Võ Nghịch Càn Khôn

Chương 2030: Chương 2030: Đại ca của ta đưa cho






Sở Nam rất tin tưởng vào trực giác của chính mình. Hắn đi dọc theo tầng chắn này mà tiến hành tra xét cẩn thận. Phạm vi của tầng chắn này phi thường rộng lớn, Sở Nam dốc toàn lực phóng đi, ước chừng bảy tám canh giờ sau đó, vẫn còn chưa thể tiếp xúc đến bên cạnh của tầng chắn này, cũng vẫn chưa nhìn thấy được điểm cuối của nó.

Đồng thời, trong lòng Sở Nam còn toát ra một loại ý niệm:

- Cái tầng chắn này cũng giống như là tầng Thiên mạc bên trong hư không kia vậy!

Theo quá trình tra xét mở rộng ra, Sở Nam càng khẳng định hơn cái ý niệm này trong đầu.

- Trời có Thiên mạc, đất có Địa mạc, chẳng lẽ bên dưới phiến đại địa này còn có một cái thế giới khác hay sao?

Trong lòng Sở Nam nảy sinh ra cái nghi vấn này, chỉ chốc lát sau liền nói thêm:

- Muốn biết dự đoán có chính xác hay không, cứ việc đem tầng chắn này oanh phá ra, chẳng phải liền biết được rồi sao?

Lập tức Sở Nam liền ra tay oanh kích tầng chắn kia.

o0o

Cũng đồng thời trong lúc này, Tư Đồ Dật Tiêu đã cách trung tâm tan vỡ kia rất gần. Mà Cửu U Thánh Nữ đồng dạng cũng tiến vào trong thế giới tan vỡ kia, so với Tư Đồ Dật Tiêu còn sớm hơn một bước tiến vào khu vực trung tâm tan vỡ.

Cửu U Thánh Nữ vừa mới tiến vào trung tâm tan vỡ, liền có một đạo thanh âm lạnh lùng không có chút tình cảm nào truyền đến:

- Trong Cửu U Thế Giới này, những người có thể đến được nơi đây cũng không nhiều. Ngươi là người của Cửu U Phủ, che mặt, nữ tính, trên thân có quang mang cửu sắc, ngươi chính là Cửu U Thánh Nữ!

- Ngươi là ai? Từ đâu đến đây?

Cửu U Thánh Nữ nhất thời kinh hãi. Nàng ta chỉ mới vừa lộ diện, thân phận đã bị người ta nói ra một cách rõ ràng như vậy, thế nhưng đối phương là ai, vì cái gì lại đến đây, muốn làm cái gì… toàn bộ bọn họ đều không biết!

- Ta từ trên mặt đất xuống!

- Cho dù những người trên mặt đất, cũng không có mấy người biết được tình huống cụ thể của Cửu U Thế Giới! Ngươi rốt cuộc là ai?

- Ta là ai, hiện tại ngươi không cần phải biết. Nếu như ngươi còn không mau rời đi, như vậy ta sẽ nói cho ngươi biết, ta đến tột cùng là ai!

Chỉ một câu nói nhẹ nhàng bình thản, không hề có chút sát khí nào, thế nhưng Cửu U Thánh Nữ lại cảm thấy một cỗ hương vị khiến toàn thân lạnh toát. Bản thân là Thánh Nữ của Cửu U Phủ, nàng ta tự nhiên cũng không có khả năng cứ như vậy mà rời đi. Nghe được phía trước không ngừng truyền đến thanh âm tan vỡ, Cửu U Thánh Nữ lại hỏi:

- Ngươi là như thế nào đến được Cửu U Thế Giới?

- Tự nhiên là theo Cửu U Chi Lộ mà đến!

- Cửu U Chi Lộ tùy thời tùy chỗ đều phát sinh biến hóa, ngươi như thế nào có thể biết được?

- Xem ra ngươi chính là không muốn rời đi rồi! Vậy cũng được, ta liền nói cho ngươi biết, ta là ai! Ta, chính là người giết ngươi!

