CHƯƠNG 0
Nam tử với bé con ngồi trong quán McDonald, cùng nhìn về nam nhân đang ngồi ở góc đối diện.
Quả nhiên là mỹ nhân, nam tử âm thầm cười, theo phán đoán của y, người kia tám phần mười là đồng chí.
“Là cậu ta sao?” – Nam tử hỏi.
“Vâng.” – Bé con gật đầu – “Chính là người đó, là người đó đấy. Bố đẹp trai, chờ khi lớn lên rồi, con sẽ là cô dâu của chú ấy.”
Nam tử tà mắt liếc bé con: “Na, con không có cơ hội đâu.” – Nam tử cười âm hiểm – “ Bởi vì – chú rể của cậu ấy nhất định là bố đây.”
“Bố à~~~” – Chỉ trong nháy mắt, đôi mắt bé con ầng ậng nước, thực sự là làm cho người ta đau lòng.
Nam tử lắc lắc ngón tay trước mặt tiểu quỷ: “Tiểu quỷ, chiêu này của con chỉ có thể dùng được với bà nội thôi, không thể làm gì được bố đâu.”
Hơi nước trong mắt lập tức biến mất, bé con mất hứng đanh đá: “Hanh, bố xấu xa, rõ ràng là con phát hiện trước, con không thương bố nữa.”
Nam tử vừa cười vừa véo lên khuôn mặt béo tròn của bé con: “Cứ coi như là con trả ơn công nuôi dưỡng cho bố đi.”
Mỹ nam bên kia dường như không để ý có người nhìn mình, ăn xong đồ trên bàn, uống mấy hớp Cocacola, đứng lên, thu dọn đồ thừa trên bàn, đi tới bỏ vào thùng rác, rời đi.
Nam tử với bé con cũng nhanh chóng thu dọn bàn, bỏ vào thùng rác, đi theo ra ngoài.
Đi qua đường lớn, vào tiểu khu, cùng đường, lại cùng khu chung cư, lên đến lầu ba, mỹ nam dừng lại, lấy chìa khóa ra.
Nam tử với bé con cũng dừng lại ở cửa đối diện, lấy chìa khóa.
Mỹ nam quay đầu lại, nhìn hai người đang mở cửa, cất chìa khóa vào túi, bước đến trước mặt hai người.
“Xin chào, tôi mới chuyển đến đây.” – Thanh âm của mỹ nam dịu dàng nhu hòa, phảng phất như gió xuân, làm lòng người say đắm.
Nam tử ôm bé con, cả người lớn lẫn người nhỏ đều lộ ra nụ cười vô hại: “Xin chào, sau này chúng ta là hàng xóm.”