Võ Nghịch Càn Khôn

Chương 1725: Chương 1725: Thị nữ, vi sự dạy ngươi điều này.






- Ngươi là huyết mạch vương giả lôi tộc, cũng đủ tư cách làm thị nữ của lão phu.

Hỗ trưởng lão cười nói, nụ cười vô cùng hiền lành. Nhưng ẩn dấu dưới nụ cười hiền lành là lòng muông dạ thú, bởi vì hắn nhận định Lôi Nhụy ở trong kiếm trận trốn không thoát.

Chỉ có điều công kích Hỗ trưởng lão công kích không ngừng khiến cho dù Lôi Nhụy liều mạng nhưng vẫn không có chút thời gian thở dốc. Lôi Nhụy không nói gì, chỉ tế ra sấm sét màu tím ngăn cản, nhưng thời gian trôi qua, uy lực của Tử lôi càng ngày càng nhỏ.

- Đúng là một bé gái quật cường!

Hỗ trưởng lão nói xong, lại đẩy Lôi Nhụy vào trong một tiểu sát trận, bốn thanh đại kiếm tạo thành hình chữ “Tỉnh” chém xuống. Hỗ trưởng lão vừa thưởng thức vừa nói:

- Nếu như ngươi làm thị nữ của lão phu sẽ có nhiều chỗ tốt khó mà tưởng được, ví dụ như lão phu có thể giúp Vương giả nhất mạch chưởng khống Lôi tộc, hoàn toàn không cần cố kị đám phát ra Kim lôi.

Lôi Nhụy vẫn trầm mặc, nàng đang nghĩ cách nhắc nhở Sở Nam rời khỏi.

- Đương nhiên lão phu có thể giúp Vương giả nhất mạch thì cũng có thể trợ giúp Kim lôi nhất mạch! Tương lai của Lôi tộc như thế nào đều phải dựa vào sự lựa chọn cửa ngươi.

Nói lời này, Hỗ trưởng lão vẫn cười cười, chỉ có điều hắn lại khiến Lôi Nhụy phun ba ngụm máu, mặt trắng bệch.

Sở dĩ Hỗ trưởng lão muốn Lôi Nhụy làm thị nữ của hắn không phải là tham luyến sắc đẹp của Lôi Nhụy, hay có một vương giả huyết mạch lôi tộc làm thị nữ đi ra ngoài rất có mặt mũi, mục đích chủ yếu của hắn là muốn thông qua Lôi Nhụy tiến tới khống chế Lôi tộc. Lôi tộc tuy rằng kém Đại Đạo tông, nhưng cũng là một thế lực không nhỏ, địa vị không thấp. Hơn nữa Hỗ trưởng lão cũng không thể đại biểu Đại Đạo tông, Đại Đạo tông không phải của hắn, hắn chỉ là một tên trưởng lão mà thôi. Vứt bỏ thân phận Đại Đạo tông, bản thân hắn chống lại tộc trưởng Lôi tộc e là cũng ăn không tiêu.

Cho nên Hỗ trưởng lão rất động tâm.

Chẳng qua tính toán của Hỗ trưởng lão đã được định trước là không thể thành công!

Sau mấy phút, Hỗ trưởng lão thấy Lôi Nhụy vẫn không có phản ứng liền nói:

- Xem ra ngươi rượu mời không muốn lại muốn uống rượu phạt, đã như vậy thì lão phu sẽ thành toàn cho ngươi!

Tiếng nói vừa dứt, vẻ tươi cười Hỗ trưởng lão hóa thành sát cơ nồng đậm, đang muốn giải quyết Lôi Nhụy thì đột nhiên giật mình:

- Hả, lại có người tiến vào Kiếm trận? Đó là ai?

- Có hai người Đường Sinh trông coi bên ngoài, còn phải thông qua Ma thú trận, người này quả thực không tầm thường.

Hỗ trưởng lão không ngừng xoay chuyển ý nghĩ, ngừng một kích tất sát đối với Lôi Nhụy, bởi theo trực giác hắn cảm thấy Lôi Nhụy còn có đại chiêu, hoặc là át chủ bài chưa sử dụng. Nếu lúc này hắn đẩy nàng vảo tử lộ, khiến nàng liều chết đánh cược, tuy rằng hắn không nguy hiểm tới tính mạng nhưng quá nửa sẽ bị thương. Tình hình như vậy đánh nhau với người khác có phần không ổn, dù sao Lôi Nhụy ở trong Kiếm trận, trốn cũng không thoát, cho dù vận khí của nàng tốt, giống như khi trong Ma thú trận, vô tình thoát được cũng không hề có vấn đề gì.

- Tới gần.

Lôi Nhụy và Hỗ trưởng lão đồng thời nghĩ, Lôi Nhụy khẳng định người tới là ai, Hỗ trưởng lão thì tụ thế, chuẩn bị giết tới, khiến đối phương không kịp trở tay. Lại qua thời gian chín hơi thở, Hỗ trưởng lão kinh ngạc lên tiếng, hắn đã biết người tiến vào Kiếm trận là ai, hóa ra là đệ tử của hắn, lập tức toàn bộ nghi vấn liền biến mất.

- Không ngờ tu vi trận pháp của Thành Song đã tinh tiến tới mức này, hào quang trên tay phải của hắn…

Hỗ trưởng lão hai mắt sáng rực:

- Thành Song có kỳ ngộ trong di tích Trận tông? Đã có được trận hồn, thật tốt quá, xem ra trọng thưởng nhất định thuộc về ta!