Ngón tay ngọc của Tiêu Tử Chân bắn ra, cái thế giới tan vỡ kia, đột nhiên biến thành một thanh kiếm, chém thẳng về phía Cửu U Thánh Nữ. Khí tức hủy diệt phát ra từ thanh kiếm phi thường nồng đậm. Cửu U Thánh Nữ cũng không chút nào sợ hãi, bàn tay phất lên, quát lớn:

- Hắc nguyệt!

Một vầng Hắc nguyệt đột nhiên từ hư không thoáng hiện ra, đỡ lấy thanh kiếm kia. Thế nhưng một hồi va chạm này cũng khiến cho trong ngực Cửu U Thánh Nữ bị ngưng trệ lại, vận công luân chuyển vài vòng mới khôi phục lại bình thường. Tiêu Tử Chân tiếp tục nhàn nhạt nói:

- Nếu như là một năm trước đây, ta vẫn không phải là đối thủ của ngươi! Thế nhưng hiện tại, ba Cửu U Thánh Nữ cũng sẽ không phải là đối thủ của ta! Huống hồ Hắc nguyệt của ngươi so với Hắc nguyệt chân chính vẫn còn kém một đoạn rất xa. Dưới tình huống như thế, ngươi càng không thể nào là đối thủ của ta cả! Trở về đi, để cho Phủ chủ của các ngươi đến đây!

Cửu U Thánh Nữ khẽ run người một cái, sau đó nói:

- Phủ chủ nào phải dễ dàng để cho ngươi muốn gặp là gặp được! Nếu như Phủ chủ đại nhân đến đây, chẳng cần phải ra tay, chỉ cần sát khí của ngài cũng có thể hủy diệt ngươi mất rồi!

Tiêu Tử Chân khẽ nhíu mày, sau đó tiếp tục nói:

- Cửu U Chi Tâm cũng sắp bị hủy diệt rồi, mà Phủ chủ Cửu U Phủ của các ngươi lại không chịu đến đây, xem ra Phủ chủ của các ngươi đã xảy ra vấn đề gì rồi, bằng không, như thế nào lại chỉ phái một mình ngươi đến đây?

Nghe đối phương nói như vậy, ánh mắt Cửu U Thánh Nữ thoáng nheo lại một chút. Tuy rằng nàng cũng không biết Phủ chủ đã xuất hiện vấn đề gì, nhưng mà nàng biết một đoạn thời gian trước, tâm tình của Phủ chủ cực kỳ không tốt, thậm chí ngay cả vị Thôi Toán Sư lợi hại nhất trong Cửu U Phủ cũng đã bị Phủ chủ oanh sát. Sau khi xảy ra chuyện đó, Phủ chủ liền đi vào Cửu U Trận bế tử quan, đến giờ vẫn chưa ra.

Nhưng mà chuyện này, nữ nhân trước mắt không ngờ lại có thể đoán ra được, tâm kế của đối phương, khiến cho nàng cũng phải cảm thấy sợ hãi. Chẳng qua Cửu U Thánh Nữ vẫn như cũ không có nửa phần ý tứ tránh lui, nàng ta vẫn còn át chủ bài! Nếu như không có át chủ bài, Cửu U Phủ cũng sẽ không chỉ phái một mình nàng đến đây như vậy.

Ông…

Sâu bên trong trung tâm tan vỡ, đột nhiên truyền ra một tiếng vang lớn. Cửu U Thánh Nữ nghe thấy thanh âm đó, cảm giác đầu tiên chính là tựa hồ như có thứ gì đó chuẩn bị tỉnh lại. Cửu U Thánh Nữ thì kinh hãi, nhưng mà trên mặt Tiêu Tử Chân lại xuất hiện một tia vui mừng, ngữ khí vẫn như cũ lạnh như băng, nói:

- Ngươi có thể chết được rồi!

