Dãy phòng trọ mà thằng Quý và Thiên Hùng đang ở là cùng một chủ. Chị Mai có chồng là kỹ sư xây dựng, chị ta hằng ngày không đi làm, chỉ chờ tới tháng thu tiền phòng mà sống thôi.
Thằng Quý dắt Thiên Hùng qua lúc chị Mai đang nằm coi phim truyền hình. Thấy hai đứa lấp ló ngay cửa, chị nặng nhọc trở mình ngồi dậy. Chị Mai hiện nay đã có bầu tám tháng rồi, mỗi cử chỉ hành đồng đều nặng nề vô cùng.- Hai đứa tìm chị có chuyện gì không? – Chị mỉm cười. – Chưa tới tháng đóng tiền nhà mà.- Dạ, không phải tiền nhà. Tụi em tới đây là nhờ chị giúp một chuyện. – Thằng Quý cười hề hề đi vào phòng. – Số là anh Hùng đây vừa gia nhập ‘võ lâm’. Ảnh gia nhập Trường Sinh trang và chọn nghề đạo tặc. Nhờ có tay thỏ của Dạ Thố Vương mà chỉ số may mắn của ảnh lên tới 100 lận. Bây giờ xác suất trộm đồ của ảnh là bách phát bách trúng đó nha.Nghe thằng Quý kể lể, chị Mai không có phản ứng gì nhiều ngoài việc nhướng mày lên. Coi bộ chị vẫn chưa kết luận thằng Quý khùng, mà vẫn kiên nhẫn chờ nghe thêm một đoạn nữa.- Chị biết đó, y sư và đạo tặc đều có điểm yếu chung là chỉ số tấn công không cao. Tuy ảnh có áo giáp hoàng kim cấp sáu mươi, nhưng dùng dao găm chém chỉ số phòng thủ hai mươi sáu như em thì lấy chưa tới ba mươi đơn vị máu. Nếu cứ để ảnh như vầy, sẽ phí phạm tay nghề đạo tặc bách phát bách trúng cuả mình. Chị nghĩ coi, dù bất kỳ boss loại gì, chỉ cần đồng đội đánh tuột được nửa máu, ảnh đều sẽ chôm được báu vật tối cao của quest đó ...Thằng Quý nói nửa chừng rồi lấp lửng khiến cho chị Mai phải gãi cằm suy tư.- Tóm lại, hai đứa muốn lập đội chứ gì?Thằng Quý nghe được mỉm cười, gật đầu như giã tỏi. - Vậy gia nhập Tứ Hải bang của chị đi.- Có một lời của Kinh Diễm Phi Tuyết bang chủ thì tụi em còn mong gì hơn. Anh Hùng và Coffe đại sư xin vô cùng đa tạ Tứ Hải bang chủ.Trong lúc thằng Quý đang diễn tuồng Võ Lâm cuả mình thì Thiên Hùng kinh ngạc nhìn bà chủ nhà trọ. Bà chị nội trợ này thì ra lại là một cao thủ võ lâm ẩn dật.
^_^
Khi Thiên Hùng và thằng Quý quay về phòng thì đã nhận được tin nhắn mời gia nhập Tứ Hải bang.
[Nhóm] Coffe đại sư: “Tứ Hải bang là bang phái lớn nhất ở Thịnh Thế thành. Kinh Diễm Phi Tuyết bang chủ là cao thủ đứng hàng thứ năm của server Lê quốc.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Anh không ngờ chị Mai cũng chơi GO.”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Xời ơi, thời nay bất cứ ai cũng chơi GO. Không game này thì cũng game khác. Anh bây giờ mới phát hiện thì xưa rồi.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Vậy gia nhập bang hội thì có ưu điểm gì? Có khác gì với gia nhập môn phái?”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Gia nhập môn phái thì giống như mình chọn trường mà học. Còn gia nhập bang hội chính là xin việc vào một công ty. Trong công ty thì có nhiều vị trí thư ký hay nhân viên. Một bang hội thì cũng giống như vậy, luôn thu nạp nhiều loại chức nghiệp. Ngoài quest cá nhân, thì có những quest yêu cầu phải có đội nhóm mới làm được. Gia nhập bang hội chúng ta có thể chọn ra đồng đội trong bang để cùng làm nhiệm vụ, tiện lợi vô cùng. Hơn nữa chức nghiệp của anh không thích hợp đi một mình mà nên có đồng đội hỗ trợ. Họ tấn công còn anh phòng thủ, hồi sức, kiêm chôm đồ.”
