Võ Nghịch Càn Khôn

Chương 391: Chương 391: Hắc đản chuyển động




Lệnh bài hắc sắc, bị Ngũ Hành nguyên lực tôi luyện, giờ phút này đang hưởng thụ máu tươi ẩn hàm bên trong đại lượng nguyên lực của Sở Nam.

Thế nhưng, lệnh bài hắc sắc không biết có phải bị hắc đản đồng hóa hay không, hút máu mà không có nửa điểm biến hóa.

Hắc sắc lệnh bài không có thất thải quang mang rực rỡ thiểm hiện, không biến thành pháp bảo khủng bố, cũng không tự động bay lên không, phát ra âm thanh ong ong…

Cái gì cũng không có, chỉ có hắc sắc lệnh bài đang không ngừng hút lấy máu tươi.

Sở Nam cảm thấy phiền muộn, thầm nghĩ:

- Không có dị biến thì cũng không tính làm gì, tại sao còn không ngừng hút máu…

Mặc dù hắc sắc lệnh bài không giống Vô Tự thiên thư, biến hóa thành một thứ gì đó có ích, nhưng Sở Nam cũng không buồn rầu, hắc sắc lệnh bài này đã ở trong tay hắn rất lâu rồi, cũng chưa từng phát huy tác dụng gì.

Đem hai mảnh lệnh bài bỏ vào trong nhẫn trữ vật, Sở Nam lại nhỏ lên trọng kiếm không ít máu tươi, thế nhưng, Sở Nam không phát hiện, lúc hắn bỏ hắc sắc lệnh bài vào trong nhẫn trữ vật thì đồ án trên lệnh bài thoáng rung động một chút, giống như vật sống, rất chân thực và sống động, chỉ trong chớp mắt liền khôi phục trạng thái như cũ.

Đợi sau khi trọng kiếm hấp thu máu tươi xong thì Sở Nam lại lấy hắc đản ra, cho nó ăn đủ loại nguyên thạch và Thú hạch, thể tích không chỉ không lớn lên mà còn nhỏ lại, bây giờ chỉ còn hơn một phần ba lúc trước.

Sở Nam cũng không cảm thấy kỳ quái, bất luận hắc đản này xảy ra chuyện gì thì hắn cũng không kỳ quái, như thường ngày, lúc Sở Nam nhỏ máu tươi lên thì ngay lập tức máu tươi liền bị hút vào.

Một giọt hai giọt ba giọt… Sở Nam vận dụng Thần Hành Bách Biến, đem tu vi đặt ở cảnh giới Võ Tướng cao cấp, chuẩn bị cất đi hắc đản.

Thế nhưng lúc Sở Nam vươn tay, một cầm lấy hắc đản thì hắc đản đột nhiên chuyển động.

Hắc đản này chuyển động, bên trên dần phát ra ngũ thải quang mang, Sở Nam còn cảm thấy một cỗ khí tức rất quen thuộc, vẻ mặt thoáng ngạc nhiên, sau đó trở nên kinh hỉ, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ muốn ra rồi?

Thế nhưng Sở Nam lại lần nữa thất vọng.

Hắc đản phiêu phù trên không trung, bị ngũ thải quang mang bao bọc lại từ không trung rơi xuống, không hề có chút biến hóa nào, lúc Sở Nam cảm thấy khó hiểu thì hắc đản lại lăn trên mặt băng.

Sở Nam nhìn hắc đản lăn đến mép băng thì bị tường băng cản lại, nhưng vẫn không dừng, cố chấp muốn lăn về phía trước như muốn xuyển thủng lớp băng, đồng thời, trong lòng Sở Nam còn dâng lên một cảm giác cường liệt, đó là “Chém xuyên bức tường bưng này, đi theo phương hướng hắc đản, khóe thành một thông đạo…”

Cảm giác này càng lúc càng mãnh liệt, Sở Nam không chần chừ nữa, bước lên trước, lấy Long nha ra, xoát xoát vài kiếm, đem bức tường băng dài gần ba trăm mét khoét thành một thông đạo, hắc đản liền nhanh chóng lăn vào, cho đến khi bị bức tường băng cản lại.

Sở Nam càng thêm nghi hoặc, thầm nghĩ:

- Hắc đản này rốt cuộc muốn làm gì?

Sở Nam nghi hoặc, tiếp tục vung Long nha lên, ven theo phương hướng hắc đản lăn, chém tiếp.

Ba mét, mười mét, hai mươi mét….

Hắc đản vẫn lăn về phía trước…

o0o

Bên ngoài Băng Viêm đảo, Tùy trưởng lão đích thân dẫn môn hạ đệ tử tìm tòi khắp vách núi ba mặt, đang tìm thì Tùy trưởng lão đột nhiên nhíu mày, nói:

- Lại có vết tích người khác đã tìm qua, là những người kia tìm kiếm sao?

