Võ Lâm Oai Hiệp Truyện

Chương 48: Chương 48




CHƯƠNG 48

Cảm giác hai chân bị tách ra, sau đó gác trên vai hắn. Ta nhắm chặt mắt lại quay người đi.

Bàn tay hắn lần mò đến khe mông, ngón tay nhè nhẹ vuốt ve xung quanh mật huyệt, thân thể ta thoáng chốc cũng run rẩy theo. Đầu ngón tay hắn xoa nhẹ nếp uốn nơi tư mật, rồi đẩy thẳng vào trong, ta căng thẳng đến mức cả người cong gập lại, cơ thể co rút kẹp chặt ngón tay hắn. Hắn áp sát người xuống, say mê cắn vào vành tai ta, bàn tay còn lại bao phủ lên ngọc hành bắt đầu đẩu lộng. Một trận khoái cảm bao trùm cơ thể, ta bất giác thả lỏng người, ngón tay hắn liền xoay tròn xâm nhập, đến khi chạm trúng nơi ấy, ta kiềm chế không được kêu rên thành tiếng. Hắn hôn trấn an ta, một ngón tay khác cũng bắt đầu tiến vào, ta cảm giác thân thể nơi đó bị kích thích đến nỗi hô hấp ngày một khó khăn, cơ thể không ngừng mà giãy dụa, hơi thở của Đế Hạo vang lên bên tai tựa như thủy triều dâng trào trong đêm đen. Ngón tay hắn rời khỏi thân thể ta, cảm giác hư không trong cơ thể khiến ta bất giác lại phát ra những âm thanh như nỉ non.

Tựa hồ một cỗ lực lượng nóng bỏng chạm đến lối vào mật huyệt, sau đó ẩn nhẫn nhưng lại không kiềm được mà thẳng tiến. Tràng bích cơ hồ có thể cảm giác được mạch máu đang đập trên ấy, ta cố hớp lấy không khí, thân thể không ngừng co chặt lại, cảm giác bên trong thứ vật thể khổng lồ ấy một bên xâm nhập, một bên càng trương to thêm.

“Đau quá …… ” Khớp hàm của ta bắt đầu run lên, liều mạng bắt lấy cánh tay đối phương.

Thế nhưng hung khí cực đại kia cũng không buông tha, một mực không ngừng thâm nhập, tựa hồ phải xé rách tràng bích. Cảm giác ngũ tạng lục phế bị đâm thủng, khó chịu đến nỗi muốn nôn hết từ miệng ra, nước mắt bất giác tuôn rơi như mưa: “Ta không muốn nữa …… ta từ bỏ …… ” Ta giãy dụa muốn trườn dậy, chống người lui về sau, lại nghe thấy đỉnh đầu một trận rên khẽ, cơ thể của đối phương bỗng đè mạnh lên người ta, bàn tay chống trên đỉnh đầu, mút vào bờ môi rên rỉ, điên cuồng mà ép buộc. Ta dùng sức đấm vào vai hắn, hắn cũng không động đậy, ta liều mạng muốn nâng đối phương lên, vật thể cực nóng ấy bỗng nhiên xuyên thẳng vào, ta bị đầu lưỡi hắn bám lấy, chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở ở cổ họng, cơ thể bởi vì đau đớn mà kịch liệt run rẩy.

Thứ hung khí kia trong cơ thể chậm rãi động đậy, kéo theo tràng bích, ta cực kỳ sợ hãi chính mình sẽ bị hắn đâm thủng, liền bấu chặt vào bờ vai hắn.

“Xin lỗi …… ” Âm điệu thanh lãnh mang theo sóng triều không thể kiềm chế vang lên bên tai, ta còn chưa tinh tế hiểu rõ ý nghĩa của hai chữ này, đầu lưỡi lại bị hắn quấn lấy, vật thể bên trong nóng đến nỗi sắp đốt hủy cơ thể ta, từ trong cơ thể ta rút ra rồi lại mạnh mẽ đẩy sâu vào, ta muốn khóc lớn tiếng hơn nữa, đau quá, nhưng vừa mở miệng đầu lưỡi hắn lại bao trùm càng thêm triệt để, nước bọt chưa kịp nuốt chảy xuống thấm ướt hai gò má.

Sự xỏ xuyên của hắn càng lúc càng gấp gáp, trong không khí tràn ngập tiếng nước ái muội cùng âm thanh va chạm, cảm giác thân thể bị kéo mạnh lên, ngồi trên người hắn, phần hông bị bấu lấy, không ngừng cao thấp lay động, mà phân thân của hắn lại càng thâm nhập sâu vào cơ thể, khiến ta sợ hãi đến nỗi không thể không ôm lấy cổ hắn. Hắn hôn lên tai, lên khắp khuôn mặt ta, rõ ràng vô vàn yêu thương, nhưng hạ thân vận động lại hung mãnh đến nỗi tựa như hai người khác nhau.

Này một đêm là điên cuồng nhất từ lúc ta sinh hạ đến nay, trong tiềm thức ta hi vọng ngày mới đừng đến, nhưng cuộc đời không bao giờ khiến con người mọi chuyện đều vừa lòng toại ý.

