Võ Nghịch Càn Khôn

Chương 738: Chương 738: Sinh Cơ Đan dâng đến tận cửa




Sáng sớm rất nhanh đã đến.

Bên ngoài Thiên Hạ Thương Hội vây quanh một đám người, bọn hắn nhìn những Hắc y nhân kia, bắt đầu bình phẩm, trong đám người còn có rất nhiều người ánh mắt kinh hoảng, cũng có ánh mắt cừu hận, hắn nhìn qua hơn ba mươi Hắc y nhân một lượt, không nhìn thấy người mà hắn muốn tìm, cừu hận càng kịch liệt, sau đó phẫn nộ rời đi.

Rất nhanh, người trẻ tuổi kia liền biết thám tử mình phái ra đã mất tích, người trẻ tuổi nhất thời phát nộ, trực tiếp đem cái bàn trà bên cạnh đánh nát, chỉ nghe hắn nói:

- Dám giết người của bổn cung, thật đúng là chán sống, vốn còn muốn điều ra xem hắn có thể thu dùng hay không, bây giờ thì không cần nữa, một Võ Hoàng sơ cấp không phải đối thủ của ngươi thì bổn cung sẽ phái ra ba Võ Hoàng cao cấp.

Sau khi oán hận, người trẻ tuổi lại điểm tên ba người, sau đó nói:

- Những người khác có thể tùy ý giết, nhưng đôi tỷ muội kia thì không được phép có bất kỳ thương tổn nào, rõ chưa?

- Rõ, chủ nhân.

o0o

Cùng lúc đó, một tiểu sinh mi thanh mục tú cũng bước vào Thiên Hạ Thương Hội.

Lăng Yên Lan đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, đem tình báo liên quan đến quân đội đưa lên trước mặt Sở Nam, Sở Nam thoáng nhìn qua cấp bậc tướng quân, cuối cùng ánh mắt dừng lại, lẩm bẩm:

- Phong Vương, có lẽ đủ rồi.

- Chưởng quỹ, có hai công tử muốn đến mua đồ.

Mai Lai Tiếu vẫn còn khiếp sợ hành động lúc trước của Phú Sơn, làm một thương nhân, không chỉ thấy có tài phú mới đầu tư, mà còn phải có những thứ khác, ví dụ như quyền thế, tu vi…

Mai Lai Tiếu hiện nay chỉ là một chưởng quỹ nhỏ, nếu dựa theo quy tắc của Thiên Hạ Thương Hội mà xử lý thì hắn không biết phải đợi mất bao lâu mới có thể tiến thêm một bước. Mai Lai Tiếu biết rõ đây chính là cơ hội tốt, chỉ cần có thể khiến cho nam nhân mà ngay cả Phú Sơn Đại chưởng quỹ cũng phải sợ hãi vừa ý, con đường nhân sinh của hắn rất có thể sẽ có một bước tiến dài.

Đúng lúc này, tiểu nhị thương hội báo lại, Mai Lai Tiếu nghe xong, cảm thấy rất quỷ dị, vào thời khắc mẫn cảm này còn có người đến Thiên Hạ Thương Hội mua đồ, ở trước của Thiên Hạ Thương Hội rõ ràng còn treo ba mươi người a…

Dựa vào trực giác nhạy cảm, Mai Lai Tiếu liền cảm thấy địa vị của hai người kia tuyệt đối không đơn giản. Nghĩ vậy, Mai Lai Tiếu vội vàng đi ra ngoài, vừa đi vừa đánh giá hai vị khách nhân, bỗng nhiên một âm thanh trong trẻo vang lên:

- Bổn công tử còn tưởng rằng Thiên Hạ Thương Hội đại danh đỉnh đỉnh không buôn bán nữa!

- Thiên Hạ Thương Hội luôn mở cửa nghênh tiếp khách trong thiên hạ, làm sinh ý cho thiên hạ, tất nhiên phải làm, phải làm…

Mai Lai Tiếu khom người cười nói, đang nói hứng trí thì bị người kia ngắt lời:

- Hay cho câu làm sinh ý cho thiên hạ, chưởng quỹ, những lời này của ngươi là thật sao?

Mai Lai Tiếu khựng lại, cười nói:

- Tất nhiên là thật.

- Như vậy có nghĩa là, bất luận công tử muốn bàn sinh ý gì thì các ngươi đều làm?

