Editor: Cheese
Beta: Chin ✿
Cố Chi nhìn thấy hai chữ “độc sủng” trên báo, mặt mày liền trở nên cứng đơ.
Cô nhìn sơ qua thấy bên dưới ghi là, Phú bà thần bí của Thượng Hải đi cùng một người đàn ông tuy chỉ thấy phần gáy nhưng toát lên vẻ cao lớn, ngoại hình ắt hẳn cũng không thua kém gì, hai người một trước một sau bước vào phòng khách sạn. Còn có ảnh chụp đính kèm nữa.
Lần trước Phú bà bị chụp là lúc đang đứng cùng năm cậu trai trẻ tươi mơn mởn, hơn nữa bộ dạng nhìn giống đang dạy dỗ người khác hơn. Còn lần này thì chỉ có một người đàn ông, không những không dạy dỗ gì ai mà còn kéo nhau vào khách sạn, hai người đơn độc đi vào, ở trong đó suốt hai tiếng đồng hồ, cho nên danh phận của người đàn ông này trong hàng ngũ trai trẻ được Phú bà bao nuôi có khác nào đang được “độc sủng” đâu.
Cố Chi mới đọc xong là liền chửi trong lòng một tiếng, cái kiểu đàn ông vừa đanh đá còn hay ghen như Hoắc Đình Sâm, lại còn hay tranh sủng thế này mà xứng được Phú bà độc sủng ư. Cô chậm rãi kéo tờ báo xuống, lộ ra đôi mắt, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt tra khảo của Cố Dương.
Cố Chi: “..................”
________