Sau khi chấp nhận lời mời của Kinh Diễm Phi Tuyết thì họ có được tuỳ chọn vào đại sảnh đường của Tứ Hải bang. Đó là một căn phòng đã có tụ tập rất nhiều người và chat box bang hội đang đưa tin chào đón hai người mới gia nhập.
[Bang] Kinh Diễm Phi Tuyết: “Chào mừng hai tiểu đệ gia nhập Tứ Hải bang của lão tỷ.”
[Bang] Tiêu Dao Du Hí: “Chào mừng hai vị huynh đài.”
[Bang] Lục Hợp Vô Song: “Chào Anh Hùng ca, Coffe ca.”
[Bang] Milaaivay: "Ciao!"
[Bang] Tiểu Anh muội muội: “Chào nhị vị đại huynh.”
[Bang] Khiêm: "Chào bạn!"
[Bang] Thiên Tửu Bất Tuý: “Nhậu đê ... nhậu đê ... ăn mừng bằng hữu mới.”
[Bang] Tiểu Anh muội muội: “Tuý huynh lúc nào cũng chỉ biết nhậu thôi >o<”
[Bang] Thiên Tửu Bất Tuý: “Ta còn biết chào mừng nữa mà. ^_^”
[Bang] Não tàn sĩ sư: “Chẳng qua cũng chỉ kiếm cớ đi nhậu.”
...
Mọi người bắt đầu ẫm ĩ với nhau, vô cùng thân thiết và vui vẻ. Thiên Hùng có cảm giác như mình vừa gặp lại đám bạn cùng trường, lúc nào cũng nhí nhố, tếu táo và nhao nhao ồn ào như thế này. Hắn cũng bị ảnh hưởng, phấn khởi tự giới thiệu và bắt đầu làm quen với mọi người. Thiên Hùng không biết, thì ra cùng một lúc mình có thể kết giao được nhiều bạn đến vậy.
Nghi thức gia nhập bang, ngoại trừ phải nuôi đại boss để tăng điểm cống hiến, thì nhận được nhiều event bang hội hơn. Có rất nhiều nhiệm vụ từ đơn giản đến phức tạp cho người chơi kiếm tiền và tăng điểm kinh nghiệm. Thiên Hùng lần lượt chọn vào quest dành cho lever thấp nhất để bắt đầu.
Hai vợ chồng Thái Hoàng Kim giận nhau, hắn phải đi hoà giải bọn họ. Thật là một nhiệm vù điên khùng! Thiên Hùng lần lượt chạy từ kỷ viện ở thành tây đến Thái phủ ở thành đông để chuyển lời của bọn họ cho đối phương. Năm bảy lượt như vậy thì mới hoàn thành quest, lấy được 1200 điểm kinh nghiệm và chín trăm đồng vàng. Thật sự là lao động khổ sai.
Nhưng với ai chứ Thiên Hùng thì vô cùng thích thú với mấy quest lặt vặt này. Có lẽ do đánh thỏ lâu qua, bây giờ được làm việc có nói chuyện với NPC, nên hắn rất hào hứng. Trong một ngày, quest chính tuyến dành cho người chơi dưới cấp 50 đều bị Thiên Hùng hoàn thành toàn bộ. Hắn bắt đầu đi làm quest phụ tuyến đồng đội.
Vụ đầu tiên, chính là cùng Coffe đại sư vận tiêu. Thắng Quý vì Thiên Hùng nên đã bỏ Đại Nghĩa bang của mình mà chạy qua Tứ Hải bang. Bản thân chức nghiệp của nó là kỵ sĩ thì không nói gì, nhưng Thiên Hùng thấy hơi buồn cười khi một tên đạo tặc như mình mà lại đi vận tiêu.
Xe hàng đấy ắp của cải xa hoa có hai con ngựa kéo lẽo đẽo đi theo bọn họ. Hắn thầm nghĩ, nhà sản xuất game cũng thật biết chơi người ta, ai đời xe hàng mà lại phô trương hoa hèo đến thế. Trong thực tế, khi muốn vận chuyển hàng quý giá chẳng phải người ta phải giấu đi hay sao?
