Võ Nghịch Càn Khôn

Chương 1745: Chương 1745: Có thể được




- Chỉ do chín giọt máu tươi biến thành mà đã mạnh như vậy, nếu là Thương Long chân chính thì kinh khủng tới mức nào? Nếu thực sự là Thương Long một kích, e là ta sớm đã thân tử hồn diệt rồi.

Sở Nam trong lòng kinh ngạc, nhưng càng như vậy càng kích phát trái tim “thuyền đi ngược dòng” của Sở Nam. Trận chi nghịch hồn do Sở Nam sáng tạo, nghịch ý trong lòng Sở Nam tăng lên, Trận chi nghịch hồn càng khắc ghi rõ.

Kết quả, Trận chi nghịch hồn vẫn còn đang trong giai đoạn phát triển sơ kỳ tụ tập đủ loại trận pháp công kích về phía ngọn lửa màu xanh. Nhưng ngay lập tức, những trận pháp này còn chưa chạm phải ngọn lửa màu xanh đã bị đốt sạch sẽ.

Sở Nam trong lòng vừa động, hào quang Trận chi nghịch hồn tỏa sáng, đem tất cả trận pháp Sở Nam quán trú cho nó dung hợp lại một chỗ, công kích. Lần này có tiến bộ, tiếp xúc ngọn lửa màu xanh, va chạm trong chốc lát với bị phá hủy, chôn vùi, hào quang ảm đạm. Trận chi nghịch hồn còn bị oanh kích bắn ngược vào trong huyết nhục của Sở Nam.

Bắn ngược lại, tiến vào bên trong kinh mạch năng lượng, thân ảnh không thấy đâu. Biến đổi bất ngờ khiến Sở Nam có phần không rõ, nhưng cũng không có thời gian xâm nhập nghiên cứu, ngọn lửa màu xanh đã sắp cướp đi tính mạng của hắn.

Đúng lúc này có một cỗ năng lượng chảy vào cơ thể Sở Nam, ngăn cản ngọn lửa màu xanh. Sở Nam cảm thấy cỗ năng lượng này rất có khí tức Thổ nguyên khí quen thuộc, cũng có khí tức Kim nguyên khí xa lạ.

- Đại ca, ta đã tới.

- Tiểu đệ, thực là ngươi?

Sở Nam kinh ngạc, Địa luân bàn hồn tỉnh lại vào thới khắc mấu chốt, lại có được uy năng kim nguyên lực. Lập tức Sở Nam nhớ tới lời của Địa luân bàn hồn, nó bảo có thể đạt được thuộc tính khác, còn muốn Đồng nhân trận bên trong khô trúc.

- Quá trình phát triển của Địa luân bàn hồn cũng tương tự ta.

- Đại ca, đây là lửa gì, ta cảm thấy hoảng hốt trong lòng.

Địa luân bàn hồn hỏi, Sở Nam đang định nói thì Địa luân bàn hồn lại hỏi:

- Đúng rồi, đại ca, Trận hồn tiểu muội đâu rồi?

- Điều này…

Sở Nam nghe vậy liền không nói gì, trước thì hỏi vấn đề ngọn lửa màu xanh, nhưng câu sau vấn đề đã cách xa mười vạn tám ngàn dặm, mà giọng nói kia lại còn khẳng định Trận chi nghịch hồn là nữ.

Không đợi Sở Nam nói chuyện, uy năng của Địa luân bàn hồn tiếp xúc ngọn lửa màu xanh lập tức bị chậm rãi thiêu đốt, Địa luân bàn hồn quát:

- Trận đấu đầu tiên sau khi ta tỉnh lại sao có thể thua? Ta không thể mất mặt trước mặt Trận hồn tiểu muội! Kim thổ tề hành, đệ lục chuyển!

Đệ lục chuyển là công kích lớn nhất Địa luân bàn hồn có thể thi triển, lại tăng thêm uy năng của Kim nguyên lực, một tiếng nổ vang ầm ầm, Địa luân bàn hồn ngăn cản ngọn lửa màu xanh. Đáng tiếc, chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, công kích của Địa luân bàn hồn bị phá hủy, Địa luân bàn hồn bị thương nặng. Đúng khi trở lại, giọng nói lại vang lên trong đầu Sở Nam:

- Đúng là mất thể diện, lại bị một ngọn lửa đánh bại. Đại ca, ngươi xử lý ngọn lửa này, sau đó để ta cắn nuốt, nói không chừng khi đó ta cũng có ngọn lửa lợi hại như vậy.

Nghe vậy, Sở Nam thoáng giật mình, nhìn vào Thương Long suy yếu, còn cả Thiên Long hồn bên cạnh đó. Thiên Long hồn không hề nổi giận, biểu lộ mờ mịt, hiển nhiên là không rõ chuyện gì xảy ra.

Phát sinh hàng loạt chuyện tình tuy rằng nói rất dài dòng nhưng thực tế cũng chỉ mấy hơi thở mà thôi. Giờ phút này thân thể Sở Nam vẫn bay ngược trong không trung, mà mọi thủ đoạn của hắn cũng đã thi triển không còn bao nhiêu nữa, trong đan điền dù vẫn còn hai sợi vật chất cường đại nhưng Sở Nam không nỡ dùng.

