Võ Nghịch Càn Khôn

Chương 697: Chương 697: Thủy Tinh Quan Băng Mộ Lăng Viên.




Những thứ tượng đá này cũng hiện lên trạng thái chiến đấu, trên tay pháp bảo tỏa ra quang hoa, những Quang Hoa này cũng bị băng phong.

- Lạc chưởng môn, nơi này đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

- Không có xác thực, chỉ biết là nơi này phát sinh chém giết máu tanh, Thái sư phụ từng suy đoán ra một cái kết luận, Băng Mộ Lăng Viên là ở trong nháy mắt tạo thành.

Lạc Tiêm Nhi nói tương đối mau, đang lúc Sở Nam nhớ tới lời nói "Trong nháy mắt tạo thành" của Lạc Tiêm Nhi, làm cho hắn khiếp sợ vô cùng, lúc này Lạc Tiêm Nhi nói:

- Thái sư phụ còn đoán, Huyền Băng Sơn này cũng là bởi vì lần này mà xuất hiện.

- Cái gì?

- Huyền Băng Sơn, chỉ là nhân loại chúng ta sau này đặt tên, tên trước kia là cái gì, lúc nào xuất hiện, không người nào có thể biết, bao gồm cái Băng Mộ Lăng Viên này. Về phần những thứ lan can này, cũng là Huyền Băng Môn tổ sư thiết kế.

Trong lúc nói chuyện, hai người vừa xuyên qua mấy chục đạo lan can.

Sở Nam đang nhớ lại Băng viêm đảo.

Phía sau tượng đá, vẫn thỉnh thoảng xuất hiện, trong đó có người, có thú dử.

Vừa quá nửa canh giờ, Lạc Tiêm Nhi rốt cục dừng bước, hiện tại trước mặt Sở Nam có hình người tượng đá, có hình thú dử tượng đá, ngoài ra, còn có Thủy Tinh Quan.

Trong thủy tinh quan, không có vật gì.

- Lạc chưởng môn, này...

- Đây cũng là nguyên nhân chúng ta phải đến Huyền Băng sơn.

- Sao?

- Lâm Vân, đem hai tay ngươi đặt ở Thủy Tinh Quan, thử một chút, nhìn có thể nằm vào bên trong hay không.

- Nằm vào bên trong Thủy Tinh Quan?

Lạc Tiêm Nhi gật đầu, không để ý Sở Nam nghi ngờ, tiếp tục nói:

- Ta bây giờ tu vi là cao cấp Vũ Hoàng, tất cả đều là nhờ Thủy Tinh Quan ban tặng!

- Thủy Tinh Quan có thể gia tăng tu vi?

Sở Nam cả kinh quát lên, hắn có cây hút tu vi tu, không nghĩ tới còn có Thủy Tinh Quan có thể gia tăng tu vi, sau đó Sở Nam nghi vấn nói:

- Nằm vào trong, tu vi tự động tăng thêm?

Lạc Tiêm Nhi cười một tiếng, dung nhan ở Băng Tinh càng thêm trắng muốt, sau đó nàng trả lời:

- Nào có đơn giản như vậy, Thủy Tinh Quan không phải là tùy tiện một người cũng có thể nằm, đến hiện tại, Huyền Băng Môn từ trên xuống dưới, cũng chỉ có ta có thể nằm vào bên trong, Hề hề cùng Nam nam có lẽ có thể được, nhưng tu vi quá thấp, phải đợi nàng đột phá đến Vũ vương cảnh giới, mới có thể đến băng mộ lăng viên này, đến đây thử nằm vào trong Thủy Tinh Quan thử một chút. Thủy Tinh Quan cũng không phải là thoáng cái có thể đem tu vi người tăng lên, ta lần đầu tiên nằm vào Thủy Tinh Quan, chỉ kiên trì không tới ba phút đồng hồ, coi như hiện tại, ta cũng mới có thể ở bên trong nằm nửa canh giờ mà thôi.

Sở Nam như nghe thiên thư vậy.

- Cụ thể ta cũng nói không rõ ràng, ngươi trước thử một chút có thể nằm đi vào hay không, nếu là không thể...

Lạc Tiêm Nhi không có tiếp tục nói hết, ngược lại nói:

- Ngươi có thể.

Sở Nam cười, hắn không phải là hoài nghi Lạc Tiêm Nhi muốn gia hại hắn, nếu như Lạc Tiêm Nhi hại hắn, không đáng phí khí lực lớn như vậy, mà lúc ở Nam Cung gia, là có thể dễ dàng kết thúc tánh mạng của hắn.