Nhưng đặc biệt do có người độ may mắn 100 đi theo, nên dù thằng Quý có chọn xe hàng đắt nhất, vận chuyển đi xa nhất cũng tự tin vô cùng. Sau ba lần tối đa vận tiêu mỗi ngày, hai người bọn họ kiếm được vài chục vạn đồng vàng nhẹ nhàng.
Cuộc sống trong võ lâm của Thiên Hùng bắt đầu vô cùng bận rộn. Hắn đã biết mùi vị ngồi bên lửa trại hát Tiếu ngạo giang hồ cùng chiến hữu, đã nhìn thấy bình minh trên hoàng thành Lê Quốc, đã thấy sự kiện chiến quốc đẫm máu trong tháng. Tóm lại, hắn đã triệt để say mê game.
Nhưng ở đời không có chuyện gì là bất biến. Nhất là võ lâm giang hồ luôn sôi động như thế này. Đi vận tiêu cũng có ngày gặp sơn tặc.
Điểm đặc biệt của game “Võ Lâm Huyền Thoại”, hệ thống chức nghiệp vô cùng phong phú. Phải nói ở ngoài đời có nghề gì, trong game liền có nghề đó. Thậm chí cả nghề ở ngoài đời không có, trong game cũng có luôn. Ngoài nghề đạo tặc của Anh Hùng, sơn tặc cũng thật là một nghề rất hot.
Ngày hôm đó, hai huynh đệ bọn họ đang kéo xe hàng đi qua Ma Phong Lĩnh, đột ngột một thần bí nhân đứng ra chặng đường.
[Cận] Thần bí nhân: “Cây này do ta trồng, đường này do ta mở. Muốn đi qua, mau trả lộ phí đêêê...”
[Nhóm] Anh Hùng: “?”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Nó cướp tiêu đó. Hoặc là nộp cho nó số tiền bằng tiền nhận tiêu, chúng ta sẽ được đi qua. Tuy huề vốn, nhưng chuyến hàng này vẫn có kinh nghiệm. Không nộp tiền thì đánh, lỡ chết thì mất cả chì lẫn chày.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Thế có đánh không?”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Dĩ nhiên là đánh rồi. Kỵ sĩ cấp 142 mà sợ lũ này sao?”
Vậy là thằng Quý thúc ngựa, xông đến chỗ thần bí nhân mà chém. Anh Hùng thấy thằng em của mình chiến rồi, nên cũng nhào vô giúp đỡ. Mỗi chiêu của Coffe đại sư đều làm đối phương rớt ngàn mấy máu. Có Anh Hùng chen vào, mấy con số như hai mươi ba, ba mươi mốt hiện lên thật thảm hại.
[Nhóm] Coffe đại sư: “Anh à, lát em cho mượn tiền. Đi mua vũ khí nào đó tốt hơn nha.”
Thanh đại đao của đối thủ trông có vẻ nặng nề nhưng khi xoay chuyển lại vô cùng linh hoạt nguy hiểm. Mỗi nhát chém xuống đều khiến lớp áo giáp màu đen của Coffe đại sư toé lửa. Thằng Quý đánh đối phương bao nhiêu, người ta trả lại nó cũng bấy nhiêu. Thiên Hùng đứng bên cạnh không tham gia vào trận chiến nữa, hắn chuyển qua hồi máu cho đồng đội.
Lẽ thường hai đánh một thì sẽ được lợi thế không ít. Thiên Hùng là y sư, dĩ nhiên khả năng trị thương của hắn phải vượt trội hơn mấy thứ Kim sang dược mua ngoài chợ rồi. Dựa vào lợi thế đó, bọn họ đã hạ được một nửa sinh lực của boss sơn tặc. Đến lúc này Bách Thắng đạo tặc ra tay.
Thiên Hùng xoay dao găm, hạ người xuống tấn. Một chiêu “Phong Tẫn” đã thành công đánh rớt món đồ trong túi nãi của đối phương. Thiên Hùng nhặt lấy, mở ra thì nhận được một quả trứng.
Box chat tổ đội.