- Bây giờ vẫn chưa tới bước đường cùng, vẫn chưa tới lúc vạn bất đắc dĩ!

Lam Thu Sinh đã trấn định lại, cho dù có ngàn vạn lý do không thể đánh chủ ý vào Sở Nam nhưng giờ phút này không còn ý nghĩa. Hiện giờ bọn hắn đã ra tay, điều quan trọng nhất chính là chém giết Sở Nam, sau đó lĩnh ngộ huyền bí tiến vào Cổ chi cảnh.

Ngọn lửa màu xanh đã tiến vào đan điền, Âm dương ngư xoáy tròn luyện hóa ngọn lửa chứa Pháp tắc chi đạo nhất thời đại trấn, Sở Nam nhận được rất nhiều tin tức hỗn loạn, giống như sợ hãi, lại giống như hưng phấn.

Hư hỏa trong đan điền đã bị đè ép vào một góc. Hai mảnh lá cây nhỏ của cây giống héo rũ, hai sợi vật chất cường đại sôi trào, chỉ có thần hồn đan châu, còn có lão thần đang ngây ngốc, không chút phản ứng.

Đối với Thần hồn đan châu, Sở Nam cảm thấy không nói lên lời. Thần hồn đan châu dung hợp cùng một chỗ khiến không ít thủ đoạn của hắn bị giam cầm, không thi triển được, nhưng giờ phút này Sở Nam không khỏi dâng lên hi vọng với Thần hồn đan châu. Dù sao hư thực hắc động lúc trước, kể cả lôi phạt Lôi Ngoan tế ra đề có thể ngăn cản lại, vậy Thần hồn đan châu hẳn là sẽ không quá yếu.

Lập tức, Sở Nam ngự sử thần hồn đan châu hướng về phía ngọn lửa màu xanh.

Beng!

Tiếng vang thanh thúy vang lên, ngọn lửa màu xanh bị tán ra. Cùng lúc đó, Âm Dương ngư nhanh chóng xoay tròn, cắn nuốt những đốm lửa tản ra, toàn lực luyện hóa.

- Có thể được!

Sở Nam chứng kiến điều này, nhất thời không chút do dự, điên cuồng tấn công, Sở Nam không thể sử dụng năng lượng hầu như chỉ dựa vào thân thể cường hãn, hoặc là nói những xương cốt kia kiên trì, nếu không nắm lấy cơ hội này thì chính là muốn bị trừng phạt.

Đồng thời, Sở Nam vẫn tinh tế cảm ngộ ngọn lửa màu xanh.

Sau một hồi tấn công, ngọn lửa màu xanh có phần không chịu đựng được, Sở Nam dần chiếm thế thượng phong, Ngũ Hành nguyên dịch bắt đầu được sinh ra, Tinh thần trận dẫn tinh thần uy năng tiến vào cơ thể, kinh mạch bắt đầu tiếp tục chu thiên tuần hoàn…

Thân thể Sở Nam cũng dừng lại giữa không trung.

Lam Thu Sinh phát hiện có điều dị thường, hai mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm Sở Nam, lẩm bẩm:

- Không thể nào, không có khả năng, sao hắn lại có thủ đoạn ngăn được ngọn lửa màu xanh? Đây nhất định là giả dối…

Lam Thu Sinh tâm cảnh tan vỡ, Hư hỏa thừa cơ tiến vào, lập tức có tiếng rú thảm vang lên.

Tiếng rú thảm khiến Sư Thiên Long và Mộc Thông Tâm toàn thân rân rẩy dữ dội, Lôi Nhụy hiện lên vẻ tươi cười!

Sau chín phút, ngọn lửa màu xanh không còn tồn tại, tất cả đều bị Thần hồn đan châu đụng tán, sau đó bị Âm Dương ngư luyện hóa, hai sợi vật chất cường đại lại tăng cường một chút. Sở Nam cẩn thận suy nghĩ một chút, không nghĩ tới Thần hồn đan châu mà lại tập trung suy nghĩ vào kinh mạch năng lượng.

Giờ phút này kinh mạch năng lượng đã kết kén, Trận chi nghịch hồn ở bên trong kén, Sở Nam nhíu mày.

- Đây là tốt hay là xấu?

Sở Nam tập trung tư tưởng suy nghĩ, cảm giác Trận chi nghịch hồn bình thường, lúc này mới yên lòng.

Thân thể Sở Nam còn rất yếu nhưng hắn có thể chèo chống. Sở Nam đi về phía Lam Thu Sinh, lúc trước Lam Thu Sinh còn ôm chút hi vọng, nhưng khi thấy vậy thì phun ra một ngụm, đó không phải máu mà là một chất lỏng màu xanh lá. Mỗi lần Sở Nam bước một bước, Sư Thiên Long và Mộc Thông Tâm trong lòng rung động. Đợi khi đi tới trước mặt Lam Thu Sinh, khóe miệng hai người đỏ thẫm máu tươi.

- Ngươi còn có thể thi triển sao?

Sở Nam nhẹ giọng hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.