Võ Nghịch Càn Khôn

Chương 2032: Chương 2032: Bí Ẩn






Bởi vì Sở Nam đang không ngừng đem Địa Mạc thôn phệ tiến vào trong không gian nội thể, đã tạo thành sự ảnh hưởng thật lớn đối với Cửu U Thiên Mạc, khiến cho những cơn chấn động của Cửu Thiên Mạc một vòng so với một vòng còn càng chấn động hơn rất nhiều.

Những người trong Cửu U Thế Giới kia cũng đều đã lâm vào tình huống không xong, cũng không chỉ là đứng không vững, mà ngay cả năng lượng trong cơ thể của bọn họ cũng bị vây trong một loại trạng thái cực kỳ hỗn loạn, gần như là trạng thái kinh đào hải lãng vậy. Bọn họ cũng không biết rõ nguyên nhân căn bản nhất là vì cái gì, cũng đã biết rõ ràng Cửu Luân U Nguyệt chỉ ở những thời điểm nhất định mới xuất hiện kia, thế nhưng cũng thường thường tạo thành chấn động như vậy, nhưng mà cũng chỉ xảy ra trong không trung mà thôi.

- Cửu U Thế Giới đã đến thời khắc tận thế rồi sao?

Nơi nơi cũng đều lan truyền ra cảm xúc bi quan như thế này. Vô số những cường giả của Cửu U Phủ vẫn còn chưa có đến được Thiên Tháp, liền gặp phải một cỗ năng lượng cuồng phong cực kỳ hỗn loạn. Ngay tức khắc, những vị cường giả này giống như đám chim nhỏ bị gãy cánh, từ trên bầu trời rơi thẳng xuống mặt đất.

Duy nhất còn có thể ngồi thẳng vững vàng, cũng chỉ có mỗi mình vị Cửu U Phủ Chủ mà thôi.

Ánh mắt của Cửu U Phủ Chủ nháy mắt hiện ra sự phẫn nộ, sự phẫn nộ của ông ta nháy mắt đem toàn bộ không gian cùng với năng lượng xung quanh hoàn toàn nhuộm đẫm. Cửu U Phủ Chủ nháy mắt lớn tiếng quát hỏi:

- Ai dám ở trong địa bàn của bản phủ mà giương oai?

Trong lúc nói, sắc mặt của hắn cũng rung lên một cái:

- Chẳng lẽ là bọn họ đã xuống tay với ta rồi sao?

- Không đúng! Không có khả năng là bọn họ! Giờ phút này cũng không phải là thời cơ để động thủ! Cho dù bọn họ có muốn động thủ, như vậy cũng chỉ xuống tay với một mình ta mà thôi. Như vậy sự dị động này là do ai làm ra đây?

Cửu U Phủ Chủ thoáng suy nghĩ, ngưng thần cảm ứng, vẻ mặt nhất thời hiện ra vẻ giận dữ:

- Đáng giận! Dám thôn phệ Cửu U Thiên Mạc của ta! Cửu U Thiên Mạc là thứ mà ngươi nghĩ muốn thôn phệ là có thể thôn phệ hay sao? Bản phủ thật muốn nhìn xem, rốt cuộc là ngươi thôn phệ Cửu U Thiên Mạc, hay là Cửu U Thiên Mạc thôn phệ ngươi?

- Cửu U Thiên Nguyệt, hiện!

Ngay lập tức, trên người của Cửu U Phủ Chủ liền hiện ra một vầng Cửu Luân U Nguyệt. Vầng Cửu Luân U Nguyệt này so với Lục Luân U Nguyệt mà Cửu U Thánh Nữ kia tế ra cũng phi thường tương tự, nhưng mà về mặt uy năng cùng với phẩm giai thì cao hơn không biết bao nhiêu lần.

Theo một vầng Cửu Luân U Nguyệt luân chuyển vòng quanh thân thể của Cửu U Phủ Chủ, Cửu Luân U Nguyệt vốn dĩ tồn tại song song với Cửu U Thiên Mạc, vào lúc này cũng không còn lưu động hỗn độn vô chừng giống như trước nữa, mà là lấy một loại quy luật quái dị không ngừng vận chuyển.

