Võ Nghịch Càn Khôn

Chương 414: Chương 414: Nén lại ba lần




San Hô Huyền Lam Kình không hề biết Sở Nam khác người bình thường, với người khác mà nói, kinh mạch giống như dòng suối, nhưng đối với Sở Nam, toàn thân chính là một dòng suối, một dòng suối lớn đến mức có thể gọi là “dòng sông”.

Nhưng cho dù dòng suối lớn tới mức nào, so với biển lớn thì vẫn không là gì cả, sẽ tới lúc bị nổ tung.

Lúc này, quần áo Sở Nam đã rách nát hết, máu tươi chảy ròng ròng, cũng đã sắp tới lúc bị nổ tung rồi.

Người khác sẽ là kinh mạch đứt vỡ mà chết, còn Sở Nam sẽ là thân thể nổ tung mà chết, giống như một quả bóng, đã tới cực hạn mà vẫn tiếp tục bơm khí, kết quả sẽ là bùm một tiếng, vỡ thành hàng chục mảnh.

San Hô Huyền Lam Kình vừa cung cấp nguyên lực cho Sở Nam hấp thu, thân thể cũng vẫn không ngừng lớn lên, tiếng ục ục trong cơ thể đã biến thành tiếng ầm ầm, giống như thác nước đang tuôn chảy, đám Ngọc Chi San Hô Trùng ra sức giãy giụa trong lớp nguyên lực tràn ngập sức công kích, chiếc gai nhỏ không ngừng đâm khắp nơi, chỉ mong có thể đâm ra một dòng máu đỏ tươi, Tiểu Lam ra sức ngược dòng nước, cố sức tiến lại gần ổ bụng của San Hô Huyền Lam Kình, ở trong đó chính là yếu huyệt của San Hô Huyền Lam Kình.

- Không thể cứ tiếp tục như vậy được. Nhất định phải thay đổi.

Sở Nam cảm nhận được tình trạng không ổn, một lượng lớn thủy nguyên lực vốn không thuộc Sở Nam đang tràn ngập trong khắp kinh mạch đan điền, thủy nguyên lực vào trong cơ thể càng nhiều thì máu tươi cùng những loại nguyên lực khác càng bị đẩy ra ra, cho dù là Hàn Ngọc Lan Viêm Vương hay ngũ sắc quang mang cũng đều có dấu hiệu bị đẩy ra.

Hơn nữa, càng nhiều thì Sở Nam càng khó khống chế, dù sao thủy nguyên lực này cũng từ ngoài vào, không phải do hắn tu luyện ra, không thể gần gũi như do chính hắn tu luyện ra được.

Một khi Sở Nam không thể khống chế được những thủy nguyên lực này, vậy cơn hồng thủy nguyên lực sẽ cuồn cuộn bạo phát, khiến thân thể hắn nổ tung.

Tình hình tuy vô cùng nguy hiểm, Sở Nam cũng vô cùng ngưng trọng, nhưng trong cảm giác ngưng trọng đó, khóe miệng Sở Nam vẫn lóe lên một nụ cười:

- Muốn ta nổ tung. Chỉ một con nghiệt súc nhà ngươi, có thể sao?

- Vốn dĩ ta vẫn còn lo thân thể ta trở nên cường hãn như vậy, đi đâu mới có thể tìm đủ nguyên lực để đả thông mấy đường kinh mạch, bây giờ không cần phiền phức như vậy nữa, thủy nguyên lực tuy không có lực công kích cường đại như kim nguyên lực, nhưng số lượng lại rất nhiều.

- Hôm nay, ta sẽ mượn nguyên lực của ngươi, luyện thành “Thảo Mộc Quyết” tầng thứ ba, “Thần Thông Bách Biến” tầng thứ ba, Sinh Tử Quyết tầng thứ hai, thậm chí tầng thứ ba...

Sở Nam đã sớm tính toán ra những đường kinh mạch của các võ quyết này, chỉ đợi có đủ nguyên lực là sẽ đả thông.

Chỉ đáng tiếc một lượng lớn nguyên lực khó mà tìm đủ, giết Võ Vương đoạt nguyên hạch cũng không phải là việc thường gặp.

Nhưng bây giờ, cơ hội đã tới.

Hơn nữa còn ở ngay trước mắt.

San Hô Huyền Lam Kình tuyệt đối không biết kinh mạch của Sở Nam tự tạo nên, càng không biết phương pháp tu luyện võ quyết yêu nghiệt của hắn, nếu không nó tuyệt đối hối hận đến chết.

- Mượn nguyên lực của ngươi, tạo thành đường kinh mạch thứ mười.

Sở Nam hét lớn, hấp lực tăng lên, đồng thời ép thủy nguyên lực trong mỗi tế bào ra, nén lại tại vị trí đã tính toán sẵn, trong đầu Sở Nam chỉ có hai từ: “nén lại”.

Nén, nén, nén, nén rồi lại nén, không ngừng nén lại, liều mạng nén lại.