Ngay khi Tiêu Tử Chân vừa nói như thế, Cửu U Thánh Nữ đã liền không chút do dự ra tay. Tay nàng không ngừng vẽ thủ ấn, miệng niệm liên tục:

- Hắc nguyệt, Dạ nguyệt, Huyết nguyệt, Ma nguyệt, Lam nguyệt! Ngũ Nguyệt Tề Hiện!

- Hoa nở hoa tàn!

Theo thanh âm nhàn nhạt của Tiêu Tử Chân vang lên, bên trên mỗi vầng U nguyệt kia đột nhiên nở rộ một đóa hoa. Đóa hoa vừa nở rộ đã lập tức tàn úa. Ngay khi hoa tàn, hào quang trên năm vầng U nguyệt kia liền trở nên vô cùng ảm đạm, trong khoảnh khắc liền thu nhỏ lại, có xu thế biến mất nữa.

- U nguyện là giả còn không nói, còn chưa luyện đến được cảnh giới Cửu U Tề Hiện, căn bản không mang đến cho ta bất cứ thương tổn gì!

Tiêu Tử Chân có được sự tự tin tuyệt đối. Thời điểm nàng ta mở miệng nói chuyện, động tác trên tay nàng cũng không chậm lại chút nào. Trong không trung chợt xuất hiện nửa cánh hoa, hướng về phía Cửu U Thánh Nữ đánh tới.

Sắc mặt Cửu U Thánh Nữ đại biến, cuối cùng cũng tế xuất ra át chủ bài của mình. Nàng khẽ bóp nát một khỏa hạt châu, trong khoảnh khắc một cái bàn tay từ trong đó bay ra.

Bàn tay vừa bay ra, nhất thời đem nửa cánh hoa kia nắm chặt trong lòng bàn tay, bóp nát nó.

Sắc mặt Tiêu Tử Chân thoáng thay đổi một chút, nhưng chỉ trong giây lát đã khôi phục lại bình thường:

- Hóa ra ngươi chính là ỷ vào át chủ bài này! Đáng tiếc, cái bàn tay này cũng chỉ là một bộ phận lực lượng của Cửu U Phủ chủ mà thôi! Không Gian Chi Hoa, tàn!

Mười ngón tay ngọc tung bay, một đóa hoa đột nhiên xuất hiện trong hư không, đem cái bàn tay ẩn chứa sát khí nồng đậm kia bao vây lại. Ngay lập tức, đóa hoa liền xuất hiện sự tổn hại, mà cái bàn tay kia cũng phát ra thanh âm băng băng băng vang vọng, sau đó bị hư hao vô số chỗ.

Trong cái đóa hoa bị tổn hại kia, còn có một đóa hoa tàn tách ra, bay về phía Cửu U Thánh Nữ. Giờ phút này Cửu U Thánh Nữ có muốn trốn cũng trốn không thoát, bởi vì xung quanh nàng ta đã xuất hiện vô số những mảnh không gian quỷ dị!

Mắt thấy Cửu U Thánh Nữ sắp sửa chết dưới đóa hoa tàn kia, thì một cái hồ lô chợt từ xa xa bay nhanh tới, chặn lại đóa hoa tàn kia.

Ánh mắt Tiêu Tử Chân nhìn về phía phương hướng cái hồ lô kia bay tới, trong mắt lóe lên sát khí nồng đậm. Mà từ xa đã có một thanh âm truyền đến:

- Đóa hoa này dùng để ngâm rượu, khẳng định sẽ có hương vị mới lạ a!

Vừa nói đến đây, thì đóa hoa tổn hại kia đã lập tức bị cái hồ lô nuốt luôn vào miệng.

Trong khoảnh khắc, một cái thân ảnh thoáng hiện ra, chính là Tư Đồ Dật Tiêu. Tư Đồ Dật Tiêu điều khiển hồ lô bay một vòng, mở ra cho Cửu U Thánh Nữ một khoảng không gian lớn, sau đó mới nói với Cửu U Thánh Nữ:

- Ta đã cứu mạng nàng, nàng cần phải báo ân đó!

- Công tử muốn Tiểu U báo ân như thế nào đây?