Những thứ này, những người bên trong Cửu U Thế Giới lại cũng không biết được gì. Bọn họ vẫn là đang không ngừng sợ hãi. Cửu U Thế Giới rất lớn, những người sinh tồn bên trong này cũng là rất nhiều. Bình thường cảm xúc bi quan của một hai người cũng vẫn không sao cả, thế nhưng giờ phút này vô số người cùng nhau tuôn trào, giống như là hồng thủy vỡ đê vậy, tàn sát bừa bãi khắp nơi trên mặt đất, tàn sát bừa bãi khắp nơi trên Thiên Mạc.

Một đám cảm xúc bi quan, tuyệt vọng, sợ hãi nồng đậm đến như thế khiến cho Sở Nam đã cách mặt đất Cửu U Thiên Giới một khoảng cách cực kỳ xa xôi cũng có thể tinh tường cảm giác được. Hắn liền không một chút do dự, một phen đem Hư Hỏa Phù Chủng tế xuất ra, thôn phệ cái loại cảm xúc bi quan nồng đậm này.

Thông qua Hư Hỏa Phù Chủng, Sở Nam cũng biết bên dưới tầng Địa Mạc này còn có sự tồn tại của sinh mệnh, hơn nữa còn tồn tại số lượng không ít. Quang cảnh này khiến cho Sở Nam đang tiến hành thôn phệ Địa Mạc thoáng có một tia do dự. Nhưng mà, Sở Nam liền ngay lập tức phát hiện ra, giờ phút này hắn nghĩ muốn đình chỉ việc thôn phệ cũng không được nữa.

Bởi vì vào lúc này, Cửu U Thiên Mạc liền giống như một đầu quái thú khủng bố đang há lớn cái miệng máu, ngược lại tiến hành thôn phệ hắn. Giờ phút này nếu như hắn ngừng tay, như vậy khẳng định liền sẽ bị Cửu U Thiên Mạc thôn phệ mất. Mà kết quả như vậy, Sở Nam đương nhiên là không cho phép.

Cho nên, Sở Nam liền đem toàn bộ không gian nội thể hoàn toàn điều động lên, bắt đầu cùng với Cửu U Thiên Mạc tiến hành đấu tranh thôn phệ. Không gian nội thể đại động, khiến cho đám người Cửu Vũ đang tiến hành ngăn cản năng lượng của không gian nội thể, cũng nhất thời bị gia tăng áp lực lên. Trọng kiếm cũng bắt đầu tham gia vào quá trình vận chuyển của không gian nội thể. Tiểu Trần thì lại còn đang cân nhắc vấn đề của Thời Gian Đảo Lưu.

Cái mà Tiểu Trận muốn cũng không phải là Thời Gian Đảo Lưu chỉ có thể phô bày ra những hình ảnh quá khứ, mà còn có thể có được uy năng công kích nữa. Mà Tiểu Hắc thì lại là đang an an ổn ổn nằm ở trong ngực của Sở Nam, thế nhưng lại có cảm giác tĩnh tại như xử nữ, lại làm cho người ta có cảm giác như là bất cứ lúc nào Tiểu Hắc cũng có thể bạo nhảy lên, động như thỏ điên phẫn nộ.

Chỉ trong khoảnh khắc sau đó, Sở Nam liền cảm giác được có chút không thích hợp. Phiến không gian mà Địa Mạc đang tồn tại kia, lúc này lại có sự biến hóa cực lớn. Đây cũng không phải là biến hóa theo trạng thái hỗn loạn, mà chính là trở nên cực kỳ có trật tự. Mơ hồ trong đó lại còn hàm chứa một cỗ công kích sát chiêu nào đó. Trong đầu hắn liền hiện lên một màn cảnh tượng khi hắn vừa mới đánh vỡ Địa Mạc, trong lòng không khỏi nghi vấn:

- Sự thôn phệ của Địa Mạc này, rõ ràng không phải là tự thân nó phát ra, mà là có người khống chế! Khống chế Địa Mạc? Cái này có phải chính là nói Địa Mạc cũng là do người ta sáng tạo ra hay sao? Nếu như Địa Mạc là như vậy, thế thì Thiên Mạc thì sao?

Trong đầu của Sở Nam liền hệ lên một màn hình ảnh mơ hồ khi hắn thi triển ra Thời Gian Đảo Lưu kia. Sở Nam vốn dĩ là muốn thôi toán một phen, thế nhưng thế cục vào thời khắc này, khó khăn đã có chút quá lớn. Hơn nữa cái thanh âm ông vang từ chỗ sâu bên trong truyền đến kia, khiến cho trực giác của hắn biết rõ là nó còn quan trọng hơn thôi toán rất nhiều.