Hỗ trưởng lão yên lòng, tuy rằng hắn thấy tu vi của Sở Nam giảm xuống, nhưng không hề hoài nghi. Có được Trận hồn sao có thể không trả giá thứ gì đó?!! Hỗ trưởng lão tươi cười, Lôi Nhụy thì không hiểu thấu, trong lòng nghi hoặc:

- Sở Nam căn bản không có liên hệ với Đại Đạo tông, sao lão già râu dê này lại cao hứng tới vậy? Trong đây khẳng định có điểm khác thường.

Rất nhanh, Sở Nam mang theo Thổ Phách xuất hiện trước mặt Lôi Nhụy và Hỗ trưởng lão. Khi Sở Nam chứng kiến Lôi Nhụy, trong lòng trấn động mạnh, không còn hoài nghi gì nữa. Lôi Nhụy cũng nhận định người trước mặt là Sở Nam, chỉ có điều nàng không hiểu chính là bộ dạng của Sở Nam thay đổi.

Nhưng nàng không hề biểu hiện gì ra ngoài, chỉ vẫn liều mạng chống cự. Hỗ trưởng lão nói với Sở Nam:

- Nhanh như vậy đã có thể đạt tới bước này, Thành Song, ngươi không hổ là đệ tử của vi sư.

- Đệ tử có thành tích ngày hôm nay đều là nhờ sư tôn dạy bảo!

Sở Nam không chút do dự cúi đầu, cung kính nói. Hỗ trưởng lão đảo mắt nhìn Thổ Phách, Thổ Phách lập tức quỳ xuống, dập đầu:

- Tiền bối, ta là Thổ Phách, là tộc nhân Thổ tộc, được đại nhân cứu mạng cho nên ta phụng đại nhân làm chủ.

Hỗ trưởng lão tạo thành áp lực quá lớn với hắn:

- Lão già này tu vi cao tới mức nào? Chẳng lẽ đã vượt qua Vũ tổ? Đại nhân có thể tiêu diệt hắn sao? Nếu đại nhân có thể hấp thu tu vi của hắn truyền cho ta, vậy…

Thổ Phách đối với Sở Nam đã có một loại tín nhiệm mù quáng.

Thế nhưng Sở Nam đã nâng cao cảnh giác lên mức cao nhất, lão già trước mặt khiến hắn có cảm giác như một Vũ quân đang đứng trước mặt Vũ hoàng!

Hỗ trưởng lão rất hài lòng với câu trả lời của Sở Nam, sờ râu hỏi:

- Thu hoạch như thế nào? Có kỳ ngộ gì?

Hỗ trưởng lão khi nói chuyện vẫn không có giảm bớt công kích, ngược lại càng tạo áp lực lớn hơn lên Lôi Nhụy.

- Bẩm sư tôn, sau khi ta tiến vào trong cột sáng liền tiến vào một gian thư phòng không hiểu thấu, thư phòng kia hoàn toan do trận pháp tổ hợp thành…

Sở Nam kể một lần ra, đương nhiên cũng sửa lại một chút, không kể tới phương pháp dùng kinh mạch suy diễn phá trận, giấu đi chữ Nghịch, chỉ nói chữ Trận. Dù sao chữ Nghịch đã ẩn vào trong huyết nhục, không ai thấy được.

Hỗ trưởng lão vừa nghe vừa gật đầu, tỏ vẻ khen ngợi:

- Không tệ, xem ra truyền thừa Trận tông đã rơi xuống đầu ngươi, trận pháp nhất mạch Đại Đạo tông tương lai sẽ do ngươi gánh vác.

Sở Nam có phần sợ hãi, vội vàng khom người nói:

- Chỉ cần vẫn còn sư tôn, trận pháp nhất mạch nhất định có thể phát dương quang đại, đứng ở đỉnh phong.

Sở Nam tang bốc Hỗ trưởng lão, kỳ thực hắn sớm đã chuẩn bị ra tay, dù sao thời gian hắn tiếp xúc Liên Thành Song quá ngắn, chỉ biết một chút tính cách, nhưng không biết cử chỉ của Liên Thành Song thường ngày như thế nào, Sở Nam chỉ căn cứ vào thói thường mà làm. Nếu Liên Thành Song lại là người tính cách kỳ dị, vậy Sở Nam nói những lời này chẳng khác nào tự dồn mình vào đường cùng.

Cũng may, Hỗ trưởng lão cười lớn, tiếng cười truyền vào tai Sở Nam, nhưng Sở Nam không dám có chút buông lỏng. Chỉ nghe Hỗ trưởng lão nói:

- Trận hồn của ngươi mới sinh, vẫn chưa đạt tới trận hồn tự mình phá trận sao?

- Vẫn chưa.

- Vi sư sẽ dạy ngươi phương pháp có thể khiến trận hồn trưởng thành rất nhanh.

Sở Nam sững sờ trong lòng, không ngờ giả trang Liên Thành Song lại có lợi ích như vậy, lập tức giọng nói càng thêm cung kính, kích động:

- Đa tạ sư tôn! Đệ tử tuyệt đối sẽ không khiến sư tôn thất vọng!

Hỗ trưởng lão mật âm, truyền pháp!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.