Thấy không đúng, Tùy trưởng lập tức triệu tập tất cả đệ tử Thiên Nhất Tông, đem toàn bộ lực chú ý tập trung vào vách núi ba mặt, Thượng Thanh Đông và một tên Võ Vương khác nghe thấy tin này cũng đích thân xuất động, một người phụ trách một mặt vách băng, Thượng Thanh Đông phụ trách chính là vách băng của Sở Nam vừa rồi.

Đám thần bí nhân kia, càng lúc càng đến gần.

o0o

Trong băng đạo, Sở Nam móc ra một viên đan dược nuốt vào, nhìn hắc đản vẫn miệt mài va vào vách băng, nói:

- Hắc đản à hắc đản, ngươi đến cùng muốn đi đâu? Ta đã đào ba bốn ngàn mét rồi, ngươi còn không dừng lại…

Mặc dù nói vậy, nhưng Sở Nam đợi sau khi nguyên lực hồi phục lại cầm lấy Long nha tiếp tục đào, còn lẩm bẩm:

- Còn may là trong nhẫn trữ vật của ta có nhiều nguyên thạch và đan dược, bằng không cũng chẳng biết ngươi đến cùng muốn làm gì, đúng là mệt chết đi được.

Một ngày, lại thêm một ngày…

Sở Nam đã đào thông đạo được hai vnaj mét, hắc đản vẫn không dừng lại, Sở Nam lấy ra nguyên thạch, chuẩn bị hấp thu một chút nguyên lực thì hắc đản đột nhiên nhảy lên, hút mất nguyên thạch trong tay hắn, nguyên thạch còn chưa chạm đất thì đã biến mất, hiển nhiên là bị hắc đản nuốt rồi.

Sở Nam cười cười nói:

- Thì ra ngươi cũng đói!

Lập tức, Sở Nam lấy ra một đống lớn nguyên thạch, đặt nguyên lực ở xung quanh hắc đản, Sở Nam cũng cầm thượng phẩm nguyên thạch đầy hai tay, một người một trứng hấp thu nguyên lực, Sở Nam hấp thu nguyên lực tương đối nhanh, nhưng so với hắc đản kia vẫn kém không ít, nguyên thạch xung quanh hắc đản biến mất nhanh chóng, có thể dùng mắt thường nhìn ra…

- Ngươi còn ham ăn hơn ta.

Sở Nam thầm nghĩ, cảm thấy hắc đản càng lúc càng có linh tính, bởi vì hắc đản thôn phệ hết nguyên thạch xung quanh lại nhảy vào trong tay Sở Nam, đoạt nguyên thạch của hắn.

Không lâu sau, bọn hắn hấp thu đủ nguyên lực lại tiếp tục lên đường, hắc đản dẫn đường, còn Sở Nam thì dùng Long nha đào thành thông đạo.

Cũng ngay lúc bọn họ vào sâu trong lòng Băng Viêm đảo thì đám người Thượng Thanh Đông đã tìm thấy quỹ tích hoạt động của đám thần bí nhân, lâp jtwcs gọi Tùy trưởng lão và một tên trưởng lão khác nhanh chóng đuổi đến…

Cùng lúc đó, hành động của Thiên Nhất Tông cũng dẫn đến sự chú ý của các môn phái khác, chia nhau tìm ở vách núi ba mặt, Vô Không lão tổ cũng lặng lẽ theo sau Tùy trưởng lão…

o0o

Ở nơi khác, Hải Lang đoàn đang ở tiểu đảo, Phù Chấn nhìn ba mươi tấm Đan Nguyên Ngũ Hành Phù, Hỏa Phù, Thủy Phù, Mộc Phù, Thổ Phù, Kim Phù mỗi loại sáu tấm, vẻ mặt đầy mệt mỏi, nhưng bên trong mệt mỏi lại tràn ngập vui sướng, thầm nghĩ:

- Ba mươi tấm, hẳn là đủ rồi, theo kết hoạch thì cũng đến lúc ta lên đường rồi.

Khẽ lẩm bẩm một câu, Phù Chấn liền lấy ra mười tấm Ngũ Hành Phù, mỗi loại hai tấm đưa cho Tử Mộng Nhân dùng để hộ thân, đương nhiên đây là phân phó của Sở Nam.

Trong mấy ngày qua, Tử Mộng Nhân sử dụng đủ loại thủ đoạn, dày vò Hải Lang đoàn, toàn bộ đều theo mệnh lệnh của nàng, nói bọn hắn đi hướng đông thì bọn hắn tuyệt không dám đi hướng bắc, bảo bọn hắn bước nửa bước thì bọn hắn tuyệt không dám bước quá một bước…

Mặt khác, Tử Mộng Nhân cũng theo Phù Chấn học luyện chế Phù, biết được đôi chút, mặc dù bây giờ tu vi của nàng còn quá thấp, căn bản không thể luyện chế thành Đan Nguyên Ngũ Hành Phù uy lực như Phù Chấn, thế nhưng phương pháp luyện chế, tài liệu luyện chế, tỉ lệ là bao nhiêu, cái gì phóng trước cái gì phóng sau, phóng như thế nào đều thành thạo, khiếm khuyết duy nhất của nàng chính là “tu vi”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.