Thân thể bị thủy nguyên lực làm cho giãn nở ra tuyệt đối là một quá trình đau đớn khôn xiết, Sở Nam đã trải qua nỗi đau phân cân thác cốt, huyết quản đứt vỡ, thân thể càng cường hãn thì lúc bị đứt vỡ càng đau đớn.

Nhưng nếu hỏi có gì đau đớn hơn là bị giãn nở ra?

Thì đó chính là nén lại!

Bị làm cho giãn nở ra, rồi lại liều mạng nén lại, nỗi đau đớn ở trong đó, người bình thường tuyệt đối không thể chịu nổi.

Thử nghĩ mà xem: thân thể Sở Nam giống như một chiếc bình chứa, bên ngoài không ngừng có nguyên lực tràn vào, hắn lại còn lại nén chiếc bình chứa lại, khiến thân thể biến nhỏ đi, hơn nữa, nguyên lực căn bản không hề thoát ra ngoài, ba mặt giáp công như vậy, kết cục sẽ là thế nào?

Rất có thể sẽ là chết trong đau đớn.

Toàn Lực Bạo của Sở Nam trước kia, nếu như lúc đó nén lại một lần, thì lúc này Sở Nam tuyệt đối đã nén tới ba lần.

Ba lần nén lại, sớm đã vượt quá giới hạn chịu đựng của Sở Nam.

Nhưng cho dù đau đớn như vậy, cho dù có khả năng bị diệt vọng, thân thể Sở Nam quả thực đã biến nhỏ lại, nhưng máu tươi từ từng lỗ chân lông tuôn ra càng nhiều, cơ thịt trên mặt biến dạng càng khủng khiếp.

Mỗi một thời khắc, Sở Nam đều như đang trải qua trăm năm trong địa ngục, không biết đã trải qua bao lâu, Sở Nam đã nén nguyên lực lại một mức nhất đinh, ánh mắt kiên nghị hiện lên, cắn răng lẩm bẩm:

- Thảo Mộc Quyết tầng thứ ba thành!

Xoẹt!

Sở Nam cảm nhận thấy rõ ràng cơ thể truyền ra một tiếng chói tai, thủy nguyên lực cuồn cuộn đi theo con đường Sở Nam đã tính toán sẵn, thân thể vô cùng cường hãn của Sở Nam đã bị cỗ nguyên lực thấm đẫm cả ý chí kiên định của Sở Nam xé rách toang, một khe hở vừa hiện ra, thủy nguyên lực từ phía sau liền cuồn cuộn lao qua, giống như nước lũ tràn qua đê vỡ.

Cứ như vậy, khoảng năm phút sau, một con đường thấm đẫm máu đã hiện ra ở trong thân thể Sở Nam.

Đường kinh mạch thứ mười hình thành khiến thủy nguyên lực trong cơ thể Sở Nam cạn kiệt, thân thể vô cùng nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường, nhưng Sở Nam bị phản phệ, thân thể không khỏi rùng mình.

Không có chút do dự, hấp lực lại tiếp tục xuất hiện trong hai tay Sở Nam, vũng xoáy tăng tốc tới cực hạn, San Hô Huyền Lam Kình cảm nhận thấy cỗ hấp lực còn khủng khiếp hơn cả lúc trước, không khỏi suy nghĩ, trong lòng có chút hoang mang bối rối:

- Tiểu tử này rốt cuộc lai lịch thế nào? Hút bao nhiêu nguyên lực của ta như vậy, kinh mạch không chỉ không đứt vỡ, lại còn càng hút càng mạnh.

Sở Nam rốt cuộc đã hấp thu bao nhiêu nguyên lực?

Chỉ thấy Băng Viêm Đảo bị nứt vỡ, một nửa trong đó đã bị San Hô Huyền Lam Kình nuốt vào trong bụng thì đã đủ biết ghê gớm tới mức nào, nếu là Mạc lão đột nhiên có được nhiều nguyên lực như vậy, e rằng cũng không thể chịu nổi.

Lúc này, Mạc lão đang đứng ở một nơi kín, ánh mắt không chớp nhìn xuống phía dưới, trên người không hề có dấu hiệu bị thương. Thượng Thanh Đông và lão nhân gày gò liên thủ tấn công, Mạc lão đã sớm chuẩn bị, hắn vốn đợi cho đám người này chém giết gần xong thì mới xuất hiện thu thập tàn cuộc, nhưng sau khi thấy San Hô Huyền Lam Kình lao ra khỏi biển lửa, tình thế đã vượt ra khỏi dự liệu của hắn. Hắn cũng đã lập tức phát hiện ra Sở Nam, vừa nhìn thấy ánh mắt đã tràn đầy sự kinh ngạc, cho tới tận lúc này...

Mạc lão vừa nhìn Sở Nam, vừa phát hiện ra phản ứng bất thường của Vô Không Lão Tổ và Phù Chấn, trong lòng không khỏi nghi hoặc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.