trừng như muốn nổ tung,thần thú lạy lục xin tha khiến lão không tưởng tượng nổi,vị Minh Hoàng đó lại là Thần Tộc chủ thần mười sáu cánh,càng khiến lão ngây ngốc. Sáu vị đại lực chiến thần với Bạch Mã tựa như không biết mệt là gì,hai ngày liên tục đánh nhau với bạch mã bên trong tâm cũng không xuất hiện chút tình cảm,lúc này vừa nhìn thấy Lâm Phong,Ngải Lâm Uy Na không ngờ tự nhiên thở phào.Thụy Đức Lạp cùng Mã Lệ Kiều lại là mệt không bay nổi nữa,biến thành hình người rời khỏi trận chiến,hít vài hơi dài rồi chạy lại,Thụy Đức Lạp khổ sở nói “thiên nột,Thiên Hạc Nữ Thần tại thượng,sao có loại bạch mã bất tử biến thái thế này,chắc chắn là Bạch Long Mã trong truyền thuyết,ta dám khẳng định!”.
Lâm Phong nói “Không thèm quan tâm nó có phải Bạch Long Mã không,bạch mã này ta rất thích,rất hợp làm tọa kị của ta!”,Thụy Đức Lạp không chút phản đối gật đầu nói “Nếu vậy rất tốt,với thực lực lĩnh chủ đại nhân,long hoàng còn phải nể mặt ngài vài phần,hơn nữa ngài cũng chưa có tọa kị,chỉ là tính tình Bạch Long Mã quá cường liệt,chỉ sợ khó thu phục!”.Bạch Long Mã đâu phải tọa kị Thiên Hạc Nữ Thần hắn chẳng thèm quản nhiều.Mã Lệ Kiều đương nhiên không nói gì.Lâm Phong kể lại chuyện thu phục Cáp Mô hai vợ chồng Băng Sương Cự Hạc giống bộ dạng Tạp Lạp Kì đều là ngây ngốc nghe.
Một lúc sau,Lâm Phong để sáu vị mĩ nữ chiến thần lùi lại,chỉ thấy Bạch Long Mã hí vang,một bóng trắng chớp động,một bóng trắng tốc độ cực nhanh lao thẳng về phía Lâm Phong,hai đốm hỏa diễm giơ cao nhằm đầu Lâm Phong đạp xuống.Lâm Phong thân hình lui lại tránh khỏi vó ngựa bạch mã,trúc côn xuất ra nhằm đầu Bạch Long Mã đánh xuống,Bạch Long Mã thống khổ hí lên,thân hình lùi lại,hai chân trước liền tạo thế lôi đình vạn quân,một lần nữa lao tới Lâm Phong.
Lâm Phong cười dài “súc sanh nhà ngươi,thật không biết tốt xấu!”Không thèm lùi lại,trúc côn gia tăng lực đạo đánh xuống đầu bạch mã.Bạch mã hí lên thảm thiết,lảo đảo lùi lại vài chục mét,gắng gượng khỏi ngã,hai mắt phát ra nộ hỏa đùng đùng,hung ác nhìn Lâm Phong,do dự xem có nên chạy trốn không.Lâm Phong cười nói “súc sinh này khả năng đề kháng hơn hẳn đọa lạc sinh vật!”,biến thân trước Bạch Mã Long,trúc côn nhắm vào đầu bạch mã,Bạch Long Mã cảm giác linh hồn như rơi vào giữa u minh khổ hải,linh hồn thống khổ gào rống.