Lâm Phong hứng thú nhìn biểu tình hốt hoảng trên mặt của tinh linh nữ vương cùng hai vị hắc bào pháp sư, đôi mắt sắc bén ẩn chứa khí thế bức nhân khiến Bích La Phù ba người cảm giác như bị lột sạch quần áo đứng trước hắn, tim đập mạnh không ngừng. Lão đầu tử Tạp Lạp Kì lại nhắm mắt, bộ dạng rất là cao thâm.
Thụy Đức Lạp tên thái hạc này cặp tặc nhãn loạn chuyển trên người ám tinh linh thị nữ như hồ điệp xuyên hoa, dù không có nửa phần nhan sắc, chỉ thấy Mã Lệ Kì bất mãn, ngọc thủ luồn qua bàn nhằm đùi non tên sắc hạc véo vài cái, Thụy Đức Lạp đau đớn muốn nhẩy lên. Lâm Phong nhìn qua, Thụy Đức Lạp vội vàng vẫy vẫy tay cười nói : “Không có gì, không có gì”. Mã Lệ Kiều măt tức thì ửng hồng.
Bích La Phù cuối cùng định thần nói : “Không biết tôn quý lĩnh chủ đại nhân cần gì?”. Lâm Phong cười nói : “Bích La Phù nữ vương bệ hạ,ám tinh linh tộc thực lực cường đại, nhưng đám thần thú cường đại đó còn vượt trội hơn, kể cả đám ma long tộc, đừng nói với ta nàng không muốn đám người đó nhanh gặp mông ni đại thần, tương tự đám thần thú đó rất muốn nhị vị thánh cấp đại sư sớm gặp mông ni đại thần, nàng cũng phải bỏ chút gì mua mạng đám thần thú chứ?”.
Lời vừa xuất ra, hai vị hắc bào pháp sư bên cạnh Bích La Phù ma lực cấp kì ba động, đám tinh linh hộ vệ đồng thời giận giữ trừng trừng. Bích La Phù sắc mặt không chuyển,không chút lộ vẻ bất mãn nói : “Tôn quý lĩnh chủ đại nhân, đây là tinh linh vương thành”. Thụy Đức Lạp cười cười nói : “Tinh linh thành thì sao, bọn ta muốn đến là đến, muốn đi là đi”.
Không khí liền khẩn trương, tức thì kiếm bạt cung giương, chỉ cần chút lửa là chiến hỏa bùng lên.Thủ lĩnh hai bên lại không chút để ý, Bích La Phù không nhìn Thụy Đức Lạp,hướng tới Lâm Phong nói “Bằng hữu của Lâm Phong đại nhân tính khí thật không tốt”.“Sao tính khí bằng hữu này lại không tốt?” Lâm Phong nâng chén nói “Bất quá,nếu Bích La Phù không nguyện ý đàm thoại sinh ý, ta nghĩ U đế hoặc Minh Hoàng rất nguyện ý làm bạn với bọn ta,tin chắc họ cũng hi vọng nữ vương cùng hai vị bên cạnh sớm gặp mông ni đại thần”.
Bích La Phù nghe vậy, không chút biến sắc, lạnh lùng nói : “Các hạ hiện uy hiếp bọn ta?”. Hai vị hắc bào pháp sư hai mắt chăm chú nhìn Lâm Phong, đám hộ vệ liền tuốt vũ khí, đôi mắt gườm gườm nhìn qua.Lâm Phong cười cười nói : “Nữ vương điện hạ phải tin ta thực không có ý đó”. Sắc mặt đột nhiên lạnh lẽo, hồng sắc dịch tửu từ trong chén bắn ra như mưa, toàn bộ bắn về hắc bào pháp sư bên tả Bích La Phù, một âm thanh vang lên vị pháp sư từ từ hạ xuống. Một đạo lam sắc hỏa diễm chợt phát ra, “Phốc” âm thanh liên tục nổi lên,đám thị vệ bên trong liền ngã quá nửa.Lâm Phong lạnh nhạt nói : “Đám hộ vệ nữ vương điện hạ thật quá vô lễ, ta thay nữ vương dạy chúng bài học,nữ vương có ý kiến gì không?”.