Chuẩn xác mà nói, ta là bị cơn đau dạ dày lay tỉnh, nghe thấy âm thanh tràng dạ dày của mình co bóp, ta chầm chậm mở mắt ra, đói quá …… thật sự rất đói …… Mi mắt mở ra kéo theo huyệt thái dương một trận kịch đau, ta nghiêng mắt, chầm chậm hội tụ tiêu cự, cách sống mũi ta chưa đến một phân là một chiếc cằm hoàn mỹ, ta chịu đựng đau nhức nơi cổ ngước đầu lên, nhìn thấy bờ môi kiên định mà ưu mỹ đang khép lại, sống mũi anh tuấn còn có đôi mắt tĩnh lặng như biển sâu ……

Đế Hạo? Ta khẽ nhíu mày, không phải mỗi lần ta ngủ hắn sẽ rời đi ư? Sao hắn lại ngủ ở bên cạnh ta? Còn có, ta nhìn thấy bờ ngực trần trụi của hắn …… Đôi chân thon dài mà rắn chắc nhô ra ở góc chăn cùng với cái ‘móng heo nhỏ xinh’ gác trên chân hắn nhìn sao giống chân ta vậy? ……

Ta nhất thời muốn đem chăn vén lên, thế nhưng vừa nhấc cánh tay toàn thân đã đau đến nỗi ta muốn kêu cũng không kêu ra tiếng, cổ họng khàn đục tựa như thanh quản đã bị cắt đứt.

“Ngươi tỉnh, đừng loạn động.” Ngón tay thon dài của Đế Hạo giữ lấy cánh tay muốn động kỳ thật căn bản không nhúc nhích được của ta.

“Ta …… sao thế này?” Trời ạ, âm thanh tốn hết khí lực để phát ra so với quạ còn khủng bố hơn, còn có toàn thân giống như bị xe tải nghiền qua rốt cuộc là chuyện gì? Nhè nhẹ di chuyển một chút, chỗ ấy …… nhất thời đau đớn như bị xé rách.

Đế Hạo dùng tay ôm chặt ta vào lòng ngực, tai ta áp trên bờ ngực rắn chắc của hắn, nghe thấy tiếng tim đập hồn hậu mà trầm tĩnh, những nụ hôn nhè nhẹ phủ lên trán, “Ngươi đã là người của ta rồi. Khi nào chuyện ở Bộc Tà sơn trang kết thúc, ta sẽ đưa ngươi về Chú Kiếm Điên.”

“Cái gì …… ta …… người của ngươi?” Sau khi chắp vá những mẩu ký ức rời rạc trong đầu, trí nhớ bắt đầu ùa về ……

Ta hình như là bị Du Dạ Lai đột kích, tên hỗn đản kia nói Đế Hạo có thể cứu ta, ta liền gấp rút khẩn trương chạy về …… Sau đó …… sau đó càng nhìn Đế Hạo ta lại càng thấy nôn nao …… Sau đó …… ta mơ hồ nhớ đến nụ hôn của Đế Hạo, đầu lưỡi nóng rực mà ẩm ướt, những cái vuốt ve ngập tràn chiếm hữu dục, còn có sự nóng rực khi thân thể bị xỏ xuyên qua …… phong cuồng vô độ ……

“Lần này ta không thể buông tay nữa.” Cảm giác bàn tay đặt trên vai ta càng thêm dùng lực.

Ta điên rồi …… Ta đường đường nam tử hán thế nhưng bị …… Kỳ thật điều này cũng không phải là tối trọng yếu, Tiểu Đồng của ta, nếu nàng mà biết được nhất định sẽ một cước đá chết ta! Nếu như bị Đế Hạo đưa về Chú Kiếm Điên ‘nghiêm gia trông quản’, ta cả đời này cũng đừng mong có thể về nhà.

Ngón tay của Đế Hạo vẽ loạn trên vai ta, mới đầu ta cảm giác hơi ngứa, nhưng dần dần càng nghĩ càng thấy ám muội, vừa định nhỏ giọng kháng nghị mong hắn đừng như vậy nữa, hắn ngược lại cúi người xuống hôn lên cổ ta, dần dần mút trượt lên phía cằm, nhè nhẹ cắn lên đó, áp sát tai ta nói: “Trên lưng ngươi có một hình xăm rất xinh đẹp.”

“Thật ư, ta không rõ lắm.” Ta hiện không còn tâm trí để quản trên lưng ta có gì nữa, vì hắn hiện giờ đã trở mình đè lên người ta, thứ đang đâm trên bắp đùi rất nguy hiểm.

“Nếu ngươi phản bội ta, ta sẽ phế đi võ công của ngươi …… bẻ gẫy tay chân ngươi …… khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong ……” Hơi thở của Đế Hạo phun bên tai ta, lời uy hiếp nóng rực, sau đó một bên chân đã bị đầu gối hắn đẩy lên, cơ thể trong giây phút ấy đau nhức kêu rên, nước mắt thiếu điều rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.