- Điều mà ta không sợ nhất chính là thôn phệ! Nhìn xem ai sẽ thôn phệ ai!

Sở Nam lớn tiếng quát lên, dùng tốc độ nhanh nhất hướng thanh âm ông vang kia mà phóng đi. Đồng thời, hắn đối với phiến không gian Địa Mạc kia cũng càng ngày càng thấu triệt hơn.

Trong lúc đám người của Cửu U Phủ đều lộ ra vẻ khủng hoảng, thì trên người của Tiêu Tử Chân cũng tràn ngập sự phẫn nộ. Sự biến hóa của Cửu U Thiên Mạc cũng khiến cho nàng ta đi tới cực kỳ gian nan. Mà cái gã nam nhân cầm hồ lô kia, lại tựa hồ như là một con gián đánh mãi cũng không chịu chết, bất cứ lúc nào cũng nhảy ra mà ngăn cản hắn. Hơn nữa mỗi một lần hắn ra tay, công kích so với trước đó còn mạnh mẽ hơn không ít. Liền thậm chí ngay cả cái thân hình nhìn qua yếu nhược vô cùng của hắn ta, cũng đang tràn ra một cỗ khí tức khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ run sợ. Điều này làm cho Tiêu Tử Chân nghĩ mãi cũng không thể nào hiểu nổi.

Cuối cùng, Tiêu Tử Chân liền đem cái dị trạng này hoàn toàn quy kết lên kỳ ngộ của Tư Đồ Dật Tiêu. Nếu như không phải lúc này Tiêu Tử Chân đang phi thường cấp bách, nàng ta thật sự là có thể dừng lại, đoạt lấy cơ duyên của Tư Đồ Dật Tiêu. Trong lòng Tiêu Tử Chân chợt lóe lên một tia ý nghĩ:

- Cơ duyên hiện tại, lại dễ dàng đạt được như vậy sao? Trước đây không lâu ta vừa mới gặp phải một gã tên là Sở Nam, hiện tại lại có thêm một gã nữa tới đây. Cơ duyên của hắn cũng không nhỏ a! Còn bản thân ta tân tân khổ khổ mưu tính tìm cách suốt mấy năm trời, mới rất không dễ dàng đạt được một cái đại cơ duyên, lại còn gặp phải nhiều trở ngại đến như vậy, thật sự là số mệnh bất đồng hay sao?

Tiêu Tử Chân cũng không có tiếp tục oán giận xuống nữa. Nàng ta đem toàn bộ những sự oán giận trong lòng hóa thành năng lượng, thi triển ra Không Gian Loạn Lưu. Mà những cái Không Gian Loạn Lưu này lại cũng không phải là tấn công về phía Tư Đồ Dật Tiêu, mà là bị Tiêu Tử Chân biến thành một cái thông đạo, vắt ngang toàn bộ phiến không gian của Cửu U Thiên Mạc, tựa hồ như một cái ống dẫn chọc thẳng vào trong nước vậy.

Đem Không Gian Loạn Lưu bố trí thành một cái thông đạo, đổi lại là Tiêu Tử Chân trước kia, quả thật đúng là không thể nào làm được. Nhưng mà hiện tại, cũng không phải là quá mức khó khăn. Thông đạo Không Gian Loạn Lưu vừa mới hình thành, quả thật là khiến cho Tiêu Tử Chân tiện lợi hơn không ít. Tuy rằng nó vẫn không thể nào hoàn toàn miễn trừ được ảnh hưởng của Cửu U Thiên Mạc, nhưng mà cũng đã làm giảm xuống không ít, mà Tư Đồ Dật Tiêu cũng tạm thời không thể quấy rầy được nàng ta.

Đương nhiên, đường thông đạo này cũng đã tiêu hao của Tiêu Tử Chân không ít năng lượng. Tiêu Tử Chân đã phục dụng liền hai viên đan dược, rất nhanh, Tiêu Tử Chân đi đến địa phương đang không ngừng truyền ra thanh âm ông vang kia. Nhưng mà nàng ta lại không có gặp được Diệp Thương Minh, còn có bóng dáng mục tiêu của nàng nữa.