Hơi hơi do dự, Sở Nam đem tiểu Hầu Tử cùng Tiểu Lam lấy ra ngoài, Tiểu Lam ở hàn ngọc Lam Viêm dặm ngốc quen, vô cùng thích ứng nhiệt độ Băng Mộ Lăng Viên, tiểu Hầu Tử cũng lạnh run run, Tiểu Lam ti ti ti kêu lên, tựa hồ rất thích xem tiểu Hầu Tử lạnh vậy, tiểu Hầu Tử cũng muốn nghĩ phản kích, đáng tiếc hữu tâm vô lực.

Lạc Tiêm Nhi xuất thủ đem tiểu Hầu Tử bảo vệ, tiểu Hầu Tử lúc này mới khôi phục lại bình thường.

Lúc này, Sở Nam hướng Thủy Tinh Quan đi tới, vươn ra hai tay, đặt ở trên Thủy Tinh Quan.

Lạc Tiêm Nhi nín thở ngưng thần nhìn, trong đôi mắt tỏa ra ánh sáng hi vọng.

Đột nhiên, Thủy Tinh Quan mở ra, có hàng vạn hàng nghìn thải quang tản ra, huyến lệ biến ảo, làm tinh thần người ta hoảng hốt, băng bích bốn phía bị chiếu rọi kỳ quái, quang thải biến ảo phiêu hốt, ở bên trong này, hàng vạn hàng nghìn thải quang, Sở Nam bị một cổ lực lượng vô hình không thể kháng cự, kéo vào bên trong thủy tinh quan.

Ngay sau đó, hàng vạn hàng nghìn thải quang kia, toàn bộ cũng hướng vào trong thủy tinh quan, Thủy Tinh Quan đắp xuống, trong phòng băng vừa khôi phục lại trạng thái ban đầu, Lạc Tiêm Nhi thở phào nhẹ nhõm.

- May là nằm vào, mặc dù không thể tăng lên quá nhiều, nhưng đối với hắn, cũng có chút trợ giúp.

Nhưng trong đôi mắt Lạc Tiêm Nhi còn tràn đầy nghi ngờ.

- Ta đi vào lúc đó, cũng chỉ có lam sắc quang mang, Lâm Vân, sao có nhiều quang mang như vậy, ý vị như thế nào, có thay đổi gì sao.

Sở Nam rất khiếp sợ, nhưng lúc mới vừa rồi cổ lực lượng vô hình kia quấn thân, Sở Nam có một loại cảm giác cùng lực lượng kia so sánh, chính là mình có cảm giác như con kiến vậy, vừa mới nằm vào trong thủy tinh quan, cảm giác được một cổ lực lượng kỳ quái, như được nó tạo ra kinh mạch thông đạo, qua lại xuyên qua, đau nhức vô cùng.

Cùng lúc đó, trong đầu Sở Nam, còn xuất hiện cảnh tưọng này, bên trong có nghìn vạn người chém giết, tràng diện lớn vô cùng, đều nhìn không thấy tới cuối, tiếng trống trận trận trận, tiếng kêu như sấm, giết chóc tương đối thảm thiết, mỗi một kiểu mỗi một chiêu, phát ra uy năng, cũng làm cho Sở Nam kinh hãi không dứt, không trung không ngừng dần hiện ra núi non sông ngòi, đất sập núi bị vùi lấp, sau đó là thương hải Tang Điền biến đổi vô cùng lớn.

Mà Sở Nam thân ảnh nhỏ bé, cũng ở trong đây lầm vào ngàn vạn giết chóc.

Đột nhiên, một đạo băng tán kiếm quang, trong lúc vô tình hướng Sở Nam đánh tới, Sở Nam chạy như điên, mới vừa căng chân, kiếm quang đã tấn công đến, Sở Nam cảm giác một loại càm giác đau nhức hủy diệt, không chỉ là đau đớn có trong ý thức, Sở Nam còn cảm giác đau nhức lan khắp toàn thân.

Ở bên trong kinh mạch Sở Nam cổ quỷ dị lực lượng kia, tựa như một con thú dử bị vây ngủ vậy, chung quanh đụng nhau không ra đi, luii tới nơi này, nơi nào cũng không thông, mỗi một đường kinh mạch cũng không thông, cũng chỉ có lối đi của "Thiên nhai chỉ xích", lực lượng quỷ dị từ lòng bàn chân đến chỗ đùi, song qua chỗ đùi, lại bị ngăn cản trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.