Bích La Phù sắc mặt đại biến,hấp tấp niết tử sắc giới chỉ trên tay trái.Lâm Phong dụng thủ nhất chỉ, thái cực đồ bay lên trên đầu, hắc bạch nhị khí xoắn lại, bao trùm cả phòng, một đạo huyết quang long lanh phát ra dưới hắc bạch nhị khí liền tiêu biến. Một đại khô lâu chiến sĩ từ trong không trung vừa hiện ra, Lâm Phong giơ tay một đạo thanh quang phóng tới, khô lâu chiến sĩ không kịp kêu đã hóa thành cốt phấn bay mất.Bích La Phù đại kinh tức thì cử động,chợt thấy ma lực toàn bộ bị áp chế,một chút không đề khởi, không khỏi cả kinh thất sắc : “Đây là lĩnh vực gì?”.Hai vị ma pháp sư không ngừng run sợ. Đám hộ vệ vẫn ngây ngốc đứng im.
Thụy Đức Lạp thuận mồm nói bừa “Đây là chung cực cấm ma lĩnh vực,khuyên các vị vui vẻ ngồi xuống, vọng tưởng khiêu chiến với lĩnh chủ đại nhân thực không tốt”. Bích La Phù mặt trắng bệch như người chết, nhìn thái cực đồ lưu chuyển trên đầu, hồi lâu vẫn chưa tỉnh lại : “Sau thánh giai có khả năng triệu hồi chung cực cấm ma lĩnh vực? Sao ta thực chưa từng nghe qua?”.
Bích La Phù nghi hoặc,nửa tin nửa không, tiểu hài chưa đủ lông này đã vượt qua thánh cấp? Nhưng không thể thế, tuyệt đối không có khả năng, nhân loại đột phá thánh cấp, lại còn lập tức phát ra cấm chú, thần thú còn không có khả năng đó.Bích La Phù ý niệm chuyển động, cuối cùng khuôn mặt lại hiện nụ cười yêu mị, như chưa có chuyện gì xẩy ra đối diện Lâm Phong ngồi xuống. Độc hệ hắc bào pháp sư bị Lâm Phong chấn thương cùng tử linh pháp sư liền đứng sau Bích La Phù.
“Hiện tại tiếp tục đàm luận chứ?” Lâm Phong cười nhẹ nói. Bích La Phù nữ vương cũng cười nhẹ nói : “Thực lực cường hãn của ngài khiến ta chấn kinh,ám tinh linh chúng ta rất vui được làm bạn cùng ngài”. Nữ vương không phải đồ ngu,lúc trước đã sai,tự nhiên không thể làm bừa, lập tức bất động thanh sắc thu hẹp cự ly song phương. Quyền hành lợi hại, nếu quả tiểu hài không biết nông sâu này chạy sang bên đối phương,sợ rằng ám linh linh tộc suy yếu rồi trở thành nô lệ ma long tộc hay thế lực khác,sau này ám tinh linh tộc còn thể đứng dậy nổi sao,hiện tại bất luận thế nào cũng không thể cùng đám người không rõ nguồn gốc này tranh chấp. Ngừng lại chút Bích La Phù tiếp tục nói “Xin hỏi lãnh chúa đại nhân giá bao nhiêu”.
Lâm Phong cười nói “Giá ư! Không ngờ các vị lại sớm muốn gặp mông ni đại thần vậy.U Đế cùng minh hoàng với cả ma long tộc.như U Đế chẳng hạn,giá mạng U Đế tính sao đây. Yêu cầu ta cũng không thái quá, nếu quả không có kim tệ, ta với cực phẩm ma pháp nguyên liệu cũng rất hứng thú”. Đám ám tinh linh lặng lẽ nhìn nhau, yêu cầu Lâm Phong thực không quá đáng, bỏ tiền mua mạng, chuyện rất hiển nhiên, chỉ là giá cái mạng nhỏ này không dễ nói,U Đế cùng Minh Hoàng tại thâm uyên thế giới này là hai tối cường đại lĩnh chủ,mạng sống bộ tộc họ giá bao nhiêu,căn bản không thể tính toán. Quan trọng nhất là thâm uyên thế giới rất ít hoàng kim,càng không có một hệ thống xã hội thống nhất, kim tệ là gì họ cũng không biết. Nếu mua tiểu mệnh U Đế, phải trả bao nhiêu,họ càng không biết.