Mai Lai Tiếu đã nhận ra chỗ quỷ dị, vừa mới mở miệng thì đối phương lại dùng ngữ khí cực kỳ khẳng định, nói:

- Bây giờ bổn công tử muốn bàn một số sinh ý, ngươi có muốn làm không?

Mai Lai Tiếu khó xử nói:

- Công tử có sinh ý gì?

- Một chuyện rất đơn giản, sinh ý hồi báo lại vô cùng phong phú…

- Xin được lắng nghe…

Người tự xưng là công tử cười nhạt một tiếng, nói:

- Bổn công tử ở đây có một tấm đan phương (công thức luyện đan)…

Nghe thấy hai chữ “đan phương”, trái tim Mai Lai Tiếu liền nhảy lên, chỉ nghe vị công tử kia tiếp tục nói:

- Mai chưởng quỹ, ngươi đừng xem thường tấm đan phương này, nếu như luyện thành đan này, mặc dù không thể khởi tử hồi sinh, biến người chết thành người sống, nhưng lại có tác dụng bồi nguyên, kéo dài sinh cơ cho võ giả, tên là Sinh Cơ Đan.

- Kéo dài sinh cơ? Không biết kéo dài được bao lâu?

- Cái này thì bổn công tử cũng không rõ, có thể là kéo dài vài năm, cũng có thể là kéo dài vài giây, cụ thể là bao nhiêu thì còn tùy thuộc vào chất lượng luyện đan, còn có tình huống thực tế nữa.

Mặc dù người này không hồi đáp nghi vấn của Mai Lai Tiếu, câu trả lời cũng giống như không. Nhưng trong đầu Mai Lai Tiếu lại nổ ầm giống như sét đánh giữa trời quang, hắn thật sự khó mà tin được hảo sự này lại rơi trên người hắn, vào nam ra bắc, liên hệ tam giáo cửu lưu, tất nhiên hắn biết, không có võ giả nào là không muốn kéo dài tính mạng, cho dù chỉ thêm một chút, một canh giờ, một phút cũng đủ để khiến tất cả điên cuồng. Nếu như luyện thành đan dược này thì đây tuyệt đối chính là phát tài, tài lộc thăng tiến.

Mai Lai Tiếu đang nghĩ thì trong lòng vị công tử kia lại khẽ lẩm bẩm:

- Mồi nhử lớn như vậy, ta cũng không tin ngươi không mắc câu!

Mai Lai Tiếu quả thật động tâm rồi, mắc câu rồi, nhưng hắn biết muốn luyện thành đan dược này, chắc chắn tài liệu cũng không đơn giản. Thế nhưng, bất luận là tài liệu khó kiếm thế nào thì cũng phải thử một lần, không nói cái khác, chỉ dựa vào tấm đan phương này cũng đủ khiến người ta đỏ mắt rồi.

Nghĩ đến đây, Mai Lai Tiếu đột nhiên phát hiện, đây không phải là cơ hội tốt để tiếp cận nam tử kia sao? Quả đúng là trời ban cơ hội, Mai Lai Tiếu lòng đầy cảm thán, lập tức nói:

- Công tử xin chờ một lát, lão hủ xin đi ra ngoài một lúc.

Trong ánh mắt vị công tử kia lóe lên một tia giảo hoạt, nhẹ gật đầu rồi nói:

- Đi nhanh đi.

Ba chữ này cực kỳ bình thản, nhưng giọng nói và thần sắc khi nói lại khiến Mai Lai Tiếu chấn động, thế nhưng hắn không biểu lộ ra, vội vàng đi ra ngoài, đem tin tức này đi báo cáo, cũng đem hoài nghi của hắn đối với hai người nói ra, một lúc sau, Lăng Yên Lan đem tin tức này truyền đến tai Sở Nam, hai mắt Sở Nam đột nhiên sáng lên, nhớ đến mình có một tấm đan phương "Trường Thọ Đan", liền nói:

- Nếu là đan phương thực sự, cứ tiếp tục sinh ý này.

- Vâng, công tử.

Lăng Yên Lan đi ra ngoài, nhìn thấy hai người kia thì hai đầu lông mày nhíu chặt, hiện lên một tia nghi hoặc, lập tức cười nói:

- Hai vị công tử, sinh ý này Thiên Hạ Thương Hội chúng ta nhận.

Trên mặt vị công tử kia đầy vẻ tươi cười, thần sắc như đã sớm biết sẽ vậy, Lăng Yên Lan lại nói:

- Thỉnh công tử đưa đan phương cho chúng ta để chúng ta đi thu thập tài liệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.