CHƯƠNG 36
“Làm hết sao?” – Thanh âm Hoàng Diệu Sư khàn khàn, vừa nói vừa vươn đầu lưỡi liếm nhẹ lên vành tai của Bạch Tiểu Sao, cảm giác được thân thể cậu khẽ run lên, thấy ánh mắt tràn đầy mơ màng của cậu.
Chân Bạch Tiểu Sao gác lên chân Hoàng Diệu Sư, khẽ cắn cằm anh, thấp giọng cười nói: “Như vậy…..Anh muốn thế nào?”
Ý cười trên mặt Hoàng Diệu Sư càng thêm phần yêu diễm: “Cứ như em muốn đi.” – Anh nói xong, bàn tay lại tiếp tục vuốt ve cơ thể Bạch Tiểu Sao.
Một tay Bạch Tiểu Sao cầm tính khí của Hoàng Diệu Sư, một tay vẽ loạn trên cơ thể anh: “Thể lục kém vậy sao?” – Cậu khẽ cắn lên vành tai anh khiêu khích.
“Mai anh còn đi làm.” – Hoàng Diệu Sư nói – “Vẫn nên để lại một chút thể lực.”
“Lúc này mà anh còn nói những lời này, thật mất hứng.” – Bạch Tiểu Sao trả thù bằng cách hạ một hồng ấn trên tai Hoàng Diệu Sư.
Hoàng Diệu Sư khẽ rên một tiếng, thanh âm trầm thấp, mang theo hương vị ***, làm cho người ta càng thêm khó chịu.
Bạch Tiểu Sao tà mị cười, bỗng nhiên xoay người, để Hoàng Diệu Sư dưới thân, khẽ cắn lên xương quai xanh của anh, cười nói: “Nếu đã không đủ sức, em đành phải ủy khuất mà thượng anh vậy.”
Vừa nói xong, ngón tay đã men theo sống lưng, xuống khe mông, tìm được u huyệt kia, ngón tay chậm rãi tiến vào.
Khóe môi Hoàng Diệu Sư cong lên, vươn người, áp môi mình lên môi Bạch Tiểu Sao.
Môi cùng môi cắn mút, duyện hôn, đầu lưỡi không ngừng dây dưa, dục vọng đứng thẳng.
Bạch Tiểu Sao đẩy chân Hoàng Diệu Sư ra, tính khí chậm rãi tiến vào huyệt đạo phía sau, cảm giác chính mình bị nội vách ấm áp bao vậy, thân thể ma sát.
Hoàng Diệu Sư thấp giọng rên rỉ, thanh âm trầm trầm, khiến cho dục hỏa càng thêm vượng.
Lúc này, đôi mắt của Hoàng Diệu Sư vì dục vọng mà đã tràn ngập sương mù, càng làm cho khuôn mặt anh thêm mấy phần yêu mị.Cúi đầu, cậu hôn lên môi anh, hôn lên hầu kết, hôn lên xương quai xanh.
Đùa nghịch hai điểm nhỏ trước ngực, ngón tay nhẹ nhàng ve vuốt, nghe được thanh âm thở dốc của người kia.
Tính khí ra vào trong cơ thể Hoàng Diệu Sư, Bạch Tiểu Sao quật khởi, cầm lấy dục vọng của anh không ngừng ma sát.
Đã ở chung với nhau một thời gian, dục vọng dây dưa thế này cơ hồ ngày nào cũng có, thế nhưng lại không hề thấy chán chường.
Trong lòng cậu còn thầm muốn nhiều hơn thế nữa. Lửa dục bốc lên, hận không thể đem hai người hòa làm một. Thân thể Hoàng Diệu Sư vô thức co rút, tăng thêm áp lực, đè ép dục vọng của Bạch Tiểu Sao.
Tốc độ đưa đẩy càng nhanh hơn, tiếng rên rỉ cũng lớn hơn, cảm giác như dục vọng tỏa ra ở từng lỗ chân lông vậy.
Dây dưa, ma sát, chuyển động.
Bỗng nhiên cậu dùng sức đỉnh mạnh vào một điểm, cảm giác đầu óc trống rỗng, nhiệt dịch bắn ra, chạm vào điểm mẫn cảm trong người Hoàng Diệu Sư.
Hai người cùng lên cao trào.
Tính khí đã nhuyễn, Bạch Tiểu Sao khẽ hôn cằm Hoàng Diệu Sư, cuối cùng lưu luyến rời khỏi cơ thể anh.
Hôn môi, nhẹ nhàng tiếp xúc, nghe đối phương thở hổn hển, một ngày mệt mỏi đã bị quăng ra sau, nhắm mắt, không nghĩ ngợi.
“Cái tên Phùng Nam đó….. Hai người rốt cục là có quan hệ gì? Hắn ta hình như là có địch ý với anh.” – Cuối cùng thì không thắng nổi tò mò, Bạch Tiểu Sao cũng đã hỏi Hoàng Diệu Sư – “Nhưng mà anh cũng có chút kiêng kị hắn ta.”
“Kiêng kị? Có lẽ là thế.” – Hoàng Diệu Sư nhắm mắt – “……..Em không thấy, Phùng Nam với…….Tây Ngạn…….Anh rể anh, có chút giống nhau sao?”