Tuy bị đám người bên trên áp bức, ám tinh linh dù sao vẫn còn có chút tự do,tuy vậy vẫn có không ít kẻ thèm thuồng muốn biến ám tinh linh tộc thành nô lệ.Ở thâm uyên thế giới này cường giả là chí tôn, siêu cấp ma thú hay cả thần thú đều không như thản tang đại lục độc lai độc vãng, tất cả đều phân chia thành các thế lực.Một thế lực không thể trở thành nô lệ của đám cường giả đó, Bích La Phù đương nhiên đâu thể chấp nhận hậu quả nghiêm trọng ấy.Giả như đám người chèn ép ám tinh linh toàn bộ bị loại bỏ, sau này thâm uyên thế giới chính là thế giới ám tinh linh, khoản tiền mua mạng đó thực cũng đáng.
Bích La Phù nói : “Lãnh chúa đại nhân nói về kim tệ ta thực không rõ,thâm uyên đại lục rất hiếm hoàng kim,nếu ngài muốn ma pháp nguyên liệu ám tinh linh chúng tôi có chút ít,hi vọng khiến ngài mãn ý”.Lâm Phong cười nói : “Chỉ cần đủ khả năng mong ngài mau ra lệnh!”. Bích La Phù gọi một thị vị phân phó, thị vệ tuân mệnh quay ra. Ám tinh linh tộc truyền thống kinh yếu sợ mạnh,đứng ở góc độ khác mà nói,đấy lại chính là đạo sinh tồn cơ bản.Không lâu sau, đám thị vệ mang vài chiếc hộp vuông lên.Bích La Phù ra hiệu thị vệ mở các hộp,bên trong chứa một số cực phẩm ma tinh cùng ma pháp bảo thạch, một vài ma pháp trượng cùng ma pháp kiếm,những thứ này đều là trung thượng phẩm,chỉ là so với tiểu mệnh thần thú thì còn cách một vạn tám nghìn dặm.Lâm Phong không thèm để ý, bất mãn nói : “Bích La Phù bệ hạ mang mấy thứ bố thí cho ăn mày ra,không định mua mạng thần thú sao?”.
Tạp Lạp Kì cũng nói “Mấy thứ này không tệ, nhưng không xứng với cái đầu thần thú, nếu nữ vương không xuất chút thành tâm, chúng ta cũng không cần đàm luận thêm”.Thụy Đức Lạp liền khoa trương “Ở khố khắc sâm đạt, thi thể siêu cấp ma thú cùng thần thú chất thành núi, trân châu cùng ma tinh siêu cấp ma thú đựng đầy các rỏ,ma lực chi nguyên với sanh mệnh chi nguyên không đủ bình mà chứa,mấy thứ rác rưởi này chúng ta không thèm”.
Đám tinh linh nghe đến ngây ngốc. Có quá khoa trương không thế? Nhìn mặt Thụy Đức Lạp lại rất là lương thiện với đứng đắn,sao có thể giả. Hơn nữa vừa chứng kiến thực lực lĩnh chủ đại nhân,không khỏi tin vài phần.Bích La Phù cười nói “Đây là toàn bộ trang bị ma pháp cực phẩm, ám tinh linh chúng tôi chỉ có vậy, lĩnh chủ đại nhân gia sản to lớn, nếu không thích mấy thứ này, ta cũng có vài thứ thu thập, nếu lãnh chúa đại nhân vẫn không vừa ý, ám tinh linh bộ lạc thực đành chịu”. Liền nói thị vệ mang vài thứ ra.
Cũng có vài khối ma tinh của ma thú siêu cấp cùng long châu của ma long, cuối cùng là một hộp gỗ hình vuông lớn là một kim loại phát tráng lệ kì dị, bên ngoài điểm điểm thần quang chớp lóe xuyên suốt qua, tán phát ngân sắc như ánh sáng các vì sao, bên trong lại giống như vũ trụ mênh mông, mọi người nhìn đến hoa mắt. “Cái gì vậy?” Lâm Phong vung tay, khối vật liệu như kim loại lại không giống kim loại to bằng đầu hắn liền bay về chưởng tâm. Tạp Lạp Kì mãnh liệt mở to mắt nói : “Là tinh thần huyền kim”. Bích La Phù nói : “Chính là tinh thần huyễn kim, tôn quý lãnh chủ đại nhân, ám tinh linh thành ý xuất ra đủ, tinh thần huyễn kim thế nào ngài quá rõ, ám tinh linh bộ tộc đã xuất ra thành ý, lĩnh chủ đại nhân người thấy sao?”.