Cửu U Thánh Nữ cũng không phải là kẻ ngốc, ngay lập tức nắm bắt lấy cơ hội này. Tư Đồ Dật Tiêu mỉm cười, nói:

- Lấy thân đền đáp thì không cần đâu! Mở ra cho ta một con đường, để cho ta rời khỏi Cửu U Thế Giới này là được!

- Được thôi!

Cửu U Thánh Nữ đáp ứng phi thường sảng khoái, sợ sẽ xảy ra chuyện tình ngoài ý muốn.

Lúc này Tiêu Tử Chân mới nói:

- Ngươi không nên xen vào chuyện tình này, lại càng không nên bước vào trong Không Gian Chi Hoa của ta! Ngươi cho là ngươi có khả năng phá hủy được chúng hay sao? Điều không nên nhất của ngươi chính là, ngươi đã cùng nàng ta giao dịch. Nếu như ngươi giúp ta xử lý nàng ta, như vậy lúc ta rời đi, nhất định sẽ mang ngươi đi theo!

- Thực lực của ngươi mạnh mẽ như vậy, muốn chém giết chúng ta chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay hay sao? Vậy thì vì cái gì ngươi lại do dự chứ? Có phải ngươi cố kỵ chuyện gì hay không? Vừa rồi tiếng vang ông kia, đối với ngươi rất trọng yếu thì phải?

Tư Đồ Dật Tiêu cũng không có chút nào sợ hãi, nói xong còn uống một ngụm rượu, sau đó tiếp tục nói:

- Ân! Rượu ngâm thêm hoa kia, quả thật uống rất ngon a! Vốn dĩ ta cũng định giao dịch cùng với ngươi, nhưng mà, thời điểm nhìn thấy ngươi, ta đột nhiên nhìn ngươi rất chướng mắt, vì thế tự nhiên liền thay đổi đối tượng hợp tác!

Nghe đối phương nói vậy, ánh mắt Tiêu Tử Chân nhất thời nheo lại. Đã không biết bao lâu rồi, còn chưa có người nào dám nói chuyện với nàng như vậy! Không đúng! Trước đây không lâu tựa hồ cái tên Sở Nam kia đối với nàng cũng cực kỳ càn quấy như vậy! Tiêu Tử Chân lại vươn tay ra, thế nhưng nàng ta chợt nhìn thấy cái hồ lô trong tay Tư Đồ Dật Tiêu, trong đầu chợt hiện lên một cái thân ảnh, trong lòng thoáng kinh ngạc, thế nhưng trên mặt vẫn không biểu lộ chút biểu tình nào, hỏi:

- Ngươi có quan hệ thế nào với Tửu Kiếm Tử?

- Cái gì mà Tửu Kiếm Tử? Chưa từng nghe qua!

- Vậy cái hồ lô của ngươi từ đâu mà có?

- Đại ca của ta đưa cho, có gì không?

Vẻ mặt Tư Đồ Dật Tiêu không chút để ý nói, thế nhưng trong lòng lại đề phòng thật sâu. Dù sao thì nữ nhân này cũng gây cho hắn một cảm giác phi thường nguy hiểm, mặc dù lúc này thực lực của hắn đã gia tăng thêm không ít.

Tiêu Tử Chân cũng không vì thế mà từ bỏ, lại hỏi:

- Đại ca của ngươi họ gì tên gì?

- Vì cái gì ta phải nói cho ngươi biết?

- Ngươi xác định không nói?

Thanh âm của Tiêu Tử Chân cực kỳ lạnh lẽo, mấy ngàn không gian liền không ngừng xoay tròn. Trong các phiến không gian không ngừng xuất hiện hoa nở hoa tàn, hoa tàn rồi hoa điêu linh… Khóe miệng Tư Đồ Dật Tiêu nhất thời liền chảy ra một tia máu tươi. Đồng thời Tư Đồ Dật Tiêu cũng lấy từ trong người ra kiện Pháp bảo kia, hóa thành kiếm chém tới…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.