Tiêu Tử Chân nhất thời giận dữ không thôi, lại một lần nữa tế ra thông đạo Không Gian Loạn Lưu, nương theo đạo thanh âm kia mà xuyên qua. Đợi đến khi nàng ta đuổi đến nơi, trước mắt lại xuất hiện một mảnh hỗn loạn, vốn dĩ cũng không hề có thứ mà nàng ta muốn tìm kiếm. Nhất thời lửa giận trong lòng nàng dâng lên mãnh liệt…

Trong lúc Tiêu Tử Chân nhiều lần không đạt được mục tiêu, giận dữ lại bộc phát phẫn nộ, thì đám mộng cảnh trong đầu của Tư Đồ Dật Tiêu đã đạt đến thời khắc phi thường mấu chốt. Hắn ở bên trong mộng cảnh kia đã có thể đem đám Không Gian Loạn Lưu trảm phá ra thành bốn phần. Mặc dù là như thế, Tư Đồ Dật Tiêu cũng vẫn tiếp tục lâm vào kiệt lực. Mặc dù bây giờ hắn vẫn chưa thể nào công phá được Không Gian Loạn Lưu.

Mà Cửu U Thánh Nữ bên kia vốn dĩ đã cực kỳ suy yếu, sau khi vầng Cửu Luân U Nguyệt vận chuyển lên, trong thân thể của nàng cũng đột nhiên dâng lên một cỗ năng lượng vô cùng cường đại, để cho tinh thần của nàng thanh tỉnh lại, thực lực lại tăng trưởng lên rất nhiều lần.

Nếu như là trước kia, Cửu U Thánh Nữ sau khi thực lực đại tăng lên, khẳng định là sẽ công kích thẳng về phía trước, thế nhưng mà giờ phút này, Cửu U Thánh Nữ cũng chỉ là giương mắt nhìn về phía Tư Đồ Dật Tiêu một cái, sau đó lại lao lên tấn công. Thời điểm khi mà nàng lao lên tấn công, phía sau đầu của nàng cũng dâng lên một vòng Huyết nguyệt nhàn nhạt.

o0o

Sau khi Sở Nam tiến hành thôn phệ Địa Mạc, vội vàng mở đường lao tới, cái loại cảm giác Tiêu Tử Chân đang ở phía trước mặt kia liền càng ngày càng cảm thấy dày đặc hơn. Chính là, lực cản mà hắn gặp phải cũng càng ngày càng lớn hơn. Sở Nam đem toàn bộ những Địa Mạc mà hắn vừa mới thôn phệ luyện hóa được, cũng toàn bộ dung nhập vào trong Thiên Địa Hắc Động.

Thiên Địa Hắc Động vào thời khắc này, tuy rằng vẫn còn chưa có đạt đến tình trạng Một điểm năng lượng chính là một Thiên địa, nhưng cũng đã trở nên cực nhỏ, trong thiên địa cũng càng ngày càng trở nên phong phú hơn. Cho nên, so sánh lại một chút, tốc độ của Sở Nam cũng không hề chậm hơn chút nào.

Càng ngày càng có sự lý giải sâu hơn đối với không gian, Sở Nam càng có thể mơ hồ nắm giữ được tại một địa phương nào đó trên mặt đất của Địa Mạc có chút dao động, điều này cũng làm cho hắn cảm thấy có chút phương hướng. Ngoại trừ chuyện này ra, Sở Nam còn một loại cảm giác vô cùng dị thường. Các Tinh thần khiếu huyệt trong cơ thể của hắn thế nhưng lại có cảm giác ngo ngoe muốn động.

Cái loại cảm giác này phi thường kỳ diệu khó hiểu, thậm chí ngay cả bản thân Sở Nam là người sáng tạo ra Tinh thần khiếu huyệt, cũng hoàn toàn không thể nào tưởng tượng ra nổi. Vốn dĩ Tinh thần khiếu huyệt chính là Tinh Thần Trận, mượn dùng tinh tú trên bầu trời mà sáng tạo ra. Nhưng mà vào lúc này lại bởi vì Địa Mạc mà nảy lên, thật sự là quá mức quỷ dị.

Nhưng mà, mặc kệ như thế nào, Sở Nam cách Tiêu Tử Chân cũng càng ngày càng gần hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.