[Nhóm] Anh Hùng: “Ê Quý, Dực Hoả Phượng là cái gì vậy?”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Hả, lấy được trứng vật nuôi quý vậy. Cái đó nở ra thần thú, nuôi dưỡng lớn lên có thể trợ công, hoặc dùng làm vật cưỡi. Giống hôm trước chúng ta gặp Lam Y Công Tử đó, của anh ta là Dực Hoả Hoàng. Phen này lời to rồi, mau tẩu, không cần tiêu xa.”
Thế là hai anh em lập tức dùng hồi thành phù rời khỏi trận chiến với sơn tặc Thần Bí Nhân. Sau đó cả hai hỉ hả chạy về bản đồ bang hội núp.
[Nhóm] Coffe đại sư: “Anh Hùng mau mau mở trứng ra đi. Tiểu oa sủng sẽ mau chóng nhận chủ nhân.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Nhưng như vậy có được không? Chúng ta chôm của người ta >”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Đây là trò chơi mà. Tất cả đều có quy tắc hết. Sơn tặc thì đi cướp tiền, đạo tặc thì đi chôm đồ. Tất cả đều nhằm tạo sự phong phú, kích thích cho người chơi. Người bị mất đồ chắc phải hiểu điều đó. Chỉ đặc biệt là chưa có ai bị mất món đồ quý giá cỡ này.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Sao click vào không mở được?”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Éc ... quên mất. Trên cấp 50 mới được nuôi thú. Chúng ta đi luyện lever đi.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Lại đi vận tiêu hả?”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Không, muốn ép lever, còn có một con đường bá đạo hơn. Đó chính là ở tù.”
Lát sau, Thiên Hùng nhận được một số đồ từ Coffe đại sư mang tặng. Cao cấp kinh nghiệm phù, trái đắng, kích lực dược, bình phiêu lưu. Hắn click vào từng món để xem công năng của chúng. Cao cấp kinh nghiệm phù có tác dụng nhân đôi số kinh nghiệm trong thời gian một tiếng đồng hồ. Trái đắng ăn vào tăng 500k kinh nghiệm. Kích lực dược giúp cơ thể bạo phát, sẽ nâng lực tấn công lên 50%. Bình phiêu lưu sẽ tích luỹ kinh nghiệm dựa vào thời gian online.
[Nhóm] Coffe đại sư: “Sau khi dùng hết mấy món này, chúng ta đi tới Ác Nhân cốc thực hiện phụ bản tuần hoàn. Trong phụ bản này, nhân vật sẽ vào trạng thái đồ sát, tức là auto play, không thể điều khiển gì nữa. Chỉ biết chém quái trong Ác Nhân cốc đến khi hết máu thì thôi. Cứ năm vòng sẽ qua được một cấp, được nhận kinh nghiệm cực lớn. Nhưng nếu chết giữa chừng thì mất hết tất cả nhá.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Vậy anh có được không?”
Hắn lo lắng gõ vào bàn phím. Thật sự là chỉ số phòng ngự của hắn trước khi ăn Tẩy Cốt tán thật sự rất thấp. Dù đã trang bị áo giáp hoàng kim cũng khó mà vượt qua số 200. Ác Nhân cốc, nghe tên cũng đủ biết quái vật trong đó mạnh cỡ nào. Nếu không thì hệ thống cũng sẽ chẳng trao điểm kinh nghiệm cao như thế.
[Nhóm] Coffe đại sư: “Đừng lo, xếp đội hình em đi trước, đỡ đòn hết cho anh.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Phiền chú quá.”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Trên giang hồ chỉ có hai huynh đệ ...”
[Nhóm] Anh Hùng: “Cảm ơn. Mà tại sao chú lại bảo đi ở tù.”
[Nhóm] Coffe đại sư: “Thì vào đó mình có được điều khiển nhân vật nữa đâu. Cứ như là ở tù vậy, ức chế lắm. Tuy nhiên, vì điểm kinh nghiệm cao, nên phải cắn răng vào tù ở thôi.”
Trang bị xong tất cả mọi thứ, hai huynh đệ hùng dũng tiến vào Ác Nhân cốc. Lúc này có một tín hiệu tin nhắn gởi vào hộp mail của Anh Hùng. Nhưng gà mờ như hắn sao lại để ý tới. Sau khi đã tiến vào vòng ngũ ác nhân đầu tiên, có muốn đọc thư thì cũng đã vô phương rồi.